Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần thú của Hoàng triều

Phiên bản Dịch · 1393 chữ

Tà Long không thấy hắn, mà giống như hổ đói rình mồi, nhìn chằm chằm vào Lý Mạnh Giáp cười nói:

- Lý Nguyên Phách chỉ là quân cờ. Người chủ sự thật sự đứng phía sau màn chính là Tần Quân. Ngươi giết Lý Nguyên Phách, mối thù của ngươi vẫn không có tiêu trừ. Đây chính là chiến sủng cấp yêu vương. Nếu như là ta, khẳng định thề không bỏ qua.

Trong nháy mắt sắc mặt Lý Mạnh Giáp trở nên thâm trầm.

- Tần Quân giết chết sư đệ ta, hắn phải chết. Chúng ta sao không liên thủ, làm ít công to?

Tà Long tiếp tục khuyên. Hắn quan sát Tần Quân rất lâu, thu thập rất nhiều tin tức tình báo, biết được bên cạnh Tần Quân cường giả quá nhiều. Chỉ dựa vào hắn căn bản không làm được.

Thế nhưng phụ thân của Ám Kiêu đã giao nhiệm vụ này cho hắn, hắn chỉ có thể kiên trì tiếp tục.

- Tần Quân...

Ánh mắt Lý Mạnh Giáp lóe lên. Hắn tất nhiên sẽ biết một ít lời đồn có liên quan tới Tần Quân và Lý Nguyên Phách. Các tu sĩ đều lời nói đùa Lý Nguyên Phách chính là tay sai của Tần Quân. Lúc đầu hắn còn không tin. Dù sao đều là thiên tài yêu nghiệt, làm sao có thể thần phục đối phương. Hơn nữa Lý Nguyên Phách rõ ràng mạnh hơn Tần Quân rất nhiều. Bây giờ nghe tới, lời đồn rất có khả năng chính là chân tướng sự việc.

- Nếu như Tần Quân và Lý Nguyên Phách song kiếm hợp bích, tiến hành vũ hội Tiềm Long gần như trở thành kết cục đã định. Vì đề phòng thánh thượng Nam Trác muốn lôi kéo Tần Quân, ta chuẩn bị ở trên phố châm ngòi thổi gió, nói Tần Quân chính là hung phạm trong sự kiện phân đà Thần Kiếm Đường ở Lạc Yên Thành.

Tà Long cười nói, trong mắt đều là vẻ thâm độc.

Hắn lại không biết, sự kiện kia thật đúng là do Tần Quân làm.

Lý Mạnh Giáp không khỏi trầm ngâm. Trên mặt hắn thoáng lộ ra một sự trêu tức:

- Nếu như Tần Quân trưởng thành lên, nói không chừng có thể trở thành tồn tại đứng đầu Nhân Bảng giống như Kim Vô Hối. Ta dựa vào cái gì giết hắn cho ngươi. Ngươi có thể lấy ra chứng cứ gì cho rằng là Tần Quân sai khiến Lý Nguyên Phách giết yêu sủng của ta?

- Đường chủ, thế gian thiên tài nhiều tới mức nào, lại có mấy người là Kim Vô Hối? Nếu hắn bất mãn đối với ngươi, nếu như trưởng thành lên, sợ rằng hoàng triều Nam Trác thật sự có phúc. Nhưng ngươi thì...

Tà Long nói đến đây liền dừng lại. Bởi vì hắn nhìn thấy được sắc mặt Lý Mạnh Giáp đã trở nên khó coi. Hắn liền biết lời của mình đã có tác dụng.

Người thượng vị khuyết điểm lớn nhất cũng phổ biến nhất, đó là đa nghi.

Lý Mạnh Giáp tuy rằng hiểu rõ lời Tà Long nói không nhất định là sự thật, nhưng cũng không nhịn được suy nghĩ theo phương hướng xấu nhất. Nếu như Lý Nguyên Phách bị hắn giết chết, Tần Quân có thể xem không có việc gì sao?

Rất rõ ràng là không thể!

Nghĩ đến đây, ánh mắt Lý Mạnh Giáp lộ ra hung quang.

...

Tần Quân còn không biết Tinh Túc Môn và Hắc Dạ Các đang liên thủ đối phó hắn. Lúc này hắn đi tới một tòa phủ đệ dưới địa bàn của Thần Kiếm Đường.

- Mãi đến khi vũ hội Tiềm Long kết thúc, các ngươi đều ở chỗ này. Bình thường các ngươi có thể đi khắp nơi thăm quan. Nhưng ngàn vạn đừng nên phạm tội. Bằng không vẫn theo pháp luât xử trí, đối xử bình đẳng. Sẽ không cân nhắc tới ý kiến của vương quốc các ngươi.

Phỉ Ngọc Thụ dặn dò. Trên mặt hắn tuy rằng lộ ra nụ cười nhạt, nhưng lời nói lại khiến người ta có một loại cảm giác áp bách, không cho phép nghi ngờ.

Mọi người gật đầu liền bước về phía cửa lớn của phủ đệ.

- Tần Quân, Lý Nguyên Phách, các ngươi đi theo ta một chuyến.

Phỉ Ngọc Thụ bỗng nhiên mở miệng nói, khiến cho ánh mắt mọi người đều rơi vào trên người Tần Quân và Lý Nguyên Phách. Tần Quân ngẩn người, sau đó gật đầu dẫn theo Lý Nguyên Phách đi về phía hắn.

Sa Ngộ Tĩnh và Thái Bạch Kim Tinh theo sát phía sau. Bọn họ được bảo đảm an toàn cho Tần Quân.

Đối với điều này, Phỉ Ngọc Thụ cũng không nói gì thêm. Dù sao hắn cũng không có muốn mưu hại Tần Quân.

Nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, người tham gia thi đấu Lạc Yên Thành còn lại nhất thời bùng nổ.

- Đây là muốn lôi kéo Tần Quân và Lý Nguyên Phách!

- Chà chà, lúc đầu ở khách sạn Du Long, Tần Quân đã từng từ chối Thần Kiếm Đường một lần.

- Xưa đâu bằng nay. Trước đây Thần Kiếm Đường là phái sứ giả tới. Lần này là ngũ trưởng lão tự mình mời.

- Đúng vậy. Do ngũ trưởng lão dẫn tiến, nếu như Tần Quân và Lý Nguyên Phách tiến vào Thần Kiếm Đường, một bước lên mây!

- Hâm mộ. Người và người vì sao lại chênh lệch lớn như vậy?

Các tu sĩ bàn luận ầm ĩ.

Cuối cùng bọn họ vẫn chỉ có thể đi vào bên trong phủ chuẩn bị nghỉ ngơi. Không thể so sánh được với yêu nghiệt như Tần Quân. Chỉ cần bản thân bọn họ phát huy ổn định là tốt rồi.

...

Bên kia, bốn người Tần Quân đi theo Phỉ Ngọc Thụ đi tới một tòa lầu các nhỏ.

- Ta lại đi thẳng vào vấn đề. Ta muốn nhận các ngươi làm đồ đệ, gia nhập Thần Kiếm Đường chúng ta.

Phỉ Ngọc Thụ ngồi ở trên băng đá, mở miệng cười nói.

Quả nhiên!

Tần Quân khẽ nhíu mày, sau đó cười nói:

- Thần Kiếm Đường quản lý quá nghiêm. Sau khi vũ hội Tiềm Long kết thúc ta còn phải trở lại làm hoàng đế, sợ rằng không thích hợp.

Đêm đó ám sát khiến cho hắn đối với Thần Kiếm Đường không có chút nào thiện cảm. Thậm chí có chút chán ghét. Hắn làm sao có thể gia nhập Thần Kiếm Đường?

- Yên tâm, bái ta làm thầy cũng không giống như đệ tử bình thường cần phải đi khắp nơi chấp hành nhiệm vụ.

Phỉ Ngọc Thụ xua tay cười nói.

Tê liệt!

Ta uyển chuyển từ chối, không phải là muốn cho một mình ngươi bậc thang xuống sao?

Trong lòng Tần Quân muốn hét to. Suy nghĩ của hắn bắt đầu bay loạn. Rốt cuộc nên từ chối Phỉ Ngọc Thụ thế nào?

Nếu như quá trực tiếp, khó tránh khỏi Phỉ Ngọc Thụ sẽ ở trong tranh tài tiếp sau ngáng chân hắn. Thực lực cường thịnh mấy đi nữa, cũng sợ tấm màn đen!

- Tiếng...

Đúng lúc này, trên không trung bỗng nhiên truyền đến một tiếng ngựa hý vô cùng lạnh lẽo. Tần Quân theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên, nhất thời há hốc mồm, vẻ mặt kỳ lạ.

Chỉ thấy trên đám mây có một con chim lửa cực lớn đang bay. Trên người nó có lửa cháy mạnh hừng hực thiêu đốt, khiến cho bầu trời giống như hoàng hôn. Mặc dù cách xa nhau mấy ngàn thước, khổng lồ vẫn chấn động lòng người.

- Thật... Lớn...

Tần Quân nghẹn họng nhìn trân trối nói. Hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy được con chim lớn như vậy.

Miêu tả như vậy hình như có chút lạ?

Toàn thân Tần Quân run rẩy một cái, trợn trừng mắt. Nhìn kỹ lại, chỉ thấy con chim lửa kia đang hướng về phía tòa cung điện cực lớn gây sự chú ý ở trung tâm của Hoàng Đô.

Bạn đang đọc Thần Thoại Đế Hoàng Mạnh Nhất (Bản Dịch-FULL) của Nhâm Ngã Tiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhChang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 19
Lượt đọc 1546

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.