Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp Professor X

Tiểu thuyết gốc · 2034 chữ

Bảy ngày!

Đinh Minh chìm đắm trong sách vở bảy ngày.

Vừa đọc, cậu vừa ăn quả màu vàng.

Cậu không đọc hiểu nhiều.

Phần nhiều, cậu ghi nhớ lại.

Có lẽ, một ngày nào đó, có thể từ đầu óc của mình, ngộ ra điều gì đó?

Ngày này, có cửa mở ra.

Một người khoác áo choàng đỏ đi vào, đối với Đinh Minh cười nói: “Minh, đi thôi, đến lúc rồi.”

Đinh Minh từ trong say mê tỉnh táo lại, đối với Doctor Strange cười nói: “Cám ơn anh Strange, đúng vậy, đến lúc rồi.”

Sau đó, cậu đứng lên, cũng không vội đi theo Doctor Strange, mà là đem sách vở sắp xếp gọn.

Doctor Strange thấy vậy, nhẹ gật đầu, cười nói: “Xem ra, cậu có rất nhiều thu hoạch?”

Đinh Minh cười nói: “Cũng không tệ lắm. Có lẽ, ngày nào đó có thể cùng… ừ… Wong giao lưu?”

Doctor Strange bật cười: “Đừng coi thường Wong, anh ta từng là người quản lý của thư viện. Lượng sách mà anh ta đọc còn nhiều hơn tôi.”

Đinh Minh rụt cổ, cười khan nói: “Vậy thôi, tôi cũng chỉ đùa giỡn một chút mà thôi.”

Sau đó đưa tay khép cửa lại.

Hai người vừa đi, vừa nói chuyện.

Đinh Minh thế mới biết, trong bảy ngày này, lại có ba nhóm người hoàn thành khảo nghiệm.

Trong đó, có một nhóm tới thẳng cao ốc Avengers.

Nhóm đó là một bang phái.

Tên là… Chiến tranh Hiện đại!

Đinh Minh nghe vậy cũng không ngạc nhiên lắm.

Dù sao, đó là nơi hội tụ của quân nhân trên khắp thế giới.

Có rất nhiều người tài ba!

Đám người của Đinh Minh cũng chia tay nhau, có người ở lại Thánh Điện New York, có người đi tìm kiếm Justice League.

Phần lớn thì đi tới cao ốc Avengers.

Nhưng có một điểm chung là, bọn họ có thể thông qua bất kỳ truyền tống môn nào.

Đã không còn hạn chế.

Đinh Minh vì bọn họ chúc phúc.

Cũng hy vọng…

Tương lai khi gặp lại, vẫn giữ lại tính tình!

Đừng để dòng đời thay đổi bạn, hãy thay đổi dòng đời!

Doctor Strange dẫn theo Đinh Minh đi tới một gian phòng.

Ở đó, chính giữa là một ma pháp trận.

Doctor Strange niệm chú, có cổng truyền tống xuất hiện, sau đó hình thành một Inter Dimensional Portal!

Bên kia là một ngôi trường học!

Rất cổ xưa!

Ngôi trường này, tựa như là một toà lâu đài!

Sừng sững ở đó, không biết bao nhiêu năm tháng!

Có lẽ, có từ khi Columbus đặt chân lên mảnh đất này?

Nếu vậy thì quá lâu?

Hẳn là có tới một thế kỷ?

Vậy cũng quá nhanh!

Đinh Minh hơi rối rắm. Cậu cũng không đọc qua nhiều về Wiki, nên cũng không biết nhiều.

Doctor Strange dẫn theo Đinh Minh đi vào.

Sau đó hai người đi qua sân trường.

Nơi đó, có những đứa trẻ đang chơi đùa.

Chợt, có cô gái tóc đỏ từ trong trường đi ra, hướng về phía hai người nói: “Giáo sư đã chờ các bạn thật lâu. Hiện tại, đi theo tôi.”

Tiếp sau, hai người đi theo cô gái tóc đỏ đi vào trường học.

Xuyên qua các phòng học, nghe tiếng bọn trẻ đọc bài văn, dường như khiến Đinh Minh nhớ lại thuở xa xưa.

Quá lâu rồi…

Cô gái tóc đỏ chú ý tới vẻ mặt của Đinh Minh, cười nói: “Thật đáng yêu, phải không?”

Đinh Minh gật gù.

Cậu cảm giác trong lòng bị xúc động.

Trẻ em, nên được chăm sóc, nên được… bảo vệ!

Ba người đi một lúc thì tới phòng của Professor X.

Cô gái tóc đỏ gõ cửa, thông báo về việc viếng thăm của Đinh Minh cùng Doctor Strange.

Sau đó, có âm thanh từ bên trong truyền ra: “Jean, dẫn bọn họ vào đi.”

A… tất nhiên là Jean Grey, còn ai nữa đây.

Đinh Minh thầm nghĩ.

Ba người tiến vào phòng, chỉ thấy một ông lão đầu trọc đang nở nụ cười hiền hoà nhìn hai người.

Ân, hẳn là Professor X…

Đáng tiếc, là người già…

Ông ta nói: “Đã lâu không gặp, Strange. Nghe nói anh vừa mới tiêu diệt một Priest của Slaanesh?”

Doctor Strange gật đầu, lại lắc đầu: “May mắn gặp phải, nếu là người theo đuổi của Tzeentch, mọi thứ sẽ không dễ dàng như thế.”

“Vậy cũng quá tuyệt.” Professor X gật gù: “Slaanesh mang tới rắc rối cho chúng ta nhiều hơn nhiều so với Tzeentch.”

“Đối với văn minh nhân loại mà nói, càng là như thế.”

Doctor Strange chấp nhận, sau đó đưa tay ra, hướng về phía Đinh Minh: “Giáo sư, người tôi muốn giới thiệu cho ông là cậu bé này. Cậu ta là một Chiến tướng, lại gặp phải đồ vật của Slaanesh, cho nên, ông biết đó…”

Professor X gật đầu, lại nhìn về phía Đinh Minh.

Ánh mắt dừng ở đuôi của Đinh Minh, có chút lạ kỳ.

Là loại Mutants nào đây? Lại hoặc là… người ngoài hành tinh?

Nghĩ tới việc Đinh Minh có khả năng là người ngoài hành tinh, Professor X lại có chút thất vọng.

Ông ta thầm thở dài.

Đám người chơi này, không biết rằng chọn lựa Mutant mới là sáng suốt sao?

Sức mạnh của Mutants đã chạm đến quy tắc.

Cho nên một khi hoà nhập với quy tắc, là sẽ bất hủ!

Ai không muốn bất hủ?

Đáng tiếc, người đời thiển cận.

Mặc dù, trên thực tế, hoà hợp với quy tắc cũng không dễ dàng.

Đạt tới mức đó, có thể gọi là … Thần!

Thu hồi tinh thần lại, Professor X thở dài: “Chiến tướng a, một danh từ cổ xưa làm sao?”

Lại đối với Đinh Minh hỏi: “Tôi nghe nói, cậu là người Việt Nam?”

Đinh Minh không biết vì sao ông ta hỏi vậy, vẫn gật đầu: “Đúng vậy, có vấn đề gì không ạ?”

Professor X lại hỏi: “Có gặp qua cây tre không?”

Đinh Minh gãi đầu: “Chỉ nghe qua, gặp qua ảnh, chưa thấy vật thật.”

Cây tre? Thứ này đối với Đinh Minh mà nói… quá xa xôi…

Professor X lắc đầu: “Ài, thanh niên thành phố thời nay thật là…”

Sau đó nói: “Tôi từng đi qua Việt Nam, cũng gặp qua cây tre, tôi sẽ đưa cậu vào ký ức của tôi. Cậu có thể hiểu được cái gì, đó là do chính cậu.”

“Sau đó, chúng ta sẽ đi sử dụng Máy tăng cường tâm linh.”

Đinh Minh gật đầu, đồng ý.

Cậu cũng đã nghe Doctor Strange nói về cái máy này.

Nghe rất chi là huyền học.

Không có chút nào khoa học… hay ma pháp.

Professor X vẫy tay: “Lại đây, ngồi xuống cái ghế này.”

Nói, chỉ tay về một cái ghế bên cạnh ông ta.

Đinh Minh nghe lời làm theo.

Ngồi xuống ghế, sau đó Professor X giơ một tay lên, chỉ vào trán cậu, nói: “Nhắm mắt lại!”

Đinh Minh theo lời, sau đó…

Cậu đi tới một vùng duyên hải.

Cước bộ của cậu đi từ từ.

Cậu thấy, có những luỹ tre mọc thẳng tắp! Nhiều như rừng!

Bọn chúng, đang vây quanh một ngôi làng!

Dường như đang bảo vệ!

Có sóng biển ập tới, ý đồ bao phủ ngôi làng.

Nhưng lại bị luỹ tre ngăn lại!

Có ác ôn vọt tới, ý đồ tấn công ngôi làng!

Nhưng lại bị đám thanh niên phối hợp luỹ tre cản lại!

Đám thanh niên nhổ tre, chế tạo thành binh khí, đem ác ôn đánh bại!

Đến đây, cậu hiểu.

Tre có thể tồn tại ở bất cứ vùng đất nào, dù bạc màu hay màu mỡ, tre cũng sống tiếp được!

Mục đích sống của nó… là bảo hộ, là bảo vệ!

Là… sống lưng thẳng tắp.

Tựa như… quân nhân!

Cho nên…

Tre… là ý chí!

Cái gì đao, cái gì kiếm?

Đều không thể cùng cây tre xưng hùng!

Trước đây, cậu chọn Thanh Long Yển Nguyệt Đao, liền là vì sự đẹp đẽ của nó. Cảm thấy có thể trang bức.

Nhưng vì sao không thể cầm tre đây?

Tựa như Thánh Gióng!

Có giọt nước mắt từ đôi mắt của Đinh Minh rơi xuống.

Đó là hiểu! Nên vui sướng!

Đôi tay của Đinh Minh vô ý thức hoạt động.

Đột nhiên, một cây tre xuất hiện ở trong tay của Đinh Minh.

Nó màu đỏ, tựa như nhuộm đẫm máu tươi.

Màu sắc như thế cũng được!

Khi hoà bình, tre màu xanh thẳm.

Khi chiến tranh, nó liền màu đỏ.

Nhuộm đẫm là máu của kẻ địch, cũng có của quân nhân!

Đinh Minh mở mắt ra, cậu trịnh trọng nói: “Cám ơn giáo sư, sự giúp đỡ của ngài quá lớn. Tôi không biết có thể trả được không.”

Professor X nhìn Đinh Minh một chút, hài lòng gật đầu: “Cũng không tệ lắm, cậu rất có trí tuệ. Trả cái gì thì không cần. Trách nhiệm của tôi chính là giúp đỡ những người đang mê mang. Hơn nữa, tôi hy vọng, một ngày nào đó, cậu có thể tự mình gặp qua cây tre. Có lẽ sẽ cho cậu hiểu ra nhiều hơn.”

Đinh Minh gật đầu, cũng không nói thêm. Cậu thầm nhủ, nếu X men có việc gì, mình cũng có thể giúp một tay, xem như phần nào trả nợ.

Tiếp đó, Professor X nói: “Jean, em dẫn cậu ấy đi sử dụng Máy tăng cường tâm linh đi.”

Jean Grey gật đầu: “Vâng.”

Sau đó đối với Đinh Minh nói: “Mời đi theo tôi.”

Đinh Minh đi theo Jean Grey.

Vừa đi, Jean Grey vừa giới thiệu: “Máy tăng cường tâm linh này được thiết kế nhằm tăng cường sức mạnh tâm linh cũng như ý chí.”

“Nó được tạo ra ngay sau khi chúng ta biết bị Tà thần xâm lược.”

“Đối với các anh hùng có ý chí yếu kém, nó là thứ giúp bọn họ đối kháng đám người theo đuổi của Tà thần.”

“Bởi vì, nếu không có ý chí mạnh mẽ, rất dễ dàng bị Tà thần mê hoặc, trở nên sụp đổ, điên cuồng.”

Đinh Minh nghe, cảm thấy rất có lý.

Không có một ý chí cứng cỏi, không thể làm anh hùng.

Đặc biệt là, trong việc đối kháng Tà thần, ý chí cứng cỏi còn chưa đủ, nó còn cần được mài giũa càng nhiều.

Chính vì ý chí yếu kém, Đinh Minh mới ăn thua thiệt ngầm. Cho nên, cậu quyết không thể bị thua như vậy… một lần nữa.

Tiến về một căn phòng, Jean Grey để Đinh Minh nằm trên giường, sau đó đeo lên một cái mũ.

Cô nói: “Ký ức của cậu sẽ bị phong ấn, cậu sẽ trải qua rất nhiều nhân sinh.”

“Ghi nhớ, lựa chọn của cậu rất quan trọng. Nó có thể khiến cậu trải qua nhân sinh lên voi xuống chó, nhưng cũng có thể trải qua cực kỳ bình an.”

“Mà bình an, thì không cách nào tăng cường ý chí.”

“A, làm sao tôi ghi nhớ khi ký ức bị phong ấn?” Đinh Minh tò mò hỏi.

Jean Grey cười nói: “Uhm, thực tế, cậu không cần ghi nhớ, nhưng cậu nhất định phải ghi tạc trong lòng những điều cậu hiểu ra khi Giáo sư chỉ dẫn cậu.”

“Yên tâm, giáo sư đã để lại một hoả chủng trong lòng cậu, để cậu cho dù bị phong ấn ký ức, cũng sẽ được hoả chủng đó gợi ý. Không đến nỗi trải qua một cuộc đời bình an.”

Đinh Minh nghe xong, âm thầm gật đầu. Cậu sợ, nếu là dựa vào chính mình, e rằng đều sẽ lựa chọn làm một người bình thường.

Jean Grey lại nói: “Chuẩn bị xong chưa? Tôi bắt đầu đây!”

“Bắt đầu đi!” Đinh Minh chăm chú gật đầu.

Sau đó, cậu đi vào nhân sinh đầu tiên của mình…

Bạn đang đọc Toàn Dân Ra Trận, Cứu Vớt Marvel DC sáng tác bởi yy15248533
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15248533
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.