Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bàn chuyện tiền tổn thương cảm tình

Phiên bản Dịch · 3154 chữ

Các môn phái ở lại thì ở lại, tán thì tán, chỉ còn lại mấy môn phái có giao tình với hắn lại hành lễ nói: "Biết tiên sinh dẫn người đến đây, đã sớm vì tiên sinh chuẩn bị nơi nghỉ chân..." Còn chưa nói xong, Dược Thiên Sầu liền xua tay cười nói: "Hảo ý này ta xin tâm lĩnh, nhưng không cần phiền phức như vậy. Trên pháp khí phi hành cũng đủ cho chúng ta dung thân." Bách Mị Yêu Cơ ở một bên cười cười, nhớ tới giường lớn thư thích trong phi hành pháp khí, buổi tối có thể mở cửa trên nóc xem cảnh đêm không nói, sau khi đóng cửa còn đáng tin cậy hơn cả tường đồng vách sắt, tự nhiên càng an toàn hơn ở chốn dân cư. Bách Mị Yêu Cơ cho đến nay lại không hề nghĩ ra, nàng không nhìn ra phi hành pháp khí dùng thứ tài liệu gì chế tạo mà thành, bằng tu vi của nàng không ngờ không thể phá hư. Nàng cũng từng hoài nghi đó chính là Minh Thiết, nhưng vừa nghĩ đến số lượng tài liệu khổng lồ để chế tạo phi hành pháp khí, lại phủ định suy đoán của mình. Nàng xem không rạ, nhưng có người chỉ liếc mắt liền đã nhìn ra. Khi Dược Thiên Sầu và Tử Y vừa trở lại trong phi hành pháp khí không được bao lâu, liền có thủ hạ vào thông báo. Nói là có trưởng lão chủ sự và ba vị cung phụng của Thi Thần giáo đến đây bái phỏng. Dược Thiên Sầu giật mình, nghĩ thầm mình cùng Thi Thần giáo xưa nay không hề lui tới, bọn họ đến đây để làm chi? Tuy rằng không nghĩ ra, nhưng vẫn tự mình đi ra ngoài nghênh tiếp. Vừa đi ra khoang thuyền liền thấy bốn người đang nhìn chằm chằm vào cả chiến thuyền phi hành há hốc miệng, ra vẻ khó có thể phục hồi lại tinh thần. Dược Thiên Sầu bừng tỉnh hiểu ra, trước đây từng nghe Võ Tứ Hải đề cập qua, Thi Thần giáo có một kiện trấn giáo chi bảo, chính là dùng Minh Thiết luyện chế mà thành, cao tầng Thi Thần giáo đối với Minh Thiết tự nhiên là rất quen thuộc. "Bốn vị tiền bối tới đây, tìm Dược Thiên Sầu này có việc?" Dược Thiên Sầu đã đoán ra, nhưng vẫn giả vờ ôm quyền hỏi. Bốn người phục hồi lại tinh thần, một người đi ra đáp lễ nói: "Lão phu chính là chủ sự ngoại bộ Thi Thần giáo Thiết Quân Sơn. Ba vị này chính là cung phụng bổn giáo." Nói xong giới thiệu ba người cho Dược Thiên Sầu, phân biệt là Tương Hoàn, Phong Như Điền, Quý Phi mình. "Bái kiến bốn vị tiền bối." Dược Thiên Sầu chắp tay, xoay người lại nhìn, cười nói: "Chỗ của ta không có địa phương đãi khách, nếu bốn vị tiền bối không chê, không ngại vào trong pháp khí phi hành ngồi một chút." Bốn người còn đang ước gì có thể đi vào nhìn xem, vui vẻ gật đầu, theo hắn đi vào. Bên trong đã sớm được hai vách Minh Thiết tách ra, những bộ phận chủ yếu của các tán tu đều được che phủ, năm chiếc ghế ngồi cũng đã được đặt sẵn chờ khách. Dược Thiên Sầu cũng không muốn cho ai nhìn thấy rõ ràng hoàn cảnh bên trong. Năm người ngồi xuống, Dược Thiên Sầu chỉ nhìn cười không nói lẳng lặng xem bốn người đang sờ mó tay vịn ghế ngồi, để cho bọn họ chậm rãi xem xét, cũng không quấy rối bọn họ. Một lúc lâu, bốn người lần thứ hai phục hồi lại tinh thần, nhìn nhau, Thiết Quân Sơn lắc đầu cười khổ nói: "Dược Thiên Sầu, nếu ngươi đã có những pháp khí phi hành này, nói vậy cũng đã biết tài liệu kiến tạo là vật gì." Dược Thiên Sầu ngồi dựa vào lưng ghế, bắt chéo một chân, một tay chống cằm nhàn nhạt cười nói: "Tự nhiên biết, Thiết tiền bối có gì không ngại nói thẳng, con người ta đã quen nói thật, không thói quen vòng vo." Lời này nói xong làm trên mặt mấy người co quặp lại, Thiết Quân Sơn nói: "Ta cứ việc nói thẳng, Dược Thiên Sầu, nếu như ta không nhìn lầm, vài chiến thuyền phi hành pháp khí của ngươi đều là dùng Minh Thiết tạo thành, không sai phải không?" "Không sai!" Dược Thiên Sầu khẽ gật đầu, ý bảo hắn tiếp tục nói.

"Có người nói, Minh Thiết chính là vật chỉ có trong U Minh Động trong truyền thuyết. Phải ngoài U Minh Bát Động mới có thể tìm được một chút, nhưng không khả năng tìm được nhiều như vậy. Không biết ngươi là từ nơi nào tìm được nhiều như vậy? Có thể nói với Thi Thần giáo chúng ta biết hay không?" Thiết Quân Sơn mang theo ý tứ khẩn cầu hỏi. IVÔ duyên vô cớ, dựa vào cái gì phải nói cho ngươi? Dược Thiên Sầu nhẹ nhàng cau mày. Ba vị cung phụng Thi Thần giáo ngồi bên cạnh nhìn nhau, lại nói: "Dược Thiên Sầu, chúng ta sẽ không để ngươi nói ra không công, sau đó sẽ có thâm tạ." Mấy người cùng gật đầu. "Thâm tạ?" Đôi mắt Dược Thiên Sầu hơi sáng ngời, ngồi thẳng lại, thẳng thắn nói: "Thâm tạ the nào?" Tương Hoàn vuốt râu trầm ngâm, nhớ tới người này vì linh thạch nháo ra không ít mưa gió, liền hỏi: "Linh thạch thế nào? Chỉ cần ngươi nói cho chúng ta biết ở đâu lấy ra, chúng ta sẽ dùng linh thạch thâm tạ." Linh thạch? Không biết phải bao nhiêu mới hợp? Dược Thiên Sầu thoáng tính toán. Thái độ của hắn rơi vào trong mắt mấy người, tựa hồ có điểm không phản ứng, làm mấy người nghĩ có chút không họp với lời đồn. Tương Hoàn bỗng nhiên lấy ra một túi trữ vật nói: "Nếu như có thể nói rõ tình hình thực sự, bên trong này có một ngàn vạn thượng phẩm linh thạch, có thể trả trước cho ngươi. Nếu như sau đó chứng minh lời ngươi nói không sai, có thể biếu tặng thêm một ngàn vạn, tuyệt đối giữ lời." Hai vị cung phụng khác thì không có gì, nhưng Thiết Quân Sơn nhướng mày, trong ngực cười khổ nói: "Thủ bút thực sự lớn, vừa ra tay đã tặng không một ngàn vạn, còn tự hứa sẽ có tiếp phía sau, ngươi cũng thật quá cấp thiết đi a! Đây không phải nói cho người ta biết chúng ta quá cần thiết hay sao?" Lòng nghĩ như vậy, ngoài miệng tự nhiên sẽ không nói ra. Nhưng Thiết Quân Sơn xác thực nghĩ có chút đau đầu. Những cung phụng này trường kỳ ở trong môn phái không có hành tẩu bên ngoài, luận kinh nghiệm xử lý chuyện bên ngoài, nhiều ít có điểm không bằng chính mình. Vừa mới rồi, hắn nghĩ một mình đến, bởi vì mang theo ba vị cung phụng quá nổi bật, nhưng ba lão già này gấp không nhịn được, đòi cùng theo tới. Hắn chỉ là một chủ sự ngoại bộ, làm sao có thể cự tuyệt? Một ngàn vạn? Trong lòng Dược Thiên Sầu vui vẻ, nghĩ thầm, nói cho các ngươi cũng không đi tới đó được, tiền này kiếm được sao lại không kiếm. Khi túi trữ vật được đưa qua, thần tình hắn không biến đổi, con ngươi cũng hơi co rụt lại. Hắn vô ý thức cấp tốc quét mắt trên mặt mấy người, trong ngực chợt tính toán thật nhanh. Thiết Quân Sơn đã quan sát ra phàn ứng dị thường của Dược Thiên Sầu, trong ngực nhất thời lộp bộp một chút, thầm nghĩ không xong, chỉ sợ sẽ bị hung hăng cắn một trận. Nhưng ngoài ý muốn chính là Dược Thiên Sầu nhẹ nhàng đẩy túi trữ vật trở lại, lắc đầu nói: "Quân tử ái tài, cũng phải có đạo lý. Dược Thiên Sầu ta tuy rằng danh tiếng không được tốt lắm, nhưng điểm mấu chốt khi đối xử vẫn có. Ta không thể tùy tiện chỉ dùng một câu nói là chiếm linh thạch của các ngươi. Đây trái ngược với thái độ làm người của Dược Thiên Sầu ta." Thốt ra lời này, mấy người kia vô cùng kinh ngạc. Một ngàn vạn xác thực không ít, tiền đưa đến tay lại không lấy, điều này cùng với lời nghe đồn xác thực trái ngược hoàn toàn. Tương Hoàn ngạc nhiên nói: "Chẳng lẽ ngươi chê ít?" "Lẽ nào Tương tiền bối cho rằng lời của ta là nói đùa?" Dược Thiên Sầu lắc đầu thở dài, cảm khái nói: "Xem ra sự hiểu lầm của mọi người đối với ta thật không cạn, hiểu lầm thì hiểu lầm đi! Nhưng chỉ cầu không thẹn với lương tâm, ta không thích kiếm tiền kiểu này, dù cho ngươi đưa cho ta một trăm ức linh thạch, ta cũng sẽ không lấy một viên."

Linh thạch tới tay đẩy ra, lại thêm một phen nói, nhất thời làm mấy người có chút nghiêm nghị khởi kính. Duy nhất có Thiết Quân Sơn nghi hoặc hỏi: "Chẳng lẽ ngươi có điều này khó nói, chẳng lẽ địa phương thu thập Minh Thiết thật không thể đơn giản nói ra?" "Biết ta thì biết sự tru phiền trong lòng ta, chẳng biết ta thì ta còn cầu làm gì. Xem ra Thiết trường lão còn có chút hoài nghi đối với ta, bỏ đi, ta cũng không muốn vì mình biện giải chuyện gì." Thần tình Dược Thiên Sầu có chút bi thống lắc đầu, nhìn quanh mấy người nói: "Địa phưong thu thập Minh Thiết, ta có thể nói thẳng cho biết. Chuyện linh thạch không cần nói nữa, bằng không sẽ vũ nhục nhân cách Dược Thiên Sầu ta." Còn có chuyện tốt như vậy? Mấy người nhìn nhau, Dược Thiên Sầu nghiêm nghị nói: "Nếu Thiết trường lão đã biết U Minh Động, cũng nhắc tới Bát U Minh Động, chẳng lẽ không biết về Cừu U Minh Động?"

"Cửu U Minh động?" Mấy người nghe vậy liền thất thanh. Thiết Quân Sơn vội vàng hỏi: "Cũng không phải là không có nghe nói qua về Cửu U Minh động, mà là cho dù có địa phương như vậy, trong truyền thuyết cũng cực kỳ lợi hại, chỉ sợ không người nào có thể đi vào, cho nên mới không nhắc tới. Lẽ nào, lẽ nào Minh Thiết chế tạo những pháp khí phi hành đều là đến từ Cừu U Minh Động?" "Không sai, chính là Cửu U Minh động." Dược Thiên Sầu lắc tay nói. Mấy người nhìn nhau không nói gì, Thiết Quân Sơn trầm giọng nói: "Ngươi không phải đang nói giỡn chứ! Nghe đồn Cừu U Minh Động chính là thông đạo đi thông U Minh Quỷ giới, có người nói dù là Hóa Thần kỳ trong truyền thuyết cũng không thể nào thâm nhấp, làm sao có khà năng có người có thể đi vào thu thập Minh Thiết?" "Người không thể đi vào, cũng không đại biểu thứ khác không thể đi vào." Dược Thiên Sầu nhàn nhạt cười nói. Mấy người vẻ mặt nghi hoặc, Tương Hoàn thoáng trầm tư, hỏi: "Cửu U Minh động là thông đạo đi thông Minh Giới, ý tứ của ngươi, chẳng lẽ, chẳng lẽ là nói quỷ tu?" "Tương tiền bối kiến thứe uyên bác!" Dược Thiên Sầu nịnh hót một câu, lập tức gật đầu nỗi: "Không sai, chính là quỷ tu, hơn nữa còn là quỷ tu tu vi cực kỳ cao thâm, quỷ tu bình thường cũng không cách nào đi vào." Thiết Quân Sơn chỉ chỉ phi hành pháp khí, nói: "Nghe ngươi nói như vậy, chẳng lẽ Minh Thiết chế tạo pháp khí phi hành này đều là quỷ tu thay ngươi lấy được trong Cừu U Minh Động? Vậy.., vậy quỷ tu có tu vi cao thâm như thế lại chịu làm việc này cho ngươi sao?" Hắn hiển nhiên còn có chút không quá tin tưởng, Dược Thiên Sầu nhàn nhạt cười, tự có cách nói ứng đối, thân thể hơi nghiêng, chống cằm nhìn chằm chằm Thiết Quân Sơn nói: "Ta nhớ kỹ ngày xưa lần đầu tiên nhìn thấy Thiết trường lão, hẳn là thời gian thỉ luyện tại Yêu Quỷ Vực đi! Hình như từ sau lần đó, sáu phái cũng đã không còn tổ chức thí luyện tại Yêu Quỷ Vực." "Không sai, chúng ta xác thực từng có gặp mặt một lần, nhưng thời gian đó ngươi chỉ là một tiểu đệ tử của Phù Tiên Đảo, ai biết hôm nay..." Thiết Quân Sơn cũng có chút cảm khái lắc đầu, tiểu đệ tử ngày xưa, thành tựu hôm nay ngay cả hắn cũng khó thể với tới. Tiến bộ thần tốc a! Dược Thiên Sầu gật đầu cười nói: "Ha hà! Còn nhớ năm xưa không ít đệ tử các phái bị Quỷ Vương có tu vi cực kỳ lợi hại của Yêu Quỷ Vực bắt được, tại hạ đã dùng hết sức cuối cùng cứu được đệ từ các phái đi ra. Nhưng mấy năm qua, còn có mấy người có thể nhó được ân tình của Dược Thiên Sầu ta. Ngược lại còn nghe được không ít người gọi ta là bại hoại hay người điên. Ai! Nhân tình tựa nước chày mây trôi, người bạc tình quà nghĩa sao mà phải nhiều lời, không đề cập tới cũng được!" Đệ tử Thi Thần giáo ngày xưa cũng từng được cứu, Thiết Quân Sơn cũng từng là Đương sự bên trong, nghe vậy có chút xấu hổ liếc mắt nhìn ba vị cung phụng. Tương, Phong, Quý ba người đương nhiên cũng biết việc này, nghe câu nói đó, ngẫm lại chuyện ngày xưa Dược Thiên Sầu đã làm, còn nghĩ tới hôm nay mọi người lại làm những chuyện như vậy đối với hắn, đều cảm thấy cảm khái, cảm giác thực sự có lỗi với hắn. Tương Hoàn lặng lẽ gật đầu nói: "Dược Thiên Sầu, sự tình đã qua đi, ngươi đang ở tu chân giới, phải hiểu rõ chuyện bên trong, không cần luôn canh cánh trong lòng." Ánh mắt ba vị cung phụng Thi Thần giáo nhìn về phía hắn cũng nhu hòa hơn không ít, lòng đề phòng cũng từ từ buông ra. Bằng cảm giác của bọn họ, người đa sầu thiện cảm như vậy, có xấu cũng xấu không được đi đâu. Dược Thiên Sầu cau mày, cười lạnh nói: "Canh cánh trong lòng thì không đến mức, chỉ là người đứng sau lưng mắng ta, cũng không biết sờ sờ chính lương tâm của mình, hỏi rõ xem mình có xấu hổ hay không." Thiết Quân Sơn nghe nghe, bỗng nhiên ngần ra, thầm nghĩ, nhiễu tới nhiễu lui nhiễu đi đâu rồi? Thế nào bứt tới việc này? Sau đó lại ho khan một tiếng nói: "Dược Thiên Sầu, không biết là vị quỷ tu tu vi cực cao nào giúp ngươi thu thập Minh Thiết, Hoa Hạ tu chân giới có quỷ tu như vậy sao? Nếu có, không biết có thể giúp dẫn kiến hay không?" Ba cung phụng cũng tỉnh ngộ, trọng tâm câu chuyện bị kéo đi có điểm xa, thiếu chút nữa đã quên mục đích chuyến đi này. Giao lưu cảm tình nhiều lần có thể giảm thiều, nhiều hiểu lầm a! Dược Thiên Sầu hiểu ý cười, lắc đầu nói: "Thiết trưởng lão, không phải ta vừa đem danh hiệu vị quỷ tu cao thâm kia nói cho ngươi sao? Vì sao còn muốn hỏi lại?" "Ngươi vừa nói qua sao?" Thiết Quân Sơn nhìn vẻ mặt mê hoặc của ba vị cung phụng, biết họ cũng không có nghe ra. Vì vậy hơi cúi đầu trầm tư, hồi tưởng từng câu Dược Thiên vừa nói, một lúc lâu, chợt ngẩng đầu cả kinh: "Ngươi nói vị quỷ tu kia có phải chính là vị quỷ vương bắt đệ tử các phái ở cuộc thí luyện năm xưa tại Yêu Quỷ Vực?" Ba vị cung phụng nghe vậy hoàn toàn tỉnh ngộ, cùng kêu lên cả kinh: "Quý Tướng Quân!"

Dược Thiên Sầu gật đầu nói: "Ngày xưa thí luyện tại Yêu Quý Vực, ta có thể đem đệ tử các phái cứu ra, không phải vì tu vi của ta cao thâm, mà là bởi vì ta và Quý Tướng Quân họp ý, kết thành giao tình, vì vậy hắn mới cho ta chút mặt mũi, thả đệ từ các phái. Từ sau khi ta bị trục xuất Phù Tiên Đảo, không ít người đòi chém đòi giết, Hoa Hạ tu chân giới không còn nơi cho ta sống yên ổn, ta bị buộc rơi vào đường cùng, không thể làm gì khác hơn là độc thân mạo hiểm đi Yêu Quỷ Vực." Mấy người nhìn nhau, trách không được lúc đó các phái tìm khắp nơi vẫn tìm không được người này, dù là Đại La Tông cũng không tìm thấy, nguyên lai người này trốn vào Yêu Quỷ Vực, ai lại dám chạy tới địa phương đó tìm người. Xem ra người này vì muốn giữ mạng đã bất cứ giá nào. "Ai! Luận tình nghĩa, người không bằng quý a! Khi ta trở lại Yêu Quỷ Vực, Quý Tướng Quân lập tức cho ta một nơi cư trú, vì vậy ta ở tại Yêu Quỷ Vực chuyên tâm tu luyện, rốt cục tu vi có chút tiến bộ, mới dám đi ra, nhìn xem, trước khi đi ra hắn tự mình thu thập không ít Minh Thiết cho ta, dặn ta đi ra tìm cho hắn chút đồ vật. Mà ta mang theo nhiềU Minh Thiết lại nghĩ không có tác dụng gì, vì vậy để Kinh gia của tứ đại gia tộc giúp ta chế tạo thành pháp khí phi hành." Mấy người nghe vậy lắc tay, nguyên lai là như vậy, nhìn nhìn lại phi hành pháp khí cảm giác có chút đau lòng. Thực sự là chà đạp của trời, không ngờ đi dùng thứ này làm thành phi hành pháp khí. Thiết Quân Sơn hỏi dò: "Vậy Quỷ Tướng Quân muốn ngươi tìm cho hắn vật gì?" "Nga! Cũng không có gì, hắn muốn ta vơ vét linh thạch mang về cho hắn." Dược Thiên Sầu không cho là đúng trả lời.

Bạn đang đọc Tinh Thần Châu của Thiên Sầu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 147

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.