Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chẳng lẽ là nàng.

Phiên bản Dịch · 1780 chữ

Dược Thiên Sầu vì chính mình đoán trúng hướng đi của Thái Thúc Tuyên, nên mới dám cò kẻ mặc cả. Lúc này vẫn cung kính ôm quyền nói: “Vãn bối từ xưa cho tới nay, đối với những cao nhân trong truyền thuyết luôn sinh lòng hướng tới, cho nên sau khi nghe kể chuyện tình về họ xong, nếu có gì không hiểu, trong lòng đều như ngồi trên đống than. Chính vì nghe được chuyện tình có quan hệ tới Vạn Yêu Chi Tổ Thái Thúc Chính, cho nên mới cả gan hướng Bà Bà hỏi qua! Vãn bối là thật tâm thỉnh giáo, nếu Bà Bà nguyện ý kể tường tận, sau khi vãn bối rời khỏi đây, sẽ lập tức vận dụng lực lượng trong tam giới, để truy tìm nơi hạ lạc của người tên là Thái Thúc Tuyên cho Bà Bà.”

“Chỉ bằng một tên Tiển Tiên sơ kỳ bất nhập lưu như ngươi, mà cũng dám trâng tráo ở trước mặt ta, nói rằng sẽ vận dụng lực lượng trong tam giới để giúp ta tìm người ư? Hừ! Với tu vi bất nhập lưu như ngươi thì có thể huy động được bao nhiêu người đây?” Diêm Bà Bà vừa nói vừa bước tới phía Dược Thiên Sầu, thần tình băng sương trầm giọng nói: “Dám diễn trò ở trước mặt ta, xem ra ta không cho ngươi một chút giáo huấn, thì không được rồi!”

Xưa nay, mỗi khi gặp đại sự, vì muốn đạt được mục đích mà Dược Thiên Sầu luôn luôn bình tĩnh. Lúc này hai mắt khẽ híp lại, đôi con ngươi trong mắt không hề tỏ ra sợ hãi, tương phản còn mười phần bình tĩnh, đứng im không nhúc nhích chắp tay hồi đáp: “Bà Bà nói lời ấy sai rồi! Vãn bối tu vi tuy rằng không cao, nhưng luận đến nhân mạch, chỉ sợ rằng trong hạ tam giới còn không có người nào vượt qua nổi ta.”

Thấy đối phương vẫn bước tới, Dược Thiên Sầu lại càng cất cao giọng hơn: “Không dám giấu, lần này vãn bối đi ra ngoài du lịch, trên người mang theo pháp chỉ của Tiên Đế, có thể vui chơi thỏa thích khắp Tiên giới không bị ngăn trở, hơn nữa còn có Minh Hoàng Lệnh Bài do Minh Hoàng ban cho, có thể tung hoành Minh giới! Trừ bỏ Ma giới đang bị phong ấn là ta không thể tiến vào, còn trong phạm vi hạ tam giới, vãn bối tự nhận thấy rằng, nếu muốn tìm tung tích một người cũng sẽ không quá khó khăn bao nhiêu. Chỉ cần nàng đang ở trong hạ tam giới, ta nhất định sẽ có biện pháp tìm được nàng.”

Theo sau lại khoát tay chỉ về phía Thận Vưu, tràn đầy tin tưởng nói: “Vì muốn tìm người lần trước xông vào đây. Ta thậm chí còn đến tìm Thận Vưu, nhờ hắn đưa qua Chư Thiên Kết Giới để khám xét, chẳng lẽ bao nhiêu vật chứng đó, Bà Bà còn chưa tin tưởng, bản thân ta có năng lực tìm người hay sao?”

Kết quả Diêm Bà Bà vẫn bình thản như cũ, tựa hồ căn bản là không thèm trả lời hắn. Dưới tình huống nguy cấp, Dược Thiên Sầu không khỏi quát lên: “Diêm Bà Bà! Ngay cả người có giao tế quảng đại như ta, mà còn chưa từng nghe nói qua cái tên Thái Thúc Tuyên ở trong hạ tam giới. Chẳng lẽ ngài liền không lo lắng nàng đã xảy ra chuyện tình ngoài ý muốn gì hay sao? Liền không muốn để ta hỗ trợ tìm kiếm tin tức về nàng hay sao?”

Lời này giống như một câu chú ngữ định thân bình thường, ngay lập tức khiến cho Diêm Bà Bà dừng bước đứng im, Dược Thiên Sầu khẽ nhẹ nhàng thở ra một hơi. Thương Vân Tín cùng Thận Vưu đứng bên trên phi hành thoi đồng dạng cũng khẩn trương lo lắng đề phòng, tuy rằng tạm thời không xảy ra chuyện gì, nhưng hai người vẫn lo lắng không thôi, ánh mắt chăm chú quẳng ném xuống phía bên dưới....

Diêm Bà Bà hai mắt lóe ra tinh quang, chăm chú quan sát diễn cảm trên mặt Dược Thiên Sầu, bất quá không có nhìn ra một tia khẩn trương nào. Thấy hắn bình tĩnh giống một người từng trải như thế, mơ hồ cũng có chút tin tưởng vào những lời hắn nói.

“Tu vi của Tiên Đế cùng Minh Hoàng ở Thần giới tuy rằng không tính là cái gì, nhưng ở trong hạ tam giới coi như cũng là bá chủ thống lĩnh đi! Như thế nào sẽ có giao tình cùng một gã Tiểu Tiên?” Diêm Bà Bà nghiên đầu nhìn về phía Thận Vưu nói: “Tiểu Thận! Ngươi thành thật nói cho ta biết, lời của hắn là thật hay giả? Nếu dám giúp hắn lừa gạt ta, đừng trách lão bà bà sẽ không khách khí.”

Coi như hắn lừa ngài, nhưng cái mệnh nhỏ của ta đang nằm trong tay hắn, ngài giết hắn cùng giết ta có gì khác nhau đâu, ta muốn không giúp cũng đều không thể được ah! Thận Vưu trong lòng cười khổ, chắp tay hồi đáp: “Bà Bà quá lo lắng rồi, hắn ở bên ngoài....Ở hạ tam giới đích thật là có giao tế không tầm thường, ngài đừng nhìn tu vi của hắn không cao, nhưng hắn còn là chưởng môn của Thiên Hạ thương hội trên Tiên giới. Lần này hắn xuất hành ra ngoài du lãm, Tiên Đế Kim Thái còn phái Đại Cung Phụng, của Tiên giới đệ nhất đại phái Tuyệt Tình Cung đi theo bảo vệ hắn ah!” Thoáng quay đầu nhìn sang Thương Vân Tín, mới tiếp tục nói: “Ngay trước khi chúng ta tiến vào Chư Thiên Kết Giới, ta còn tận mắt nhìn thấy hắn ở bên ngoài Vô Tận Hắc Nhai, đối mặt tâm tình cùng Minh Hoàng Bạch Khải nữa mà.”

Lần này Thận Vưu đã dốc sức giúp đỡ, bất quá vì phải bảo mệnh nên cũng chẳng còn cách nào. Diêm Bà Bà nghe xong, liền chậm rãi quay đầu lại, nhìn Dược Thiên Sầu nói: “Nói vậy, làm sao ngươi dám cam đoan rằng ngươi nhất định có thể giúp ta tìm thấy Tuyên nha đầu?”

“Điều này...” Dược Thiên Sầu thoáng trầm ngâm, khẽ lắc đầu nói: “Vãn bối xưa nay không bao giờ nói những lời trâng tráo, có thể làm được thì mới dám nói, nếu làm không được cũng sẽ không thổi phồng mình lên bao giờ. Nếu Bà Bà muốn cam đoan.., ta còn không dám cam đoan rằng nhất định sẽ tìm thấy nàng, bởi vì nhiều năm qua mà chưa ai từng nghe nói đến cái tên này, ta lo sợ nàng đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn mất rồi. Bất quá, chỉ cần nàng lưu lại một chút dấu vết ở bên ngoài, ta nhất định là có thể tìm kiếm được tin tức về nàng.”

Trên phi hành thoi, Thương Vân Tín rất muốn nhảy xuống khinh bỉ Dược Thiên Sầu, đây còn không phải là ngươi đang nói lời trâng tráo hay sao? Bên ngoài rộng lớn như vậy, hơn nữa chuyện xảy ra đã nhiều năm rồi, sợ rằng cho dù là Minh Hoàng cùng Tiên Đế liên thủ, cũng chưa chắc có thể tìm ra tung tích của Thái Thúc Tuyên, ngươi ngưu! Ngươi so với Kim Thái cùng Bạch Khải càng thêm ngưu hơn ah!

Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng Thương Vân Tín sẽ không nhảy xuống vạch trần Dược Thiên Sầu, dù sao cũng sẽ liên lụy tới vận mệnh của mình, bất quá trong lòng Thương Vân Tín lại không khỏi âm thầm bội phục Dược Thiên Sầu, cho dù là ai cũng dám nói dối, thật đúng là to gan lớn mật....

Dược Thiên Sầu nói rằng không dám cam đoan là nhất định sẽ tìm thấy Thái Thúc Tuyên, tương phản lại khiến cho Diêm Bà Bà càng phát ra tin tưởng vào năng lực của hắn, đây chính là mưu kế dục cầm cố túng* của Dược Thiên Sầu. Lúc này diễn cảm trên mặt Diêm Bà Bà đã hòa hoãn xuống, theo sau nhàn nhạt hỏi: “Ngươi chuẩn bị giúp ta thăm dò tin tức của Tuyên nha đầu như thế nào?”

Dược Thiên Sầu trong lòng đại định, chắp tay nói: “Hiển nhiên là còn phải nhờ tiền bối đem dung mạo của nàng kể cho vãn bối nghe. Nếu vãn bối không biết nhìn người đó trông như thế nào, thì làm sao huy động nhân mã đi tìm kiếm người đây? n.., còn thời gian đại khái nàng rời đi là cách đây bao lâu nữa, đương nhiên càng chi tiết thì mới càng tốt.”

Diêm Bà Bà trầm ngâm suy nghĩ một hồi, sau đó mới chậm rãi nói: “Lão bà ta sống trong này qua ngày đoạn tháng, thời gian cụ thể cũng chẳng nhớ rõ ràng, ước chừng là khoảng trên dưới hai mươi vạn năm đi! Dung mạo của Tuyên nha đầu phi thường xinh đẹp, nếu ngươi đã nhìn thấy qua thì sẽ không thể nào quên được, cho nên cũng không khó hỏi thăm. Nhưng ta thực sợ bởi vì dung mạo mà lại cấp cho nàng phiền toái quấn thân, nàng tuy rằng xuất thân ở Thần giới, nhưng vận mệnh ly kỳ, trời sinh đã có Minh Thể, hay nói theo cách khác nàng cũng là Minh tu, trừ bỏ điểm đặc biệt này ra, nàng còn nắm giữ bổn sự hiếm có trong thiên hạ, đó chính là am hiểu thuật bói toán...”

Diêm Bà Bà nói tới đây, thì chợt phát hiện ra Dược Thiên Sầu đang ngây ngốc thất thần. Lúc này khẽ hừ lạnh, tức giận nói: “Ngươi có đang nghe ta nói hay không?”

“Am hiểu thuật bói toán...” Dược Thiên Sầu diễn cảm mê man lẩm bẩm nói. Trong đầu hắn đang nhớ đến cảnh tượng, khi lần đầu tiên nhìn thấy Minh Giới Thánh Nữ trong lăng mộ ở Đông Cực Thánh Thổ, dường như nàng cũng am hiểu thuật bói toán, lúc ấy còn cảm thấy quỷ quái, cho nên ấn tượng khá sâu sắc. Lúc này có chút không dám chắc, khẽ lắc đầu tự hỏi: “Chẳng lẽ là nàng?”

*: Dục cầm cố túng nghĩa là muốn bắt mà lại thả.

Bạn đang đọc Tinh Thần Châu của Thiên Sầu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 104

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.