Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1924 chữ

[Phần đầu truyện nam chủ nữ chủ tới từ hai thời đại khác nhau nên văn phong tạm thời sẽ khác biệt]

Hắn quỳ một chân xuống đất, nhưng hai tay vẫn giữ chặt nàng, cái loại lực đạo đáng sợ này làm nàng cảm thấy xương cốt đều bị bóp đến đau đớn.

Giờ khắc này, nàng mới nhận ra rằng, nếu không dùng nội lực, chỉ sợ bản thân tuyệt đối không thoát khỏi tay nam nhân này.

Thiều Y nhíu mày, trải qua một buổi tối, nội lực đã khôi phục được ba phần, đó là do cả đêm bận rộn khiến nàng không có thời gian để thiền định, bất quá chỉ chừng ấy nội lực cũng đủ để đá văng hắn rồi.

Giữa lúc nàng đang ngưng tụ nội lực, nam nhân kia đột nhiên buông lỏng tay nàng. Bước chân hắn lảo đảo lui lại, sương mù trong mát đang dần tiêu tán, hiển nhiên là năng lực tự chủ cường đại đã khiến hắn khôi phục lý trí, đồng thời cũng phát hiện bản thân vừa mới làm gì. Vẻ mặt của hắn hết sức thống khổ, giống như đang chống lại thứ gì đó hết sức mê hoặc, hơi thở cực kì hỗn loạn, đau đớn nhìn nàng, mím chặt khóe môi đang tràn ra tia máu.

Sau đó, hắn ép buộc chính mình thu lại tầm mắt, lung lay hướng cửa sơn động chạy đi.

Lôi Tu sắp bị hương vị ngọt ngào của Omega ngập tràn trong sơn động bức điên rồi, adrenalin tăng vọt, lồng ngực không ngừng phập phồng, đủ để cho hắn biết nếu mình còn ở lại, sẽ gây ra chuyện tình đáng sợ gì. Alpha tội nghiệp, thân thể đang trọng thương lại không cách nào kiềm chế được bản năng của một Alpha, cho dù đang cận kề cái chết nhưng vẫn bị mùi hương của Omega mê hoặc, bản năng kêu gào hắn chiếm lấy, đánh dấu chủ quyền lên Omega tinh khiết kia, người nào cũng không thể ngăn cản hắn.

Nhưng lý trí lại không để hắn làm như vậy!

Từ sau khi tiến nhập vào đại vũ trụ, vì đối phó với những chủng loại kẻ thù hết sức mạnh mẽ khắp trong vũ trụ, loài người cũng đồng thời tiến bộ rất nhiều trong việc cải tạo gen, mãi đến khi vũ trụ trải qua năm 2358, sau mấy trăm năm nghiên cứu phương thức cải tạo của các nhà khoa học, đã ra đời sáu giới tính ABO của nhân loại, sản sinh ra thế hệ chiến sĩ cơ giáp Alpha thích nghi với tác chiến trong môi trường vũ trụ cực kì tốt. Nhưng dù là chiến sĩ mạnh mẽ đến mấy thì vẫn bị những bản năng trong gen khống chế.

Thiều Y ngây ngẩn một hồi, từ trên giường đá ngồi dậy, mặc dù không biết nam nhân kia xảy ra chuyện gì, bất quá cảm thấy hắn thanh tỉnh thật đúng lúc, nếu không...chậm một khắc nàng liền không ngần ngại mà làm thịt hắn.

Bình tĩnh vỗ vỗ bụi dính trên váy, Thiều Y đi ra khỏi sơn động, liền thấy nam nhân kia vừa lung lay vừa vội vàng chạy tới dòng suối nhỏ cách đó không xa, trực tiếp nhảy xuống.

Trên người hắn đều là vết thương chưa khép miệng, hơn nữa cũng vừa mới hạ sốt thôi, như vậy thực sự có thể sao?

Thiều Y ở cửa sơn động đi tới đi lui chốc lát, sau đó đành nhận mệnh đi qua kéo nam nhân bất tỉnh trong nước kéo lên, đặt trên thảm cỏ bên cạnh dòng suối. Cầm tay hắn lên, kiểm tra tình huống thân thể hắn, phát hiện khí tức trong người hắn so với tối qua còn hỗn loạn hơn, trong kinh mạch đang có một luồng bạo khí chạy loạn cả lên, cũng chính là nguyên nhân khiến hắn đau đớn vạn phần.

Lưu loát điểm huyệt ngủ đề phòng hắn giữa chừng tỉnh lại, sau đó điểm thêm mấy huyệt đạo cầm máu khắp người, lấy ra túi châm oa mai, lại dùng nội lực hỗ trợ châm cứu, chậm rãi ngăn chặn luồng bạo khí trong kinh mạch hắn. Bất quá nàng rất nhanh phát hiện, cỗ khí tức kia không thể giống như bình thường bị nội lực dẫn ra ngoài, chỉ có thể từ từ làm dịu lại, hơn nữa đây cũng chỉ là tạm thời, chỉ sợ có cơ hội, nó lập tức quay lại tác quái.

Thiều Y âm thầm đánh giá nam nhân bị nàng coi là hải tộc ngoại nhân này, lòng thực sự có chút thương cảm, nếu như thể lực cường đại đổi lại là mối nguy tiềm tàng này, nàng tình nguyện dựa vào nỗ lực bản thân để trở nên mạnh mẽ.

Bởi vì không rõ tình huống, Thiều Y vô tình cho rằng sức mạnh của nam nhân này là do trong kinh mạch hắn chứa chấp loại khí tức cuồng loạn này.

Tới lúc khai thông được kinh mạch của hắn, Thiều Y cũng mệt mỏi tới một đầu đầy mồ hôi, hơn nữa nàng có chút mất hứng phát hiện, tại vì hắn mà nội lực lần nữa xài hết sạch, đúng là mất nhiều hơn được.

Chỉ là mặc dù không mấy cao hứng, nhưng tiễn Phật phải tiễn tới Tây Thiên, cứu người cũng phải cứu tới cùng, chỉ đánh tiếp tục đi tìm thảo dược nghiền nát để đắp lên miện vết thương lại vừa nứt toác của hắn.

Làm xong hết thảy, Thiều Y giơ ngón tay chọt chọt gương mặt tái nhợt nhưng vẫn tuấn tú của hắn, lòng thầm nghĩ nàng hi sinh nhiều như vậy, hy vọng nam nhân này biết lễ mà báo đáp. n, lần đầu tới địa phương kỳ lạ này chưa quen với mọi thứ, tìm một người dẫn đường là tất yếu, nàng đối với nam nhân này có đại ân, mong hắn đến lúc đó sẽ không khiến nàng thất vọng.


Cả người đau đớn kịch liệt như bị bỏng, Lôi Tu nhíu mày, giữa cơn mê man cái loại cảm giác bức người điên cuồng này đủ để hắn biết mình bị mùi của Omega quấy nhiễu, nhất định phải dùng thuốc ức chế Alpha mới được. Thế nhưng cơ thể nặng nề khác thường, hắn không có cách nào nhúc nhích, chỉ có thể thống khổ chịu đựng luồng khí hỗn loạn chạy khắp người mình.

Không biết qua bao lâu, cảm giác rối loạn trên người dường như bị thứ gì đó chặn lại, bao vây, khiến hắn không cảm thấy đau đớn nữa. Mà trên người cảm thấy hết sức nhẹ nhõm, vết thương nóng như đang bốc cháy cũng dịu đi nhiều.

Chậm rãi mở mắt, đập vào tầm nhìn là một bức tường đất, sửng sốt một lúc hắn mới phản ứng kịp, bản thân đang ở trong hang động mà trước đây khi tới rừng dị thực Vatican để luyện tập đã tìm thấy.

Ý thức phục hồi, rất nhanh liền nhớ lại tất cả mọi chuyện lúc trước, còn có cả cô gái đã cứu mình kia.

Một nữ Omega tinh khiết chưa bị "đánh dấu"!

Nhận thức điều này khiến cho sắc mặt hắn có chút đặc biệt, nhưng rất nhanh lại sửng sốt một chút, bởi vì hắn đã không còn cảm giác được mùi hương của Omega giống như lúc trước ngập tràn khắp sơn động, đủ đến khiến người ta phát điên kia. Không bị nó quấy rầy, hắn lẽ ra nên cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng chẳng biết tại sao bản thân lại giống như bị nghiện, như bị hương vị ngọt ngào tinh khiết đó khắc sâu vào tận xương cốt, thậm chi trong ngực vẫn nhớ kỹ tư vị của nó.

Đây là lần đầu tiên trong ba mươi năm cuộc đời hắn biết được rốt cuộc hương vị của Omega đối với Alpha hấp dẫn đến nhường nào.

Đang suy nghĩ lung tung bỗng cảm giác được trong sơn động có thêm một người, hắn quay đầu nhìn lại, liền thấy cô gái lúc trước khiến hắn mất khống chế đã trở về. Đợi người tới gần, Lôi Tu mới phát hiện điều kỳ lạ, trên người cô ấy không có hơi thở quyến rũ của Omega, ngược lại giống như một nữ Beta vô hại vậy. Nhưng trên người cô không có mùi thuốc tiêm ức chế Omega, cũng không phải là ngụy trang, mà là thật sự biến thành một nữ Beta bình thường.

Ánh mặt trời rực rỡ từ ngoài chiếu vào, người nọ đứng cạnh cửa hang, ngược sáng, Lôi Tu không có cách nào nhìn rõ khuôn mặt của cô, nhưng cặp mắt kia lại giống như ngôi sao trong bầu trời đen thẳm, rực rỡ mê người.

Đợi người đi tới, sau khi thích ứng với ánh sáng trong hang động, Lôi Tu mới chân chính nhìn rõ diện mạo của cô, cũng cẩn thận đem gương mặt ấy ghi tạc ở trong lòng, không phải ở trên chiến trường liếc qua một chút, cũng không phải chỉ nhớ kỹ hương vị ngọt ngào khiến hắn phát cuồng lúc trước, mà là chỉ thấy cô gái loài người này.

Là một khuôn mặt tinh xảo như bức họa, mi thanh mục tú, ngũ quan nhu hòa, chỉ là biểu tình khá bình thản, tóc dài tới eo, đen tuyền như mực, một nửa mái tóc búi lên, cài một cây trâm chế tác tinh xảo, mấy viên ngọc đong đưa qua lại, ở đuôi trâm còn có một bông hoa cùng tua rua rủ xuống làm nổi bật lên diện mạo như ngọc. Mà trang phục cô mặc trên người hết sức cổ quái, quần dài tuy dính không ít máu, còn bị rách vài chỗ nhưng lại giống như rất nhẹ nhàng, có cảm giác tự nhiên thanh thoát, tay áo, ống tay và làn váy đều thêu hoa văn hết sức tinh xảo.

Mà khiến hắn kinh ngạc chính là, cô dường như vẫn còn nhỏ tuổi, dáng dấp khoảng mười bảy mười tám, chưa thành niên. Khi cô đến gần cảm thấy giống hệt một Beta.

[Ngươi đã tỉnh]

Thiều Y cầm trong tay một thứ quả giống như dưa lê, đây là nàng hái được ở ven rừng, dùng trâm bạc thử qua, không có độc. Hơn nữa thịt quả cũng giòn và ngọt, có thể ăn tạm cho đỡ đói.

Nàng nhìn một hồi, đưa hoa quả cho nam nhân ngồi trên giường đá.

Lôi Tu trầm mặc nhìn cô, lặng lẽ nhận lấy, một lát mới nói: "Loại quả này không nên ăn nhiều, không sơ chế qua, làm sao biết ở trong có độc hay không." Đặc biệt đối với Omega nhu nhược mà nói, loại hoa quả do dị thực sinh ra hàm chứa độc tố nhất định, đối với cơ thể bọn họ có nguy hại, nhưng mà đối với Alpha mà nói lại không có ảnh hưởng gì.

Nghĩ xong, Lôi Tu nhớ lại tình huống trên chiến trường hôm qua, đột nhiên cảm thấy hoài nghi phán đoán của chính mình.

Người này thật là một Omega yếu đuối, không chịu nổi một đòn sao?

[P/s: Tác phẩm đầu tay mong mọi người góp ý!]

Bạn đang đọc Tinh Tế Sủng Hôn [Dịch] của Vụ Thỉ Dực
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi langnguyethi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.