Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cái xe bị hư

Tiểu thuyết gốc · 2595 chữ

Giá ai đó hôm nay

Người tôi đã đắm say

Đến bên cạnh nói rằng

Ở bên tôi tối nay

Nếu một ngày gió bay

Xin người đừng đổi thay

Tôi xin giữ lòng này

Nuốt ngọt bùi đắng cay

---------

Hôm nay đến trường Techno phải đón taxi, anh thật là bực bội vô cùng, người yêu bỏ, tiền trong túi thì hết, giờ xe lại hư.

- Trời ơi sao tôi khổ thế này hả trời, số tôi con rệp sao.

Techno vừa tới cổng trường Đại học, ang vừa đi vừa nguyền rủa cái sự xui xẻo vô bờ bến của mình.

- Ao, Ai'No mày làm sao vậy?

Tybe từ đằng sau tiến nhanh tới vỗ vai anh chàng đội trưởng đội bóng.

- Hôm nay tao chỉ có thể đủ tiền đi xe ôm lúc đi, không lẽ lúc về tao đi bộ sao hả trời.

No lại tiếp tục than vãn. Bỗng nhiên điện thoại đổ chuông, No cầm máy lên.

- A lo, Nic có chuyện gì vậy?

- Em có nhờ thằng Kla tới đón anh rồi, khi nào nó tan học thì sẽ đến trường anh rồi gọi cho anh.

No vô khoái chí cười như được mùa.

- Ôi may mắn quá, tao đang kẹt tiền không có tiền đi xe ôm, rồi rồi chịu liền bảo thằng Kla khi nào qua trường tao thì gọi nhé.

Đầu dây bên kia có một nụ cười rất chi là đểu của ai kia.

- Được rồi, vậy anh đi lên lớp đi.

- Ok.

Tắt điện thoại, No vừa đi vừa cười khiến cho Tybe đi bên cạnh phải sờ trán No.

- Mày động kinh sao?

- Tưởng hôm nay phải đi bộ không ngờ có người đón không cười sao được mày, Tybe lắc đầu với cái thằng bạn vô tư này của hắn.

----------

Tiết học kết thúc, No cùng Tybe, Oat, Can và Good ngồi uống nước ở cantin trường, hôm nay không luyện đội bóng vì vậy anh về khá sớm. Anh nghe thằng Can mồm miệng tám xàm anh cảm thấy phát chán chưa từng có.

- Sáng nay em dậy mẹ em đi rồi, em không có cơm để ăn, em gái thì nói em chậm như rùa bò, rõ ràng em là khỉ mà đâu phải rùa đâu. Rồi lại chậm xe buýt.

- Khoan khoan, dừng dừng mày lại đưa anh mày ra biển rồi, tao chẳng hiểu vậy là mày giận vì không được ăn sáng và bị em gái chửi.

Mặt Can nhăn như đít khỉ bắt đầu tiếp tục công cuộc đắp bột vào não P'No.

- Anh còn chưa nghe em nhỏ nói hết mà.

- Thật là, mày có cần tao vỗ cho một cái mới nói vào chuyện chính không?

Can xụ mặt xuống không vui vẻ gì cho cam.

- Anh lúc nào cũng hung dữ với em nhỏ hết.

- Mày lại giận dỗi sinh viên IC chứ gì.

No lờ mờ đoán ra ý của Can muốn nói, anh cười chọc cậu bé dưa vàng đang mặt mày bí xị.

- Cậu ta, cậu ta bây giờ lúc nào cũng đè em ra hôn được hết á, thật là.

- Ôi vậy mắc gì tức.

- Không biết, em không biết.

Can giãy nảy lên rồi lồm cồm đứng dậy vừa đi vừa bày ra bộ mặt phụng phịu, má phình ra ủy khuất vô cùng tận.

- Can…Can...chờ tao với…

Phía sau là khuôn mặt không biểu cảm của Good cứ ý ới chầm chậm mò theo sau, No nhìn hai đứa nó mà anh chỉ biết cười lắc đầu ngao ngán ngẩm.

- Oat mình hỏi cậu một câu nha, rốt cuộc tại mình ngu hay sao mà không thể hiểu nổi thằng Can vậy?

Oat lắc đầu hắn cũng chẳng thể hiểu đâu.

- Mình cũng chẳng hiểu nổi đâu, mà thôi kệ nó đi, thằng đó không giống người ta.

Oat ngồi bên cạnh chăm chú nhìn No không chớp mắt, con ngươi như thể phát ra ánh sáng thèm khát khi nhìn vào cổ No. No đang uống nước thì điện thoại của No reo, anh không nghe mà tắt đi rồi quay sang Oat.

- Có người tới đón mình rồi mình đi trước nha, nè cầm lấy nước đi.

No vừa nói vừa đưa ly nước uống dỡ của mình cho Oat rồi quay đầu đi về phía cổng trường, để lại Oat ngu ngơ nhìn ly nước của No vừa đưa.

Kla lúc này mặc đồng phục học sinh trung học áo trắng cộc tay quần đùi xanh đứng dựa lưng vào chiếc siêu xe BWM màu xám sang trọng, tay đút túi quần, cặp chân thon dài chắc khỏe, khuôn mặt đẹp trai đến hoa nhường nguyệt thẹn. ( tác giả : mị là mị dìm thằng Kla hoa nhường nguyệt thẹn luôn haha) Cậu cứ như một pho tượng xinh đẹp đứng ở đó mặc kệ mọi người xung quanh đang nhìn đắm đuối, ngưỡng mộ, ghen tị, cậu mặc kệ vẫn ung dung tựa lưng vào xe, nhìn về phía cửa ra vào.

Khi cậu nhìn thấy bóng của đàn anh P'No bước ra thì cậu nhìn chăm chú vào từng bước đi của anh, P'No của cậu vẫn như mọi ngày quần tây sơ mi trắng để hai nút áo không cài phía trên khiến xương quai xanh lộ rõ ra ngoài cực kỳ quyến rũ. Cậu nhìn tới say mê trầm luân trong sự quyến rũ chết người của ai kia, cho đến khi No bước đến gần cậu anh cười một cái muốn rụng cả tim cậu.

No thấy Kla cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn thì cất giọng oanh vàng :

- Kla.

Lúc này Kla với vội hoàn hồn lại, cậu thấy mình hơi thất thố thì chắp tay vái chào No:

- Em chào P'No.

No chạm vào vai Kla rồi nói với giọng biết ơn.

- Cảm ơn mày đã bỏ thời gian đến đón tao nhé, dạo này kẹt quá cũng không thể đi xe ôm về được.

Kla cười cười bắt đầu giở quẻ thăm dò.

  • Ơ,... Em nghe Nic nói… xe máy của anh bị hư ạ.

    Mặt No đúng chuẩn chán vô cùng với cái xe máy của mình.

- Ờ, tao không biết nữa, mẹ nó tự nhiên không khởi động được, cũng may là thằng Nic nó nói rằng sẽ xin tiền mẹ đi sửa xe máy cho tao.

Kla gật đầu cười tiếp tục nghe bảo bối của mình đang kể lể.

- Đã vậy dạo này tao lại không có tiền nữa, bao nhiêu tiền đi đãi tụi đàn em, xui xẻo liên tục xe bị hư nữa chứ.

No vỗ nhẹ vai Kla.

  • Nhưng mày bỏ công tới đó tao giúp tao nhiều lắm đó.

    Kla nghe P'No của cậu nói vậy thì cười với một nụ cười sủng nịnh.

- Không sao, không sao ạ, em sẵn lòng, xin mời ạ.

Cậu đưa tay ra động tác mời No lên xe vô cùng hoàn mỹ.

- Cảm ơn nhé.

No bước đến mở cửa xe để lại phía sau lưng một con sói giảo hoạt nào đó đang cười nhếch miệng suy nghĩ lại chuyện tối hôm qua khi P'No đi chơi với bạn chưa về.

- Mày cắt đại đi.

Kla ngó xuống nhìn Nic đang ngồi chồm hổm tay phải cầm kéo tay trái cầm một sợi dây điện ở phía trước đầu xe.

- Mày có chắc bỏ tiền ra sửa không

Kla cúi xuống cười với thằng bạn.

- Tao bảo mày cắt thì mày cứ cắt đi tao nói tao ra tiền thì tao sẽ ra tiền, quân tử không nói hai lời.

Nic cầm cây kéo sắp cắt sợi dây điện ở phía xe thì chợt dừng tay lại ngẩng đầu lên nhìn con sói.

- Khoan. Nếu tao cắt thì tao được lợi gì.

Kla lúc này bắt đầu đánh đòn phủ đầu, cậu biết thằng Nic hám lợi cực kỳ, đó là một điểm yếu cậu cần lợi dụng.

- Mày đang có vấn đề với chế Fai chứ gì? Có phải về việc chặt đường ray không? Mày để đấy tao sẽ xử lý cho mày, được chưa nào thằng khỉ.

Nic khoái chí lắm gật đầu liền.

- Ừ.

- Thỏa thuận?

- Thỏa thuận.

Thế là một con sói và một con rắn thỏa thuận với nhau. Nic cắt phanh cái dây điện làm cho xe máy không khởi động được nữa.

Cậu giật mình kết thúc suy nghĩ khi nghe thấy giọng nói của P'No.

- Ao, đi thôi đứng đó làm gì nữa.

- Vâng, vâng…

Cậu cười một nụ cười tỏ vẻ mình đã lừa được một con cừu non, chỉ có mỗi No là không biết gì sất.

Cậu lắc lắc đầu nhè nhẹ khi cảm thấy sự ngây thơ dễ thương của P’No nhà cậu, mở cửa xe bước lên mà vẫn cứ nhìn P'No mãi cho đến khi P'No cất giọng ngòn ngọt khiến cậu muốn phạm tội vô cùng.

- Ao, lái xe đi chứ.

- Em muốn ăn chút gì, hơi đói, P'No đi với em nha.

Hiếm lắm mới có dịp gặp P'No để chở anh về vì vậy cậu phải tận dụng triệt để thời gian ở bên anh chứ.

- Tùy mày sao cũng được a.

Chỉ nghe được câu đó thôi lập tức Kla khởi động xe chạy tới nhà hàng Choneo khá nổi tiếng để bồi vợ tương lai của cậu ăn chiều.

--------

- Ăn cái này đi P'No, cái này, cái này nữa nè.

Kla liên tục gắp thức ăn cho No khiến anh ngại vô cùng, anh nhìn sự nhiệt tình thông qua đáy mắt của Kla anh lại cảm thán sự trong trẻo trong đôi mắt ấy nó khiến anh không tài nào thoát ra được cái vực sâu trong đôi mắt của cậu. Anh ậm ừ đánh ánh mắt mình nhìn xuống bàn để không nhìn thấy đôi mắt của cậu nhóc trung học đang ngồi đối diện mình nữa, anh lại tự nhủ anh là trai thẳng, anh không có thích Kla, chỉ xem Kla như em trai mà thôi.

- P'No….P'No

Kla nhìn thấy anh cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn không chịu ăn, nhìn đồ ăn trong bát của anh đầy ắp cậu gọi anh.

- Hả...hả, chuyện gì, chuyện gì cơ.

- Ao, anh không ăn sao? Thức ăn trong bát còn nguyên kìa, hay thức ăn ở đây không ngon.

Anh lắc đầu.

- Không phải, thức ăn rất ngon. Thôi ăn đi.

Cậu cười cười tự tay lột vỏ một con tôm bỏ vào bát của anh.

- P'No ăn tôm đi.

No gật đầu gắp tôm cắn một ngụm. Kla nhìn thấy đôi môi màu anh đào của anh hé mở cậu nuốt nuốt nước miếng, thật muốn cắn một cái vào đôi môi ấy. Cậu lơ đi cảm giác cơ thể mình nóng rực, cậu cúi đầu ăn để đỡ suy nghĩ tới cái người đang câu dẫn cậu trước mắt.

----------

Ở một nơi nào đó cũng trong một nhà hàng vắng lặng không có một bóng người ngoại trừ hai kẻ, vì bị ai đó bao trọn trong đó có một thằng nhóc mặt phụng phịu như đang giận ai đó và một thằng nhóc học IC nào đó đang không biết xử lý ra sao.

( tác giả : hứa chương 11 sẽ có cảnh H của Ae và Pete, nên hôm nay đất diễn của Ae, và Pete không có nha)

- Sao em lại không ăn, nó không ngon sao?

- Tao giận.

- Phục vụ.

Tự nhiên nghe vị khách đẹp trai cool boy gọi hồn mình cô phục vụ cười tươi như hoa bước tới.

- Dạ, quý khách cần gì ạ.

- Tôi muốn cái nhà hàng này dẹp luôn đi, tại sao thức ăn lại dở đến mức bảo bối của tôi không thèm ăn là sao? ( tác giả : vâng nó dẹp tiệm người ta vì vợ nó không ăn)

Cô nhân viên mặt ngu ngơ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì quản lý bước đến.

- Quý khách, thức ăn không hợp khẩu vị của anh sao?

Tinn nhíu mày khó chịu vô cùng.

- Anh hỏi bảo bối của tôi đi. Thức ăn các người làm thế nào mà khiến em ấy không đụng đũa.

Can nghe mọi người cãi nhau căng quá cậu quát ầm lên.

- Mày thiểu năng à, rõ ràng người làm tao giận là mày cơ mà.

Tinn quay sang nhìn Can.

- Vậy em ăn đi tôi sẽ không dẹp cái nhà hàng này nữa.

Can bực mình vô cùng, mấy ngày nay hắn ta ngứa mồm hay sao á, đè nó ra cắn xé đôi môi nó không thương tiếc bây giờ vẫn còn sưng. Can phụng phịu cái má bắt đầu chiến đấu với bàn thức ăn phía trước. Giận thì giận vậy thôi chứ nãy giờ thèm muốn chết, đồ ăn ngon vậy mà.

- Thôi được rồi, mang cho tôi một ít bánh ngọt vào trái cây.

Quản lý và cô nhân viên thở hắt ra một hơi thì vừa được thoát nạn. Hai người lũ lượt đi vào chuẩn bị trái cây và bánh ngọt.

- Ăn từ từ, không ai cướp mất đồ ăn của em đâu.

-.. On...ứ...ộ...ại...ận...ày..nên...ao…không… ăn...ó...ôi.( ngon chứ bộ tại giận mày tao không ăn đó thôi)

- Ăn xong rồi nói không nghẹn bây giờ.

Vừa nhắc nhở Can, Tinn vừa đưa khăn lên lau cái miệng đang phồng to vì chứa thức ăn, rồi tiếp tục gắp đồ ăn cho nó.

- Chu choa no rồi.

Can vừa ăn no xong nó xoa xoa cái bụng bự của mình cười thỏa mãn, còn Tinn xoa xoa đầu nó một cách sủng nịnh.

Phải thiên hạ của hắn, bảo bối của hắn hắn không thương thì thương ai, để cho tên Rio thương chắc. Hắn cứ để bảo bối của hắn tự tung tự tác hoành hành hắn sẽ ở đằng sau thu dọn mọi thứ, chỉ vậy thôi.

-------

- Em về nha P'No.

- Sao không ở lại chơi một chút.

- Muộn rồi em nên về thì hơn, P'No tắm rửa nghỉ ngơi sớm đi ạ, em về.

Kla vừa nói vừa chắp tay vái chào anh. Cậu không dám ở lại vì thật sự cậu nhịn không được muốn đè anh ra mà “yêu” luôn vậy, hiện tại dục hỏa đang đốt tốt nhất cậu nên chuồn sớm cho an toàn cho cả cậu và anh.

- Ừ vậy mày về đi, sáng mai đón tao với Nic đi học với nhé.

- Vâng, em luôn sẵn sàng. Bye bye.

Cậu vọt lên xe phóng đi trong tâm trạng nghẹn gần chết, nhìn được mà không ăn được đau lòng vô cùng, tối nay cậu lại phải tự an ủi nữa rồi. Thằng Nic nói cậu kiếm em nào “Dạo” đại đi cho đỡ bức bí, nhưng cậu thà tự an ủi còn hơn làm chuyện đó với con gái sau lưng P'No. Với người khác thật sự cậu không có cứng lên được, không có chút cảm giác luôn. Tốt nhất phóng nhanh xe về nhà tự xử cho rồi. Và thế là con sói đội lốt cừu non chạy về nhà tự an ủi.

=> chuyện Kla sẽ đi tới đâu, liệu rằng sóng gió đã qua chưa hay vẫn còn 1 con sóng thần chờ đợi xô vỡ đê. Liệu rằng No có chút tình cảm nào với Kla không hay anh cố phủ nhận để dần dần xa lánh và tránh mặt Kla xin độc giả đón đọc chương 14.

Bạn đang đọc Tình Cờ Em Gặp Anh( KengKla x TechNo). sáng tác bởi BảoBảo27397
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BảoBảo27397
Thời gian
Lượt đọc 123

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.