Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đường đến học viện (1)

Tiểu thuyết gốc · 1215 chữ

Học viện sơ cấp Kuha nằm ở phía nam của tiểu thành Kauo còn nhà của Verdero lại nằm sâu trong rừng cây Joag ở phía tây làng Bitu. Vì vậy nếu cậu muốn đến học viện thì cậu phải mất ít nhất 1 ngày 1 đêm. Nghĩ đến việc đi bộ lâu như vậy cậu cũng không nhịn được tặc lưỡi dù 6 năm nay cậu kg ngừng rèn luyện thể lực. Cậu cũng lấy làm lạ vì cơ thể cậu càng rèn luyện càng khoẻ lên như không có giới hạn, ví dụ như bây giờ cậu có thể nâng lên hạ xuống một tảng đá 20 30 kg cả trăm lần mà vẫn bình thường. Tuy vậy nhưng cậu cũng kg quan tâm lắm, cậu chỉ nghĩ chưa có phép thuật thì có sức mạnh bá một tí cũng là một chuyện tốt.

"Bên ngoài không có ai cả, ta ra ngoài nhé?"

Một giọng nói vang lên trong đầu cậu.

- Tùy ngươi thôi!

Cậu trả lời, rồi đứng nhìn từng luồng ma khí màu đen kịt như những xúc tu từ trong cơ thể tuôn ra rồi tập trung lại một chỗ, tạo thành một người có bộ dáng giống hệt cậu. Chỉ có điều hắn có làn da màu xám với những hoa văn kì lạ màu đen khắp cơ thể.

Verdero bất đắc dĩ lắc đầu nhìn hắn. Cậu cũng không biết tại sao trong cơ thể mình lại xuất hiện một thứ kì lạ như vậy. Gọi là thứ vì cậu không xác định được hắn là người hay quỷ hay một dạng sinh vậy kì lạ nào khác nữa. Cậu chỉ biết có vẻ như tên này cũng đang học hỏi mọi thứ xung quanh giống như cậu và cậu giống như là một cái cửa sổ để hắn nhìn ra thế giới bên ngoài vậy. Tuy hắn tồn tại trong cơ thể cậu nhưng lại có ý thức, suy nghĩ riêng của mình. Cậu có thể dung suy nghĩ để nói chuyện với hắn nhưng cả hai lại kg thể tự đọc được suy nghĩ hay điều khiển kẻ còn lại.

- Này, ta nói ngươi có thể nào giấu mấy cái hoa văn trên người ngươi được không vậy. Ta không muốn hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Cậu hỏi hắn với một khuôn mặt khó chịu.

- Ta không phải là Này nhé. Ta tự nghĩ một cái tên cho mình rồi. Là...à...ừm...Roam...Đúng vậy, tên ta là Roam. Gọi ta là ngài Roam vĩ đại là được rồi.

Roam vừa nói vừa duỗi duỗi người khiến các khớp xương kêu răng rắc.

- Vâng, thế ngài Rrrrrroam vĩ đại có giấu được mấy cái hoa văn xấu xí của ngài không vậy. Hay là phải để tôi lấy dao cạo dùm ngài?

Khoé mắt Verdero giật giật, nói với giọng the thé.

- Trẻ con không hiểu chuyện. Đây là "Hình xăm của bóng đêm", tượng trưng cho sức mạnh của Ma Tộc. Hình xăm bao phủ diện tích càng lớn thì tiềm năng càng lớn, càng cầu kì thì càng mạnh.

Roam làm bộ dáng của người lớn dạy trẻ con, lắc lắc đầu nói với Verdero. Rồi hắn lắc người một cái, kì lạ thay hoa văn trên người hắn mờ dần rồi biến mất hẳn.

Verdero nắm chặt nắm tay, kiềm chế cảm xúc muốn đập cho tên này thành đầu heo. Nhưng rồi ánh mắt cậu sáng lên khi thấy một cô bé cũng tầm tuổi cậu đang đi phía đằng xa. Cậu quát Roam:

- Roam! Có người, ngươi mau vào trong đi.

Roam nheo mắt nhìn về phía đằng xa, nói với giọng ngờ vực:

- Ồ, chỉ là một bé con thôi mà, có cần thiết phải vậy không.

- Người muốn vừa cười vừa tự vào hay vừa khóc vừa bị ta lôi vào?

Verdero bắt đầu không kiên nhẫn.

- Vào thì vào. Lần sau ngươi có van xin ta ra ta cũng không ra đâu.

Roam nói với giọng uất ức. Nói xong hắn liền biến thành một làn khói đen bay trở về cơ thể của Verdero. Còn Verdero vội vàng sửa sang lại quần áo rồi bước nhanh về phía cô bé kia. Cậu cũng không quan tâm đến Roam vì biết tính tên này rất trẻ con, hay dỗi nhưng cũng nhanh quên.

- Này cậu gì ơi!

Vừa đến gần cô bé cậu vội gọi, mặt nở một nụ cười thân thiện.

"Ta nói này, ngươi chưa bao giờ xem gương mặt mình khi cười à. Ngươi cười trông xấu xa thế sẽ doạ sợ cô bé đấy."

Giọng Roam lại vang lên trong đầu Verdero. Nhưng cậu hoàn toàn bỏ ngoài tai.

- Vâng...

Cô bé vừa đáp, vừa quay lại. Nhưng khi vừa thấy Verdero cô liền hoảng sợ lùi nhanh về sau.

"Muahahahaha"

Tiếng cười của Roam làm mặt Verdero đen lại. Cậu cố gắng bình tĩnh hỏi cô bé:

- Sao cậu lại sợ như vậy.

- X...xin lỗi, tại mình b... bất ngờ quá.

Cô bé ấp úng. Dường như cô cũng nhận ra vừa rồi mình phản ứng hơi quá nên mặt cô cũng trở nên hơi đỏ vì ngượng.

- À, ra là vậy. Thế cậu cũng đang trên đường đến học viện sơ cấp Kuha à?

Verdero vừa hỏi vừa nở một nụ cười thân thiện thì cậu thấy cô bé có vẻ sợ hãi bất an nên cậu vội vàng thu lại. Lòng tràn đầy khó hiểu:

"Không lẽ mình cười trông xấu xa vậy sao?"

"Đúng rồi đấy!"

Roam cũng kg quên châm chọc một câu rồi cười hắc hắc.

- Ừm. Mình đang đến học viện. Cậu cũng vậy à?

Cô bé rụt rè trả lời.

- Vậy đi chung nha. Mình là Verdero, nhưng cậu cứ gọi là Roro là được rồi.

Verdero vừa nói vừa cố tạo ra một bộ dáng vô hại, tất nhiên là cậu cũng không cười "thân thiện" nữa.

- Ừm, được thôi. Mình tên Natomi. Nhưng mẹ mình hay gọi mình là Nana.

Cô bé vừa nói nhưng vẫn nhìn Verdero với ánh mắt đề phòng khiến cậu chỉ biết cười khổ:

- Cái này, mình chỉ là một đứa trẻ thôi, cậu có cần phải đề phòng mình vậy không. Không tin cậu xem Dar của mình nè.

Vừa nói cậu vừa móc trong túi ra một cái thẻ màu trắng rồi đưa cho Natomi xem, trên đó chỉ có một cái hình cậu đang nhe răng cười, tên, ngày sinh, tuổi cùng quê quán thôi.

[Tên: Verdero Koak]

[Ngày sinh: Ngày 1 năm 985Neag] [Tuổi: 6]

[Quê quán: Làng Bitu - Vương Quốc Ina]

Natomi vừa xem vừa gật gật đầu. Cô nở một nụ cười nói với Verdero:

- Đúng là Dar thật. Xin lỗi cậu nha. Mẹ mình thường bảo ra ngoài phải cẩn thận bị lũ Ma, Quỷ hoặc Quái Vật hoá thành người dụ dỗ rồi ăn thịt.

Verdero hết biết nói sao, thầm nghĩ may mắn là cậu gọi Roam vào nếu không mọi chuyên có lẽ sẽ rắc rối hơn. Cậu thở phào một hơi rồi nói với Natomi:

- Cũng không còn sớm nữa, tụi mình tiếp tục lên đường thôi.

- Ừ.

Natomi gật đầu.

Mong mn góp ý ạ ^^<

Bạn đang đọc Bất Tử Huyết Yêu sáng tác bởi Smillevil
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Smillevil
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.