Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tưởng Là Muốn Lừa Bạc

Phiên bản Dịch · 827 chữ

Hai người tính tiền xong định đi ra ngoài, Phượng Noãn Noãn đúng lúc đụng phải một người.

Người kia vừa định phát hỏa, ngẩng đầu lên nhìn thấy Phượng Noãn Noãn thì vẻ mặt liền chuyển sang kích động: "Noãn Noãn, thật là muội à."

Phượng Noãn Noãn nhìn người trước mắt nàng vừa đi vừa nhảy chân sáo như tiểu hài tử, không phải bị đụng tới mức ngu người rồi đấy chứ? Hay là muốn lừa bịp tống tiền nàng?

"Ta không biết ngươi." Phượng Noãn Noãn lui về phía sau một bước, nỗ lực cách xa hắn một chút.

"Ta là Hoa Lạc Ngâm, muội làm sao có thể không biết ta." Hắn cho rằng Phượng Noãn Noãn đang đùa giỡn với hắn: "Muội đây là muốn đi làm cái gì?"

Phượng Noãn Noãn hiện tại rất chắc chắn bản thân mình đã gặp phải một người điên: "Xin lỗi, ta thực sự không biết ngươi. Ta phải đi."

Hoa Lạc Ngâm kéo tay nàng: "Ngươi có phải tên là Phượng Noãn Noãn hay không?"

Phượng Noãn Noãn gật đầu.

"Vậy không phải là đúng rồi sao, muội lại đang cùng ta nói giỡn." Hoa Lạc Ngâm ý cười đầy mặt, cảm giác nàng mấy năm qua một chút cũng không thay đổi.

"Vị công tử này, ta nghĩ ngươi thực sự nhận nhầm người rồi." Thế gian tên giống nhau có rất nhiều, chỉ một cái tên không đại biểu được cái gì.

Hoa Lạc Ngâm vừa muốn tiến lên hỏi rõ, đã bị Thương Mạch Dật ngăn lại: "Tiểu huynh đệ xin dừng bước."

Hoa Lạc Ngâm xoa xoa mặt mình, tự lẩm bẩm: "Mấy năm không gặp, ta thay đổi nhiều như vậy sao? Noãn Noãn cũng không nhận ra ta."

"Đuổi theo tới rồi sao?" Phượng Noãn Noãn ra khỏi cửa nhìn lại phía sau: "Làm ta sợ muốn chết, ta còn tưởng là va vào một phát, người đó liền muốn lừa bạc của ta."

"Ha ha." Thương Mạch Dật nghe xong lời của nàng nở nụ cười, nàng tại sao lại có ý nghĩ đáng yêu như vậy chứ: "Đi thôi!"

Sắp đến nơi, hai người cũng không gấp gáp, dọc theo đường đi thưởng thức phong cảnh. Màn đêm buông xuống, cuối cùng cũng thấy được một tòa nhà bằng gỗ trúc trên núi.

"A~" Phượng Noãn Noãn hướng về phía vách đá thẳng đứng hô lớn một tiếng: "Ta tới rồi."

Thương Mạch Dật cứ như vậy lẳng lặng nhìn nàng, muốn trông coi nàng cả đời này.

"Nơi đây thật là đẹp." Phượng Noãn Noãn từ từ nhắm hai mắt cảm thụ tất cả ở nơi này.

Gió phất qua gương mặt, bên tai là tiếng chim chóc kêu, còn kèm theo một vài tiếng côn trùng kêu.

"Đúng vậy! Nơi đây rời xa thế tục, không có náo động ầm ĩ." Thương Mạch Dật nhìn về hướng kinh thành, nơi đó tràn ngập ngươi lừa ta gạt, có lẽ thực sự không thích hợp với Noãn Noãn.

Phượng Noãn Noãn ở dưới sự hướng dẫn của Thương Mạch Dật, đi dạo quanh nhà trúc nhỏ một vòng.

"Ngươi làm sao tìm được địa phương tốt như vậy?" Phượng Noãn Noãn thực sự rất thích nơi này.

Thương Mạch Dật lại liếc nhìn tòa nhà gỗ trúc một cái: "Đây là ta chuẩn bị cho chính mình. Định là đợi khi ta già rồi, coi nhẹ tất cả thì về ẩn cư ở nơi này."

Phượng Noãn Noãn nhìn Thương Mạch Dật, không nghĩ tới hắn sẽ có ý nghĩ như vậy.

"Nàng cứ an tâm ở lại nơi này, sẽ không có ai làm phiền nàng." Thương Mạch Dật ngay sau đó còn nói: "Nơi này cách kinh thành cũng không xa lắm, về sau nàng làm nước hoa ta phái người tới lấy."

Phượng Noãn Noãn gật đầu, như vậy nàng lại có thể kiếm tiền rồi.

"Về sau thiếu cái gì, ta bảo người mang tới cho nàng." Thương Mạch Dật lại bổ sung.

"Không cần phiền phức như vậy." Phượng Noãn Noãn lắc đầu, nàng đã nợ ơn hắn rồi, không thể phiền toái hắn thêm nữa: "Ta thiếu cái gì thì tự ta đi mua là được rồi."

"Như vậy sao được, nàng là một cô nương, làm sao cũng không yên lòng được." Thương Mạch Dật nhíu mày, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Về sau không được ra ngoài một mình, nàng muốn ra ngoài thì để ta đi cùng nàng."

"Hảo ý của ngươi, lòng ta xin nhận." Phượng Noãn Noãn rất cảm kích, không nghĩ tới ở nơi dị thế này ngoại trừ Mặc Cảnh Diệp còn sẽ có người thứ hai chiếu cố nàng như vậy.

Phượng Noãn Noãn vừa nghĩ tới Mặc Cảnh Diệp, đột nhiên trong lòng cảm thấy khổ sở. Cũng không biết tình hình Cảnh vương phủ hiện giờ ra sao.

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.