Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nàng Không Sợ?

Phiên bản Dịch · 775 chữ

"Được." Mặc Họa lôi kéo tay Giản Ngọc, hai tiểu nha hoàn cùng nhau vội vã chạy ra khỏi Thủy Đạm Vân Hề.

"Vương gia, Vương gia người mau mở cửa đi." Mặc Họa dùng sức vỗ cửa gỗ.

Trong viện của Mặc Cảnh Diệp yên tĩnh, không có ai đáp lại, trong phòng cũng không có một tia sáng.

"Vương gia lúc này có lẽ là đã đi nghỉ rồi." Mặc Họa gọi hết một hồi, cúi đầu tự lẩm bẩm.

"Vương gia, người mau mở cửa đi. Tiểu thư xảy ra chuyện rồi." Giản Ngọc không cam lòng hô tiếp một tiếng.

"Đã trễ thế này hai người các ngươi đang làm gì vậy?" Phía sau một đạo thanh âm hùng hậu vang lên.

"Vân Phách, Vương gia đâu?" Hai người xoay người nhìn người đi tới tựa như bắt được cọng rơm cứu mạng.

"Vương gia tối nay ngủ lại trong cung, còn chưa có trở về." Vân Phách giải đáp câu hỏi của Giản Ngọc, con mắt cúi thấp xuống nhìn về phía cái tay đang túm lấy mình kia.

Giản Ngọc hậu tri hậu giác bỏ tay mình ra: "Xin lỗi a!"

"Không có gì đáng ngại." Vân Phách cười một tiếng: "Hai người các ngươi trễ như thế này tìm Vương gia, là có chuyện cấp bách?"

"Ân." Giản Ngọc gật đầu, căng thẳng siết tay: "Tiểu thư sáng sớm hôm nay đi ra ngoài, đến bây giờ vẫn chưa về."

"Cái gì?" Vân Phách tim cũng đập rộn lên: "Các ngươi sao không nói sớm."

"Ta, chúng ta cho là trời tối tiểu thư liền sẽ trở về." Giản Ngọc ấp a ấp úng nói, trước đây tiểu thư cũng là lặng lẽ xuất phủ, trước khi trời tối liền sẽ trở về.

Vân Phách cau mày, nghĩ thầm phải làm sao mới ổn đây: "Bây giờ cửa cung cũng đóng rồi, chỉ có thể đợi ngày mai Vương gia về rồi hẵng nói."

"Nhưng mà chúng ta lo lắng tiểu thư xảy ra chuyện gì đó." Mặc Họa gấp đến độ nói chuyện đều mang theo ý muốn khóc.

"Hay là như vậy, các ngươi trở về chờ thêm rồi quay lại sau, bây giờ ta đến cửa cung chờ Vương gia, sáng mai cửa cung mở, ta liền đem chuyện này nói với Vương gia." Vân Phách thật sự là không có cách nào khác nữa.

Mặc Họa khóc thút thít gật đầu: "Cũng chỉ có thể như vậy."

"Chúng ta trở về xem thử đi!" Giản Ngọc thay Mặc Họa lau nước mắt: "Biết đâu bây giờ tiểu thư đã trở về rồi, người tìm không được chúng ta thì sẽ lo lắng."

Mặc Họa biết đây là lời an ủi của nàng, vẫn là nhu thuận thu lại nước mắt, cùng Giản Ngọc trở về.

Vân Phách thấy hai người bọn họ đã đi xa, không có ngừng lại liền đi về hướng hoàng cung.

Trên một gò núi không biết tên, một con ngựa màu đỏ như máu đang nằm nghỉ ngơi ở dưới một gốc cây đại thụ. Nếu nhìn kỹ, thì sẽ phát hiện cách đó không xa có hai bóng dáng đang tựa vào nhau.

"Mệt quá a!" Phượng Noãn Noãn lười biếng tựa ở trên vai Thương Mạch Dật. Nàng bây giờ cảm giác đầu khớp xương cả người đều muốn rời ra từng mảnh, cái mông đau gần chết.

"Ai bảo nàng gấp gáp lên đường như vậy, ta nói ở Phượng Hoàng Sơn kia nghỉ ngơi một chút, nàng còn không đồng ý." Thương Mạch Dật nhìn địa phương xung quanh một chút, tối đến mức không thấy rõ năm ngón tay: "Ta đi nhặt chút cành cây, nàng ở đây chờ một lát."

Phượng Noãn Noãn lấy tay chà xát thân thể có hơi lạnh, gật đầu: "Đi đi! Ta ở chỗ này chờ ngươi."

"Nàng không sợ?" Thương Mạch Dật nhìn chằm chằm Phượng Noãn Noãn, nữ nhân bình thường dưới tình huống như vậy không phải đều là rất dính người sao.

Phượng Noãn Noãn lắc đầu: "Tại sao phải sợ?" Nàng trước kia địa phương khuya khoắt nào chưa từng đi qua, rừng núi hoang vắng đối với nàng chỉ là chuyện bình thường như cơm bữa, có cái gì đáng sợ chứ.

"Được rồi, ta đi nhanh về nhanh." Thương Mạch Dật đã quên Phượng Noãn Noãn căn bản cũng không phải là một nữ nhân bình thường. Hắn cảm giác ưu thế là nam nhân trên người của hắn, ở trong mắt Phượng Noãn Noãn chẳng là cái thá gì cả.

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.