Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nuôi Hồ Ly Rất Phí Bạc

Phiên bản Dịch · 845 chữ

"Gia chúng ta đã nói, phải tiết kiệm một chút. Nuôi hồ ly rất phí bạc." Thanh Phong hảo tâm giải thích.

Hoàn Nhan cảm giác mình sống không bằng một con hồ ly, còn có Cảnh vương phủ cần phải tiết kiệm sao? So với hoàng đế các quốc gia còn nhiều tiền hơn, vậy mà phải tiết kiệm tiền nuôi hồ ly.

"Nó ăn những gì?"

"Chính là Hoàng Thần Ngư Vương gia nuôi trong hồ a!" Thanh Phong rất tùy ý nói.

"Hoàng, Hoàng Thần Ngư." Hoàn Nhan không khỏi đánh giá cao Phượng Noãn Noãn, nó làm sao lại kén ăn như vậy, cá đắt tiền như vậy cũng ăn được, đây cũng chỉ có thể để Cảnh Diệp nhặt được thôi, người khác mang về nhà cũng nuôi không nổi nha!

Phượng Noãn Noãn nhìn biểu tình của Hoàn Nhan, đại khái Hoàng Thần Ngư rất đắt đi. Bất quá tên Vương gia này cũng thực sự là không tiếc đem đồ tốt như vậy cho nàng. Nói không phải cảm động là giả, hắn từ một khắc cứu nàng kia thì đối với nàng rất là có trách nhiệm, Phượng Noãn Noãn cảm động cọ cọ mặt của Mặc Cảnh Diệp.

Đối với hành động thân mật của vật nhỏ, Mặc Cảnh Diệp giống như kỳ tích vậy, không ghét, ngược lại là vẻ mặt hưởng thụ.

Ăn cơm tối xong, Mặc Cảnh Diệp tiễn Hoàn Nhan đi, vừa muốn mang Phượng Noãn Noãn đi ngủ, đã bị Vân Phách ở ngoài cửa gọi lại: "Gia, Lý công công bên người Hoàng thượng tới."

Mặc Cảnh Diệp trì hoãn cước bộ, suy nghĩ một chút đại khái là muốn nhìn vật nhỏ một cái rồi nói: "Đi thôi! Đi xem xem."

Trong đại sảnh, một nam tử cầm phất trần ngồi ở bên tay trái ghế chính, trên bàn trà ở bên cạnh là một tách trà Bích Loa Xuân thượng hạng. Nhìn thấy Mặc Cảnh Diệp đi ra, nam tử đứng lên, khom mình hành lễ: "Vương gia." Thanh âm phát ra vừa the thé lại vừa nhỏ nhẹ.

Phượng Noãn Noãn nằm ở trong lòng Mặc Cảnh Diệp mắt đen láy vẫn luôn nhìn chằm chằm hắn, thì ra đây chính là công công trong hoàng cung cổ đại, nàng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy người thật.

"Lý tổng quản, không biết đã muộn như vậy mà hoàng huynh còn có chuyện gì quan trọng?" Mặc Cảnh Diệp tuy rằng đã sớm đoán ra, nhưng vẫn là cố ý hỏi một câu.

"Hoàng thượng bảo chúng ta tới nói cho Cảnh vương gia, ngày mai mang theo Cửu Vĩ Hồ trong vương phủ tiến cung một chuyến." Lý Đại Sơn mặc dù bình thường ỷ vào việc ở bên cạnh Hoàng thượng mà đối với người khác có chút tâm cao khí ngạo, thế nhưng đối với Cảnh vương gia trước mắt này hắn là thận trọng hầu hạ, rất sợ chọc cho hắn không vui, đầu cũng khó giữ lại được.

"Làm phiền Lý tổng quản đi một chuyến rồi." Mặc Cảnh Diệp khách sáo đáp lời.

"Vậy lão nô liền cáo từ, Vương gia sớm đi nghỉ ngơi chút đi!" Lý Đại Sơn vái chào, lui ra ngoài cửa.

"Thanh Phong, đi tiễn Lý tổng quản."

Lý công công hồi cung, đi vào ngự thư phòng phục mệnh.

"Có thấy được con Cửu Vĩ Hồ kia của Cảnh vương phủ không?" Mặc Đường vẻ mặt tò mò hỏi.

"Hồi bẩm Hoàng thượng, nô tài nhìn thấy được." Lý công công khom người trả lời: "Cửu Vĩ Hồ cả người lông màu đỏ rực, tựa như một đám lửa, mũi trắng tinh xảo, đứng thẳng, cánh mũi màu da dáng dấp phi thường thanh nhã."

Mặc Đường ngón tay gõ nhẹ án kỷ, một lát sau khoát khoát tay: "Trở về đi! Trẫm có chút mệt mỏi rồi."

Lý công công cúi đầu hai tay đỡ lấy Hoàng thượng, đi ra khỏi ngự thư phòng.

Mặc Cảnh Diệp mang theo Phượng Noãn Noãn trở về Vân Hề Thủy Đạm, đem nó đặt ở trên giường của mình, còn chính mình thì ở một bên cởi áo nới dây lưng, trong nháy mắt trên người chỉ còn áo trong màu đen.

Phượng Noãn Noãn nằm lỳ ở trên giường nhìn người ngồi ở mép giường, đây là tiết tấu muốn đồng sàng cộng chẩm sao? Cho dù mình bây giờ là hồ ly, tốt xấu gì nàng cũng là một con hồ ly cái. Vương gia à! Ngươi cũng không thể suy tính một chút sao.

Mặc Cảnh Diệp căn bản là không biết thuật đọc tâm cho nên nghe không được suy nghĩ trong bụng của nàng, tự mình đem nàng kéo vào trong lồng ngực.

May mà một người một động vật, Phượng Noãn Noãn vẫn là có chút xấu hổ. Hơi chút giật mình, móng vuốt không cẩn thận móc vào y phục của hắn, nơi lồng ngực càng mở lớn hơn.

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.