Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đắc Tội Vương Gia Cũng Không Thể Đắc Tội Tiểu Hồ Ly

Phiên bản Dịch · 843 chữ

Phượng Noãn Noãn thỏa mãn nằm ở trên giường êm, híp mắt phơi nắng, thật là thoả mãn. Nghĩ Vương gia này cũng thật không tệ, tuy là người có chút lạnh lùng, bất quá tâm vẫn là ấm áp.

"Tiểu hồ ly."

Phượng Noãn Noãn mơ mơ màng màng nghe được có người nói, mở mắt ra nhìn thấy một gương mặt lớn gần trong gang tấc, bị dọa sợ hết hồn: "Chi chi."

"Ngươi tỉnh rồi, tiểu hồ ly tới để cho ta sờ một cái có được hay không?" Nói xong cũng không để ý Phượng Noãn Noãn vui hay không vui đã đưa tay xuống sờ một cái.

Phượng Noãn Noãn một hồi nội tâm: Choáng nha, đánh thức ta thì cũng thôi đi, đã vậy còn muốn đụng vào ta, ô ô ~ Vương gia, ngươi đang ở đâu vậy! Nha hoàn trong phủ ngươi muốn tạo phản.

Lúc Mặc Cảnh Diệp nghe được Vân Phách báo cáo chuyện này, hắn đang ở thư phòng. Vân Phách đứng ở ngoài thư phòng, đi tới đi lui nhiều lần, tình thế khó xử. Vương gia trước giờ không thích người khác đến thư phòng quấy rầy người. Bình thường không có chuyện khẩn cấp, không được đến thư phòng tìm người, chỉ là chuyện của Cửu Vĩ Hồ đến cùng có xem như là chuyện khẩn cấp hay không?

"Vân Phách, ngươi còn định ngoài cửa đi dạo tới bao lâu?"

Vân Phách kinh hãi, thận trọng đi vào thư phòng: "Gia."

Vân Phách quyết tâm, dù gì cũng đã chọc tới Vương gia rồi, nhiều thêm một chuyện cũng không có gì khác biệt đi! "Gia, trong phủ có một nha hoàn không hiểu quy củ, đụng đến Cửu Vĩ Hồ."

Chết tiệt, Mặc Cảnh Diệp khẽ nguyền rủa một tiếng: "Sao không nói sớm một chút! Về sau phàm là chuyện có liên quan đến vật nhỏ đều phải báo cho ta, bất luận là ta đang ở đâu, đang làm gì."

Vân Phách kinh ngạc nhìn Vương gia dùng khinh công chạy đi, xem ra tiểu hồ ly ở trong lòng cũng không tầm thường nha!

Mặc Cảnh Diệp một đường không ngừng dùng khinh công chạy về phía hồ nước, trên đường còn nhịn không được oán giận là ai thư phòng cùng hồ nước xây cách xa nhau như vậy, để cho ta biết được nhất định phải nghiêm phạt hắn.

"Chi chi, chi ~ " Phượng Noãn Noãn vốn không muốn để ý tới tiểu nha hoàn kia, không nghĩ tới nàng ta được một tấc lại muốn tiến lên một thước như vậy, còn vọng tưởng muốn ôm nàng. Nàng cũng không phải sủng vật, bất đắc dĩ Noãn Noãn bị nàng đuổi theo chạy khắp sân.

Mặc Cảnh Diệp mới vừa đi tới hồ nước, đã bị một vật tròn màu đỏ đụng phải. Một tay kéo vật nhỏ trên đất lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn nha hoàn vừa đuổi theo tới một cái.

"Vương, Vương gia." Tiểu nha hoàn nhìn thấy Mặc Cảnh Diệp lộ ra có chút luống cuống cùng khẩn trương, một điểm cũng không biết mình đã chạm phải nghịch lân (vảy ngược) của Mặc Cảnh Diệp.

Nha hoàn này là được ma ma trong phòng bếp thông qua quan hệ mang vào, nghe nói là nữ nhi của bà ta, một lòng mến mộ Cảnh Vương gia, ma ma kia cũng là bị ma xui quỷ khiến mới vọng tưởng nữ nhi của mình có thể câu dẫn được Mặc Cảnh Diệp.

"Vân Phách, đem ả cùng kẻ mang ả vào đây nhốt vào địa lao của vương phủ." Mặc Cảnh Diệp vẻ mặt tức giận nói. Vương phủ sao lại có thể có nha hoàn không biết trời cao đất rộng như vậy. Xem ra, cũng đến lúc chỉnh đốn nếp sống của vương phủ một chút rồi, miễn cho lúc hắn không có ở đây, tiểu hồ ly bị kẻ khác khi dễ.

"Vương gia, tha mạng a! Vương gia, Tiên Nhi chỉ là sợ tiểu hồ ly buồn chán, muốn cùng nàng chơi một lúc." Tiểu nha hoàn rốt cuộc đã biết sợ, bất quá chỉ số thông minh không cao.

Noãn Noãn kêu hai tiếng "chi chi", ta có nói qua bản thân mình buồn chán sao? Rõ ràng là người ta đang ngủ, coi như là buồn chán cũng không tìm ngươi nha!

Mặc Cảnh Diệp cho rằng Phượng Noãn Noãn là đang sợ hãi: "Còn đứng ngây ra đó làm gì, dẫn đi."

"Vương gia, Vương gia..." Tiểu nha hoàn thực sự không hiểu nổi, nàng chỉ là muốn cùng tiểu hồ ly chơi một lúc, liền mất mạng.

"Chi chi "Phượng Noãn Noãn ở trong lòng Mặc Cảnh Diệp động một cái, nắm y phục của hắn nói tiếng cảm tạ.

Mặc Cảnh Diệp bàn tay lớn đem nàng ấn ở nơi ngực thì thào nhỏ nhẹ: "Sau này sẽ không có chuyện như thế xảy ra nữa."

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.