Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạch Vũ Không Biết Cách Nói Chuyện

Phiên bản Dịch · 835 chữ

"Thần Hồ?" Bạch Vũ ở xa xa liền thấy ở cửa nhà bếp có một vật nhỏ tròn tròn màu đỏ, đi tới gần mới nhìn ra là Cửu Vĩ Hồ của Vương gia.

Phượng Noãn Noãn bị hắn dọa cho hết hồn, xoay người mếu máo: "Bạch Vũ, ngươi đi đường sao lại không có tiếng động vậy!"

Bạch Vũ một bộ biểu tình 'trách ta à~' :"Thần Hồ, người làm sao lại lén lén lút lút ở ngoài nhà bếp, là đói bụng rồi đúng không?"

Con mắt nào của ngươi thấy ta lén lén lút lút hả, người này có biết cách nói chuyện hay không, Phượng Noãn Noãn có phần oán hận mà nhìn chằm chằm Bạch Vũ.

Bạch Vũ bị nàng nhìn chằm chằm, trong lòng có chút sợ hãi, hắn có nói gì sai sao?

"Di~ Thần Hồ, Bạch Vũ, các ngươi làm sao lại ngồi ở cửa vậy?" Vân Phách bưng thức ăn từ nhà bếp đi ra, xém chút nữa thì đụng trúng bọn họ rồi, cũng may hắn thắng chân lại đúng lúc.

"Ta vốn là định đi tìm ngươi, ở ngoài xa thì thấy Thần Hồ lén lén lút lút ngồi ở chỗ này."

Phượng Noãn Noãn ra sức mở to hai mắt nhìn chòng chọc hắn, Vân Phách nhận thấy được Phượng Noãn Noãn đang không vui, pha trò nói: "Vậy sao? Ta tại sao lại không thấy được có cái gì lén lén lút lút ở ngoài cửa nhà bếp nhỉ, đại khái là ngươi nhìn nhầm rồi."

Ân, vẫn là Vân Phách biết cách nói chuyện.

"Nhưng mà. . ."

"Được rồi, ở đó nhưng nhị cái gì!" Vân Phách đem Bạch Vũ từ dưới đất lôi dậy, thuận thế đem đồ trong tay đưa cho hắn: "Thần Hồ, chúng ta đi ăn cơm đi!"

"Ta có thể ăn ở nhà bếp không?" Phượng Noãn Noãn hỏi.

"Được chứ, Thần Hồ muốn ăn ở chỗ nào cũng được cả." Vân Phách híp mắt cười đáp.

Phượng Noãn Noãn đi vào nhà bếp, ghé mắt nhìn mọi người.

"Các ngươi đều lui ra đi! Thần Hồ muốn dùng bữa ở chỗ này." Vân Phách phân phó.

Mọi người đều dừng động tác trong tay lại, nhất tề cúi chào, ngay ngắn trật tự đi ra ngoài.

Bạch Vũ động tác mau lẹ đem thức ăn trong tay, từng món bày lên trên bàn.

"Các ngươi ăn chưa? Có muốn ăn chung hay không?" Phượng Noãn Noãn ngồi xổm nhìn hai người đang đứng một chút.

"Chúng ta ăn rồi." Vân Phách và Bạch Vũ cùng gật đầu, bọn họ cũng không dám cùng Thần Hồ ngồi cùng bàn dùng bữa.

Phượng Noãn Noãn nhìn một bàn đầy cơm nước, cũng không biết Mặc Cảnh Diệp đi tiễn người Nam Nguyệt Quốc ra sao rồi?

Sau khi Mặc Cảnh Diệp đi tiễn Nguyệt Mộc Quân cùng Nguyệt Lan Vận xong, hắn liền đi thẳng đến phủ đệ của Hoàn Nhan.

"Tìm ta tới là có chuyện gì?" Mặc Cảnh Diệp nhìn người đang nhàn rỗi thảnh thơi ngồi uống trà trong chính sảnh.

"Ta sắp đi vân du tứ hải rồi."

"Cái gì?"

"Ngươi cũng biết Nhị hoàng tử nhiều năm bị bệnh tật triền thân. Mấy ngày trước, Hoàng thượng bí mật triệu ta yết kiến, ta xem một chút thì thấy bệnh tình của Nhị hoàng tử, chỉ còn thời gian ba năm nữa thôi." Hoàn Nhan cực kỳ nghiêm túc nói.

"Vậy ngươi lần này?" Mặc Cảnh Diệp biết Hoàn Nhan nói như vậy nhất định là có biện pháp.

"Muốn trị khỏi bệnh của Nhị hoàng tử, cần một loại thuốc dẫn hiếm có. Ta lục lọi sách y thì thấy, loại thuốc dẫn này chỉ từng xuất hiện ở một nơi gọi là Vân Độ."

"Vân Độ?" Mặc Cảnh Diệp nhíu mày kiếm, hắn có một chút ấn tượng.

"Ân, trên sách sử ghi chép cái nơi này rất thần bí với thế gian này, lại cũng không thuộc về bất luận quốc gia nào trong tam quốc. Trăm năm qua bọn họ đời này qua đời khác tương truyền, sinh hoạt ngăn cách với đời, đã từng có rất nhiều người muốn đi tìm tòi kết quả, nhưng lại không có người nào có thể tìm được lối vào." Điểm này chính là thứ mà Hoàn Nhan phiền não.

"Vậy ngươi đây là có biện pháp tìm được rồi?"

"Mặc kệ ra sao cũng phải thử một lần, Nhị hoàng tử không thể chờ đợi thêm nữa rồi."

Mặc Cảnh Diệp gật đầu: "Ta để cho Bạch Vũ bọn họ đi cùng với ngươi."

"Không cần đâu, ta mang theo Thanh Lạc là được rồi." Hoàn Nhan lần này là bí mật đi trước, không muốn kinh động quá nhiều người: "Con chim bồ câu này giao cho ngươi, có tình huống gì đặc biệt, nó có thể tìm được ta."

"Ân, tốt. Đi đường phải cẩn thận chút."

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.