Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cửu Vĩ Hồ Mở Miệng Nói Chuyện

Phiên bản Dịch · 847 chữ

Kể từ lần trước ở Diệp Phong Sơn trở về Phượng Noãn Noãn liền thành thật ở lại trong vương phủ, cuộc sống trôi qua cũng xem như phong phú, phơi nắng, bắt hồ điệp; Mặc Cảnh Diệp càng là mỗi lần xuất môn đều sẽ mang nàng theo không rời nửa bước, hận không thể treo ở bên hông.

Bất quá, mấy ngày nay Cảnh vương phủ yên ắng lại xảy ra một chuyện không thể tưởng tượng nổi.

Phượng Noãn Noãn sáng sớm tỉnh dậy, ngáp một cái, lại không phải là thanh âm của động vật, mà là thanh âm thanh thúy của thiếu nữ. Phượng Noãn Noãn cao hứng đẩy Mặc Cảnh Diệp ở bên cạnh một cái: "Vương gia, Vương gia, hắc hắc!"

Mặc Cảnh Diệp chỉ cảm thấy trong lúc ngủ mơ có một chuỗi tiếng cười như chuông bạc, trong miệng còn gọi hắn. Mở mắt ra liền thấy Cửu Vĩ Hồ hai cái chân trước đè ở trên ngực mình.

"Mặc Cảnh Diệp." Phượng Noãn Noãn thấy người đã tỉnh dậy vui vẻ gọi một tiếng.

"Ân?" Mặc Cảnh Diệp chợp mắt, có chút không xác định thanh âm là phát ra từ nơi nào, nhìn bốn phía một chút. Chẳng lẽ là thanh âm phát ra từ vật nhỏ?

"Mặc Cảnh Diệp, đừng nhìn nữa, chính là ta đang nói chuyện." Tiếng thiếu nữ êm tai lần nữa từ trong miệng Cửu Vĩ Hồ truyền ra.

Lần này Mặc Cảnh Diệp nghe rõ ràng, kinh ngạc trong mắt chợt lóe lên.

"Mặc Cảnh Diệp, ngươi không hiếu kỳ ta có thể nói chuyện?" Phượng Noãn Noãn nghiêng đầu hỏi hắn.

"Thế giới lớn như vậy, chuyện kỳ quái gì mà không có?" Mặc Cảnh Diệp sờ sờ đầu hồ ly của Phượng Noãn Noãn: "Ngươi vốn chính là Cửu Vĩ Hồ rất có linh tính, có thể nói không có gì đáng kinh ngạc."

Ân, cũng đúng. Người cổ đại tương đối mê tín, lại nói hắn là một Vương gia, việc đời dạng gì mà chưa từng thấy qua.

"Mặc Cảnh Diệp, cám ơn ngươi đã cứu ta." Phượng Noãn Noãn thanh âm giòn giã, rất là êm tai.

Cả một ngày, vương phủ trên dưới đều biết con Cửu Vĩ Hồ mà Vương gia sủng ái nhất kia, vậy mà biết mở miệng nói chuyện rồi.

Chập tối, Hoàn Nhan thật hưng phấn đi tới Cảnh vương phủ, vừa vào cửa liền kêu gào: "Cảnh Diệp, hồ ly bảo bối của ngươi có thể nói chuyện?"

Mặc Cảnh Diệp nhàn nhã ngồi ở đại sảnh uống trà, khẽ nhấp một ngụm, mới trả lời hắn: "Làm sao?"

"Ngươi không biết hiện tại đã truyền ra khắp toàn bộ Đông Thần quốc sao, truyền rằng Thần Hồ Kỳ Hồ." Hoàn Nhan (1) nói.

"Mặc Cảnh Diệp, ta muốn ăn con cá lớn nhất kia trong hồ của vương phủ." Phượng Noãn Noãn vẻ mặt hưng phấn chạy vào tiền thính, căn bản không có chú ý tới sự có mặt của những người khác.

"Ân, được. Ta đây liền phái Vân Phách đi bắt." Mặc Cảnh Diệp khom lưng ôm lấy Phượng Noãn Noãn bên chân, trong miệng tràn đầy bằng lòng.

"Nhưng mà, ta đã kêu Thanh Phong đi bắt rồi."

"Vậy thì tốt."

Hoàn Nhan kinh ngạc nhìn một người một thú đối thoại, nó, nó, Cửu Vĩ Hồ thực sự có thể nói chuyện! Hơn nữa Mặc Cảnh Diệp ngươi bị làm sao vậy, thiếp thân thị vệ vậy mà để cho một con hồ ly tùy ý chi phối, còn đi bắt cá cho nó nữa.

"Ơ, soái ca ngươi lại đến nữa rồi." Phượng Noãn Noãn làm tổ trong lòng Mặc Cảnh Diệp cười hì hì nhìn Hoàn Nhan.

"Soái ca?" Hoàn Nhan hoàn toàn nghe không hiểu nàng nói cái gì: "Ngươi vậy mà còn là một con hồ ly cái."

"Ta là cô nương, không phải là hồ ly cái gì gì đó." Phượng Noãn Noãn nhìn chằm chằm hắn nghiêm chỉnh nói.

Hoàn Nhan nghe nàng thanh âm uyển chuyển như chim hoàng oanh vậy, xác thực là một cô nương gia, nhưng mà nàng chính là một con hồ ly nha!

"Không nghĩ tới Phượng Hoàng Sơn thực sự là một nơi tốt, dĩ nhiên tạo ra được một con linh hồ." Hoàn Nhan cảm thán nói.

"Ta kỳ thực..." Lời còn chưa nói hết liền bị người tiến vào cắt đứt.

"Gia, ta bắt được cá mà Thần Hồ muốn rồi." Thanh Phong cả người bị ướt, trong tay nâng cao một con Hoàng Thần (2) Ngư.

Phượng Noãn Noãn hai mắt tỏa sáng, có điều bộ dáng này của Thanh Phong: "Ngươi làm sao mà lại chật vật như vậy."

-------------------

(1) Đoạn này chỉ đề tên Hoàn Nhan, ngoài ra không miêu tả gì, không biết có đúng hay không.

(2) Nguyên bản là Hoàng Thuần Ngư, nhưng mà mấy chương trước đều là Hoàng Thần Ngư nên để vậy luôn, chắc tác giả nhầm lẫn.

Bạn đang đọc Tiểu Hồ Phi Của Phúc Hắc Vương Gia của Lương Thất Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.