Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mộ Dung Phong Hoa tìm tới cửa

Phiên bản Dịch · 3029 chữ

Trước đó vài ngày, Mục Vân Thanh lôi kéo Vương Thế Dương.

Chính là vì diệt trừ Ôn Tri Hành giả trang Vương Thủ Chân.

Chỉ tiếc, trời không toại nguyện.

Vương Thế Dương cái đồ không chịu thua kém này bị người ta cho dát.

Kế hoạch chết tiệt!

Cũng may "Vương Thủ Chân" phản bội Chính Dương tông, gia nhập Vạn Diệu cung.

Việc này tuy rằng kỳ quặc, nhưng Mục Vân Thanh đã không có biện pháp điều tra chân tướng sự tình là như thế nào.

Bởi vì có vấn đề phiền toái hơn đang chờ hắn giải quyết.

Nhược điểm của mình rơi vào trong tay Tư Nam Yên, vậy cũng chỉ có thể giải quyết.

Mà hiện tại, mục đích của hắn chính là lôi kéo hai người Hứa An cùng Thạch Nghiêm.

Có hai tay chân này ở đây, vậy tất cả đều dễ nói.

- Hai vị sư thúc, vậy con sẽ nói rõ.

Mục Vân Thanh ngồi thẳng người, nghiêm mặt nói: 

- Trên thực tế, con có thể mang hai vị sư thúc cùng gia nhập Xích Tiêu Thần Tông, không biết ý của hai vị sư thúc thế nào?

Cùng gia nhập Xích Tiêu Thần Tông?

Hứa An cùng Thạch Nghiêm nghe vậy sửng sốt, lập tức sắc mặt bắt đầu đỏ lên, đó là kích động.

- Ta... chúng ta... cũng có thể gia nhập?

Hứa An không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, có chút kích động mở miệng.

Thạch Nghiêm càng mạnh mẽ đứng lên.

Cho dù đã nghĩ tới khả năng này, nhưng vừa nghe nói như thế trong lòng vẫn không nhịn được run lên.

Xích Tiêu Thần Tông a.

Đây chính là đại tông môn chân chính, là  thánh địa tu hành.

Hai người bọn họ cũng là phàm thể.

Tu vi đời này đã đến giới hạn.

Nhưng nếu gia nhập Xích Tiêu Thần Tông, có lẽ sẽ khác.

Họ sẽ có một khởi đầu mới.

Thậm chí có khả năng đạt được Chân Linh chủng, đột phá tới cảnh giới hoàn toàn mới.

- Đúng vậy, chỉ cần hai vị sư thúc trở thành hộ đạo giả của con, là có thể cùng con gia nhập Xích Tiêu Thần Tông.

Mục Vân Thanh cũng đứng dậy mở miệng, bộ dáng  thành thật nói, 

- Đương nhiên, đây cũng là cơ hội con vất vả lắm mới tranh thủ được, các sư thúc hẳn là hiểu được, cường giả Thần Thông Cảnh ở Xích Tiêu Thần Tông kỳ thật có rất nhiều.

- Hiểu rồi, hiểu rồi, chúng ta hiểu rồi.

Hứa An và Thạch Nghiêm liên tục gật đầu.

Trong lúc nhất thời, ngữ khí cũng bắt đầu trở nên có chút câu nệ.

Thân phận đã bắt đầu phát sinh chuyển biến.

- Vậy, vậy đa tạ hai vị sư thúc, ngày sau Vân Thanh hoàn toàn dựa vào sự giúp đỡ của hai người.

Mục Vân Thanh nhất thời lộ ra nụ cười hài lòng.

Quả nhiên, danh hiệu Xích Tiêu Thần Tông thật tốt.

Lần này, hắn thậm chí cũng không đề xuất Chân Linh chi chủng gì, hai người này liền vội vàng tới.

Rất tốt, rất thượng lưu.

- Vân Thanh, con đang nói gì vậy?

Thạch Nghiêm vội xua tay, cười nói: 

- Nếu có phân phó, ta và Hứa sư thúc sẽ giúp con giải quyết thỏa đáng.

Đúng vậy, Vân Thanh, nếu cần chúng ta hỗ trợ, cứ nói thẳng là được.

Hứa An cũng cười mở miệng.

Hai người đều rất rõ ràng, baya giờ Mục Vân Thanh  đã không phải vãn bối của bọn họ.

- Kỳ thật, Vân Thanh thật  sự có một chuyện muốn nhờ hai vị sư thúc.

Mục Vân Thanh khẽ nhíu mày, trong ánh mắt hiện lên vẻ do dự.

- Vân Thanh, con nói đi.

Nghe Mục Vân Thanh nói, cũng mặc kệ là chuyện gì, Thạch Nghiêm lập tức đáp ứng.

- Không sợ con có việc tìm, chỉ sợ con không có việc gì tìm chúng ta.

- Vân Thanh cứ nói không sao. 

Hứa An cũng mở miệng.

- Ai, kỳ thật......

Mục Vân Thanh nghe vậy, thở dài một hơi nói: 

- Hai vị sư thúc, các ngươi có điều không biết, kỳ thật Thanh Đại sư muội cũng bị Vạn Diệu Cung bắt đi.

Cái gì!

Hứa An và Thạch Nghiêm nhất thời cả kinh.

Bọn họ chỉ biết Bạch Lộ Thu bị Vạn Diệu Cung bắt đi, không ngờ Liễu Thanh Đại cũng...

Vậy thì phiền toái a.

- Tất cả đều có liên quan đến phản đồ Vương Thủ Chân, lúc trước bọn họ cùng ra ngoài rèn luyện, mới để sư muội Thanh Đại bị bắt đi.

Mục Vân Thanh lộ ra vẻ vô cùng đau đớn.

Là hắn!

Hai người nhất thời nheo mắt lại.

Lúc trước còn có chút hoài nghi Vương Thủ Chân  thật sự có phải đang cùng Liễu Thanh Huyền diễn trò hay không.

Hiện tại xem ra, hẳn là phản đồ.

Liễu Thanh Huyền không có khả năng để cho nữ nhi của mình đi mạo hiểm.

Người này, đáng giết!

Tay phải Thạch Nghiêm đập mạnh xuống bàn, hừ lạnh một tiếng.

Đối với loại phản đồ này, bọn họ cũng căm thù đến tận xương tuỷ.

- Ai, hiện tại sư tôn còn đang bế tử quan, căn bản không liên lạc được, nhưng thời gian không đợi người a, Thanh Đại sư muội có thể chờ không được sư tôn xuất quan, Vân Thanh lần này muốn mời hai vị sư thúc giúp ta một tay, đem yêu nữ này diệt trừ, đương nhiên cũng không thể buông tha Vương Thủ Chân kia!

Mục Vân Thanh thần sắc kích động, trong ánh mắt lộ ra sát ý.

- Cái này...…

Hứa An và Thạch Nghiêm không khỏi liếc nhau.

Không nghĩ tới Mục Vân Thanh lại muốn bọn họ làm việc này.

- Vân Thanh, không phải chúng ta không muốn, mà là...…

Trên mặt hai người lộ ra vẻ khó xử.

Thực lực của bọn họ không đủ, nếu có thể làm được, trước đó đã diệt Vạn Diệu Cung rồi.

- Nhị vị sư thúc yên tâm, ta tự có kế sách.

Ánh mắt Mục Vân Thanh lóe lên nói:

- Chỉ cần một thời cơ, chúng ta có thể cứu Thanh Đại sư muội ra, thậm chí diệt trừ Tư Nam Yên.

Cái này...…

Hứa An còn có chút do dự.

Nhưng Thạch Nghiêm lại trực tiếp gật đầu, nói:

- Được, vậy sư thúc ta sẽ nghe con an bài.

Lập tức lại cho Hứa An một ánh mắt.

Lấy thực lực của hai người bọn họ, cho dù giết không chết Tư Nam Yên, nhưng toàn thân trở ra cũng không có vấn đề gì.

Hứa An sau khi hiểu được, cũng gật gật đầu.

- Ha ha ha, hai vị sư thúc, yên tâm, ta đã bước vào Thần Thông chi cảnh, đến lúc đó ba người chúng ta hợp lực, tất nhiên có thể đem yêu nữ này diệt trừ!

Mục Vân Thanh đột nhiên cười lớn mở miệng.

Cái gì, Thần Thông Cảnh!

Hứa An cùng Thạch Nghiêm nháy mắt đồng tử động đất, tin tức này thậm chí so với Liễu Thanh Đại bị Vạn Diệu Cung bắt đi còn làm cho người ta không dám tin.

- Ừ, mấy ngày nay Vân Thanh may mắn đột phá.

Khóe miệng Mục Vân Thanh lộ ra nụ cười, trên người bắt đầu xuất hiện uy áp khủng bố.

Đồng thời, toàn bộ không gian bắt đầu trở nên tối đen.

Ánh sáng bắt đầu như bị nuốt chửng.

Ong ong!

Ba người như bước vào một thế giới hoàn toàn mới.

Linh khí trên người Hứa An và Thạch Nghiêm càng nhanh chóng trôi qua.

Đây là...…

Hai người nhìn Mục Vân Thanh trước mắt, trong ánh mắt mãnh liệt hiện lên một tia sợ hãi.

Đây là thần thông gì?

- Nhị vị sư thúc, đây là thần thông của ta, Hư Vô Giới Vực.

Mục Vân Thanh cười giải thích:

- Chỉ cần người tiến vào giới này, linh khí quanh thân đều sẽ bị giới này hấp thu, chỉ cần ta không chết, giới này sẽ không đóng.

Đây chẳng phải là vô địch cùng giai......

Hai người lộ vẻ khiếp sợ.

Có thần thông này, cùng cảnh giới, ai còn đánh thắng được Mục Vân Thanh chứ.

- Ha ha...…

Mục Vân Thanh đang muốn khiêm tốn một hai, đột nhiên, sắc mặt của hắn biến đổi, khí tức quanh thân bắt đầu trở nên hỗn loạn.

Sau đó cổ họng ngọt ngào, khóe miệng có dòng nhiệt chảy xuống.

Hư Vô Giới Vực trong nháy mắt tiêu tán.

- Vân Thanh, ngươi đây là...…

Hai người quay đầu, nhìn thấy máu tươi nơi khóe miệng Mục Vân Thanh, có chút kinh ngạc.

Thần thông này tiêu hao lớn như vậy sao?

Không đúng, Mục Vân Thanh vừa rồi không phải nói như vậy.

Không phải nói, không chết sẽ không đóng lại sao?

- Không...... Không có việc gì...…

Mục Vân Thanh lau khóe miệng, nhìn vết máu trên mu bàn tay, ánh mắt có chút hoảng hốt.

Chẳng lẽ nói...…

Phốc!

Sau một khắc, một ngụm lớn máu tươi từ trong miệng của hắn phun ra, thân thể trực tiếp mềm nhũn.

- Vân Thanh, con làm sao vậy!

Hứa An và Thạch Nghiêm giật mình, vội vàng lắc mình nâng Mục Vân Thanh dậy.

Sao lại...…

Toàn thân Mục Vân Thanh xụi lơ, đồng tử phóng to, trong ánh mắt tràn đầy không thể tin.

- Vân Thanh, con làm sao vậy, tẩu hỏa nhập ma sao?

Ánh mắt Hứa An và Thạch Nghiêm vô cùng lão luyện, thoáng cái đã nhìn thấu dị thường của Mục Vân Thanh.

Trạng thái này không thích hợp.

Quả nhiên, một cỗ lực lượng quỷ dị trong nháy mắt từ trong thân thể Mục Vân Thanh chui ra.

Đó là một cỗ hắc khí kinh khủng tựa như có lực lượng sinh mệnh.

Đây là...…

Hai người nhíu mày, hai tay chạm vào muốn xua tan.

Trong nháy mắt, cỗ lực lượng này liền tràn vào trong thân thể bọn họ.

Oanh!

Trong nháy mắt hai người còn chưa kịp phản ứng, khí huyết trong thân thể cuồn cuộn, linh khí càng là tán loạn, phảng phất tùy thời đều có xu thế bạo tẩu.

Đây là lực lượng gì!

Hai người không dám khinh thường, theo bản năng kéo dài khoảng cách với Mục Vân Thanh!

Đồng thời, khí tức quanh thân bộc phát vận chuyển công pháp, bắt đầu mạnh mẽ áp chế hỗn loạn trong cơ thể.

Cũng may, bọn họ chỉ tiếp xúc trong nháy mắt.

Sau khi áp chế lực lượng nguyền rủa trong cơ thể, liền khôi phục bình thường.

Bọn họ không sao, nhưng Mục Vân Thanh lại không thoải mái như vậy.

Lực lượng nguyền rủa trong thân thể hắn cuồn cuộn không ngừng.

Phốc!

Từng ngụm từng ngụm máu tươi tuôn ra, khí tức Mục Vân Thanh cấp tốc uể oải, sắc mặt trắng bệch vô cùng.

Hắn có chút luống cuống, làm sao cũng không áp chế được cỗ lực lượng quỷ dị này.

- Không đúng, không phải tẩu hỏa nhập ma, đây là lực lượng nguyền rủa.

Hứa An và Thạch Nghiêm lại đi tới bên cạnh Mục Vân Thanh, thần sắc ngưng trọng vô cùng.

Nhưng hai người cũng không dám tiến lên hỗ trợ nữa.

Cỗ lực lượng này quá mức quỷ dị.

Bọn họ đụng phải, thiếu chút nữa dẫn lửa thiêu thân.

- Vân Thanh, đây là chuyện gì! Là ai đang nguyền rủa con?

Trên mặt hai người đều lộ ra vẻ lo lắng.

Bây giờ Mục Vân Thanh chính là bảo bối trong lòng bọn họ.

Ngàn vạn lần không thể xảy ra vấn đề a.

A...... Phốc...…

Mục Vân Thanh muốn trả lời, nhưng vẫn không nhịn được phun ra máu tươi.

Hắn rất muốn nói…

Con mẹ nó!

Làm sao tabiết được!

Mục Vân Thanh cũng rất muốn biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!

Cách lần trước bị nguyền rủa cũng đã qua một đoạn thời gian.

Lần trước hắn không tra ra nguyên nhân, lần này cũng lặng lẽ nguyền rủa.

Rốt cuộc là ai! Ai đang nguyền rủa ta!

Thất khiếu của Mục Vân Thanh cũng bắt đầu chảy máu.

Lực lượng nguyền rủa lúc này so với lần trước rõ ràng cường đại hơn nhiều.

Khí huyết của hắn chưa bao giờ sôi trào như vậy.

Linh khí cũng không vận chuyển nhanh như vậy.

Không ổn a, đây rốt cuộc là nguyền rủa gì!

Mục Vân Thanh có chút luống cuống.

Còn tiếp tục như vậy, sợ rằng mình sẽ không chống đỡ nổi nữa.

Là Tư Nam Yên sao! Nhất định là ả ta! Tiện nhân này!

Đánh lén ta!

Mục Vân Thanh gào thét trong lòng, bộ mặt trở nên dữ tợn.

Con khốn!

Con khốn!

Con khốn!

- Vân Thanh, ngươi kiên trì!

Hai người Hứa An và Thạch Nghiêm bên cạnh gấp đến độ không thể làm gì được.

Bọn họ thậm chí đều lui về phía sau hai bước.

Không lùi không được a.

Thật kinh khủng.

Bọn đã bao giờ thấy qua loại lực nguyền rủa biết kêu thét, thậm chí còn có thể nhúc nhích này chưa?

Ngay khi ba người đều vô kế khả thi, lực nguyền rủa trên người Mục Vân Thanh lại nhanh chóng thối lui.

Thời gian một giây, có lẽ còn không có một giây.

Tất cả lực lượng quỷ dị trên người Mục Vân Thanh đều biến mất sạch sẽ.

Cái này...…

Hứa An và Thạch Nghiêm nhất thời có chút ngây ngốc.

Đây là...…

Ổn chứ?

- Vân...... Vân Thanh...…

Hai người liếc nhau, trong nháy mắt tiến lên có vẻ lo lắng mở miệng.

- Là Tư Nam Yên! Nhất định là ả ta! Tôi muốn giết ả ta, giết ả ta!

Mục Vân Thanh mở to hai mắt, trong miệng phát ra tiếng kêu cuồng loạn.

Đôi mắt đỏ thẫm tựa như một con mãnh thú mất đi lý trí.

——

Bên kia.

Trong Vạn Diệu cung.

[Ngươi dùng Vô Vọng Pháp Chú nguyền rủa Mục Vân Thanh, đối phương đã bước vào cảnh giới thứ sáu, cảnh giới hai bên chênh lệch quá lớn, hắn bị thương không nhẹ, ngươi bị trọng thương.]

[Thân thể của ngươi nhanh chóng khôi phục.]

[Năm...... bốn...... ba...... hai...... một]

[Thương thế đã hồi phục!]

[Chú ý: thực lực càng mạnh, thương tổn do Vô Vọng Pháp Chú ggaay ra càng mạnh.]

[Chú ý: Vô Vọng pháp chú cắn trả chỉ nhìn cảnh giới chênh lệch.]

Phi...…

Ôn Tri Hành phun ra máu tươi còn sót lại trong miệng, hai mắt hơi híp lại,

- Không ngờ Mục Vân Thanh đã bước vào Thần Thông Cảnh.

Tuy rằng lúc trước cũng đã có dự liệu, nhưng vẫn có chút vượt qua tưởng tượng của hắn.

Đúng là thiên tài cấp yêu nghiệt...…

Ôn Tri Hành hít sâu một hơi.

Tu vi của mình tiến triển mặc dù nhanh, nhưng vẫn không thể quá mức thả lỏng.

Đáng tiếc, Vô Vọng Pháp Chú cũng không thể đoán được cường độ thần hồn của mình mạnh đến mức nào.

Cái thứ cắn trả này chỉ nhìn chênh lệnh cảnh giới.

- Nhưng mà, ta đối với Mục Vân Thanh vẫn tạo thành thương tổn không nhỏ, nói như vậy, hẳn là cũng có thể nói rõ thần hồn của ta không yếu.

Ôn Tri Hành gật đầu.

Xem như hài lòng.

Vô Vọng pháp chú vẫn có khuyết điểm, nguyền rủa này cơ bản chỉ nhằm vào thân thể, lực công kích thần hồn cũng không mạnh.

Sử dụng pháp chú lâu như vậy, Ôn Tri Hành coi như hiểu được tai hại nhỏ của pháp chú này.

Mỗi một lần cắn trả đều là cắn trả về phương diện thân thể, cũng nói rõ điểm này.

Nếu có thể thăng cấp đến phẩm chất Sí Kim, hẳn là thân thể cùng thần hồn song sát.

Ôn Tri Hành thầm nghĩ một tiếng đáng tiếc.

Thăng cấp đến phẩm chất màu vàng cần một vạn điểm tạo hóa, đây thật sự là quá nhiều.

Cũng may Vô Vọng pháp chủ tạm thời đủ dùng, cũng không vội.

Về nghỉ ngơi trước đi.

Ôn Tri Hành đứng dậy, từ trong bóng tối đi ra.

Mấy ngày nay, hắn thu hoạch tương đối phong phú.

Tạm thời nghỉ ngơi một đêm, ngày mai đi thăm Bạch Lộ Thu cũng không sao.

- Bạch sư tỷ, chỉ có thể tạm thời ủy khuất ngươi làm lô đỉnh của ta.

Ôn Tri Hành trong lòng có kế hoạch của mình.

Tối nay giải quyết Tiểu Nhu trước.

Với thực lực của Tiểu Nhu, tất nhiên không phải là đối thủ của hắn.

Cứ như vậy, là có thể thuận lý thành chương thả Bạch Lộ Thu ra đối luyện với mình.

Về phần Liễu Thanh Đại, cũng không vội cứu ra.

Tìm một cơ hội xác nhận vị trí, lén lút thăm là được.

Ngay sau đó, thân hình Ôn Tri Hành chậm rãi biến mất trong đêm tối.

Hắn không chú ý tới chính là, phía sau, có một đạo u linh giống như hình với bóng.

Dưới ánh trăng, chỉ thấy một đạo thân hình duyên dáng mà yểu điệu ở giữa không trung xẹt qua độ cong ưu mỹ.

Một mái tóc bạc phiêu dật nhẹ nhàng bay múa.

- Di? Bạch Hổ Chân Linh của ta ở trên người người này?

Đôi mắt đẹp như ngôi sao của Mộ Dung Phong Hoa hiện lên vẻ kinh ngạc.

Kỳ quái.

Chân linh chính là bổn nguyên chi linh của thân thể một người.

Chỉ cần bản thân còn sống, tuyệt không có khả năng bị những người khác thu phục.

- Không đúng a, trên người hắn thật sự có hai đầu Chân Linh, đều là của ta?

Sắc mặt Mộ Dung Phong Hoa hiện lên một tia mê mang.

Bạn đang đọc Tiên Tử, Xin Giúp Ta Trường Sinh của Lão Bà Của Ta Thật Đáng Yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy27387371
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.