Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tụ Khí Đan cùng Tu Tiên giả

Phiên bản Dịch · 2777 chữ

Đạt được câu trả lời thuyết phục, hài lòng, thần sắc Vân chủ tiệm nhẹ nhõm rất nhiều, dù sao Linh Đan thần bí kia đối với hắn mà nói quá mức trọng yếu, nhưng hết lần này tới lần khác nếu dùng cách mạnh mẽ lại không được, Lăng gia tuy rằng xuống dốc, nhưng dù sao cũng đã từng là gia tộc đỉnh phong bài danh thứ nhất trên cái thế giới này, ức hiếp một chút còn có thể, nhưng cũng không dám trắng trợn chiếm đoạt.

Mà diệu dụng cụ thể của viên Linh Đan này, tuy rằng hắn cũng không rõ ràng lắm, nhưng tầm quan trọng là không thể nghi ngờ.

Biểu hiện của vị đại nhân kia vô cùng cấp bách, rõ ràng là nhất định phải có.

Linh Dược Các tuy là một trong thập đại thế lực trên thế giới này, nhưng cũng không tới tình cảnh có thể một tay che trời, mà tồn tại cường đại trong thế giới này, cũng không chỉ có một vị đại nhân kia, nếu như bị các cường giả khác biết được tin tức về đan dược, lúc đó dù muốn đạt được, liền khó càng thêm khó.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao mà hắn một lòng muốn cùng Lăng gia giao hảo, hôm nay đạt được câu trả lời khẳng định thuyết phục của Lăng Tiên, cũng cuối hắn cùng có thể buông lỏng một hơi rồi.

"Đúng rồi, còn có một sự tình cần Vân huynh trợ giúp."

"Công tử cứ việc nói."

Vân chủ tiệm xúc động mở miệng, hắn đang lo không có cách nào nịnh nọt Lăng Tiên, làm cho đối phương thừa nhận ân tình của mình, không nghĩ tới Lăng Tiên lại có việc cầu, đây quả thực là muốn ngủ gật lại có người đưa gối đầu tới.

"Là như thế này, Lăng mỗ muốn mua một ít đan dược."

"Đan dược?"

Vân chủ tiệm ngẩn ngơ, mới mấy ngày trước, Lăng Tiên từ chính mình mua ba vạn viên Tụ Khí Đan, như thế còn ngại chưa đủ sao?

Phải biết rằng, Tụ Khí Đan, Võ giả bình thường, một ngày phục dụng tối đa chỉ ba viên, Lăng gia thì có được bao nhiêu Võ giả, mà lại muốn tiếp tục mua đan dược.

Ngoài nghi hoặc thì vẫn là nghi hoặc.

Bất quá mọi người đều có bí mật của riêng mình, Vân chủ tiệm đương nhiên sẽ không thức thời mà đi cố tìm tòi nghiên cứu: "Không biết công tử có ý định mua bao nhiêu?"

"Quý Các có bao nhiêu?"

Lời này quả thực không hợp thói thường, Linh Dược Các trải rộng toàn bộ Võ Quốc, chi nhánh nhiều vô cùng, số lượng Tụ Khí Đan nói là vô hạn cũng không quá.

Chẳng lẽ ngươi lại còn có thể mua toàn bộ sao?

Trong nội tâm Vân chủ tiệm tuy không cho là đúng, nhưng mặt ngoài vẫn bất động thanh sắc: "Công tử muốn bao nhiêu đều có thể thỏa mãn."

"Được rồi, vậy trước tiên mua một trăm vạn khối."

"Phốc..."

Vân chủ tiệm không nhịn được phun ngay ngụm trà đang ở trong miệng ra, mặt cũng đã biến thành màu đỏ, một trăm vạn, có lầm hay không, đây là muốn dùng đan dược đi làm cơm ăn sao?

"Công tử muốn nhiều như vậy thật sao?"

"Đúng vậy, ngoài ra, còn cần mua một ít thứ khác nữa, cụ thể như thế nào người cùng với Tam thúc cua ta thương nghị, Lăng mỗ còn có việc, xin cáo từ trước."

Lăng Tiên chắp tay, cũng không đợi đối phương phản hồi, đã rời khỏi.

Hắn tuy là Tộc trưởng nhưng việc cấp bách hiện nay vẫn là đề cao thực lực của mình, đại sự trong tộc, chỉ cần nắm bắt đại khái, còn về những thao tác cụ thể, Lăng Tiên cũng không muốn mình phải chính tay đi giải quyết.

Mà cũng không cần thiết phải làm như vậy, đối với mấy vị tộc lão, Lăng Tiên cũng rất là tín nhiệm.

Hắn sẽ không quên, mình là một Tu Tiên giả, mục tiêu đầu tiên là dẫn Lăng thị quật khởi, nhưng mục đích cuối cùng nhất vẫn là phá toái hư không, đi đến nơi có cấp độ cao hơn.

Lý tưởng của Lăng Tiên vô cùng rộng lớn, hắn sẽ không quên những miêu tả mà tổ tiêu lưu lại ở bên trong ngọc giản, Tu Tiên giả cường đại, có thể thần du (xuất khiếu bay đi) vạn dặm, nắm giữ thiên địa pháp tắc, chỉ một ý niệm, là có thể xuyên thẳng qua lại giữa vô số thế giới, nếu muốn cùng bọn họ so sánh, Võ giả trong cái thế giới này, nhỏ bé không khác gì con sâu cái kiến.

Đáng tiếc tốc độ tu hành của chính mình, hiện vẫn là quá chậm, nhưng đây chỉ là vì muốn đánh chắc trụ cột, Lăng Tiên trở lại phòng ngủ của mình, khoanh chân ngồi xuống.

Từng cỗ, từng cỗ Linh lực, vận hành trong kinh mạch của hắn.

Đừng thấy hôm nay Lăng Tiên đã là cường giả Luyện Thể kỳ tầng năm, kỳ thật hắn hoàn toàn không có tu luyện qua vũ kỹ, Chân khí đều là do Linh lực chuyển hóa mà thành.

Dùng phương pháp này giảm đi được rất nhiều công sức, lại còn rất nhanh chóng.

Nhưng đáng tiếc là không thể dùng đan dược, nếu không mỗi ngày phục dụng hai viên Ngọc Linh Đan, có lẽ mình đã tiến vào Luyện Khí kỳ tầng một rồi.

Ngọc Linh Đan không thể dùng, nhưng nếu là mình phục dụng đan dược của Võ giả để tăng Chân khí lên, sau đó vận hành ngược lại, đưa bọn chúng chuyển hóa thành Linh lực, không biết sẽ có hiệu quả gì không?

Một cái ý niệm đột nhiên hiện lên ở trong đầu của Lăng Tiên.

Nghĩ là làm liền, thần niệm hắn khẽ động, từ trong túi trữ vật lấy ra một viên đan dược đen nhánh.

Lớn nhỏ cỡ hạt đậu nành, mơ hồ tản mát ra một chút mùi thuốc.

Đây là Tụ Khí Đan, lần trước Lăng Tiên mua ba vạn viên, đại bộ phận để lại cho Lăng Thiên Hùng phân phối cho các tộc nhân, bất quá hắn cũng giữ lại cho mình một phần nhỏ,.

Xem xét tường tận một lát, Lăng Tiên đem viên Tụ Khí Đan bỏ vào trong miệng, nhưng ngay lập tức lại xuất hiện một màn vô cùng kinh ngạc, Tụ Khí Đan vừa được đưa vào đã hóa thành dược lực chảy vào Đan Điền, đem Chân khí lớn mạnh hơn một ít.

Không đúng, không phải lớn mạnh, mà là tinh thuần hơn, nhưng bất quá biến hóa lại cực kỳ bé nhỏ, hầu như không cảm giác được.

Chuyện gì đang xảy ra, không phải khi phục dụng Tụ Khí Đan thì cần phải vận công luyện hóa mới có thể đem dược lực chậm rãi hấp thu sao?

Vì sao mà mình, lại có thể dễ dàng luyện hóa hấp thụ như thế, hầu như không cần tiêu phí một chút khí lực nào mà đã hấp thu hoàn toàn dược lực.

Lăng Tiên cảm thấy kinh ngạc vô cùng, hắn lại thử ăn tiếp một viên Tụ Khí Đan, kết quả vẫn giống nhau, không cần bất luận động tác gì, dược lực cũng đã bị thân thể tự động hấp thu hết rồi.

Lăng Tiên vô cùng mờ mịt, không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng kết quả như vậy tuyệt đối là trăm điều lợi mà không một điều hại, không cần luyện hóa, trực tiếp hấp thu, có nghĩa là chính mình chỉ cần không ngừng ăn Tụ Khí Đan, liền có thể ngưng luyện Chân khí trong cơ thể rồi.

Phải biết rằng Võ giả bình thường, một ngày chỉ có thể ăn hai, ba viên Tụ Khí Đan, nếu dùng nhiều hơn nữa, thì cũng không có cách nào hấp thu được dược lực, chỉ lãng phí mà thôi.

Tộc nhân Lăng thị, năng lực ở phương diện này tuy cũng mạnh hơn người thường rất nhiều, nhưng một ngày cao nhất cũng chỉ có thế phục dụng mười lăm viên Tụ Khí Đan mà thôi, nhưng chính mình, lại không bị những hạn chế này, muốn phục dụng bao nhiêu thì phục dụng bấy nhiêu, thậm chí có thể đem đan dược trực tiếp làm cơm ăn, hơn nữa cũng không cần luyện hóa mà là hấp thụ trực tiếp.

Như vậy, không phải là tốc độ tu luyện của mình từ đó sẽ tới tăng đến một mức độ cực kỳ kinh người sao.

Không biết tổ tiên có phát hiện chỗ tốt của Tụ Khí Đan hay không, hay mình là trường hợp đặc thù duy nhất.

Lăng Tiên cũng không hiểu rõ, mà hắn cũng không muốn quản nhiều như vậy, trực tiếp lấy Tụ Khí Đan ra, nuốt chửng từng viên như lang thôn hổ yết.

Một trăm viên Tụ Khí Đan rất nhanh đã được nuốt vào trong bụng, Lăng Tiên phát hiện số lượng Chân khí cũng không có gia tăng, nhưng trình độ tinh thuần, lại tăng lên rõ ràng.

Không biết lúc này nếu đem bọn chúng chuyển hóa thành Linh lực, sẽ có hiệu quả gì, nghĩ là làm liền, Lăng Tiên vận chuyển Chân khí, hướng về phía hai mạch Nhâm Đốc mà đi tới.

Rất nhanh, trong Đan Điền hiện ra một tia Linh lực, số lượng vẫn như trước, chỉ có mấy chục tia, nhưng luận độ tinh thuần lại khiến cho người ta chết lặng, hôm nay Lăng Tiên tuy chỉ vừa mới bước lên con đường tu tiên, nhưng trình độ tinh thuần của Linh lực hầu như có thể so sánh tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.

Trụ cột vững chắc thật kinh khủng!

Tu Tiên, tu Tiên, càng về sau càng khó khăn, nếu trụ cột mà vững chắc thì sẽ có rất nhiều chỗ tốt, đạo lý này mỗi người đều rõ ràng, nhưng mà khi tiếp xúc với sự kỳ diệu của ngàn vạn Tiên Thuật, thì mấy người có thể nhịn được, không gia tăng tu vi, mà chậm rãi đem nền tảng đánh thật vững chắc.

Mà mặc dù có muốn làm như vậy, cũng không phải là chuyện dễ dành gì.

Nói ví dụ như một thiên tài có tư chất ưu dị, nếu là có chủ tâm muốn đánh vững trụ cột, nhưng thiên tư của hắn lại quá tốt, cho dù tu luyện thế nào đi nữa, cũng có thể nhẹ nhàng tấn cấp mà vô phương trì hoãn, vậy thì cũng không thể vì muốn đặt vững chắc nền móng, mà lại đi tự phế tu vi a!

Mà điều kiện của Lăng Tiên bây giờ, như là được trời ưu ái, Linh khí tiểu thế giới này vô cùng mỏng manh, tu luyện khó khăn, từng bước từng bước gian nguy, muốn tiến thêm một bước thì trụ cột phải vô cùng vững chắc.

Về phần thử phục dụng Tụ Khí Đan của Võ giả, càng không có tu sĩ nào thử qua, dù sao trong mắt bọn họ, Võ giả bất quá chỉ là con sâu cái kiến, vậy sao có thể ăn đồ ăn của bọn chúng.

Nhưng việc mà không một tu sĩ nào thử qua, Lăng Tiêu lại thử qua, vô tình lại trở thành phương pháp tinh luyện Linh lực, khiến cho Linh lực của hắn tinh thuần vô cùng, độ tinh thuần vậy mà có thể so với tu sĩ Trúc Cơ.

Thật là không thể tưởng tượng nổi, tuy Linh lực tinh thuần có thể mang đến nhiều chỗ tốt, nhưng thật ra cũng có giới hạn, bất quá theo đà tu vi tăng trưởng, cũng đủ để cho Lăng Tiên là tồn tại nổi bật trong cùng đẳng cấp.

Vì vậy mấy ngày tiếp theo, Lăng Tiên dứt khoát không cần ăn cơm nữa, mà trực tiếp dùng Tụ Khí Đan để thay thế, mỗi ngày phục dụng hơn ngàn viên.

Dưới sự trợ giúp của đại lượng đan dược, Pháp lực Lăng Tiên, càng lúc càng tinh thuần vô cùng, xem ra hiện tại là thời điểm có thể đột phá tiến thêm một bước, bước vào Luyện Thể kỳ tầng sáu rồi.

Hôm nay Lăng Tiên đã đụng chạm đến bình cảnh, độ khó đột phá không cao, chỉ cần tu luyện một chút là được.

Mà hôm nay hắn bất quá mới mười bảy tuổi mà thôi, ở độ tuổi như vậy, mà đã có cảnh giới như vậy, phóng nhãn trong toàn bộ Võ Quốc, cũng là tồn tại cực kỳ hiếm thấy.

Hơn nữa còn chưa có nói đến, nếu tính từ lúc Lăng Tiên từ Luyện Thể kỳ tầng hai mà tính, tu luyện tới hiện tại, cũng chỉ dùng mấy ngày mà thôi.

Đây đều là chỗ tốt của việc tu Tiên mang lại.

Trong nội tâm có cảm ngộ như vậy, lòng hướng đạo của Lăng Tiên càng thêm kiên định.

Hắn khoanh chân ngồi xuống, đang chuẩn bị tu luyện một mạch, để cho tu vi của mình đột phá thêm một cấp, nhưng mà đúng vào lúc này, một hồi tiếng bước chân dồn dập truyền đến, tựa hồ có rất nhiều người đang chạy tới nơi này.

Lông mày Lăng Tiên nhíu lại, mở mắt ra, sau đó nhìn thấy Lăng Phong, Lăng Hổ, Đại Ngưu... Một đám đệ tử trẻ tuổi, trên mặt đều tràn đầy vẻ bi phẫn.

"Tộc trưởng, Tộc trưởng, không tốt."

"Đã xảy ra chuyện gì, từ từ nói."

So sánh cùng với bọn họ, Lăng Tiên càng lộ ra vẻ thành thục hơn hẳn, dù sao hắn cũng đã hai kiếp làm người rồi.

"Vâng!"

Bị ánh mắt Lăng Tiên đảo qua, Lăng Phong, Lăng Hổ lại lộ ra một chút câu thúc, tuy rằng tuổi tác không chênh lệch nhiều, nhưng hiện giờ uy vọng của Lăng Tiên, đã có thể so sánh với tổ tiên rồi.

Bất tri bất giác, tất cả mọi người đều thả nhẹ bước chân, trên mặt tự nhiên vậy mà lại lộ ra vẻ kính sợ, nhưng đối mặt với lo lắng, Đại Ngưu cũng cố cất giọng nói:

"Tộc trưởng, tộc nhân của chúng ta bị Triệu gia tập kích, Lăng Vũ muội muội bị bọn hắn bắt đi."

"Ngươi nói cái gì?"

Lăng Tiên đột nhiên biến sắc, điều hắn không thể tiếp nhận nhất, chính là có người ỷ mạnh hiếp yếu, khi dễ tộc nhân của mình: " Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Vì sao gia tộc Triệu thị lại làm như vậy, ngươi cứ nói từ từ rõ xem."

...

"Sự việc là..."

Đại Ngưu khi luyện công thì vô cùng khắc khổ, nhưng mồm miệng thì không được nhanh nhạy cho lắm, vì vậy Lăng Tiên lại để cho một đệ tử khác nói, rất nhanh, đã kể rõ sự tình từ đầu đến cuối.

Một khắc sau, Lăng Tiên đã hiểu rõ sự tình từ đầu đến cuối, gia tộc Triệu thị này cũng không phải thế lực nhỏ, so với Trần gia lúc trước thì cường đại hơn rất nhiều, chính là thế lực bên ngoài của Liệt Dương Môn.

Tổ tiên gia tộc Triệu thị, chính là một vị Trưởng lão trong Liệt Dương Môn, bất quá người này tham hoa háo sắc, cưới rất nhiều lão bà, khai chi tán diệp, nên mới có gia tộc Triệu thị như bây giờ.

Từ vẻ ngoài mà nói, thì không lệ thuộc vào Liệt Dương Môn, nhưng quan hệ hai bên, kỳ thật chặt chẽ vô cùng.

Có thể coi Triệu gia chính là tôi tớ của Liệt Dương Môn, mà Triệu gia nương tựa được một cây đại thụ lớn như vậy, nên đệ tử Triệu gia, nguyên một đám vô cùng ngang ngược càn rỡ.

Chỉ là Triệu gia cũng không giáp với Lăng gia, nên không có chút ân oán gút mắc gì, chẳng lẽ là do Liệt Dương Môn sai khiến?

Trong mắt Lăng Tiên hiện lên một tia tức giận, đối phương cũng thật khinh người quá đáng, tuy rằng Lăng gia vẫn còn yếu, nhưng lấy tính cách của hắn, cũng không nén giận được

Bạn đang đọc Tiên Toái Hư Không (Dịch) của huyền vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dung44
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.