Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bước thứ ba (Hạ)

Phiên bản Dịch · 2038 chữ

Thần sắc Thanh Thủy ngưng trọng, trong mắt phải hồng quang lại lóe lên, đang định ra tay. Bỗng nhiên thần sắc của hắn biến đổi, ngẩng mạnh đầu nhìn về phía khoảng không phía trước. Giờ khắc này, ngay cả Vương Lâm cũng ngay lập tức ngẩng đầu, hắn mơ hồ cảm giác được một luồng khí tức bổn nguyên từ trên tinh không chiếu xuống. Khí tức này không mạnh nhưng ở trong cảm giác của Vương Lâm thì dường như chỉ cần một ý niệm trong đầu của người có khí tức này thì ngay lập tức toàn thân hắn bị tan rã, hóa thành nguyên lực.

- Cái này ... Đây chính là bước thứ ba.

Sắc mặt của Vương Lâm đại biến.

Ngay cả Huyết Thần Tử đang điên cuồng tại giờ phút này, thần sắc cũng trở nên biến sắc, trong nháy mắt ngẩng đầu lên.

- Đủ rồi... ...

Một thanh âm bình tĩnh từ từ theo tinh không truyền ra. Ngay sau đó, một thân ảnh do vô số tinh quang tạo thành bước xuống một bước lập tức xuất hiện ở giữa Thanh Thủy và Huyết Thần Tử.

Tại khoảnh khắc xuất hiện bóng dáng hư ảo, người này nâng bàn tay lên, cực kỳ tùy ý hướng về Huyết Thần Tử vỗ một cái. Lập tức từ miệng Huyết Thần Tử phun ra một ngụm to tiên huyết, Cổ Yêu trong cơ thể bị trực tiếp bị oanh kích văng ra thoát ly khỏi cơ thể Huyết Thần Tử mang theo vẻ mặt kinh sợ nhìn chằm chằm vào thân ảnh hư ảo kia.

- Cổ Yêu, ngươi mượn Diêu gia để khôi phục lại Yêu thể, việc này ta mặc kệ. Nhưng nếu khiến cho La Thiên xảy ra sát kiếp, ảnh hưởng vào việc của Liên Minh thì ta lập tức hủy bất diệt Yêu Hỏa của ngươi.

Thanh âm người này bình tĩnh, nhưng ẩn ở bên trong lại tràn ngập một khí tức làm cho tâm thần người khác chấn động kịch liệt. Lúc này, Vương Lâm phảng phất như quay lại ngàn năm về trước, có cảm giác giống như khi mình còn là một phàm nhân nhìn thấy được tu sĩ. Hùng mạnh! Sự hùng mạnh không thể tin nổi, không thể chống cự, không cách nào chống cự, thậm chí ngay cả ý niệm phản kháng cũng lập tức bị tiêu diệt bởi sự cường đại này. Người này lại nói tiếp:

- Thanh Thủy tiên quân, tiên giới đã tan vỡ. Nơi này là La Thiên Tinh Vực!

Thân ảnh hư ảo kia xoay người, liếc mắt nhìn Thanh Thủy một cái. Cái liếc mắt này phảng phất là Đạo Yểm, nó không có uy lực, nhưng hình thành những tiếng sấm liên tiếp ầm ầm ù ù ở bốn phía xung quanh người Thanh Thủy, vang vọng trong không gian, phảng phất như cả trời đất vào giây phút này tất cả đều phải khuất phục dưới thanh âm đó, không cho phép sự phản kháng. Thanh Thủy vẫn lạnh lẽo như trước, nhìn chằm chằm vào bóng dáng hư ảo kia, một lúc lâu sau hừ lạnh một tiếng, không nói gì.

Hình ảnh hư ảo kia mơ hồ, không thể nhìn rõ được tướng mạo. Sau khi hắn nói hai câu này xong, song chưởng mở ra, thân mình lập tức hóa thành vô số tinh quang tràn ngập ra bốn phía.

Đồng tử ở trong hai mắt của Vương Lâm co rút lại. Tinh không bị sụp đổ xung quanh nhanh chóng được thu nạp lại, khôi phục như thường, không chỉ như thế, theo luồng tinh quang dần dần tiến ra xa tràn ngập toàn bộ Nam vực La Thiên, tất cả các sự vật bị hủy diệt do trận chiến này tạo ra lập tức toàn bộ nghịch chuyển.

Thậm chí ngay cả trên một số Tu Chân Tinh các mãnh thú hấp thu yêu khí, ở giờ phút này yêu khí trong cơ thể vô thanh vô tức bị hóa giải.

- Hai người các ngươi nếu lại ra tay, ta sẽ giết toàn bộ.

Lưu lại một câu nói bình thản rồi tinh quang liền biến mất, phảng phất như hết thảy các sự việc vừa rồi giống như chưa từng phát sinh.

Chỉ có điều lời nói cuối cùng này sở hữu một lực lượng có thể làm cho hết thảy các sinh linh trên thế gian này sợ đến lạnh người, một sát khí nồng đậm đến cực điểm. Sát khí này chỉ cần lộ ra một nửa điểm thì đã có thể làm thiên địa biến sắc, nếu mà toàn bộ phơi bày ra, có thể khiến cho cả tinh không run sợ. Huyết Thần Tử trầm ngâm một lát liền cầm Cổ Đăng lên, cũng không liếc nhìn Thanh Thủy lấy một cái, một bước xoay người lại dung nhập vào thiên địa, biến mất tại chỗ.

Trong tinh không chỉ còn lại có hai người là Thanh Thủy và Vương Lâm. Tâm thần Vương Lâm chấn động, đến lúc này đang vẫn chưa bình phục lại. Cái loại rung động này, hắn vĩnh viễn cũng sẽ không bao giờ quên.

Cái hình ảnh hư ảo kia, Vương Lâm có thể xác định được, tất nhiên chính là tu sĩ ở bước thứ ba. Người này xuất hiện, không hiện lên nửa điểm phong ba, nhưng, cái loại kinh sợ này đến từ bên trong linh hồn cũng không có nửa điểm nào là không sâu đậm.

Dường như kể cả người đó muốn tinh không này hoàn toàn sụp đổ, muốn cho toàn bộ Nam vực La thiên tan rã thì chỉ cần một ý niệm trong đầu của đối phương. Vương Lâm nhắm hai mắt lại, một lúc lâu sau, hắn cưỡng ép đem áp chế rung động trong lòng, ôm quyền hướng về Thanh Thủy cung kính nói:

- Đa tạ ... Tiền bối xuất thủ cứu giúp, ân này xin ghi lòng tạc dạ!

Ánh mắt Thanh Thủy nhìn về phía xa xa trong tinh không, ánh mắt lộ ra một hồi ức phiền muộn. Một hồi lâu sau, phiền muộn này tiêu tan, hắn liếc mắt nhìn Vương Lâm một cái, bình tĩnh mở miệng nói:

- Không cần cảm tạ ta! Ta không quản ngươi làm thế nào học được Hô Phong. Học được cái này chính là đã trở thành đệ tử sau nhiều năm tháng của sư tôn ta, Thanh Thủy ta ở La Thiên Tinh Vực không có việc gì vướng bận, gặp được ngươi, thay mặt sư tôn an bài một chút…

Trong cơ thể ngươi chưa hình thành tiên nguyên, nếu không thể tiến vào tiên trì thì không thể ngưng tụ ra tiên nguyên. Lúc này một trăm lẻ tám Tiên của Lôi Tiên Điện, ba mươi sáu tiên của Thiên Cang đều có cơ hội thăng tiến vào tiên trì, ngươi có thể đi để tranh thủ một chút.

- Nếu là có thể thành công, ta sẽ truyền cho ngươi Huyễn Vũ cùng với tiên thuật Tát đậu thành binh. Nếu không thành công thì ngươi cùng hai tiên thuật này vô duyên. Ta cứu ngươi một lần, cũng xem như đáp trả lại một tia cơ duyên Hô Phong của ngươi và sư tôn. Tự mà giải quyết cho tốt!

Thanh Thủy liếc mắt nhìn Vương Lâm một cái, có một chút do dự, nâng tay phải lên hư không một cái, lập tức một giọt nước trong suốt giống như giọt mưa bông tuyết ngưng hóa ra, trôi nổi hướng về phía trước người Vương Lâm

- Vật này ẩn chứa ba lượt tiên thuật Hoán Vũ, lưu lại làm phòng thân!

Thanh Thủy xoay người, đi về phía hư không, dần dần đi ra xa ... Trong giây phút này, trong mắt hắn vẻ phiền muộn càng thêm đậm, lẩm bẩm nói

- Người này so với sư tôn còn có vẻ mạnh hơn... Chỉ có điều, ở trên người hắn ta lại thấy có một loại cảm giác rất quen thuộc... Ta nhất định đã gặp qua hắn!

Vương Lâm nhìn bóng dáng đi xa của Thanh Thủy, liền trầm ngâm hồi lâu, hướng về một nơi đó hơi khom người chào, cầm lấy giọt mưa bông tuyết, thân thủ nhoáng lên một cái, biến mất vô ảnh.

- Người kia, nhất định là tu sĩ ở bước thứ ba. Trong La Thiên Tinh Vực này không ngờ có tu sĩ bực này tồn tại...

Thân ảnh Vương Lâm dung nhập thiên địa nhằm về vị trí của gia tộc Lý Nguyên đi đến.

- Vấn đề là không biết ở trong Liên Minh Tinh Vực còn có tu sĩ ở bước thứ ba nào nữa không ... Người này quá mạnh mẽ, kể cả là tu sĩ Toái Niết ở trước mặt người này, cũng không còn chút sức lực để phản kháng...

Thân ảnh của Vương Lâm từ trong tinh không bước ra, trong mắt lộ ra tinh quang.

- Tuy nhiên, từ bên trong hạt châu Thiên Nghịch của ta đã thấy được phương hướng của bước thứ ba, rồi sẽ có một ngày...

Trong mắt Vương Lâm tinh quang càng đậm, thân mình tiến về phía trước một bước, lại dung nhập vào bên trong thiên địa, dùng Súc Địa Thành Thốn bước đi.

Bên trong Nam Vực La Thiên, trên một tinh vực hẻo lánh có một Tu Chân Tinh, tinh cấu này tên là Phá Diệt. Trước đây ở một khoảng thời gian rất xa, tên nó chẳng những hiển hách ở Nam Vực La Thiên mà thậm chí trong toàn bộ La Thiên Tinh Vực cũng là đại danh đỉnh đỉnh!

Gia tộc truyền thừa cấm chế thời thượng cổ, Lý gia, nắm giữ Phá Diệt cấm. Gia tộc này thực lực cực kỳ hùng mạnh, từng một lần danh chấn La Thiên. Chỉ có điều sau vô số năm, Lý gia xuống dốc, Phá Diệt cấm cũng rơi rớt dần khiến cho Lý gia dần dần từ trên vị trí đỉnh cao chợt như xuống dốc không phanh.

Cho đến ngày nay, sự huy hoàng của Lý gia dĩ nhiên không lưu lại được bao nhiêu, chỉ có tồn tại bên trong trí nhớ, nhưng lại có bao nhiêu bụi bậm bao phủ làm không còn tỏa nổi ánh hào quang.

Lại theo sự điêu tàn của người trong bộ tộc của Lý gia, dần dần ngay cả trong trí nhớ kia cũng mơ hồ biến mất, phảng phất như không hề tồn tại.

Phá Diệt Tinh lại trở nên hoang tàn vắng vẻ, không có tu sĩ thăm viếng. Ngay cả đại trận cấm chế trên Phá Diệt Tinh của Lý gia lưu lại tại đây, trải qua vô số năm qua thì cũng chỉ sợ giống như Phá Diệt Tinh, cũng đều không còn cách nào tồn tại.

Tại trên Phá Diệt Tinh này, trong tòa nhà tổ của Lý gia, khuôn mặt Lý Nguyên đang nhìn xuống dưới, ngơ ngác nhìn về phía trước. Đồng hành trên Lôi tiên giới, hắn đối với Hứa Mộc cực kỳ cảm kích, nhất là sau khi Hứa Mộc giúp hắn thoát ra.

- Hứa huynh ... Diêu gia đuổi giết ngươi, Lý Nguyên ta không phải không giúp, mà là ta bất lực.

Trên mặt Lý Nguyên tỏ vẻ chua xót, hắn có tâm tương trợ nhưng với tu vi của hắn đối mặt Diêu gia, chẳng những không có tác dụng gì mà ngược lại còn làm liên lụy.

Thở dài một tiếng, Lý Nguyên đứng lên ra khỏi phòng, nhìn không trung, cảnh tượng của Lôi chi Tiên giới hiện lên trong đầu hắn.

- Hứa huynh, nếu ngươi có thể đến đây, ta không giữ lại một chút nào đem Phá Diệt tâm cấm truyền cho ngươi!

Lý Nguyên thì thào tự nói, bỗng nhiên thần sắc hắn biến đổi, nhìn chằm chằm vào không trung, một lát sau, trong mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên đầy vui mừng.

Quyển 7: Danh Chấn La Vân

Bạn đang đọc Tiên Nghịch của Nhĩ Căn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 58
Lượt đọc 2883

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.