Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trận chiến định mệnh (2)

Phiên bản Dịch · 2475 chữ

Giờ phút này quyền phong như nổ tung, trong tiếng ầm ầm va chạm với kiếm quang của huyết kiếm trong lúc Vương Lâm lùi lại phía sau chém tới.

Tiếng nổ ầm ầm chấn kinh thiên địa, hóa thành một lực xung kích điên cuồng hướng về bốn phía ầm ầm tản ra.

Cùng lúc đó, khí tức còn lại của Khai Thiên Phủ bị bức ra từ vết thương trên ngực Vương Lâm biến thành một chiếc búa hư ảo, bị Vương Lâm vung lên, như lưu tinh lao thẳng đến Thác Sâm.

Khí tức còn lại của Khai Thiên Phủ này bộc phát ra khí Cổ Thần nồng đậm, còn ẩn chứa một sức mạnh có thể phá tan hết thảy mọi trở ngại trong trời đất, trong thời gian ngắn ầm ầm tới gần tay phải của Thác Sâm, va chạm với nắm tay của hắn.

Thanh âm ầm ầm vang lên, Thác Sâm tuy mạnh nhưng thanh huyết kiếm năm đó có thể khiến có Viễn Cổ Tiên Hoàng thụ thương lai lịch lại cực kỳ thần bí, sau khi rơi vào tay Vương Lâm dường như không có gì có thể ngăn chặn được.

Thân thể của Thác Sâm cũng không thể so sánh với sự sắc bén của nó, nắm tay chạm phải, máu tươi liền phun ra, ngay khi máu tươi tràn ra, khí tức do Khai Thiên Phủ lưu lại đã tới gần, từ nắm tay phải của Thác Sâm chui vào bên trong cánh tay phải, tạo nên một thanh âm kinh thiên liên tiếp. Trong tiếng nổ ầm ầm kia, cánh tay phải của Thác Sâm nổi đầy gân xanh, huyết mạch căng lên, thần sắc uể oải lộ ra lửa giận, thân thể dừng lại!

Ngay khi thân thể hắn đứng lại, tiếng động ầm ầm lại vang lên trong cánh tay phải này, giống như có một sức mạnh hủy diệt từ bên trong cánh tay phải nay muốn lao ra!

Đây có thể nói là lần đầu tiên Vương Lâm và Thác Sâm thực sự chính diện giao phong!

Thân ảnh Thác Sâm bị cản trở, nhưng sức mạnh vô biên ẩn chứa trên nắm tay hắn cũng có một bộ phận lao ra, hóa thành một cơn lốc lao tới thân thể cao ngàn trượng của Vương Lâm.

Ngay khi quyền phong kia tới gần, Vương Lâm gầm nhẹ song chưởng đưa về phía trước, toàn bộ sức mạnh Cổ Thần phát ra, đối kháng trực tiếp với quyền phong kia. Tiếng động ầm ầm lại vang lên, Vương Lâm có cảm giác như va chạm với một tu chân tinh, phun ra một ngụm máu tươi, thân thể đạp vào khoảng không lùi lại, trực tiếp va vào một pho tượng Cổ Thần.

Pho tượng này bị va chạm phải, lập tức có những vết nứt từ chỗ va chạm lan ra, trong nháy mắt tràn ngập cả pho tượng. Một lực lượng lớn khí tức Cổ Thần đột nhiên từ trong những vết nứt kia tràn ra, nhanh chóng nhập vào trong cơ thể của Vương Lâm, bất ngờ khiến cho thương thế trên thân thể hắn trong nháy mắt khôi phục.

Vương Lâm trong lúc nhe răng cười tay trái vỗ vào pho tượng phía sau, cả người bước tới một bước, tay trái chỉ lên bầu trời, hung hăng nắm lại. Ngay khi nắm tay lại, bảy đạo ánh sang màu trắng sữa đột nhiên từ bên trong cánh tay và nắm tay trái ngay lập tức khuếch tán ra.

Khí tức tang thương tràn ngập trời đất, tinh hồn của bảy tu chân tinh bị Vương Lâm hút lấy trên đường tới đây vờn quanh thân thể!

- Thác Sâm!!!

Vương Lâm quát lớn cái tên này, tay trái hung hăng vung lên, lập tức tinh hồn của bảy tu chân tinh lập tức bay ra, lao thẳng đến Thác Sâm vừa dừng lại giữa không trung.

Trong tiếng gào thét, trên tinh hồn của bảy tu chân tinh đột nhiên có hư ảnh của bảy tu chân tinh khổng lồ biến ảo ra. Cảnh tượng này giống như là không gian hỗn loạn, Vương Lâm điều khiển bảy tu chân tinh khổng lồ này đồng loại ***ng vào Thác Sâm.

Sắc mặt Thác Sâm âm trầm, hắn năm đó ở Phong Giới Đại Trận đã cho nổ một tinh điểm, trận chiến với ba cao thủ bước thứ ba lúc trước hắn cũng đã cho nổ một tinh điểm nữa, giờ phút này hắn chỉ còn lại sáu tinh điểm

Theo lý mà nói, hắn cũng phải giống như Vương Lâm, nhưng hắn là Thác Sâm, hắn còn là Cổ Thần Đồ Ti!!!

Đồ Ti đã sống rất lâu, ngoài thân thể cường hãn, cũng không phải là lục tinh, mà tiếp cận rất gần đến cửu tinh, mặc dù tinh điểm nổ tung, nhưng thân thể hắn vẫn rất cường hãn!

Hơn nữa Thác Sâm với tư chất cực cao, không ngờ nghĩ ra cách phong ấn cao thủ bước thứ ba, lấy đó để thôi phát những thuật đại thần thông là sức mạnh tự thân của tinh điểm. Ở bên trong tinh điểm của hắn, mặc dù năm đó xông vào Phong Giới Đại Trận đã hủy diệt một số, nhưng vẫn có một cao thủ bước thứ ba bị phong ấn, lại còn them nữ tử bị phong ấn lúc trước, nên thực lực của hắn vẫn còn rất mạnh!

Sức mạnh của hắn, Vương Lâm cũng không thể chống cự!

Dù sao năm đó Vương Lâm chỉ có được ký ức truyền thừa, còn sức mạnh truyền thừa toàn bộ bị Thác Sâm nắm giữ. Thác Sâm nắm giữ toàn bộ sức mạnh thân thể của Đồ Ti, mức độ hùng mạnh của hắn, đủ để khiến cho hết thảy những người chứng kiến phải sợ hãi.

- Ngươi và ta dung hợp, bổn thần sẽ có thể đạt tới đỉnh điểm giống như Đồ Ti năm đó, người…..không thể chống cự!

Thác Sâm trong tiếng rít gào thân thể bước tới phía trước, hai tay vung lên, hướng về phía những tinh hồn của bảy tu chân tinh kia đánh tới.

- Dung hợp với ta, trở thành vương tộc Cổ Thần thực sự. Ngươi……sao lại từ chối?

Thác Sâm trong tiếng gào thét song quyền ầm ầm lập tức va chạm với bảy tinh hồn kia.

Trong tiếng ầm ầm, mỗi một lần va chạm, tiếng hô của Thác Sâm lại kinh thiên động địa, giống như trong trời đất không có bất kỳ một sức mạnh gì có thể ngăn cản hắn tiến về phía trước. Tinh hồn của bảy tu chân tinh kia lại càng chấn động kịch liệt, dường như muốn sụp đổ.

Ầm một tiếng, một tinh hồn bị Thác Sâm một quyền đánh vỡ, hóa thành lực tấn công vô biên hình thành một cơn lốc xoáy điên cuồng thổi ra bốn phía.

Ngay cả nguyên quang tràn ngập tinh vực này trong nháy mắt cũng tan vỡ, hóa thành những đốm nguyệt tinh, tiêu tan.

- Dung hợp với ta, khiến cho bổn thân phá vỡ phép tắc truyền thừa, có thể phát huy hết tất cả các thần thong của bộ tộc Cổ Thần ta, có thể tái hiện lại thời kỳ huy hoàng của bộ tộc Cổ Thần ta. Ngươi …không được trốn!

Thác Sâm như thể điên cuồng, trong tiếng ầm ầm lại có hai tinh hồn bị hắn đánh vỡ!

- Ký ức truyền thừa trong tay người, hoàn toàn không thể phát huy tác dụng. Cho dù biết được thần thông của bộ tộc Cổ Thần, nhưng không có sức mạnh thi triển. Chỉ có Thác Sâm ta mới có thể thi triển ra thần thông nghich thiên của Cổ Thần!

Khoảng cách giữa Vương Lâm và trong nháy mắt rút ngắn, thân thể hắn giống như một đạo lưu tinh khổng lồ, bốn tinh hồn còn lại va chạm phải toàn bộ đều tan vỡ.

Tiếng nổ ầm ầm trong thời gian ngắn trở thành thanh âm duy nhất trong trời đất, thậm chí ngay cả tiếng rít gào của Thác Sâm cung bị thanh âm kịch liệt này át đi!

- Cho dù người đã đạt tới lục tinh, nhưng không có sức mạnh truyền thừa của bộ tộc Cổ Thần ta, lại càng không thể hiểu được sức mạnh của bổn nguyên, ngươi dựa vào cái gì mà tranh đoạt với ta. Trong trời đất này, chỉ có Thác Sâm ta mới là Cổ Thần thật sự, mới có tư cách có được toàn bộ truyền thừa!

Thác Sâm ầm ầm trong nháy mắt lao đến Vương Lâm.

Ngay khi hắn tới gần, Vương Lâm hai tay bấm quyết, tả chưởng hướng về phía trước vỗ một cái, trong mắt lộ ra vẻ kỳ dị, trong tiếng amaamf nguyên lực cùng với sức mạnh Cổ Thần toàn bộ hiện lên, hướng thẳng đến tay trái, hóa thành một chưởng ấn to lớn ngang trời đát, còn hấp dẫn thiên địa nguyên lực điên cuồng ngưng tụ nhập vào.

Trong nháy mắt, chưởng ấn này thực chất hóa, trong tiếng nổ ầm ầm, lao thẳng đến Thác Sâm tấn công tới!

- Ngươi chỉ là một ma niệm của Đồ Ti, cũng dám xưng là thần!

Tiếng gầm nhẹ của Vương Lâm truyền ra, chưởng ấn kia ầm ầm va chạm với Thác Sâm đang tới gần. Thác Sâm trong tiếng rít gào hai tay giơ lên hung hăng kéo về phía trước.

Chấn động ầm vang, tinh không run rẩy, vùng đất của Nguyệt Tộc như muốn sụp đổ, theo hai tay của Thác Sâm dường như bị xé mở ra. Trong tiếng ầm ầm này, chưởng ấn khổng lồ kia đã bị Thác Sâm xé rách, lướt qua bên người hắn.

Sau khi thi triển Dịch Linh Ấn, Vương Lâm cũng không mong là có thể ngăn cản được Thác Sâm, mà đồng thời nâng tay trái lên, ngay khi tay phải của Thác Sâm tới gần, giống như Lỗ Phu Tử năm đó đặt lên tay phải của Thác Sâm, tay phải của hắn nhanh chóng điểm liên tiếp lên lưng bàn tay trái, giống như mượn thiên địa nguyên lực vô tận từ bên trong tinh không này dung nhập toàn thân hóa thành một chưởng này, cùng với Thác Sâm triển khai một đợt công kích.

Tiếng ầm ầm( lại ầm ầm, nghe hoài- ^^!) vang lên, Vương Lâm phun ra máu tươi, thân thể bị một luồng đại lực tấn công, xương cốt toàn thân lại truyền ra tiếng ầm ầm không ngớt, trong lúc không ngừng lùi ra phía sau lại va vào một pho tượng Cổ Thần khác, một lượng lớn khí Cổ Thần tràn ra, chui thẳng vào trong thân thể hắn.

Thân thể khổng lồ của Thác Sâm dưới đòn tấn công của Vương Lâm liền dừng lại, nhưng chỉ trong chốc lát lại bước tới, trong lúc há miệng ra hút khí, khí Cổ Thần ở nơi này đột nhiên chia ra hơn phân nữa bị hút vào trong miệng hắn.

- Yếu, yếu lắm!!! Vương Lâm, bổn thần sẽ cho người không chịu nổi một đòn!

Phịch một tiếng, Thác Sâm giẩm lên mặt đất đầy những pho tượng Cổ Thần.

Ngay khi hắn giẫm xuống, mặt đất này ầm vang, bắt đầu run rẩy kịch liệt, tay phải của hắn vung lên hóa thành một thủ chưởng khổng lồ che lấp cả tinh không này hướng về Vương Lâm gào thét lao đến. Hắn không muốn giết chết Vương Lâm, mà chỉ muốn bắt giữ.

Ngay khi bàn tay này tới gần, Vương Lâm điên cuồng hấp thụ khí Cổ Thần, vòng xoáy tinh điểm thứ bảy mông lung trên mi tâm nhanh chóng xoay tròn, dường như chỉ muốn ngưng tụ lại.

Khí tức Cổ Thần nơi đây chia làm hai phần, Vương Lâm hấp thụ không hơn Thác Sâm, nhưng cũng gần chiếm gần bốn thành. Ngay khi bàn tay Thác Sâm chụp tới, hắn phát ra tiếng rít gào giận dữ, giơ song chưởng lên, sức mạnh Cổ Thần toàn thân điên cuồng chuyển động, cả thân mình từ mặt đất xông tới, trong khi sức mạnh của Cổ Thần tràn ngập, thanh huyết kiếm kia cũng bay ra, xoay quanh song chưởng của hắn, phát ra hồng quang ngợp trời.

- Cổ Thần, thần quyền!

Vương Lâm hô lên kinh thiên. Hắn không tùy tiện thi triển thần thông này của Cổ Thần, bởi vì thần thông này của Cổ Thần thông thường cần rất nhiều sức mạnh của Cổ Thần. Dù sao hắn cũng chỉ là Cổ Thần sống mới hơn hai ngàn năm, nhưng giờ phút này, nhờ vào sức mạnh của Cổ Thần bốn phía, Vương Lâm cũng không chút do dự triển khai một thức thần thông của Cổ Thần mà chỉ có lục tinh Cổ Thần mới có thể phát huy!

- Thần quyền!

Song chưởng nắm lại, huyết kiếm trong tay, cả người Vương Lâm hóa thành một cơn lốc xoáy kinh thiên, lao thẳng đến tay phải của Thác Sâm. Bên ngoài thân thể hắn, còn có một hư ảnh Cổ Thần biến ảo hiện ra, trong tiếng rít gào ầm ầm va chạm với tay phải của Thác Sâm.

Tiếng ầm ầm này kinh thiên động địa, sức mạnh của thần quyền trong nháy mắt bộc phát ra toàn bộ.

Sức mạnh của Cổ Thần hóa thành một quyền, hủy diệt càn khôn!

Tay phải Thác Sâm chấn động, trong tiếng ầm ầm này bị chấn động nâng lên, Vương Lâm phun ra máu tươi, cả người trở thành một huyết nhân, thân thể nhanh chóng rơi xuống, ầm một tiếng rơi xuống mặt đất.

- Lại đây cho ta!!

Tay phải Thác Sâm tê dại, tâm thần rung động, hắn không ngờ trong thời gian ngắn ngủi Vương Lâm đã có thể trưởng thành đến như vậy, giờ phút này không hạ tay phải xuống nữa, mà sáu tinh điểm trên mi tâm nhanh chóng xoay tròn lao tới bao phủ lấy Vương Lâm, giống như nuốt cao thủ bước thứ ba, nuốt lấy Vương Lâm.

Trong giờ phút nguy hiểm này, trong mắt Vương Lâm lộ ra vẻ kỳ dị. Hắn chính là đang chờ giây phút này!

- Thác Sâm, ngươi nghĩ Đồ Ti thật sự đã chết sao!!

- Cái gì???

Lời này vừa nói ra, cường hãn như Thác Sâm cũng phải trong tiếng ầm ầm sắc mặt đại biến!

Dị biến đột nhiên nổi lên!

Tiên Nghịch

Quyển 9: Đỉnh cao Vân Hải

Bạn đang đọc Tiên Nghịch của Nhĩ Căn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 39
Lượt đọc 2746

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.