Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngự Long Chân Nhân.

Tiểu thuyết gốc · 1325 chữ

Hỏa Vân quốc là một quốc gia tầm trung nằm ở phía cực đông Thiên Vũ đại lục, nơi này đất đai màu mỡ, khí hậu ôn hòa đích thực là nơi sinh sống tốt của phàm nhân. Trên cánh đồng cỏ bát ngát gió mây, thiếu niên ngồi trên lưng hắc ngưu ngân nga giai điệu quen thuộc, mỗi sáng sớm cậu cưỡi trên lưng trâu dạo quanh đồng cỏ rộng lớn, đến cuối ngày ko cần thúc giục nó cũng tự quay về, công việc có vẻ nhàn nhã cho nên thiếu niên cũng có vẻ rất thích thú. Từ khi làm bạn với đại hắc ngưu bên cạnh, cha mẹ cậu rất vui, vì thế cậu quyết tâm không bỏ chăn trâu buổi nào dù nắng hay mưa, có lần cậu ngã bệnh, nếu mẹ không can ngăn có lẽ thiếu niên này cũng quyết đi cho bằng được.

Như thường lệ hôm nay tiểu mục đồng và đại hắc ngưu đón ánh nắng đầu tiên trên đồng cỏ, làn gió mùa hè man mác mang theo hương đồng nội làm cậu ngáp ngắn ngáp dài, nhưng vì " sứ mệnh" cao cả không để cha mẹ sầu lo cậu cũng quyết tâm nén lại ý muốn về nhà đánh 1 giấc. Thế là 1 người 1 trâu chậm rãi tiến về phía trước cho đến khi từ xa xuất hiện 2 bóng người, 2 người tuy đi bộ nhưng tốc độ cực nhanh, có cảm giác 2 người như bước đi trên đệm khí, nhẹ nhàng, nhanh chóng, linh hoạt và có nhịp điệu. Chẳng mấy chốc đã đến trước mặt , 1 người trong đó tiến lên mở miệng:

-Xin hỏi tiểu huynh đệ, nơi đây là nơi nào của Hỏa Vân quốc vậy.

Người nói chính là trung niên đạo sĩ tóc đen râu dài, vẻ mặt ôn hòa, nói chuyện làm cho người ta ko tự chủ được sinh ra cảm giác thân thiết, bên cạnh là một thiếu niên thanh tú, mày kiếm mắt sáng, lễ phép đứng sau, tuy không nhìn ra cử chỉ gì nhưng từ ánh mắt cũng nhận thấy 1 tia cao ngạo khó giấu.

-Nơi đây gọi Thanh Ngưu thôn, phụ thuộc Long Hoa thành, không biết đạo hữu muốn đi đâu.

Trung niên đạo sĩ hài lòng gật đầu định xoay người đi thì giật mình quay lại, mà thiếu niên bên cạnh cũng sửng sốt. Trung niên định thần nhìn lại tiểu mục đồng trước mắt này, không có gì khác thường, không có gì đặc biệt, nhưng thần sắc bình tĩnh và phong thái cao ngạo kia quyết không thế xuất hiện trên 1 thiếu niên chăn trâu được, hắn không nghe lầm thiếu niên kia vừa xưng “ đạo hữu”.

-Không biết huynh đệ là…

Trung niên đạo sĩ cẩn thận dò hỏi.

]

-Bổn tọa đạo hiệu Ngự Long, vân du tứ hải bốn biển là nhà, nơi đây phong cảnh hữu tình nên quyết định dừng chân nghỉ ngơi, đạo hữu không cần khách khí.

Tiểu mục đồng trên lưng trâu mỉm cười trả lời, thần thắc tự nhiên, vẻ mặt ung dung bình thản, tiểu mục đồng ngồi trên lưng trâu rõ ràng cao hơn đạo sĩ đứng trên mặt đất, khiên trung niên phải ngước nhìn lên mà khi nhìn lên đối diện ánh mắt tiểu mục đồng, trung niên cảm thấy như đối diện với ánh mắt trưởng bối trong tông môn vậy, hắn còn tự xưng “bổn tọa “ nữa rốt đây là lão quái nào đây, Hỏa Vân quốc tự nhiên toát ra 1 cường giả làm lão lo sợ vô cùng. Ấn tượng đầu tiên đã che mờ tất cả, trung niên đạo sĩ hẳn tu vi cũng chẳng ra gì vì vậy quên luôn tràng cảnh hiện tại, hắn toát mồ hôi lạnh cung kính.

-Thì ra là Ngự Long đạo hữ…uynhhh, bần đạo phụng mệnh tông môn đang trên đường chiêu thu đệ tử, có gì mạo phạm xin đạo huynh bỏ quá cho.

Tiểu mục đồng tươi cười gật đầu:

-Không sao cả đạo hữu không cần băn khoăn.

-Vậy nếu đạo huynh ko có việc gì bần đạo xin cáo từ.

Hắn vừa nói vừa lùi lại, vội vàng mà đi, khi đã khuất tầm mắt hắn mới vỗ ngực thở phào, chuyện này không biết có nên báo cáo với tông môn không ta.

Đạo sĩ đi được 1 lúc thì mục đồng thu lại thần sắc tươi cười vừa rồi, hừ lạnh “ Dong duổi tiên giới ngàn năm chỉ mong gặp được tiên tử hữu duyên mà lại đụng phải 2 tên đực rựa chán chết !. Đi, tiểu Hắc Long, hôm nay hồi phủ sớm bổn tọa chiêu đãi ngươi hương tiêu băm “. Nói rồi vỗ vỗ vào hông hắc ngưu, dường như hắc ngưu cũng hiểu ý chủ nhân mình quay đầu gặm cỏ theo hướng về thôn làng. Nếu trung niên đạo sĩ còn ở đây thấy cảnh này chắc hẳn tức chết mất, người thì có thể hắn không nhìn ra hư thực, chứ con trâu này thì hắn chắc chắn 10 phần là trâu bình thường.

Về đến thôn làng, hắn bỗng phát hiện không khí có chút khác lạ, chính xác hơn là náo nhiệt hơn mọi ngày, nghe loáng thoáng mới biết thì ra hôm nay Long Hoa thành thông báo tất cả thiếu niên, thiếu nữ, tuổi dưới 20, 3 ngày sau có thể vào trong thành thử vận may tu tiên. Ai cũng biết tiên nhân kì diệu đến mức nào, họ có thể bay lượn trên trời, có thể khởi tử hồi sinh, cao thủ võ đạo gặp tiên nhân 1 chiêu là tan thành mây khói, chỉ cần trong nhà có người tu tiên, địa vị gia đình so với vương hầu cũng không khác là mấy.

Mục đồng thầm nghĩ “ Chẳng phai hôm nay ta gặp 2 tên đạo sĩ nói là đi chiêu thu để tử nha, lẽ nào là 2 tên đấy” nếu tu tiên có thể làm cuộc sống gia đình hắn khá giả hơn, có lẽ hắn cũng sẽ cân nhắc đi thử vận may “ Nhưng mà nếu đi rồi thì có được mang tiểu Hắc Long đi không, có được nằm ngủ cả ngày hay không “. Mục Đồng vò đầu bứt tai có vẻ như rất xoắn suýt trong việc này.

Từ xa nhìn thấy hắn bồn chồn bứt rứt, cha hắn lắc đầu thở dài:

-Tiểu Minh từ nhỏ sinh ra đã ngây ngô ngốc ngếch, là lỗi tại ta năm đó không nên mang nàng đi U Minh Thượng Lâm.

Nương tử dường như hiểu ý phu quân dựa vào vai hắn hừ nhẹ:

-Không đi? Năm đó nếu ta không có ở đó không chừng giờ này ngươi đã bị con hồ ly kia ăn tươi nuốt sống rồi.

Rồi ngập ngừng:

-Như này cũng không phải không tốt, Minh nhi sống như vậy cũng rất hạnh phúc khoái hoạt đấy thôi… tu tiên cũng đâu phải tốt lành gì, một đi là không trở lại, tu tiên giới cá lớn nuốt cá bé, sai 1 bước là vạn kiệp bất phục, như ngươi vậy nếu không phải tư chất quá kém chắc gì đã được an bình như bây giờ.

Phụ thân hắn cũng có chút xấu hổ đúng là tư chất hắn quá kém gia tộc không bồi dưỡng nổi nên hắn mới được “ buông tha “, có được cuộc sống an nhàn tự tại với người mình yêu, nhưng phải công nhận nương tử hắn nói đúng, Minh nhi sống như vậy đến hết đời cũng là 1 kết thúc đẹp. Hắn ôm vai nương tử nhìn Phương Minh ngây ngốc trước cổng, bỗng nhiên cảm thấy nhân sinh con người chỉ thế là viên mãn.

Bạn đang đọc Tiên Mộng sáng tác bởi QuỳnhTương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuỳnhTương
Thời gian
Lượt đọc 69

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.