Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

11 năm tiểu sử: Nguyên tiêu cố sự

Tiểu thuyết gốc · 2384 chữ

Nguyên do khiến cho Vô Niệm cầu mong con đường tu tiên như vậy phải nói đến chuyện ở quê nhà của hắn khi còn là tiểu hài 5 tuổi. Cưu Tuy là một vùng ngoại ô so ra có phần nhỏ hơn hai nơi khác ở phía Tây thế nhưng lại có nhiều người sinh sống. Hằng ngày đơn giản chỉ trong nương bãi, lên rừng đốn củi cùng buôn bán nhiều loại thường thức khác nhau. Từ tám năm trước, có một cặp phu thê chuyển đến nơi đây sinh sống. Cuộc sống trải qua mỗi ngày đều nhộn nhịp cùng cố gắng khiến cho hàng bánh bao của phu thê ấy luôn đắt như tôm tươi, không chỉ vậy bọn họ còn sở sanh hai cái nhi tử một nam một nữ. Nữ thì tính cách ôn hoà trầm lắng, ngược lại nói đến đồng tử thì luôn rong ruổi với các tiểu nhi trong làng.

‘Ò ó oo ooooo!’ tiếng gà cất lên khi bầu trời còn lam thẫm, thôn trang sáng đèn cho thấy đã có nhiều nhà bắt đầu sinh hoạt. Đại nương xinh đẹp bán bánh bao dọn ra từ sớm, có thể nói vị đại nương này trăm ngày như một, dù là đông vụ lạnh lẽo cũng luôn chuẩn bị hàng gánh đúng giờ. Canh ba, đại nương ôm lấy chồng nàng cùng hai cái hài tử khoác cặp áo bông dày dặn sau đó đi mất.

“Mẫu thân, người đi cẩn thận” tiếng hài nhi cất lên trong trẻo nhưng tay còn dụi mắt lộ rõ còn chưa táo từ giấc ngủ. Hôm nay hắn lại cùng tỷ tỷ ra đồng rồi chơi . Cả đám nhóc đi bắt chuồn chuồn, bắt cua nhỏ rồi vọc bùn đất, chơi mệt quá thì nghỉ ngơi dưới rặng trúc gần con suối. Tuy ngăm đen tinh nghịch nhưng lại khá hiểu chuyện, hắn thường giúp phụ mẫu giặt y phục xong lại còn xoa bóp lưng cho phụ thân.

Trong mùa đông khi hắn 5 tuổi. Hắn cùng tỉ tỉ mặc trên thân cặp áo bông do chính mẹ hắn may cho, tay thì cầm cái bánh bao trắng tinh như màu tuyết rơi trước thềm. Vị bánh mặn ngọt đặc biệt không quên, gia đình hắn quây quần bên nhau sống qua những ngày vui vẻ. Có nhiều đêm trăng sáng, hai cha con hắn nằm trên thềm trúc trước nhà, hài tử say sưa nghe kể về những chuyện kì bí huyền ảo, cưỡi linh ưng linh điểu cùng những tiên giả ngự không phi hành bay qua núi sông đại hải, lại có thôi động phi kiếm trừ diệt hung thú..nhiều thứ coi như không gì không thể, nhưng kỳ thực đó là gia phụ hắn lúc trước kinh lịch.

Cha mẹ hắn lúc đó là đệ tử của Phách Hà Đảo, tu tiên đại phái có danh khí đệ nhất tại Bắc Địa, vị trí nằm xa ngoài Đông hải. Cha hắn năm đó cũng đạt đến trúc cơ trung kỳ, coi như là có tư chất khá tốt, mẹ hắn mang nhan sắc ưu nhã nhẹ nhàng làm lưu luyến lòng người, tu vi cũng bằng cha hắn nhưng có điều nàng lại chuyên tâm trong luyện đan thuật.

Do một lần ra ngoài lịch luyện, hai người vô tình gặp gỡ cùng phối hợp diệt sát một đầu Giao Ngư Hải Thú, phụ thân hắn lại nam nhi khí phách tặng cho phụ mẫu giao ngư yêu đan trợ giúp nàng tu luyện. Nam nữ quen biết lâu ngày sớm nảy sinh tình cảm, lại còn đồng cảnh ngộ mồ côi từ nhỏ khiến cho nam nữ có sự tương hợp về tâm ý. Những ngày tháng êm đẹp tưởng chừng như kéo dài thì mẫu thân nhà hắn trong một lần đi giao đan dược cho trưởng lão lại bị một đồng môn đệ tử chú ý đến. Tên này chính là Vương Kiêu thuộc trong mười hạng đầu Ngoại Bảng, thực lực tại linh đan sơ kỳ, lại có gia gia-Vương Nha là một vị Nguyên Anh tu sĩ nắm giữ chức Đại Trưởng Lão.

Tên này không chỉ bại hoại, lại vô tận đắm chìm nữ sắc, không biết bao nhiêu nữ đệ tử đã bị hắn hại qua mà chết oan. Hắn nhiều lần ngỏ lời nhưng không thành, lại phát hiện mẹ hắn cùng cha hắn qua lại mà phát sinh tình cảm. Kiêu căng vì trước giờ không ai dám từ chối hắn, giận ý tích tụ, đành âm hiểm trong tối hại cha mẹ hắn bị cưỡng ép phế đi tu vi rồi trục xuất ra môn phái. Đã là phàm nhân, thọ nguyên chẳng còn bao nhiêu, sau lang bạt tới Cưu Tuy ngoại ô Huyền phụ quyết ở đây sinh sống từ lập gia thành thất.

Vương Kiêu không chỉ hãm hại cha mẹ hắn còn mở ra sinh nhai đắng chát cho hắn sau này. Cố sự chuyển biến dữ dội nhất chính tại đêm nguyên tiêu năm ấy..

Tay Huyền Nương bồng lấy tiểu nhi, dạo bước trong không khí Nguyên tiêu đầy náo nhiệt cùng xem vũ sư múa lân phụng, nhà hắn mỗi người 1 cái hoa đăng nhỏ có màu sắc khác nhau, mất một lúc nhắm mắt lẩm bẩm trong miệng, cả 4 cánh tay đồng thời buông ra, hoa đăng xuôi nước góp vào khung cảnh sắc đỏ ánh lên mặt nước nhẹ trôi cùng mang theo những điều tốt lành nhất đến hiện thực.

Tiếp tục đi theo con đường lớn chen giữa những thanh âm ồn ào của thôn trấn, trong nhiều thanh âm lộn xộn lại phân biệt một tiếng kêu thu hút Huyền phụ “kẹo hồ lô đi các vị quan khách, kẹo hồ lô nàooo!”

Huyền phụ xoa đầu hắn tỷ tỷ cùng bóp nhẹ của hắn hai má cười cười “Hai cái bảo bối, có muốn ăn kẹo hồ lô không?”

“Hài nhi......hài nhi muốn 5 cái” Tiểu hài hai mắt sáng ngời linh động khua khua tay cùng giơ ra năm ngón trong khi nói, trưng ra một cái tham ăn bộ dạng.

Trong lúc Huyền phụ đang quay người lại định gọi nam thúc bán kẹo hồ lô: “Ầmmm, Xuẹttt” Một cự trảo sắc bén vụt qua kéo văng máu tươi dính lên mặt Huyền phụ. Máu đỏ tung toé bát phương áng lên cả những hồng đăng xung quanh, yêu thú xuất hiện khiến cho thanh âm hoảng sợ hét toáng liên tục vang lên. Lập tức mọi người nơi đây liền cước bộ xô đẩy tán loạn.

“Không....không thể, ở đây làm sao có thể....” gần trước hắn đột nhiên xuất hiện một đầu hùng sư to lớn thân hình đỏ rực cùng hai cặp kim nhãn lạnh lẽo đang nhìn chằm chằm vào hắn.

“Graaaaàoo..grááào” hai đạo gầm hống đột ngột vang lên khiến cho sự sợ hãi bao trùm không gian lúc này. Huyền phụ đồng tử co rụt hắn giựt phắt xoay mình ôm lấy con gái thoát chạy cùng với Huyền Mẫu bởi vì lúc này con kia cự thú liền lập tức đuổi theo ngay phía sau. Cái này hùng sư phi nước đại bắn mình lên bên phải tường nhà phía trước lối chạy của gia đình họ rồi bật lại, xuất ra một trảo nhanh như thiểm điện, trong tích tắc đó huyền mẫu nhảy mạnh lên mái nhà phía trái cùng đón lấy con gái nàng được Huyền phụ ném qua. “Huếch...Ầmmmm” hùng sư theo quán tính tiếp tục phi thẳng đụng nát hai căn nhà nhỏ rồi chuyển mình tiếp tục đuổi theo.

“NÀNG ĐI MAU , ĐỂ TA DẪN DỤ NÓ” tiếng Huyền phụ hét lên đốc thúc bởi nhận thấy cái này hùng sư tốc độ có thể so với luyện khí hậu kỳ tu sĩ, cả nhà hắn nếu còn muốn giữ mạng chỉ có thể tiến hành cách này chạy thoát.

Thi triển ‘Thủy Lưu Bộ’ tránh né song trảo đánh tới, một người một thú rượt đuổi nhau. Trong quá trình cắt khỏi sự truy đuổi của yêu sư, Huyền phụ sở động võ học tiến hành nhiều lần du kích giao chiến minh chứng là thân cây ngổn ngang trong khu rừng, vết tích cào xé vụn vỡ xuất hiện khắp đường rượt đuổi.Yêu Sư yếu bớt hẳn do chịu nhiều trọng quyền và thân cây lớn đánh vào làm cho nó ê ẩm nhẹ nhưng nam tử thì chật vật hơn nhiều. Hung thú càng đuổi càng hung, chợt bốn mắt dần chuyển đỏ, trên thân nhiều đường vằn siêu vẹo bỗng phát ra nhàn nhạt sắc cam kèm theo thanh âm gầm rống bạo tăng. Huyền phụ vẫn tốc độ như cũ, trong lòng nhẩm thầm cùng lo lắng thêm nhiều chết tiệt…con này yêu thú sao lại kích phát nộ huyết lúc này” Lúc trước giao thủ cũng chỉ là ngang vế nhưng nếu kích phát nộ huyết xong đầu này Nộ Huyết Yêu Sư chắc chắn áp đảo hắn, tinh thần hắn dồn nén chú ý kĩ càng tới chuyển động của Yêu Sư thế nhưng..

“Phốccc.. ầmmm” hung thú lao mạnh tới há ra sâu hoắm miệng lớn muốn ngoạn lấy Huyền phụ, dù đã có lường trước nhưng do yêu sư quá nhanh, Huyền phụ chỉ kịp đưa ra song thủ ngạnh hai hàm trên dưới răng lớn sắc nhọn. “Hức ặc, ầm...ầm..Uềnhhh” hùng sư vẫn trong đà lao tới đẩy hắn đập mạnh thân mình khiến gãy đổ vài cái thân cây rồi va vào dốc núi khiến cho nam tử thét lên đau quặn. Từ lúc hai tay ngạnh lại cú cắn, đã có dấu hiệu đau đớn không chịu nổi, nhưng giờ đây người hắn nhói lên, toàn thân xương cốt hầu như nứt gãy. Yêu sư có thể tiễn hắn chỉ với một trảo nhưng lạ là nó lại dừng.

“Hahaha hahahaha, CŨNG MỘT ĐOẠN…một đoạn..không thấy phế vật nhà ngươi!’’ “thế nào, đùa với của ta thú cưng có mệt không”

một thanh âm chợt vang lên, gần đó có hắc bào nam tử đang đạp không chầm chậm bay đến gần Huyền phụ, tay hắn phe phẩy quạt trong khi trên mặt nở nụ cười nham hiểm..

“VƯƠNG KIÊU!” Huyền phụ dữ dội gằn lên, hắn bây giờ hiểu ra đôi chút, chuyện vốn không phải đám này Yêu Sư tự nhiên xuất hiện mà là do Vương Kiêu thả ra.

“haizzz không đứng dậy bái chào sư huynh sao Nhâm Thiết, lúc này mà còn nằm đó nghỉ ngơi ư!”

“chỉ qua có vài năm không gặp ngươi lại không nhớ ta thật sao!” “SÚC SINH, TÊN SÚC SINH!

“NGƯƠI ĐÃ LÀM GÌ VỢ CON TA?”

Huyền phụ giận giữ hỏi đến, hắn thắc mắc từ đầu cái này yêu sư cũng có khả năng không đuổi theo hắn mà nguy cơ sẽ công kích hắn nương tử, sau khi thấy tên này nam tử lại biết rõ đầu đuôi, Huyền phụ chỉ có thể gào lên vô vọng, cả nhà hắn hôm nay chính là không còn sinh lộ, cắn răng giận dữ phun ra mạt sát ngôn ngữ cũng hông kéo dài bởi hắn đang thụ lấy trọng thương khắp người, hơi sức chẳng còn bao nhiêu.

Vương Kiêu lanh lảnh tiếu ý cười “Vội gì chứ, cho ngươi gặp cái này tiện nhân nhanh thôi” Sau lưng Vương kiêu có tiếng bước đi trầm nặng, một bóng đen to lớn dần hiện rõ che khuất cả ánh trăng đang chiếu xuống nhưng lại hiện lên sáu điểm sáng vàng lạnh lẽo, là Vương trong đàn này yêu sư. Trên miệng nó cắn lấy sợi dây đang trói ba thân hình là vợ cùng con trai con gái của Huyền phụ. Hắc bào nam tử bay sát lại gần Huyền, nương tay trái hắn sau lưng khí dạng ưu nhã, tay phải nhẹ nâng cằm nữ tử lên..

“AAAA…bỏ..” chưa kịp phát nộ, hắc bào nam tử liền lập tức phất nhẹ bàn tay nắm lỏng sau lưng, nhàn nhạt lập tức hiện lên trên miệng của Huyền phụ khiến cho hắn không thể nói được. “Chờ chút a Nhâm Thiết, sư huynh diễn kịch cho ngươi xem!" pháp lực dao động, ba mẹ con Huyền nương liền tỉnh lại tuy nhiên lại không thể mở miệng mà chỉ mỗi Huyền nương có thể cử động.

Bị linh lực cưỡng ép tỉnh lại nhưng pháp lực đã khóa cứng cửa miệng, hài tử cố tỉnh táo nhìn lại những gì đang xảy ra trước, ngược ngạo hoàn cảnh làm tâm tình nó như chết lặng, nộ khí bao trùm cả người, mắt hắn mở trợn muốn gào thét thật lớn nhưng những gì phát ra chỉ là tru tréo lên trong miệng chẳng thể thành tiếng hoàn chỉnh. Nữ tử kêu đến khản cổ khiến cho không gian yên tĩnh tối mờ càng thêm bi ai. Sau đó nàng lịm người dần, mắt nàng hai hàng lệ ròng chảy xuống, trong lúc nàng bị nhục mạ thì phu quân nàng bị hung thú phanh xác ngay trước mắt, con kia hung thú như là quỷ ma, máu me trong miệng cùng vương vãi huyết dịch. Nền đất máu tanh có một chút vải xám rách ra với cánh tay bị cắn đứt lộ hẳn xương trắng ra ngoài. Hắc bào nam tử phía trước trong mắt tiểu hài không khác gì ác ma, bởi chỉ thấy hắn nhục mạ thân thể người kia nữ tử khúc sau lại đưa tay nắm lấy cổ nàng…vặn gãy…rồi ném cho hung thú lóc thịt.

Qua ánh mắt đã dại đi có thể nhận ra tinh thần hài tử đã sụp đổ. Nỗi đau này để lại cho tiểu hài sự hận uất không thể tả xiết được. Cú sốc lớn làm cho tiểu hài không chịu nổi nữa mà ngất đi, hắc bào nam tử nhíu mày như tính toán gì đó trong đầu, đôi mắt đảo quanh một chút rồi tiện tay quang tiểu hài xuống mặt đất rồi thi pháp đem theo tiểu nữ mang đi.

Bạn đang đọc Tiên Luyện Trường Sinh sáng tác bởi dogiatieutu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dogiatieutu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.