Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguyên Thủy Thiên Tôn Ủy Thác

Phiên bản Dịch · 2017 chữ

.

Một trận đại chiến kịch liệt.

Tề Lâm cuối cùng vẫn thua trận.

Không có biện pháp, hắn là một người thường, phương diện này còn chưa có được kỹ năng siêu phàm.

Loại chuyện này, đàn ông đa số là không bằng phụ nữ. Đương nhiên, ngoại trừ nam chính trong tiểu thuyết internet, tất cả đều quái thai là thiên phú dị bẩm, không cần cố gắng cũng có thể dễ dàng đối phó được vô số phụ nữ.

Tề Lâm không được, hắn thầm hạ quyết tâm: Sau này nhất định phải nhận một cái ủy thác có phần thưởng bổ thận.

Muốn để cho cuộc sống của mình tràn đầy màu sắc, ngoại trừ có tiền, công năng của thận cũng rất trọng yếu.

Bất quá rốt cuộc hắn vẫn có kinh nghiệm và kỹ xảo, Vu Vũ Chân đã rất hài lòng.

Tựa vào trên người Tề Lâm, Vu Vũ Chân liền vẽ vòng tròn lên ngực hắn.

- Ngứa.

Tề Lâm kháng nghị.

Vu Vũ Chân đỏ mặt lên, thấp giọng nói một câu:

- Ta vừa rồi cũng nói ngứa, sao không thấy ngươi dừng tay vậy.

Tề Lâm lớn tiếng ho khan:

- Thật là, ngươi không phải là viết truyện thuần khiết sao?

- Còn không phải là bị ngươi làm hư.

Vu Vũ Chân khẽ gắt một câu, sau đó ngửa đầu nhìn Tề Lâm, trong mắt rõ ràng toát ra buồn bã:

- Ta tại sao không gặp gỡ ngươi sớm hơn?

Tề Lâm cười khẽ:

- Hiện tại cũng không chậm a, ngươi bây giờ, mới là lúc cuộc sống của ngươi trở nên hạnh phúc. Hưởng thụ thời gian hiện tại là tốt rồi, quá khứ đều là mây trôi, tương lai thì là vô định.

Vu Vũ Chân trong lòng khẽ thở dài một hơi.

Nàng biết, ám hiệu của mình Tề Lâm nghe hiểu, Tề Lâm ám chỉ, nàng cũng nghe hiểu.

Hưởng thụ hiện tại, hắn không quan tâm quá khứ của mình, mình cũng đừng quan tâm tương lai của hắn.

Bọn họ từ khi bắt đầu đã không phải là vì ái tình mà ở chung với nhau, mà phần nhiều là vì hợp nhau.

Tề Lâm có tiền, khá rảnh rỗi, nàng cũng không sai biệt lắm.

Mà bọn họ còn có một điểm giống nhau: Đều có nhu cầu.

Hai nam nữ cùng tuổi, tại thời gian thích hợp, có chuyện xảy ra cũng là chuyện bình thường.

Nàng có chút hối hận, bởi vì nàng phát hiện Tề Lâm so với nàng tưởng tượng còn tốt hơn nhiều. Đáng tiếc, chuyện của bọn họ bắt đầu đã không giống như tiểu thuyết.

Cho nên cũng đã định trước sẽ không có kết cục mỹ mãn như tiểu thuyết.

Hoàn hảo, Vu Vũ Chân rất thành thục.

Xã hội hiện đại, phụ nữ không dựa vào đàn ông, cũng có thể sống tốt lắm.

Không nói khác, Vu Vũ Chân bây giờ còn không tới ba mươi tuổi, tài sản đã có trên dưới trăm vạn, phóng nhãn toàn quốc đương nhiên không tính là cái gì, nhưng đã cũng đủ để nàng sinh sống không cần dựa vào đàn ông.

Cho nên, mọi người cùng hiểu chuyện thì tốt rồi.

Huống chi, Tề Lâm còn biết quan tâm, chăm sóc.

Đàn ông có kinh nghiệm, sau khi làm xong sẽ không vùi đầu ngủ, mà là vuốt ve hoặc là nói chuyện với phụ nữ một lúc. Điều này thường thường đối với phụ nữ còn quan trọng hơn so với cảm xúc thân thể.

Tề Lâm là hai chuyện đều làm.

"Sách mới của ngươi thế nào rồi?"

Tề Lâm dĩ nhiên không phải là loại đàn ông hoàn toàn coi bản thân mình làm trung tâm.

Ở cùng với Vu Vũ Chân, tuy rằng không chắc là sẽ kết hôn, nhưng nên quan tâm hắn vẫn sẽ có.

Tề Lâm lý giải đến, từ khi ra sao chép sự kiện sau đó, Vu Vũ Chân đối vối truyện ngôn tình đã triệt để thất vọng rồi, chuyển sang viết truyện tiên hiệp.

Tuy rằng truyện tiên hiệp cũng có đạo văn, nhưng tổng thể mà nói vẫn là ít hơn nhiều so với truyện ngôn tình.

Mà trong khoảng thời gian này, không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là sách mới Vu Vũ Chân vừa mới công bố.

Vì Vu Vũ Chân, Tề Lâm còn chuyên môn hiểu qua, sách mới công bố theo lệ thì tháng đầu tiên phải bùng nổ chương để thu hút độc giả.

Nhưng Vu Vũ Chân lại có thời gian đi dạo phố và đi gặp hắn, nên Tề Lâm suy đoán nàng hẳn là gặp một vài vấn đề.

Quả nhiên, Vu Vũ Chân rất buồn bực nói với hắn:

- Đừng nói nữa, đụng phải một cái bàn chải, bảng xếp hạng làm sao không thể lên được. Truyện tiên hiệp quả thực so với truyện ngôn tình ít bị đạo văn hơn, nhưng bàn chải cũng nhiều hơn, thật đúng là trong thiên hạ quạ nào cũng đen. (dịch giả: bàn chải là gì ta cũng chưa hiểu, đoán là đối thủ cạnh tranh)

Vì Vu Vũ Chân, Tề Lâm cũng hiểu biết một ít danh từ trên internet, cho nên hiểu được bàn chải là gì.

Hắn lông mày nhướn lên, hỏi:

- Có muốn ta giúp ngươi chải hay không?

Luận đập tiền, hắn bây giờ thật là không biết thua ai.

Vu Vũ Chân suy nghĩ một chút, vẫn là cự tuyệt đề nghị của Tề Lâm:

- Quên đi, ta lại không thiếu tiền, không nên tốn công như vậy.

"Ngươi hào hiệp thật, vậy ngươi đem quyển kia bàn chải để ta xem một chút, để ta xem có nên giáo huấn hắn một chút không."

Dùng kỹ thuật internet của hắn, tùy tiện ra tay, là có thể để cho quyển sách kia 404.(dịch giả: lỗi 404 trên internet.)

Đối với lần này Tề Lâm là không có chút áp lực tâm lý nào, dù sao hắn là một người thương hương tiếc ngọc.

Vu Vũ Chân cũng không có suy nghĩ nhiều, cầm lấy điện thoại di động của mình, tùy tiện bấm vài cái, liền đưa cho Tề Lâm.

Tề Lâm liếc qua, không nói gì.

Vu Vũ Chân liền hướng hắn giới thiệu:

- Tên này viết là một quyển tiểu thuyết viết về thời hồng hoang, vai chính xuyên qua thành Nhiên Đăng, đánh ngã Nguyên Thủy Thiên Tôn bụng dạ hẹp hòi mà hắn vẫn nhìn không thuận mắt, chính bản thân làm chủ Ngọc Hư Cung, cùng Thông Thiên, Lão Tử xưng huynh gọi đệ, cơ bản là thay thế địa vị Nguyên Thủy Thiên Tôn. Cũng không biết người kia là nghĩ như thế nào, tiểu thuyết hồng hoang ít hấp dẫn như vậy, lại không làm truyện bản quyền, có giá trị gì để chải đây?

Vu Vũ Chân hơi nhỏ nhen nói.

Tề Lâm không biết nên nói gì.

Từ khi biết được thần thoại chân chính, hắn đối với loại truyện hồng hoang này đã triệt để hết chỗ nói rồi.

Bọn họ đối với thần tiên hoàn toàn không biết gì cả.

Nói xấu Thần tiên, sẽ có báo ứng a.

Tề Lâm đập vai Vu Vũ Chân, cúi đầu hôn lên trán của nàng, sau đó nhỏ giọng nói:

- Ngủ đi, ta sẽ lo chuyện này, tên này giao cho ta.

Hắn có dự cảm, tên này có thể sẽ mang đến cho hắn vận may không ngờ tới được.

Vu Vũ Chân rất nhanh thì ngủ, làm xong loại chuyện này, quả thực rất dễ dàng đi vào giấc ngủ, Tề Lâm trước đây cũng là một thành viên của câu lạc bộ mất ngủ, từ sau khi hắn mất trinh, đã chữa được tật xấu này.

Thấy Vu Vũ Chân ngủ say, Tề Lâm đem ý niệm tập trung trong đầu mở ra Danh Sách Người Bị Hại Tại Chư Thiên Vạn Giới.

Tuy rằng tiền tài cùng mỹ nữ đều rất mê người, nhưng Tề Lâm rõ ràng, làm nhiệm vụ mới là vĩnh hằng.

Dựa theo Ngọc Đế giới thiệu, Tề Lâm tính toán một chút, muốn đề thăng tới luyện khí tầng bốn, đại khái cần làm một trăm nhiệm vụ bình thường.

Phía trên Luyện khí còn có Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh... Trách không được Ngọc Đế nói tu luyện Đạo Lý Kinh tốc độ sẽ rất chậm.

Hoàn hảo, Ngọc Đế cũng nói, cấp bậc người ủy thác càng cao, tu luyện Đạo Lý Kinh thăng cấp cũng càng nhanh, hơn nữa còn có khả năng đạt được chỗ tốt khác, bất quá Đạo Lý Kinh đã biến thành chủ tu công pháp của hắn, căn bản là không có khả năng thay đổi, trừ phi là Nguyên Thủy Thiên Tôn hoặc là Nữ Oa nương nương, hai vị siêu cấp đại thần này, người sau sánh ngang Ngọc Đế, người trước còn cao hơn Ngọc Đế, lại ban thưởng hắn một quyển công pháp phẩm cấp cao hơn.

Tề Lâm cơ bản không ôm hi vọng gì.

Lật xem Danh Sách Người Bị Hại Tại Chư Thiên Vạn Giới, Tề Lâm thấy được rất nhiều nhiệm vụ quen thuộc.

Ví dụ như Trần lão sư ủy thác.

Tề Lâm suy nghĩ một chút, quyết định mấy ngày nữa đi cảng thành vui đùa một chút, thuận tiện giúp Trần lão sư xử lí chuyện này.

Dù gì hắn cũng có trợ giúp nhiều đàn ông qua được những buổi tối mất ngủ, Tề Lâm nghĩ là nên tri ân báo đáp.

Tiếp tục lật xuống, Tề Lâm lại thấy được một ít tên quen thuộc.

Tiểu Long Nữ hi vọng trừng trị những kẻ viết truyện xxx, bởi vì nhân vật xinh đẹp như Tiểu Long Nữ thật sự là bị đem làm vai chính xxx rất nhiều , Tiểu Long Nữ cảm giác mình bị xỉ nhục lớn.

Tề Lâm lau mồ hôi lạnh trên đầu.

Cái này ủy thác có thể nhận, nhưng vẫn là nên để sau đi.

Tiếp tục lật, Tề Lâm mồ hôi lạnh càng ngày càng nhiều.

Doãn Chí Bình hi vọng "Ân cần thăm hỏi" Kim Dung, hắn là một đạo sĩ có danh tiếng thật tốt, Toàn Chân giáo chưởng giáo đời thứ sáu, dẫn dắt Toàn Chân giáo tới hưng thịnh, là đạo sĩ nổi danh trong lịch sử, trong đạo gia nhất là tại Toàn Chân giáo danh vọng cực cao.

Kết quả bị Kim Dung tuyệt bút vung lên, liền trở thành đại danh đỉnh đỉnh "Long kỵ sĩ".

Doãn Chí Bình biểu thị chính bản thân rất oan uổng, chuyện này không muốn để yên.

Tề Lâm thật là mở mắt, hắn cũng cảm giác Doãn Chí Bình oan uổng.

Nhưng ủy thác này hắn thật ngại nhận, dù sao tác phẩm của Kim đại sư đã bồi đắp tuổi thơ của hắn.

Tiếp tục lật xuống.

Tề Lâm thấy được rất nhiều người nổi tiếng trên địa cầu ban bố các loại ủy thác đa dạng, đương nhiên cũng có vài ủy thác của những người vô danh.

Đối với những nhiệm vụ này, Tề Lâm chỉ nhìn lướt qua, cũng không muốn nhận nhiệm vụ như vậy.

Nếu mà có thể, hắn vẫn muốn làm nhiệm vụ cao cấp, dù sao như vậy thăng cấp nhanh hơn.

Mười phút sau, Tề Lâm trước mắt sáng ngời.

Hắn thấy được một cái tên để cho tim hắn đập rộn lên —— Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Mà Nguyên Thủy Thiên Tôn ủy thác tương đối đơn giản:

Không cho phép tiểu thuyết bôi xấu hình tượng xấu của hắn xuất hiện nữa, nếu như có thể giáo huấn những người thu lợi từ việc đó thì càng tốt hơn.

Tề Lâm không do dự, trực tiếp nhận.

Đây quả thực là dễ như trở bàn tay.

Cẩu ca, chấp sự truyenyy, 23:00, 27/12/2017

Bạn đang đọc Tiên Giới Luật Sư của Lương Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 51

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.