Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vụ Làm Ăn Lớn Mấy Tỷ

Phiên bản Dịch · 1362 chữ

Lại là bảy ngày say.

Một quán cà phê cách công ty Lâm Hướng Văn không xa.

Tề Lâm cùng Đằng Thư Bạch ngồi gần cửa sổ, có thể thấy được công ty của Lâm Hướng Văn.

Đằng Thư Bạch khẽ cười nói:

- Cái công ty này mẹ ngươi có một nửa cổ phần, thật sự là không cần sao?

Tề Lâm lắc đầu:

- Công ty này đã trống rỗng rồi, mà lại ta cũng không muốn có quan hệ với người nhà kia. Không có sự giúp đỡ của ngươi, ta cũng không làm được, đây là người đáng được hưởng.

- Vậy ta không khách khí.

Đằng Thư Bạch cười càng vui vẻ hơn.

Tề Lâm cũng cười:

- Ta và ngươi còn nói chuyện khách khí làm gì.

Đằng Thư Bạch lấy ra một tấm thẻ, đổ lên Tề Lâm trước mặt.

- Trong thẻ là một trăm vạn, coi như ta chiếm một ít lợi lộc của ngươi.

Hắn tuy rằng đưa cho Tề Lâm một phần, nhưng Tề Lâm hồi báo cho hắn càng nhiều hơn.

Mặc dù là bạn bè, cũng nên có chút sòng phẳng.

Đằng Thư Bạch chính là một người rất hiểu chuyện.

Tề Lâm suy nghĩ một chút, vẫn từ chối.

- Kinh doanh công ty cần tiền, chính ngươi giữ đi. Ta có con đường kiếm tiền, không cần chút tiền này.

- Tề Lâm, như ngươi vậy ta sẽ ngượng ngùng.

Đằng Thư Bạch lời còn chưa nói hết, Tề Lâm điện thoại liền vang lên.

- Tề Lâm, ngày hôm nay ngươi đi làm không? Không đi làm vậy theo ta đi dạo phố có được hay không?

Tề Lâm nhìn thoáng qua Đằng Thư Bạch, khẽ mỉm cười:

- Ban ngày ta có việc, ngươi và bạn đi chơi đi, mua sắm cứ tính cho ta, buổi tối tới nhà của ta.

- Ngươi phát tài?

Vu Vũ Chân giọng nói có chút ngạc nhiên mừng rỡ.

- Coi là vậy đi, ngươi tùy tiện mua, ta bên này còn có việc, liền cúp trước.

- Tốt, yêu ngươi.

- Yêu ngươi, bye.

Cúp điện thoại, Đằng Thư Bạch rất ghen tỵ nhìn Tề Lâm.

- Là nhà văn xinh đẹp kia?

Tề Lâm nhún vai:

- Trả lời đúng, đáng tiếc không có phần thưởng.

- Lúc này mới qua vài ngày, ngươi đã cua được rồi?

Đằng Thư Bạch thực sự bội phục Tề Lâm tốc độ.

Tề Lâm cười:

- Mọi người độc thân, cùng tuổi, vừa gặp đã có hảo cảm, đây không phải là chuyện rất bình thường sao?

- Là rất bình thường, lại nói tiếp từ đại học đến bây giờ, trên người ngươi tổng cộng xảy ra bao nhiêu lần bình thường chuyện như vậy rồi?

- Tính toán loại chuyện này thì chán lắm, ngươi còn có việc gì không? Không có việc gì thì ta đi trước.

- Ngươi thật có chuyện phải làm à?

Đằng Thư Bạch còn tưởng rằng Tề Lâm lấy lí do cho có lệ với Vu Vũ Chân.

- Đương nhiên có chuyện, hai ngày này ta phải hoàn thành một mục tiêu nhỏ.

Đằng Thư Bạch hứng thú:

- Mục tiêu nhỏ?

Tề Lâm rất nghiêm túc trả lời:

- Kiếm một tỷ.

Đằng Thư Bạch liền cười phun:

- Đúng là luật sư lớn, ngươi học người ta giả bộ làm đại gia rất xấu hổ a.

- Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, chớ khinh thiếu niên nghèo.

Tề Lâm nghiêm mặt nói:

- Ngươi ngày hôm nay khinh thường ta, ngày mai ta sẽ cho ngươi biết.

Đằng Thư Bạch cả người nổi da gà lên.

- Ngươi tìm cái nữ tác giả làm bạn gái còn chưa tính, thế nào mà còn học dùng từ như trên internet.

- Ngươi không hiểu, cái này gọi là nồi nào vung nấy.

Tề Lâm khinh bỉ nói.

Đằng Thư Bạch rất khinh bỉ:

- Đẳng cấp thấp kém.

- Không cùng loại người cổ hủ như ngươi nhiều lời, ta đi hoàn thành mục tiêu nhỏ, bái bai.

Tề Lâm tiêu sái rời đi quán cà phê.

Kỳ thực hắn không có lừa gạt Đằng Thư Bạch.

Tề Lâm là quả thực dự định kiếm ít tiền, tuy rằng hắn chiếm được kỳ ngộ, nhưng mà Tề Lâm không nghĩ đến việc rời địa cầu, chí ít trong khoảng thời gian ngắn không nghĩ đến.

Hắn đã có thói quen sống trong xã hội hiện đại thuận tiện mau lẹ, tại Đại Minh thì không được tự nhiên, tuy rằng Nghiêm Thế Phiên đã là người hưởng thụ cấp cao nhất ở Đại Minh triều, tuy nhiên không có khả năng so sánh với hiện đại.

Ở thời cổ đại lạc hậu như vậy, cho dù để hắn làm hoàng đế hắn cũng không muốn.

Cho nên hắn phải làm cho tốt chuẩn bị trong xã hội hiện đại, việc đầu tiên phải làm chính là kiếm tiền, rất nhiều rất nhiều tiền.

Hoàn hảo, đã có Tiên Giới Hacker Mãn Cấp Kỹ Thuật, hắn hiện tại kiếm tiền thực sự rất dễ dàng.

Tùy tiện hack tài khoản ngân hàng, đầu cơ cổ phiếu, thậm chí mua vài vé xổ số, dùng kỹ thuật internet của hắn, mục tiêu nhỏ như một tỷ rất nhanh thì hoàn thành.

Buổi tối, khi Vu Vũ Chân đi tới nhà của Tề Lâm, thấy vé xổ số trên bàn của hắn, cả người đều lâm vào khiếp sợ, sau đó là mừng như điên.

- Trời ơi, ngươi thực sự phát tài, tại sao có thể may mắn như vậy?

Tề Lâm cười khẽ, đây là hắn cố ý.

Nghề nghiệp luật sư này, đối với việc tu luyện Đạo Lý Kinh của hắn là rất có lợi, muốn làm một luật sư tốt, cần phải nghiêm túc nói đạo lý.

Cho nên hắn tạm thời không muốn nghỉ việc.

Nhưng hắn lại không muốn bị công việc ở Sở trói buộc, hắn lại không ngốc, đương nhiên vẫn là phải hoàn thành ủy thác trong Danh Sách, biện pháp tốt nhất chính là tự mình mở ra một công ty luật.

Đáng tiếc hắn làm luật sư niên hạn còn chưa đủ, không có tư cách chính tự mở ra một công ty luật, quốc gia khống chế việc này rất nghiêm. Cho nên hắn lui một bước, để cho người khác biết bản thân rất có tiền.

Có tiền thì không cần dựa vào nghề nghiệp luật sư để kiếm tiền, sau này làm việc thiện ở bên ngoài cũng không bị xem là ngu ngốc, có thể làm cho người ta tiếp nhận mình.

- Thật sự, đừng xem thường, vé xổ số tạm thời đừng nói tới, chúng ta nói chuyện chính sự trước.

- Chính sự gì?

Vu Vũ Chân mắt chỉ chăm chăm trên vé xổ số, không rời mắt được.

Nhưng Tề Lâm biểu tình hết sức trịnh trọng:

- Ta muốn cùng ngươi nói một khoản làm ăn lớn, khoảng vài tỷ.

Vu Vũ Chân sửng sốt:

- Mấy tỷ? Ta không có nhiều tiền như vậy a.

- Ta có a.

- Ngươi có? Ngươi lấy ở đâu nhiều tiền như vậy?

Vu Vũ Chân thật sự không biết Tề Lâm lúc này đã có mấy tỷ trong tay, nhưng Tề Lâm cũng định nói cho Vũ Chân biết số tài sản của mình.

Hắn tiếp tục nghiêm túc nói:

- Thật, ngươi cũng dám hoài nghi ta. Ta phải giáo huấn ngươi một chút, cho ngươi trải nghiệm cảm giác bị mấy tỷ đánh.

Vu Vũ Chân rốt cuộc hiểu rõ, trời ơi, nàng cho rằng làm luật sư đều là chính nhân quân tử, thế nào lại đen tối như vậy a.

- Đừng, chúng ta mới gặp gỡ vài ngày.

- Nhưng ta cảm giác chúng ta đã quen biết mấy năm.

- Không được, ta còn không có tắm.

Vu Vũ Chân đứng dậy bỏ chạy.

Nhưng bị Tề Lâm từ phía sau lưng bế lên.

- Cùng tắm là được.

...

p/s: Hết siêu kinh điển rồi boxing day, không thể không xem đó mà. Ae thông cảm há, từ giờ sẽ ra chương đều đặn như trước.

Cẩu ca, Vạn Yên Chi Sào, truyeyy.com

Bạn đang đọc Tiên Giới Luật Sư của Lương Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.