Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tặc Phỉ (2)

Tiểu thuyết gốc · 1124 chữ

Sáng sớm, Dương Thản dậy khỏi giường, mặc dù hôm qua trằn trọc nhưng hắn vẫn ngủ rất ngon. Hắn vác dao thái chuối trốn khỏi nhà. Bảy giờ sáng là giờ tập trung diệt phỉ, mọi người đã tập trung ở trung tâm Thanh Hải Trấn.

Đội ngũ hơn hai ngàn người thanh tráng đứng tụm vào với nhau bàn tán xôn xao. Hơn hai ngàn người ăn mặc thô kệch và xộc xệch, hầu hết đều là người nghèo, không có huấn luyện qua quân ngũ, sức chiến đấu thấp. Bọn họ có người toàn thân khô quắt giống như nhiều ngày chưa tắm gội, hôi thối xú vị.

Dương Thản đứng trong đội ngũ chẳng khá hơn gì. Hắn nghe vị Liễu Tông Sư kia cắm kiếm xuống đất diễn thuyết.

"Mọi người, trước hết ta cảm ơn mọi người đã đến đây hỗ trợ lão phu diệt phỉ."

Liễu Tông Sư rút kiếm lên khỏi mặt đất, dơ cao dõng dạc nói.

"Từ lúc sinh ra, lão phu đã rất ghét tặc phỉ, bọn chúng phá làng phá xóm, chặn giết thương đội, hại chết bao nhiêu người. Điển hình là lão phu đây, lão phu hồi nhỏ thôn xóm bị bọn chúng cướp, mẹ lão phu chết, ba lão phu chết, mọi người quen của lão phu bị tặc phỉ giết chết. Bọn chúng tàn ác, không tha bất kỳ ai, lão phu khi đó lớn lên hành tẩu giang hồ, trừ gian diệt ác đã quyết tâm quét sạch tặc phỉ, hành hiệp trượng nghĩa. Lão phu tập hợp mọi người ở đây, những người có chí hướng cùng lão phu đi diệt tặc phỉ."

"Diệt tặc phỉ."

"Diệt tặc phỉ."

Mọi người đồng thanh hô lớn, điên cuồng hô, Dương Thản ở trong đám đông hò hét theo vô ý thức không biết gì. Hắn cầm con dao thái chuối quơ quơ như dại. Đoàn người đã bị thỏi vàng che mờ con mắt, bọn họ đều là dân nghèo, chưa thời khắc nào là không muốn thoát nghèo khổ cả.

Rất nhanh, một đội ngũ hơn hai ngàn người chỉnh hợp lại, lấy vị nhân viên đăng ký kia dẫn đầu. Vị này có vẻ quen biết Liễu Tông Sư, được ông ta khá tín nhiệm. Nhân viên đăng ký diễn thuyết sau vị Liễu Tông Sư. Hắn điểm danh mọi người.

"Bắt đầu từ ngươi."

"1."..

"2 ".

"721." Đến lượt mình Dương Thản hô, tiếp theo là người bên cạnh hắn. Đoàn người dần dần điểm danh đến cuối. Tổng cộng là 2304 người. Nhân viên đăng ký mở xổ ra ghi chép, Dương Thản chắc chắn đoàn đội thiếu mất mấy người. Bọn họ hôm qua lấy được vàng bỏ trốn, không làm mà đòi có ăn. Có lẽ Liễu Tông Sư sẽ không bỏ qua bọn họ, lão nhân đều khó tính, cũng có rất nhiều tiền.

Đoàn đội vừa điểm danh xong 5 phút, một cỗ xe ngựa chạy tới. Phu xa kéo dây cương khiến con ngựa dừng lại, một người đi ra chiếc xe. Lão nhân thân thể chống quải trượng tiếp bản chép tay từ nhân viên đăng ký. Bọn họ nói gì đó Dương Thản không nghe thấy nhưng Dương Thản biết lão nhân là ai.

Bỏng tay đại nhân vật, Dương Gia Gia Chủ, Dương Nghị. Lão già năm nay đã 82 tuổi sắp sửa xuống mồ.

Điều gì có thể khiến lão nhân tới đây ?

Liễu Tông Sư là dạng nhân vật gì ?

Dương Thản ngừng đoán mò, tội nghiệp đám người không tới. Bọn họ có khả năng sẽ bị giết, Dương Thản mồ hôi lạnh sống lưng, hắn còn gia đình người yêu nên hắn đến.

Nhân viên đăng ký không dây dưa ở vấn đề này nhiều, hắn dẫn dắt đoàn đội đi sâu vào trong rừng. Liễu Tông Sư cưỡi ngựa đứng ở trung tâm đoàn đội thể hiện quyền uy.

Mặt trời đã ngả trưa, ánh nắng đốt cháy đại địa, đội ngũ cực kỳ mệt mỏi, mọi người nghỉ ngơi dưới tán cây. Dương Thản quên mất không mang đồ ăn trưa, hắn đói. Chẳng biết cha mẹ ở nhà lo lắng không ? Cả trưa hắn không trở về gặp hai người ? Dương Thản vẩn vơ suy nghĩ.

Nhìn mọi người tập trung ăn uống, hắn nhớ bằng hữu của mình Dương Lục. Giờ này chắc hắn đang ở bãi rác thưởng thức món hỗn hợp của Vương Xú chủ quán đi.

"Ngươi đói không ăn một miếng cơm."

Một thanh niên gọi hắn, cầm hộp cơm gần sát. Dương Thản phản ứng cầm lấy nắm cơm gặm ăn nghe thanh niên nói chuyện.

"Trương Hổ, nô bộc Từ Gia."

"Dương Thản, hân hạnh làm quen ngươi."

Dương Thản giới thiệu tên mình với thanh niên, tiện thể nói qua công việc làm ruộng. Hắn tính kết giao bằng hữu mới, Trương Hổ không dấu gì hắn, tên này làm thợ làm vườn cho Từ Gia.

Từ Gia là một gia tộc nhỏ trong Thanh Hải Trấn, địa vị dưới Dương Gia nên tên gọi không có hai chữ Đại Tộc.

Nghe Trương Hổ nói, nghề thợ làm vườn rảnh rỗi hơn hẳn nghề làm ruộng của Từ Phàm, chỉ việc cắt tỉa cành cây, một tuần một lần, nhàn hết cỡ. Dương Thản có hơi ganh tỵ với Trương Hổ một chút, hắn xóa đi ý nghĩ này, ngoài kia còn rất nhiều người địa vị cao hơn hắn nhiều.

Hắn và Trương Hổ nói chuyện chưa được năm phút thì hết giờ. Nhân viên đăng ký thông báo hết giờ nghỉ trưa, mọi người khởi hành vào trong rừng.

Hành quân một giờ đồng hồ, Dương Thản nhìn thấy xa xa ở bìa rừng doanh trại xếp thành lớn nhỏ, lửa trại tắt từ lúc nào, gỗ cháy đen bốc khói.

Trại phỉ khá nhỏ, chỉ có 11 - 12 túp lều, hàng rào tre cắm đơn sơ bên ngoài. Một tên phỉ đóng ở cổng trại thấy họ vội vàng chạy.

"Nhiệm vụ diệt tặc phỉ đã ở trước mắt, mọi người đánh lên tinh thần, cùng lão phu xông lên." Liễu Tông Sư hét lớn, tất cả mọi người lao lên.

Đội ngũ hai ngàn người xộc xệch chạy toán loạn, tất cả đều là dân đen, đánh trận chả cần đội hình. Bọn họ cầm dao thái chuối, cuốc, giáo gỗ vọt vào doanh trại. Hàng rào tre như giấy ủn cái đổ, mấy ngàn người đổ bộ trang trại.

Dương Thản thấy phe tặc phỉ vài chục người chui ra khỏi túp lều lớn cầm đao chém hướng bọn họ.

Bạn đang đọc Tiên Độ sáng tác bởi quoc2081976
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi quoc2081976
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.