Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khôi Phục Chân Thân

Tiểu thuyết gốc · 2014 chữ

Tử Liên không những có kinh nghiệm chiến đấu, mà nàng còn là thân thể bất tử. Chỉ cần Không còn sống nàng sẽ vĩnh viễn không chết đi. Tu vi của Không tăng thêm một bậc, sức tấn công lại vô cùng khủng bố. Những chiêu thức hệ Hoả hoặc hệ Lôi mà Không biết nàng đều biết sử dụng, hơn nữa những chiêu này còn khủng bố hơn cả nó thi triển.

Tử Liên và Không lại là thâm linh tương thông cho nên nàng học xong Lôi Chấn, Hoả Giới thì nó cũng có thể sử dụng hai chiêu này.

Trong lúc Không còn đang chạy vòng vòng để thanh tẩy từng đó Ma Liên thì chiến đấu bên này cũng đã kết thúc.

-Chủ nhân! Tử Liên đến giúp anh.

-Đại ca. Em cũng đến giúp anh.

Nghe được Tử Liên muốn đến giúp Không, tiểu Kim quy cũng muốn trợ giúp nó. Thế nhưng Không không muốn thằng bé gặp nguy hiểm. Cho nên nó nói với Tử Liên thông qua ý thức câu thông để nàng nói lại với tiểu Kim Quy. Sau đó mang Tử Long Đăng đưa cho Tử Liên, nó thì cầm Tinh Kiếm liên tục đánh ra Tinh Vân Kiếm thức thứ sáu Tinh Hà Lưu Động.

Bầu trời hiện ra muôn vạn ngôi sao như một tinh hà ngay đỉnh đầu, toàn bộ tinh hà liên tục xoay chuyến, Tinh Kiếm chém ra tinh hà theo đó mà xoay tròn đi tới.

Do là ban ngày cho nên chiêu này không phát huy được toàn lực của nó, chỉ có thể cầm chân được pháo ma khí của Ma Liên. Rất may, số lượng Ma Liên con cũng đã giảm nhiều nên chỉ cần một chiêu này nó dễ dàng cầm cự được với Hắc Vực Chi Chủ.

-Nhóc Rùa. Em biết cách sử dụng thứ này đúng không? Mau dùng nó để thanh tẩy đoá hoa sen khổng lồ ở giữa đầm. Chủ nhân và ta sẽ cầm chân tên này để cho em có đủ thời gian.

Tiểu Kim Quy nhận lấy đèn rồi lập tức nhằm hướng Ma Liên bản thể mà chạy đi. Mà Ngó Sen Trong Suốt không biết lúc nào đã bám lên trên Tử Long Đăng cùng đến theo.

-Tiểu Kim Quy. Ta đến hỗ trợ nhóc. Đợi khi lấy lại bản thể, ta sẽ cho tên nhóc ma vật kia biết tay.

Tiểu Kim Quy khinh bỉ thầm nghĩ: “Nếu như không phải Đại ca ngăn cả. Ta đã đem ngươi ăn sống rồi!”

Bởi vì Ma Liên bị tiêm nhiễm ma khí qua nặng cho nên phải cần một thời gian dài tịnh hoá mới có thể bài trừ ma khí để nó trở lại hình thái ban đầu. Khi tiểu Kim quy cùng với Ngó Sen hạ xuống đài sen, hai người đều có thể cảm nhận được ma khí ăn mòn từ bên dưới truyền ra. Cho dù có Tử Long Đăng bảo vệ nhưng cũng làm cho hai người khó chịu không ít.

Tiểu Kim Quy để cho Tử Long Đăng tự hành lơ lửng ở không trung, nó thì hoá thành bản thể to bằng lòng bàn tay. Sau đó sử dụng biện pháp đặc biệt của mình liên tục bò tới, bò lui, bò xuôi, bò ngược trong không trung. Mỗi bước đi lại để lại một vệt kim quang sáng rõ.

Ngó Sen thì dùng tinh huyết Liên Hoa của mình để nhỏ vào đài sen. Mỗi một giọt tinh huyết Liên Hoa nhỏ xuống như có linh tính chạy khắp Ma Liên làm cho nó không chịu sự khống chế của Hắc Vực Chi Chủ nữa. Ngó Sen giờ phút này hoá thành thiếu nữ ngồi ở đó, khí chất thoát tục bất phàm. Nào có giống một tên lưu manh như trước đây.

Thần trí của nó bắt đầu câu thông với bản thể, từng chúng một dò xét, nắm lấy rồi chiếm lấy Ma Liên bản thể.

Hắc Vực Chi Chủ lập tức nhận ra có điều bất thường, hắn gầm lên giận dữ. Thế nhưng giờ phút này đến cả thở cũng không kịp thở vì Không cùng với Tử Liên phối hợp tác chiến.

Cả hai người phối hợp cực kỳ ăn ý với nhau khiến cho hắn không thể nào ngừng tay được, chỉ có thể dùng ánh mắt đầy sát khí nhìn về hướng Ma Liên.

Mỗi người một phía giáp công khiến cho Hắc Vực Chi Chủ càng đánh càng lui ra ngoài rìa của Hắc Đầm. Hoả Giới và Lôi Chấn của Tử Liên có màu tím, còn chiêu thức của Không thì lại có màu vàng.

Cả hai không bài trừ mà hoà quyện vào nhau làm cho chiêu thức mạnh lên không chỉ là hai lần. Cả Dao Phay và pháo ma khí đều không thể chống lại hai người hợp kích. Hắc Vực Chi Chủ lúc này mang ra một vật màu đỏ như máu như một quả tim, phía trên có từng sợi tơ như là mạch máu. Quả tim liên tục nảy lên như là vật còn sống, có thể dễ dàng cảm nhận được lệ khí, sát khí khổng lồ từ trong đó lan toả ra. Đến cả cánh tay của Hắc Vực Chi Chủ cũng đang không ngừng bị lệ khí, sát khí của quả tim bào mòn.

Trong lòng Không rùng mình một cái, nó cảm nhận được thứ kia cực kỳ nguy hiểm. Chỉ cần sơ xuất trúng chiêu rất có thể nó sẽ vùi thân nơi đây. Nó và Tử Liên lập tức ngừng tay không tiến hành công kích Hắc Vực Chi Chủ nữa.

Thừa dịp này, Hắc Vực Chi Chủ điều động toàn bộ Hắc Thuỷ bên trong Hắc Đầm nhanh chóng tụ tập vào một chỗ bên dưới chân mình.

Hắn cười to gầm thét:

-Để ta xem ngươi làm sao thoát khỏi Quỷ Sát Tâm.

Mặc dù Không chưa nghe qua thứ này nhưng không phải những người khác đều là kẻ không biết hàng như hắn. Từ ở bên ngoài màn sương đen, nữ Hộ Pháp cùng Tam Trưởng Lão nghe xong lời Hắc Vực Chi Chủ thì sắc không còn chút máu từ bên ngoài chạy đến.

Nhìn thấy Hắc Vực Chi Chủ Cầm Quỷ Sát Tâm trên tay thì vô cùng hoảng sợ nói. Nữ Hộ Pháp thường ngày sắc lạnh như băng, hôm nay cũng không khỏi nóng nảy nói:

-Thiếu Chủ! Có gì từ từ nói, ngài mau cất Quỷ Sát Tâm đi.

Tam Trưởng Lão cũng lo sợ nói:

-Thiếu chủ. Người bỏ xuống đi. Tôi sẽ thay người bắt hắn đến cho người xử lí.

Nhìn hai người dùng bộ dạng sợ hãi như vậy thì Không cũng biết mọi việc không xong rồi. Nó nhanh chóng lén đến gần bản thể Ma Liên. Đưa tay định bắt lấy tiểu Kim Quy cùng với Ngó Sen rồi chạy trốn nhưng mà lúc này, bản thể Ma Liên đã được thanh tẩy hoàn toàn trở thành bản thể của Bạch Liên. Ngó Sen trong suốt hợp lại với Bạch Liên trở thành chân chính Bạch Liên. Tu vi ùn ùn kéo lên vậy mà gặp hoạ đắc phúc đột phá đến Tiên Nhân Cảnh Sơ Kỳ.

Ngó Sen phía dưới cũng toàn bộ được chữa khỏi. Bản thể Bạch Liên không chỉ là hoa sen, mà là toàn bộ cây sen trắng. Nó dễ dàng thao túng nước, thiên địa linh khí bên trong đầm nước. Bài trừ đi Hắc Thuỷ của Hắc Vực Chi Chủ để làm chủ toàn bộ đầm nước hiện tại.

Mà màn sương đen cũng chuyển từ đen sang trắng, lượn lờ như một tầng mây. Bạch Liên chân thân hoá thành cô gái có bộ dáng nho nhã, xinh đẹp. Trên người mặc một tà áo dài thước tha màu trắng. Phía trên điểm xuyến một cành hoa sen nhỏ màu hồng phấn, trên đầu đội mấn đội đầu màu trắng. Đôi chân trần như ngọc điểm điểm trên mặt nước đi đến bên cạch Không nói:

-Thế nào tiểu chủ nhân. Nhìn lão nương xinh đẹp chứ?

“Moá! Phá huỷ hình tượng, đây căn bản là phá huỷ tâm tình của người nhìn mà!” Thầm chửi một tiếng, nó nuốt nước bọt nhìn Bạch Liên nói:

-Ngươi là cái tên Ngó Sen keo kiệt kia thật sao?

Giữa lúc hai người nói chuyện thì phía bên kia Hắc Vực Chi Chủ cũng đã được hai người kia khuyên ngăn thành công. Thế nhưng bọn chúng lại dùng ánh mắt trợn tròn nhìn Bạch Liên.

-Tiên Nhân cảnh! Làm sao có thể? Chẳng phải ngày trước ngươi mới chỉ là Độ Kiếp Trung Kỳ hay sao?

Bạch Liên nhìn bộ dáng khó tin của bọn chúng, nàng cười to không một chút hình tượng nữ tính nào.

-Nhờ ơn các ngươi giúp ta có được ngày hôm nay. Để cám ơn, lão nương quyết định để các ngươi trở về với cát bụi vĩnh hằng đi.

Mặc dù không quá sợ hãi tu vi của Bạch Liên hiện tại, nhưng nghe nói đến cát bụi vĩnh hằng thì cả ba đều có chút lo lắng rồi.

-Ngươi … Ngươi vậy mà biết cát bụi vĩnh hằng. Ngươi không phải người của Phàm Giới hay sao?

Bạch Liên nghe được tiếng nói sợ hãi của bọn chúng, nàng lại không cười nữa mà dùng ánh mắt vô cùng quỷ dị nhìn chúng. Ánh mắt của nàng thanh khiết vô cùng, hoàn toàn không giống với cái cách ăn nói của nàng.

Cát bụi vĩnh hằng là nơi chôn cất vô vàng sinh linh trên Tiên Giới. Bởi vì Tiên Nhân không có tuổi thọ, họ chỉ chết đi khi độ kiếp hoặc bị sinh vật khác giết chết. Mỗi khi hồn phách và thân thể đều bị phá huỷ thì thứ duy nhất còn sót lại là một hạt các vàng trôi nổi trong không khí. Sau đó từ từ bay về khu vực nhất định, mà khu vực này có cái tên là Táng Tiên Vực. Toàn bộ Táng Tiên Vực là một bãi cát dài hơn một triệu kilomet, ngoài cát bụi vĩnh hằng ra thì không có bất kỳ thứ gì khác có thể tiến vào vực này cả.

Từ sâu bên trong ánh mắt của Bạch Liên như đầm nước sâu kéo ba người Ma Tộc vào trong, ai cũng đều cảm nhận được một tia ý chí từ vô tận giới vực truyền đến. Hắc Vực Chi Chủ còn tốt, hắn vẫn không cảm thấy có bao nhiêu áp lực bởi vì hắn cũng là con của hai đại cự đầu của Ma Tộc, thế nhưng nữ Hộ Pháp và Tam Trưởng Lão thì không ngừng run rẩy.

-Ngươi là người của Thánh Liên Tộc.

Thánh Liên Tộc, một Tộc mới nổi của Yêu Tộc. Vừa mới quật khởi trong thời gian gần đây, nghe nói bọn họ chính là chủ lực chống Ma Tộc của Yêu Vực. Ngoài việc tu luyện cực nhanh ra thì Thánh Liên Tộc đa phần đều là con gái. Thế nhưng bọn họ cũng không cần có đàn ông để sinh ra đời sau. Mỗi một nghìn năm, nữ nhân bên trong Thánh Liên Tộc sẽ tự động cắt ra một bộ phận cơ thể rồi chuyển hoá thành sinh mệnh khí tức. Chỉ cần vài năm, sinh mệnh khí tức sẽ trở thành một thành viên mới của Thánh Liên Tộc. Mà thành viên mới này có thể có huyết mạch không phụ thuộc vào người sinh ra mà do môi trường nới sinh ra ảnh hưởng.

Bạch Liên nhìn ba người bọn chúng nói:

-Lão nương chẳng phải từng cảnh cáo bọn ngươi không nên chọc vào ta hay sao? Bây giờ để lão nương có cơ hội báo thù, các ngươi cũng đừng mong ta sẽ nhẹ tay.

-Hết Chương-

Bạn đang đọc Tiên Đế Trẻ Trâu sáng tác bởi lacthuakhong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lacthuakhong
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 127

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.