Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tử Long Đăng

Tiểu thuyết gốc · 2008 chữ

Sau khi rời khỏi Hoàng Kim Long Tháp, Không nhìn thấy ngó sen trong suốt cùng với Tử Liên đang nhìn chằm chằm vào một con tiểu Kim Quy treo lồng đèn trước mặt.

-Có chuyện gì vậy?

Nghe được nó hỏi, ngó sen trong suốt nhanh nhẩu đáp:

-Tên tiểu quỷ này không biết từ đâu xuất hiện, vừa đến đây liền nhìn chằm chằm ngươi cho đến bây giờ.

Không nhìn tiểu Kim Quy hỏi:

-Ngươi tìm ta có việc gì sao?

Tiểu Kim Quy lúc này mới hoá thành một thằng nhóc con ba bốn tuổi, trên người mang áo giáp hình mai rùa, nó mở miệng nói:

-Cha ta nói mang thứ này cho anh. Anh sẽ dễ dàng khống chế Ma Liên. Bởi vì cha bị thương nặng nên không tự đến được.

Nói xong cậu đem Tử Đăng đưa cho Không. Không không biết cha đứa bé là ai, vì sao lại đưa thứ này cho mình nên hỏi lại.

-Cha của em là ai?

Tên nhóc nghiên đầu hiếu kỳ, cực kỳ đáng yêu nói:

-Cha là cha, chứ cha là ai?

Thằng nhóc mới chừng ba bốn tuổi nhưng đã có tu vi Nguyên Anh Trung Kỳ. Cha của nó chắc cũng không phải người tầm thường, mà nó lại nói tiếng Việt Nam. Không có một suy đoán, thằng nhóc này là con của thầy hiệu trưởng. Nó nhận lấy Tử Đăng sau đó nói:

-Em tới đây bằng cách nào vậy?

-Em bơi tới đây đó anh?

Không hết sức ngạc nhiên trợn tròn mắt. Nó muốn bạo tục chửi thề nhưng vẫn nhịn được. Cũng may kiến thức địa lý của nó cũng không tệ lắm. Nếu dọc theo sông Mê Công thì quả thực có thể bơi sang khu vực gần nơi này.

-Em tới đây chỉ để đưa cho anh ngọn đèn này thôi à?

Cậu bé suy nghĩ một chút, bỗng nhớ ra cái gì đó liền giả trang ra bộ dáng của thầy hiệu trưởng rồi mới nói:

-Cha em nói: “Sau này con sẽ đi theo anh Không lăn lộn. Con nói với anh ta Tử Long Đăng này là dùng máu Rồng làm nhiên liệu, chỉ cần có máu Rồng nó sẽ phát huy được sức mạnh to lớn thanh tẩy ma khí thành linh khí thuần tuý. Con nhớ chưa?”

Không nhịn được cười, Không cười lớn xoa đầu thằng nhóc rồi nói:

-Được rồi về sau đi theo anh đi. Bây giờ em quay về đường cũ đi về trước đi. Xong việc anh sẽ đi tìm em.

Đứa bé cực kỳ không hài lòng nói:

-Không được. Cha dặn em phải theo sát anh.

Không thở dài, bây giờ nó còn phải quay lên trên xem xét tình hình. Mang theo đứa bé này quả thật có chút nguy hiểm. Mặc dù tu vi của nó cũng là Nguyên Anh nhưng dù sao cũng chỉ là một đứa bé, nếu sảy ra chuyện nó thật sự không biết ăn nói sao với thầy hiệu trưởng nữa. Nhìn ra được suy nghĩ của nó, cậu bé thu mình hoá thành một chú Kim Quy bé tí xíu bằng ba ngón tay rồi nhảy lên vai nó. Từ trong cái miệng nhỏ nhắn truyền ra âm thanh.

-Như vầy có thể chứ anh?

-Tốt quá. Vậy chúng ta đi thôi. Tử Liên, ngó sen về ấn ký đi.

Tử Liên và Ngó sen trong suốt lập tức quay trở lại ấn ký. Không mang cả ba cùng đi lên trên mặt nước xem xét. Bây giờ trong tay nó có Tử Long Đăng cho nên không còn cần có Tử Liên làm bảo hộ nữa.

Mà vừa hay nó cũng là một Long Tộc rồi nên máu của nó cũng là màu Rồng. Lúc nó vừa lên mặt nước, chuẩn bị biến thành bộ dạng ma vật để không bại lộ thì phát hiện toàn bộ ma vật đều đã rời đi. Chỉ có một tên ma vật cấp bậc Nguyên Anh Hậu Kỳ ở đây bảo vệ Hắc Vực Chi Chủ cho nên nó cũng không quá sợ hãi.

Trên tay Tử Long Đăng phát sáng bảo hộ xung quanh người. Không biết đây là bảo vật cấp bậc gì, vậy mà không cần luyện hoá cũng có thể sánh ngang Thần Khí bình thường. Không rạch một đường trên tay để cho máu chảy vào bên trong lỗ trống của tay cầm đèn. Nó cứ như hắc động không biết bao nhiêu cho đủ, hấp thu máu của Không một cách điên cuồng. Nếu như không kịp thời ngăn cản, không biết chừng thứ này sẽ hút cạn máu của nó mất.

Mà càng hút nhiều máu, năng lượng ánh sáng tím lại càng mạnh. Phía trên tay cầm của đèn lại có nút xoay, trên nút xoay có ba ký tự được viết bằng Long Ngữ biểu hiện cấp bậc: Mờ, Sáng, Cực. Mà bây giờ đèn đang ở mức mờ, ánh sáng tím bao phủ hơn mười mét xung quanh người. Không hiểu vì sao trong lòng của Không nghĩ đến đây rõ ràng là trang bị của người đến từ tương lai mà. Nó xoay nút đến vị trí cực, ánh sáng chói mắt như một mặt trời bao phủ cả đầm nước vào bên trong.

Không quay sang hướng Hắc Vực Chi Chủ cùng tên ma vật Nguyên Anh đưa hai ngón tay hình chữ V, nở một nụ cười thân thiện sau đó nói:

-Xin chào nhóc con!

Hắc Vực chi Chủ cùng con ma vật Nguyên Anh nhìn thấy cảnh này, liền vô cùng tức giận nhào đến.

-Chào cái con khỉ. Ngươi là kẻ nào, sao dám phá huỷ Hắc Vực Của ta?

Tiểu Kim Quy, Tử Liên liên thủ đối phó ma vật, còn Không thì cầm đèn nghênh chiến Hắc Vực Chi Chủ.

Do Hắc Vực Chi Chủ vừa thức tỉnh, chỉ có tu vi Nguyên Anh Hậu Kỳ. Năng lực chủ yếu của hắn là khống chế dòng nước đen ăn mòn vạn vật. Thế nhưng lại bị Tử Long Đăng khắc chế hoàn toàn, dòng nước đen càng ngày càng thu hẹp dần.

-Tao ấy à? Là ông nội của mày đây.

Hắc Vực Chi Chủ tức giận gương mặt có chút nhăn nhó, biết không thể sử dụng Hắc Vực Chi Thuỷ của mình đè ép được Tử Long Đăng của Không. Hắn lấy ra một con dao phay ném thẳng về hướng Tử Long Đăng.

-Đi chết đi!

Dao Phay vừa ra liên tục xoay tròn rồi tách ra làm hai, một cái hướng Tử Long Đăng, một cái hướng Không mà đến. Nó làm sao có thể để một chiêu đơn giản như vậy làm bị thương. Du Long Bộ thi triển, nhanh chóng di chuyển đến nơi khác. Tinh Kiếm rời tay, Thiểm Tinh Trảm sẹt ngang như một tia sao băng vụt qua. Kiếm chém ngang người Hắc Vực Chi Chủ làm hai đoạn nhưng ngay sau đó, hai phần tách rời nhau lại nhập lại làm một.

Hắc Vực Chi Chủ cười to nói:

-Bản Tôn bất tử bất diệt, để xem ngươi làm gì được ta!

Nói rồi, Dao Phây không ngừng bay múa làm cho Không liên tục né tránh. Lúc này, Hắc Vựa Chi Chủ điều khiển Ma Liên cùng mấy chục nghìn đoá hoa sen màu đen hội tụ ma khí. Ma khí cuồn cuộn tích tụ, mỗi đoá hoa bắn ra một tia năng lượng ma khí về hướng Không như một cơn mưa.

Vào lúc này, Không không kịp thi triển ra chiêu thức phòng ngự nữa rồi. Mà cho du có thi triển ra Long Quang Hộ Thuẫn thì cũng không có cách nào chống lại được ma khí bào mòn.

Còn Trống Đồng Xích Quỷ thì căn bản không kịp lấy ra. Trong lúc nguy cấp, tâm trí nó chuyển động, gọi ra Long Quang Hộ Thuẫn sau đó thầm nghĩ, nếu nhưng ánh sáng tím này cũng có thể hội tụ như Long Quang Hộ Thuẫn thì có thể chặn được đòn công kích này không?

Vừa suy nghĩ như vậy thì Tử Long Đăng phát huy tác dụng, ánh sáng lập loè toả ra như thực chất. Theo ý muốn của Không, ánh sáng màu tím hội tụ thành một cái lồng bảo hộ giống y như Long Quang Hộ Thuẫn bao phủ xung quanh người nó. Mặc cho bao nhiêu mưa ma khí bắn tới cũng không thể xuyên thủng được lớp phòng ngự này.

-Để ta xem ngươi chống đỡ được đến bao giờ.

Hắc Vực Chi Chủ cắn răng nói, nó nhe hàm răng sắc nhọn của mình ra, tập trung toàn bộ tâm thần đi điều động Ma Liên tấn công không ngưng nghỉ. Không ngồi ở bên trong vòng bảo hộ nhàn nhã, lấy ra một viên hạt sen cho vào miệng. Bởi vì mới vừa đột phá Thánh Long Cửu Biến tầng thứ tư nó cũng cần củng cố tu vi một phen. Thêm nữa nó cũng cảm giác có chút đói bụng.

Nhìn bộ dáng của nó, Hắc Vực Chi Chủ càng tức giận. Hắn cắn răng, dùng tay bẻ lấy một cái răng của mình. Sau đó thi triển pháp thuật, vô số ma khí và linh khí hội tụ vào bên trong cái răng làm cho nó ngày càng nóng lên. Toả ra màu đỏ tươi sáng lập loè, rồi hoá thành một cái phi đao dài một tấc.

Phi đao có hình dạng như cánh sen nho nhỏ, cực kỳ sắc bén và nóng rực. Vừa có thể dung hoà ma khí lại có thể dung hoà linh khí. Loại pháp khí này từ trước đến nay chưa từng nghe nói qua.

Phi đao thành hình, Hắc Vực Chi Chủ cười gằng, hắn đưa hai ngón tay nhỏ nhắn lên, cắn ra một giọt máu tươi cùng một tia tàn hồn để nhanh chóng nhận chủ phi đao. Do được luyện chế từ răng của hắn nên không cần luyện hoá cũng có thể thành thục điều khiển.

Phi đao không ngừng xoay tròn như một viên đạn lao đến với tốc độ siêu thanh.

Cũng may Không cảm nhận được bất thường, nó nhanh chóng lách người né tránh. Nhưng một khắc sau, phi đao đã quay ngược lại. Lần này không kịp trở tay, nó bị phi đao chém ngang ngực một phát để lại một tia máu.

Phi Đao sở dĩ có thể xuyên qua Tử Long Đăng là bởi vì loại pháp bảo này chỉ đối phó với ma khí. Còn Phi Đao lại có tồn tại linh khí nên không bị bài trừ mà dễ dàng xuyên qua màn sáng.

Trên người của Không lúc này hiện ra Bạch Long Thần Giáp. Cũng may có món thần giáp này bảo vệ, cộng thêm Long Lân ẩn giấu bên trong che chở, nếu không một kích kia có thể lấy mạng nhỏ của nó luôn rồi.

-Con bà nó. Quá chủ quan rồi. Xem ra phải toàn lực đối phó tên nhóc này rồi.

Đáng tiếc thời gian quá ngắn, còn chưa học xong công pháp ở bên trong tầng thứ tư cửa Hoàng Kim Long Tháp. Nó đành chỉ dùng Tinh Vân Kiếm Pháp cùng với Long Kỹ để cầm chừng với Hắc Vực Chi Chủ. Để cho Tử Long Đăng dần dần khôi phục từng đoá Ma Liên con. Cứ thế trận chiến được di chuyển từ chỗ này sang chỗ khác khắp cả Hắc Đầm.

Còn trận chiến Tử Liên cùng với tiểu Kim Quy đấu với ma vật Nguyên Anh Trung Kỳ cũng đã đi đến hồi kết.

Mặc dù tiểu Kim Quy không có kinh nghiệm chiến đấu, nhưng càng đánh càng hăn. Mà phòng ngự của nó thì vô địch, ngay cả ma khí cũng không ăn mòn được.

-Hết Chương-

Bạn đang đọc Tiên Đế Trẻ Trâu sáng tác bởi lacthuakhong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lacthuakhong
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 101

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.