Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bảo tàng tin tức

Phiên bản Dịch · 2031 chữ

《 tiềm long vũ suất 》 quyển thứ nhất biên cảnh chiến trường

----------------------

Chương 24: Bảo tàng tin tức

----o0o----

Tác giả: Thoại Thiệt

Converted by: 21302766

Thời gian: 01 : 31 : 48

dd: hiepcongtudaica

Chương 24: Bảo tàng tin tức

Hai vạn viện quân từ Cự tượng thành chưa kịp chạy tới, thì trăm vạn đại quân Đế quốc Uyên Lâm lại đột nhiên nhất tề xuất động, cứ lấy mười vạn người làm một đội, năm làn sóng quân binh luân phiên công thành.

Mặc dù thủ thành chiếm ưu thế rất lớn, nhưng khí giới công thành của Đế quốc Uyên Lâm cũng không phải đồ vật trang trí, nếu không có Chu gia đứng ở sau lưng làm chỗ dựa không ngừng cung cấp quân nhu, sợ rằng hiện tại trong thành mũi tên và cự nỏ sớm đã khô kiệt. Nhưng dù cho có sự giúp sức từ Chu gia, thì dưới thế tiến công dữ dội của đế quốc Uyên Lâm, Cẩm Lan Thành thất thủ cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Bất quá mấy vạn quân dân Cự tượng thành lúc này đã không còn tâm tình lo lắng cho những tòa thành thị khác. Ngày thứ hai, ngay sau khi hai vạn quân đội li khai tới Cẩm lan thành, năm ngàn thiết kỵ vẫn luôn đóng quân bên ngoài thành rốt cuộc cũng có động tĩnh. Mà điều làm cho tướng sĩ thủ thành sợ mất mật, chính là một nhóm cự nỏ công thành luôn luôn theo sát ở phía sau đám thiết kỵ

Cự tượng thành chỉ là một tòa thành nhỏ, là sao có thể chịu được sức công phá từ cự nỏ? Vừa nhìn thấy quân tình khẩn cấp, Viêm Phong thực sự kinh hãi, lập tức triệu tập tất cả các tướng lĩnh cao cấp, nhất tề đều phải chạy tới đại thính sự thượng nghị đối sách.

"Ta đã đem tin tức truyền ra trên giang hồ, chỉ cần một ít huynh đệ cùng nghĩa sĩ có thể nhận được tin tức, chắc hẳn là đang trên đường tới đây."

Bởi từ đầu đến cuối mọi người đều không có nghĩ ra biện pháp phá giải, Thiết Du Bích vẫn luôn không gặp được Viêm Phong, thẳng đến lúc biết được địch nhân ngoài thành rốt cục cũng có động tĩnh, hắn đã lập tức dùng uy vọng của chính mình phát ra tin tức trợ giúp ở trên giang hồ, mời cao thủ võ lâm phụ cận xung quanh đến đây tương trợ.

Đến lúc Viêm Phong nói xong, trên mặt Thiết Du Bích không nhìn thấy một chút thần sắc lo lắng nào. Trong đầu hắn nghĩ, ngoài thành bất quá chỉ có năm ngàn thiết kỵ mà thôi, tuy trong thành quân coi giữ bây giờ chỉ còn có một vạn binh lính thông thường, nhưng lần trước bọn hắn chỉ dựa vào năm ngàn quân coi giữ vậy mà có thể đánh bại năm vạn quân địch, nghĩ đến xuất chiến lần này cũng sẽ không thành vấn đề.

Nghe được tin tức tốt từ Thiết Du Bích, nhưng trong phòng vẫn như cũ có hơn phân nửa tướng lãnh chau mày, lo âu trong lòng tựa hồ chưa từng sút chút nào.

Giữa lúc Thiết Du Bích còn nghi hoặc, Trâu Chính đang ngồi bên người Viêm Phong không nhịn được đành mở miệng nhắc nhở:

" Năm ngàn thiết kỵ ngoài thành kỳ thực cũng không đủ gây sợ cho chúng ta, chỉ cần chúng ta thủy chung thủ vững ở trong thành, số lượng dù lớn hơn nữa cũng không thể trong thời gian ngắn tiến công vào thành được. Then chốt ở đây chính là nhóm cự nỏ công thành mới được chuyển đến, nếu một ngày Cự tượng thành tiến vào tầm bắn của đám cự nỏ, ưu thế thủ thành của chúng ta sẽ không còn sót lại chút gì, sau cùng chỉ có thể liều mạng xông ra khỏi thành. "

Cùng với lần trước đều giống nhau, uy hiếp lớn nhất đối với Cự tượng thành vẫn là nhóm cự nỏ công thành kia, nhưng tình hình lần này có chút bất đồng.

Thứ nhất quân địch đã trải qua một lần bại trận, nên không như lần trước, bọn họ có thể luân phiên đánh lén. Bây giờ địch nhân chắc chắn sẽ không lại dễ dàng trúng kế, cự nỏ chắc chắn sẽ được đưa vào nơi trọng điểm để bảo hộ an toàn, muốn tiếp tục thành công phá hư khí giới, khả năng hầu như là không có.

Vấn đề mấu thứ hai chính là tin tức mà Thiết Du Bích đã đem phát tán ra ngoài, những võ lâm nghĩa sĩ khi nghe thấy tin này, chạy tới nơi này nhanh nhất cũng phải sau một tuần lễ. Mà thời gian năm ngàn thiết kỵ ngoài thành đem vận chuyển nhóm khí giới công thành đến vị trí bắn, tốc độ có chậm hơn nữa cũng tuyệt đối không đến một tuần.

Nếu một ngày cự nỏ nhất tề cùng bắn, bọn họ dù thủ vững trong thành cũng chỉ có thể chờ chết, bắt buộc phải chủ động ra khỏi thành nghênh địch. Dựa vào một vạn chiến sĩ phòng thủ trong thành ngược lại khá tốt, nhưng nếu đối cứng với năm ngàn thiết kỵ, kết cục không cần nói mọi người cũng rõ, tất bại!

Biết được ý nghĩ đóng góp của chính mình hoàn toàn vô dụng, Thiết Du Bích há hốc mồm, buồn bực ngồi ở một bên.

Trong phòng nghị sự, bất kể là Thiết Du Bích hay nhiều tướng lĩnh ngoài doanh trại, để cho bọn họ ra trận giết địch tuyệt đối là dễ như bữa ăn, một người so với một người nhất định là dũng mãnh hơn. Nhưng nếu muốn thảo luận kế sách phá địch, bọn họ thực sự đều không nghĩ ra cách.

Không có tiên sinh Cao Lạc Trần bày mưu tính kế, nghị sự lần này cuối cùng vẫn không thể nào tìm ra cách hiệu phá địch hiệu quả, đợi các tướng lĩnh rời đi, Viêm Phong thần sắc chán nản đi về hậu viện.

Khí giới công thành mỗi một chiếc đều tương đối quý trọng, khi vận chuyển cũng có chút bất tiện. Đó là lí do mà hai, ba ngày nay thành Cự tượng vẫn còn an toàn.

Nhưng mắt thấy quân địch càng ngày càng gần, Cự tượng thành chẳng mấy chốc sẽ bị chôn vùi ở dưới đám cự nỏ, Viêm Phong trong lòng lo lắng không thôi, ngay cả thời điểm ngồi ở bên cạnh mẫu thân hắn cũng không có biện pháp tĩnh tâm lại.

Sau ngày thứ hai, lúc bọn hắn nghị sự đang không có kết quả, thì một đám thương nhân đầu bao khăn gấm, ăn mặc quái dị tìm đến bên ngoài phủ thành chủ.

Cự tượng thành lại một lần nữa lâm vào nguy cơ bị công thành, người trong thành đều đã đi hơn phân nửa, thế mà đám thương nhân này vẫn còn dám lưu lại, tính tò mò của Viêm Phong lúc này lại khơi dậy, nên hắn không chút do dự tiếp kiến những người này.

"Bảo tàng? Các ngươi xác định ở trong toà thành này đang cất giữ bảo tàng sao? "

Đột nhiên nghe nói trong tòa thành nhỏ này, thế mà cất giấu một khoản của cải đáng giá, Viêm Phong nhất thời ngây ngẩn cả người. Nhưng sau khi tỉnh táo lại, hắn không nhịn được bắt đầu hoài nghi tính chân thực của tin tức này.

"Thành chủ đại nhân, chúng ta trăm phần trăm xác định được vị trí bảo tàng đang ở trong thành. "

Tên thương nhân trung niên vô cùng khẳng định gật đầu liên tục, nói tiếp:

"Chúng ta là thương nhân nên cũng không dám nhiều điều, chỉ hy vọng dùng tin tức này để đổi với đại nhân một cái hứa hẹn. "

"Các ngươi cần hứa hẹn gì? "

Bảo tàng là thật hay giả tìm rồi sẽ biết, Viêm Phong cũng không có để tin tức này ở trong lòng, ngược lại hắn rất là tò mò đối phương sẽ yêu cầu hắn phải làm gì.

Thương nhân trung niên mỉm cười đáp:

"Chúng ta không yêu cầu nhiều lắm, chỉ hy vọng đại nhân sau khi đạt được món bảo tàng này, thì có thể chia phân nửa bảo vật cho chúng ta."

"Cái gì? Chỉ bằng một cái tin tức còn chưa xác định rõ ràng, mà các ngươi muốn lấy đi phân nửa bảo vật? "

Viêm Phong còn chưa mở miệng Trâu Chính đã đứng bật dậy, khuôn mặt tương đối khó coi nhìn kỹ cái đám thương nhân này.

Cái gọi là bảo tàng, đơn giản chính là một ít hoàng kim, bạc trắng, cổ vật, văn vật, cùng với bảo vật trân quý hiếm thấy, mà một đám thương nhân chỉ vẻn vẹn cung cấp một vài tin tức lại dám sử dụng công phu sư tử ngoạm, trực tiếp muốn lấy hơn phân nửa bảo vật, thế mà còn kêu 'Không dám cầu xa' ?

Huống chi bảo tàng mọi người còn chưa nhìn thấy, nếu như nhóm bảo tàng này ngoại trừ một ít bảo vật, đồ vật bên ngoài cái gì cũng không có, những thương nhân này chẳng phải không cần làm bất kì điều gì, chỉ cần theo chân bọn cũng được chia một nửa?

Thương nhân trung niên lơ đễnh cười cười trịnh trọng giải thích:

"Xin đại nhân thứ lỗi, vì biết được vị trí nhóm này bảo tàng này hạ lạc, chỉ tính tiền tài chúng ta đã tổn thất không dưới trăm vạn lượng hoàng kim, đó là lí do mà chúng ta đưa ra yêu cầu lấy hơn phân nửa bảo vật cũng không tính là quá phận. Hơn nữa, ngoại trừ tin tức này, chúng ta biết được đại nhân gần đây đang có chuyện phiền não, đó là lí do mà chúng ta còn cố ý chuẩn bị một chút lễ vật ra mắt đại nhân, tin tưởng sau khi nhìn thấy những lễ vật này, đại nhân nhất định sẽ rất vui lòng hợp tác với chúng ta. "

Viêm Phong sự tình phiền não gần đây nhất, không thể nghi ngờ chính là địch nhân ngoài thành. Đưa ra lễ vật lớn mà còn có tác dụng với hắn, mà nghe ý tứ trong lời nói này tựa hồ còn có thể trợ giúp hắn đẩy lui quân địch?

Viêm Phong nghi hoặc nhìn thoáng qua Trâu Chính, đã thấy Trâu Chính hơi chút chần chờ, sau đó khẽ gật đầu.

"Tốt, chỉ cần đúng như lời các ngươi nói, chỉ cần tìm ra được bảo vật thì chắc chắn sẽ chia cho các ngươi hơn phân nửa. "

Đạt được hứa hẹn từ Viêm Phong, thương nhân trung niên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, trên mặt lần nữa mới lộ ra nụ cười nhàn nhạt:

" Cửu thiếu gia Viêm gia hứa hẹn, chúng ta đương nhiên tin tưởng. "

Ở đế quốc Hồng Tín, Viêm gia uy vọng cực cao, mặc dù là tứ đại gia tộc cũng không dám đơn giản đụng vào râu hùm của Viêm gia, bởi vì thế hệ trước của tứ đại gia tộc đều rất rõ ràng, Viêm gia nội tình thâm hậu, coi như là bốn đại gia tộc liên hợp lại cũng chưa chắc có khả năng lay động Viêm gia một chút nào.

Dựa theo quyền thế khác nhau của mỗi gia tộc, người trong gia tộc Viêm gia từ trước đến nay danh tiếng bên ngoài chữ tín vô cùng, cũng chính bởi như vậy nên tên thương nhân trung niên này mới dám chủ động tìm tới cửa đòi hỏi, mà không cần lo lắng Viêm Phong không giữ lời hứa độc chiếm bảo tàng.

Bạn đang đọc Tiềm Long Vũ Soái(Dịch) của Thoại Thiệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hiepcongtudaica
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.