Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cẩm lan thành báo nguy

Phiên bản Dịch · 2271 chữ

《 tiềm long vũ suất 》 quyển thứ nhất biên cảnh chiến trường

----------------------

Chương 22: Cẩm Lan Thành báo nguy

----o0o----

Tác giả: Thoại Thiệt

Converted by: 21302766

Thời gian: 00 : 56 : 11

dd: hiepcongtudaica

Chương 22: Cẩm Lan Thành báo nguy

Hai vị thiếu gia càng đánh càng kịch liệt, mà chung quanh bất kể là đám người Viêm Bách hay năm tên hộ vệ Trịnh gia, cũng không có ý tứ nhúng tay vào.

Đám hộ vệ Trịnh gia đã sớm nhìn ra, thực lực Viêm Phong so ra còn kém thiếu gia nhà mình một cảnh giới nhỏ, tự nhiên không cần lo lắng an nguy cho Trịnh Luân.

Mà đám người Viêm Bách càng rõ ràng hơn, ngay cả đại tướng tiên phong Bắc Đường Ngạo đều chết ở trên tay Viêm Phong, tuy trong đó có chút yếu tố may mắn. Nhưng thực lực chân chính của Viêm Phong tuyệt đối so với Ngũ thiếu gia Trịnh gia còn mạnh hơn rất nhiều.

"Dì, Phong ca ca sao vậy nhỉ? Vì sao không sử dụng binh khí?"

Mắt thấy tràng cảnh hai người giao chiến đã được một lúc lâu, vẫn như cũ không phân ra được thắng bại, Thi Yên Vũ mới tò mò nhỏ giọng hỏi Trâu Ngọc Tâm.

Ánh mắt Trâu Ngọc Tâm chăm chú, chưa từng rời khỏi thân ảnh nhi tử, nghe được nghi hoặc của Thi Yên Vũ liền nhẹ giọng giải thích:

"Đây chỉ là một tràng luận bàn tỷ thí nho nhỏ, sử dụng khí giới ngược lại không có tiện. "

Đúng vậy, tỷ thí quyền cước kết quả nhiều lắm chỉ chịu một ít vết thương nhỏ, nhưng nếu như sử dụng binh khí chỉ sợ rất khó nói trước kết quả, đến lúc đó rất có thể dẫn phát tranh chấp những người chủ trì phía sau mỗi gia tộc. Cho nên bất kể là Viêm Phong hay Trịnh Luân theo bản năng đều không có sử dụng vũ khí.

Nhưng Trịnh Luân võ công hiển nhiên lấy quyền cước làm chủ, mà Viêm Phong bởi vì tư chất kìm hãm, từ nhỏ chỉ toàn lực luyện tập Hồn thiên chùy pháp. Võ công bên ngoài của hắn chỉ vẻn vẹn học qua một ít da lông thô sơ, dựa vào cái gì để làm đối thủ của Trịnh Luân?

Mắt thấy Viêm Phong sắp có kết cục thua, năm tên hộ vệ Trịnh gia nhất thời kiêu ngạo cười cười. Nhưng mà sau một khắc, khóe miệng những tên hộ vệ này nhất thời cứng đờ.

Chỉ thấy Trịnh Luân vừa mới còn chiếm thế thượng phong bất chợt sắc mặt trắng bệch, đặc biệt cánh tay phải vừa mới bị Viêm Phong điểm một chỉ, cánh tay tựa như bị trật khớp, lại vô lực rũ xuống.

Dựa vào một cánh tay trái, nên Trịnh Luân chỉ kiên trì không quá năm chiêu đã bị Viêm Phong đánh ngã xõng xoài trên đất, nửa ngày đều không thể bò dậy nổi.

Trịnh Luân từ đầu chiếm hết lợi thế đến lúc dính một chỉ, sau đó bị đánh ngã xuống đất trước sau cũng chỉ trong nháy mắt, khiến năm tên hộ vệ Trịnh gia căn bản phản ứng không kịp nữa rồi.

Trịnh Luân cố bưng cánh tay đã bị trật khớp, tuy đau đến đầu đầy mồ hôi, nhưng vẫn cố gắng không kêu rên một tiếng.

Năm tên hộ vệ vội vội vàng vàng chạy tới thì phát hiện thương thế Trịnh Luân so với tưởng tượng của bọn hắn càng thêm nghiêm trọng hơn. Lúc này khuân mặt mỗi người hộ vệ trong đó nhất thời thay đổi.

Phải biết rằng, hôm nay Trịnh Luân đã xảy ra chuyện liên quan tới tính mạng, không cần suy nghĩ bọn hắn cũng biết kết cục sau khi trở về của chính mình. Dưới cơn tức giận, một tên hộ vệ đột nhiên xoay người xuất thủ, một kiếm hướng cánh tay Viêm Phong chém tới.

Thấy một màn như vậy, đám người Viêm Bách dồn dập kinh hãi, trong sát na kiếm mang sắp rơi xuống, Viêm Phong vội vã điểm ra một chỉ.

Giữa lúc mọi người kinh hãi cho rằng Viêm Phong định đánh đổi một chỉ để cứu lại cánh tay kia, thì tình hình kế tiếp khiến đám người Viêm Bách sợ rằng cả đời này đều không thể quên được.

Ngón trỏ Viêm Phong rốt cục cũng cùng kiếm mang gặp nhau. Làm cho người ta khó tin chính là ngón trỏ Viêm Phong bình yên vô sự, còn thanh trường kiếm ngược lại liên tiếp vang lên tiếng răng rắc thanh thúy, lại bị cường thế đánh gãy thành hai đoạn.

Dĩ nhiên chỉ dựa vào một ngón tay liền có thể đem một bảo kiếm chém sắt như chém bùn trực diện bẻ gẫy! Nếu không có tận mắt chứng kiến, đám người Viêm Bách tuyệt đối không tin đây là sự thực.

Trong lúc mọi người còn đang kinh hãi một chỉ vừa rồi, thì khuôn mặt Viêm Phong lúc này mơ hồ lại thêm mấy phần tái nhợt.

Càn Khôn Chỉ có lực bộc phát kinh người, nhưng sau hai lần liên tiếp toàn lực ra tay, thì lực lượng trong cơ thể Viêm Phong hầu như đã không còn dư lại bao nhiêu.

"Trịnh Luân, nếu như ngươi muốn báo thù, tùy thời có thể tới Cự tượng thành tìm ta."

Viêm Phong hít một hơi thật sâu, liếc nhìn Trịnh Luân còn đang ngồi trên mặt đất bưng cánh tay gãy, liền lưu lại những lời này. Sau đó xoay người đến bên cạnh Trâu Ngọc Tâm, nhìn muội muội Thi Yên Vũ đã chiếm đoạt vị trí của mình thì tương đối buồn bực. Liền hướng đám người Viêm Bách sau lưng phất phất tay, tiếp theo cả đoàn người ngựa đánh xe vào thành nhỏ.

Cũng trong lúc đó, trăm vạn đại quân Đế quốc Uyên rốt cục vẫn tiến tới.

Chỉ là tất cả mọi người đều không thể ngờ, bao gồm năm tòa thành trọng yếu của Nhạn thành, thực lực mạnh nhất chính là Cẩm Lan Thành lại là nơi đầu tiên báo nguy.

Ở giữa năm tòa cứ điểm, thực lực tấn công của Cẩm Lan Thành là tối cường, phòng thủ thì nghiêm mật nhất, ba chục ngàn quân coi giữ có thể so với mấy vạn binh lính thông thường, còn so với Ngân giáp thân vệ thì có thể chống lại ba ngàn thân vệ, cơ hồ binh lực bằng mấy tòa thành cộng lại.

Cũng không biết vì duyên cớ gì, Đế quốc Uyên Lâm dĩ nhiên không để ý đến Cự tượng thành mà chia ra bốn đường, trong đó chủ quân dẫn theo trăm ngàn người đánh chính diện Cẩm Lan Thành, nghiễm nhiên chuẩn bị dùng phương pháp mạnh nhất lập uy với Cẩm Lan Thành.

Bên ngoài Cẩm Lan Thành, Đế quốc Uyên Lâm cũng không có cho đại quân trực tiếp áp trận, mà phân ra từng nhóm nhỏ luân phiên không ngừng công thành.

Tuy nói là nhóm nhỏ nhưng nằm trong trăm vạn đại quân là quá ít, nhưng thực tế nhóm nhỏ xuất kích ít nhất một lần cũng chừng vạn người.

Cẩm Lan Thành trên dưới vẻn vẹn chỉ kiên trì được một ngày. Hơn ba vạn tướng sĩ đã sớm luân phiên thay nhau ra trận nhiều lần, rất nhiều người thậm chí chỉ kịp lấy chút hơi, liền phải lập tức đứng dậy đi lên tường thành. Chiến đấu đến lúc đêm khuya, thì mọi người có thể nói là sớm đã mệt mỏi tới cực điểm.

Đặc biệt là Ngân giáp thân vệ, họ chính là chiến lực mạnh nhất dưới trướngViêm Húc, luôn phải đi tới đi lui khắp nơi tường thành, không ngừng phòng thủ những chỗ sắp bị công phá.

Đại đa số địa phương còn dễ nói, nhưng điều làm Viêm Húc khiếp sợ nhất chính là trên một đoạn tường thành, hơn năm mươi tên Ngân giáp thân vệ trải qua một phen chiến đấu kịch liệt, thật vất vả mới đánh lùi địch nhân, khi kiểm tra quân số thì số người sống sót lại không tới hai mươi người, hơn nữa mỗi người mang vết thương, trong thời gian ngắn đều không có biện pháp tham gia thủ thành.

Mắt thấy tình thế tương đối bất lợi, ngay cả Ngân giáp thân vệ đều khó có thể ứng phó, Viêm Húc lúc này không thể không phái người trở về Nhạn thành cầu viện.

Cùng bốn tòa thành khác đang chiến hỏa không ngừng thì tình hình Cự tượng thành tuyệt nhiên bất đồng. Ngoài thành Cự tượng quân địch chỉ có năm ngàn thiết kỵ, dẫn đầu chính là phó tướng tiên phong hay gọi là lão Đường, trước đó đã hạ lệnh rút lui ở chỗ này.

Lúc này trong thành Cự tượng trú đóng ba mươi ngàn đại quân, quân địch vây bên ngoài thành là năm ngàn thiết kỵ tinh nhuệ. Nhưng chỉ cần không phải bước ra khỏi thành giao tranh, bảo vệ thành nhỏ tự nhiên không thành vấn đề.

Nhưng làm cho Viêm Phong nghi hoặc không thôi, chính là năm ngàn thiết kỵ trú đóng ở bên ngoài thành nhỏ liên tiếp bảo trì trầm mặc, lại không có chút ý tứ công thành.

Nếu không nghĩ ra, Viêm Phong liền thẳng thắn bỏ qua, chỉ là hạ lệnh các vị tướng quân phái ra toàn bộ các thám báo, thời khắc đều phải lưu ý động tĩnh thiết kỵ ngoài thành.

"Tiểu phong, phủ thành chủ hậu viện chỉ còn lại có một gian phòng." Viêm Phong mới từ đại thính sự trở về hậu viện, đã nghe thấy tiếng Trâu Chính nói ở trước mặt.

Trâu Ngọc Tâm cùng Thi Yên Vũ vừa mới đến, cho nên hắn còn chưa kịp an bài chỗ ở, dựa vào ý tứ của Viêm Phong, hắn cùng mẫu thân đương nhiên ở cùng một chỗ. Cự tượng chung quy chỉ là thành nhỏ, nhưng chỗ nào chứ phòng ở phủ thành chủ là không thiếu.

Hậu viện Phủ thành chủ duy chỉ có một gian phòng chính, Trâu Ngọc Tâm cùng Thi Yên Vũ tự nhiên phải có một người ở tiền viện. Nghĩ tới đây, Viêm Phong thái độ thản nhiên nói:

"Vậy hãy để cho Yên Vũ muội muội ở tạm tiền viện thôi, cậu, cái này có gì khó khăn sao? "

Nghe được Viêm Phong nói như vậy, Trâu Chính lại không có gật đầu mà bất đắc dĩ nhún vai, lập tức chép miệng, ý tứ nhắc nhở Viêm Phong nên quay đầu nhìn lại.

Viêm Phong còn đang nghi hoặc ý tứ của cậu mình, vừa mới quay đầu đã thấy Thi Yên Vũ đang lườm hắn, đôi mắt to trong veo như nước tức giận. Thi Yên Vũ chính là nghe tin Trâu Ngọc Tâm đang ở hậu viện liền qua đây, vừa đúng lúc nghe Viêm Phong nói liền bất bình.

Sau một hồi thể hiện thái độ, mắt thấy Viêm Phong tựa hồ vẫn đầu gỗ như cũ , Thi Yên Vũ tròng mắt nhất thời chuyển động, xoay người lôi kéo cánh tay Trâu Ngọc Tâm, một bên đung đưa làm nũng.

"Dì, tiểu Vũ muốn ở cùng với người cơ. "

Thật vất vả chặn lại ánh mắt đáng thương của Thi Yên Vũ, Viêm Phong còn chưa kịp thở phào đã nghe thấy tiếng Thi Yên Vũ làm nũng bên tai, rất sợ mẫu thân đáp ứng vội vàng cướp lời:

"Không được, kiên quyết không được, mẫu thân nhất định phải ở hậu viện! Quân địch ngoài thành có năm ngàn kỵ mã chiếm đóng, tiền viện còn lâu mới có được sự an toàn như ở hậu viện, nếu có phát sinh ngoài ý muốn, tiền viện chắc chắn sẽ đứng mũi chịu sào, hậu viện chí ít còn có thể tranh thủ được chút thời gian. "

Viêm Phong muốn ở gần mẫu thân một chút, nhưng lời nói lúc này cũng coi như là có lý, Thi Yên Vũ lúc này không thể nói lại, chỉ có thể nỗ lực trề cái miệng nhỏ nhắn, bày ra bộ mặt đáng thương nhìn về phía Trâu Ngọc Tâm.

Một bên Trâu Chính lại đang cười trộm Viêm Phong một cái, Viêm Phong lấy lý do này tuy giống như rất đầy đủ, nhưng chỉ lừa được Thi Yên Vũ không hiểu chiến sự mà thôi, trên thực tế, nếu như quả thật phát sinh chuyện ngoài ý muốn, thì chẳng quản là tiền viện hay hậu viện, ngăn cách hai nơi chỉ là một bức tường, có thể ngăn được ai?

Bất quá Trâu Chính cũng không dám nói thẳng, mặc dù lý do này còn có chút gượng ép, nhưng Viêm Phong ở cùng một chỗ với Trâu Ngọc Tâm vấn đề an toàn chí ít không cần lo lắng quá mức.

Dù sao lấy võ lực của Viêm Phong hiện nay, coi như quân địch đánh tới là cao thủ Tiên thiên thì hắn cũng có thể chống đỡ một trận, còn nếu là cao thủ Hậu thiên phổ thông, tiến đến là mười hay hai mươi người, đụng tới Viêm Phong chỉ sợ rơi vào kết cục có đến mà không có về.

Bạn đang đọc Tiềm Long Vũ Soái(Dịch) của Thoại Thiệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hiepcongtudaica
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.