Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không ngờ cũng phải sài phao

Tiểu thuyết gốc · 3015 chữ

Điếm đến số thứ tự trên tay vừa rồi hộ vệ đưa cho

Bàn số 59 sao tâm linh như vậy.

nhìn một hồi cuối cũng nhìn đến bàn của mình số 59 đi đến ngồi xuống tuy đã ngồi xuống đột nhiên không biết vì sao hắn cảm thấy lo sợ trong lòng.

Từ văn huynh từ huynh a ta ở đây!!!

cạnh bàn đã thấy gã họ lý vậy mà xếp ngồi cạnh rồi, tuy hai bên cánh nhau khá xa như vậy đã quá đủ rồi khẽ gật đầu với lý nhạc chào hỏi.

Ở khan đài trên khán đài đẩy dài bàn ở trên có 5 người ngồi phía trên một tên nam tử trung niên ngồi nhắm mắt dưỡng thân đang suy nghĩ tối nay liền muốn ăn gì bên cạnh có nữ tử rất đẹp...

Đồng thời có ba vị lão già tóc bạc trắng tóc khẽ thổi bay râu bọn hắn thiếu niên có nghi hoặc sao không cắt cho cụt lại chút ít đi dài vậy không khó chịu sao.

Lại quay lại phía dưới mình đi vậy mà thời điểm nào đã có hơn khoản ba mươi người đang đi qua lại đồng thời ánh mắt không ngừng đảo.

Giam thị đây sao căng như vậy làm sao ta cop bi được chơi vậy đi.

Gần như con muỗi không lọt, có cần làm đến như vậy không để cho ta hỏi bài với.

Đợi cũng ít lâu sau rồi từ bên ngoài đi vào sĩ tử cuối cùng tên này khá bất mắt người trên thân mặc lấy một bộ trắng y tóc cứ bay bay khuôn mặt chính là mỹ nam tử không truyền thuyết kia.

Nam tử trung niên ngồi trên đài đang nhắm mắt tỉnh thần chậm rãi mở ra

Liếc nhìn đến các sĩ tử phía dưới nhìn đến này rất nhiều thiếu niên.

Hắn biết trong rất ít người này sẽ từ trong đám người tổ hết tài năng nên bây giờ là lúc.

Nam tử trung niên đứng dậy nói hôm nay ta lý đông phụ trách kỳ thi này nếu có gì thất trách xin các vị sĩ tử ở đây điều sẽ về phần ta.

nói xong hắn nhìn đến người bên cạnh lên.

Lão già tóc bạc cũng đứng dậy mở miệng nói thời đã đến mới các vị sĩ tử chuẩn bị phát biểu xong không khí cả trường thi điều nóng lên rồi

Hơ hơi bẽ bẻ ngón tay tiếng kêu răng rắc vang lên một tên ngồi gần đó ré mắt.

đã đến được đây ai có thể làm được không phải do ý trời mà là xem kết quả cố gắng của các ngươi những năm qua như thế nào.

Thành bại tại thân không thể tranh ai được.

Tiếng chuông vang lên báo hiệu giờ thi bắt đầu rồi.

nói thêm xong như lời mang tính chất khích lệ lão già ra lệnh cho hộ vệ bắt đầu phát giấy là giấy thi trong thi học kỳ rồi.

từng tờ giấy trắng tinh như giọt nước mắt ai đó đó là đối với mấy người không thuộc.

được mang xuống từng bàn cho các vị sĩ tử phát đến từ văn hắn không xem chê chính đôi mắt ta không thấy gì

Tên phát giấy thi khó hiểu, ta a cầu các tứ phương chứ phật phù hộ chúng tủ đừng bị tủ đè chỉ mong một lần thi đậu.

Thời gian thi từ hôm nay đến tối ngày mai hi vọng các người về sau có không hối hận cố gắng để đạt giấc mơ ngươi.

Nói đến vung tay lên cuộc thi khoa năm chính thức bắt đầu vừa đứt câu

Không khí bên phòng lại nâng lên một bật ba bật đi nghe một bật có hơi phèn.

hé mở mắt ra nhìn thấy trên bàn có một tờ giấy rất dày, ta đi đây đề đâu nha như này thì làm sao.

mảnh trắng tin ta nên viết gì sao lại chỉ có một tờ nhìn quanh hắn vô cùng hoan mang đột nhiên giọng nói vang lên 59 lần thứ nhất haha

Tiếng chuông vang lên vô số ánh mắt đổ dồn về hắn thân thể gun lên con bà nó chuyện gì vậy sao điều nhịn mình.

lưu tiến không biết ở đâu nhảy ra sau lưng bước đến từ văn, tiểu tử đừng tránh ta không nhắc nhở người nếu bị gọi tên 3 lần hủy ngươi bài thi hiểu sao kặc kặc

nói rồi đó đưa cho hắn một tờ giấy lên bàn rồi nữa sau vuốt râu cười rơi đi vô cùng thản nhiên giống như ông lão nhà kế bên ta hận nha.

xem vào tờ đề trên tay ta là đặc tội người từ khi nào trong cố nhớ xem mình có đắc tội với tên này không kết quả...

không nghĩ nhiều nửa, nhìn vào đề thi có 4 phần *đề thứ nhất viết king nghĩa tứ ngũ kinh sao dễ vậy

*Phần hai ...

*Phần thứ ba làm thơ sao rất dễ nha

Phần thứ tư thi văn sách rất dễ

Mấy cái này sao làm khó được ta thơ thơ "một ngày đẹp trời ta ngẩn đầu nhìn trời cao làng gió thổi qua khuôn mặt, khi giật mình đến hiện tại thì ra vậy mình đã ngủ " hay a ừm có vẻ hay không được làm lại.

thài gian trôi qua kể ra cũng lạ đề thi nhìn vào vô cùng dễ hắn chỉ cần làm hai canh giờ đã xong nhìn mấy cái vẫn còn khỗ tâm suy nghĩ rất khó sao

Từ văn thấy cho như vậy là quá dễ đi nếu không phải là ngại hắn muốn trực tiếp trứng lên nói còn có nửa sao.

Không có việc gì ta dành ngắm nhìn đến phía đài nữ tử trên nữ nhân quả xinh đầu đẹp đầu tóc xõa vai da trắng thế khẽ nuốt nước bọt đây mới là mỹ nữ có điều sao nhìn khó nhai quá đi.

Khẽ nhắm mắt niệm càng xinh càng độc càng đẹp càng ác càng trắng um...

Từ văn ngươi phải tịnh tâm không được rồi.

Có một vị lão chú đến từ văn bên này thấy hắn chỉ chăm chăm nữ tử trên đài không khỏi lắc đầu thất vọng, chỉ biết đến nữ nhân ngày cả tương lai tiền đồ chính mình cũng không cần hai thật là

Ngu si a.

Thiếu niên không biết từ lúc nào bị gắng lên thêm cái mác mê gái bỏ thi ... kèm theo ngu si rồi nếu hắn biết nhất định sẽ nói ta đang khống chế chính mình tâm a.

Thời gian cứ thế trôi qua trời giần tối đi từng nam tử khẽ đốt lên cây chiếc đèn dầu được đốt lên làm của các vị văn sĩ phản chiếu bóng trong đó còn một cái bóng khác đặc biệt khặc khặc.

Còn từ văn lúc đã làm xong đề dễ vậy ta thật là thiên tài.

Giờ nên làm gì đây ta thông minh quá cũng không tốt thật, hôm nay thật nhiều trăng tròn trăng thật tròn rất nhiều sao mờ mờ nữa giờ phải chi có con cá nữa đúng bài đi.

Đầu khẽ quay qua quanh giây lát giờ mấy gã cánh gác cứ đi qua lại

Chợt nhớ đến vị huynh đệ họ lý của chính mình nhìn đến gả ngủ rồi sao không nghĩ đến tên này thật đã nói chỉ bài ta đâu

Lợi hại

Lại nghỉ đến còn lại quanh mấy vị văn sĩ khác làm sao rồi nhưng sao đó

làm hắn phải dụi mắt ta nhìn thấy gì một gã ngồi trên cùng dưới chân hắn vậy tờ giấy trắng nhìn trên đó ghi

đây ăn gian nhà.

Ăn gian a xem xem đến mấy cái lão già trên kia vậy mà điều ngủ rồi sao đây ăn

được lắm vậy mà Sài phao mấy tên này ta cũng sài từ văn vô cùng thuần thục đưa tay xuống chính mình chân ở một chỗ da vàng hắn khẽ bốc nhẹ hự cố nhịn đau

Khà khà làm sao mà đỡ được nha nghĩ đến đây hắn khẽ chê tay nha chỗ này sai sao ta không biết um khặc khặc.

thời gian trôi cứ như thế sang hôm sau tia nắng đầu tiên chiếu vào phủ thành chủ mù hôi lạnh chảy ra.

Mau dậy gã đại hán trên tay cầm lấy thức ăn bưng đến từng bàn gõ khiến cho mấy cái dang ngủ say tỉnh giấc

Nương tử màu đến.

trong đó có hắn nghĩ đến chính mình đang mơ đến khuôn mặt xinh đẹp cháu gái thành chủ như mà giất mơ này rất nhanh phá hủy

Lau nước bọt trên miệng ngồi dậy đã thấy trên bàn đặc nước thức ăn đúng vậy mà lại có thịt nữa.

Sáng lên phải biết hắn thường ngày chỉ có thể gặm cá khô a, được ăn bữa thịt nhưng cũng như vậy mà thôi

không nghĩ nhiều nữa bắt đầu đã lau vào ăn kết quả rất nhanh nhân lúc không ai để ý tiện thể đem mảnh giấy nhé vào bụng nuốt xuống ta làm tới nước này không đứng đầu thì đẹp đi là vừa, đã ăn hết nhìn đến cái bát đã rỗng

Đại nhân có thể có ta thêm ít được sao

Tên kia hơi ngạc nhiên tuy vậy cũng không nói gì múc cho hắn thêm

hắn ít khi được 1 bữa ngon nhất từ khi sinh ra đời này phải nói là thoải mái, vỗ chiếc bụng to ngẩn đầu

Tên đưa thức ăn nhìn chỉ biết há hốc mồn tên này vậy mà ăn khỏe như vậy, ăn hết phần bốn người .

Buổi chiều hôm đó bắt buột phải nộp bài các ngươi nhanh tay lên thời gian còn lại không nhiều có muốn thi nữa sao.

Các vị sĩ tư nghe đến càng thêm ra sức vì một tương lai trong mơ vì một giấc mơ.

đến buổi chiều tất cả ngừng lại chuẩn nộp bài nhanh chân lên chút nào

Tên kia ngươi còn viết hủy ngươi đề thi

*Không muốn đại nhân! Cầu ngài a a! Cầu ngài a

Từ văn cũng nộp bài viết chính mình lúc đi qua người quen Lưu tiến nhìn tên tiểu tử này thật vậy mà không có gian lận đi trong lòng vô cùng nghi vấn có chuyện xảy ra hình như ta bỏ sót gì

lưu tiến bắt đầu hoài nghi mình lẻ nào mắt ta thật đã già rồi nhưng năm đó u.

nộp bài để minh bạch tính công bằng liền chấm điểm tại chỗ giờ mới hiện ra nhiều người.

Mấy cái lão đầu đang chấm điểm cho thư sinh, không giống như mấy tên run gãy hồi hộp chờ đợi

Từ văn ta là ai không thể không kể đến như ngày chiếc đấu oanh liệt trên bàn thi kia một mình hắn liền có thể chỉ bài cho 39 đứa một ngón tay liền có thể rảnh cả team.

Hắn tin chắc chắn chính mình liền có thể đỗ tú tài nếu không còn có thể là ai, còn có thể là ai nữa.khà khà

Cũng chỉ có thế mà thôi sao mà dễ vậy còn nữa sao.

Đợi rất lâu không, nếu thật bại về làm ruộng như ta không có ruộng nếu vậy liền thành đạo tặc. Dâm tặc không quá tệ từ văn tự trêu chính mình cho bớt căng thẳng trong lòng hiện giờ đôi chân của cũng có chút gun.

Đột nhiên lão đầu chấm bài hơi nghi hoặc đây là văn gì sao ta không nhìn thứ này bao giờ

cổ quái các ngươi mau đến đây xem, cả đám người cụm đầu nhẹ tay thật thần kỳ

đúng là ta trước ân ân tượng báo bao giờ mới xong hãy học cách chấp nhận hiện thực đi.

Nghĩa của câu này là nên chấm làm sao đây nghe vậy

từ văn vẩn còn cưới nhạo mấy tên khác gun cái gì, kia không phải bài của ta sao nhìn bài của ta.

Một hồi thảo luận về đám lão già quyết định sáng sớm ba ngày sau liền công bố kết quả.

Mà nghe đến đám sĩ tử điều thở phào có thể trở về, đám người dần đi khỏi phủ thành chủ

Bên ngoài đã đợi sẵn người thân vội đi lên chút mừng hỏi thăm mặc dù chưa biết kết quả

Hải nhi mau về mẫu thân có chuẩn bị sẵn một bữa ngon, thật sao tiếng nói chuyền đến không dứt bên tai.

đang chuẩn bị trên lúc trở về trong thời gian đợi kết quả từ văn

Hắn nghĩ đến xem mình nên làm gì đây có phải hay không nên làm chút đỏ đen đi.

Đột nhiên từ phía sau từ huynh đệ một giọng nói chuyền đến.quay đầu đã thấy tên lý nhạc công tử chạy đến trước mặt

từ huynh ngươi về nhà ta mời ngươi một bữa coi như ăn mừng chúng ta như thế nào

Được thôi mau đi , đồng ý không chúc do dự có người mời sao mà không đi, nếu trở về ăn mày ngõ hẽm nhất định phải ăn cá khô rồi.

ở đường từ văn và hiếu kỳ nhà ngươi ở đâu nhớ đến thân phận gả này hắn cả ở đâu điều không biết.

Khụ khụ

Lý nhạc giọng tự hào mà nói nhà ở thành đông đông đi hạ đến khi nào xuân về đấy hiểu sao.

Đôi mắt hắn sáng lên phải biết chỉ có người giàu có mới có tư cách đến sống ở thành đông, nghĩ đến đây ờ này huynh đệ

Giọng hơi mong đợi nhạc huỳnh đệ nhà ngươi còn có tỷ tỷ hay muội muộn gì sao.

Thiếu niên hơi trâm ngăm nhà ta có chỉ có ta và tỷ tỷ ừm còn một ca ca, ừm mà từ huynh đệ có truyện gì sao.

ta chỉ là hiếu kỳ mà thôi.

Cả hai người đi từ nam từ đến thành đông đến nơi này.

Đỗ nghèo khỉ từ văn mới biết cái gì gọi là hoa lệ thất sự, đứng trước đến nay hắn chỉ ở thành nam ăn xin vòng vòng vì thứ gọi quy cũ nên cũng rất ít khi đi khỏi nam thành chỉ quanh quẩn ở chỗ chính mình.

Nhìn đến những quầy hàn sang sát đồng thời cũng có rất nhiều người ăn mặc cao quý hóa lệ , đi qua một đoạn đường.

Vị công tử mấy ngày sao không đến nhu nhi rất nhớ ngươi hì hì

Nhớ ta sao ta cũng rất nhớ nàng nhiều lắm.

Hư nhân gia chỉ muốn gả cho ngươi thôi .

Nàng yêu tâm đợi ta vứt đi con mụ ở nhà nhất định sẽ rước nàng về...

từ huynh làm sao a .

đứng lại trước nơi phải nói đồ sộ

Đình lài lầu các ngẩn đầu đã nhìn thấy vị cô nương xinh đẹp rất trắng phía dưới còn Có tú bà đang vẩy gọi người qua lại.

hắn có hơi nghi hoặc thanh lâu còn mở bang ngày sau.

Không gì chỉ là nhớ lại một ít chuyện thôi, cửa đại môn rộng lớn trước mắt bền ngoài a rất lớn đến mức không phải nhà giàu nữa.

Thiếu niên miễn cười, từ huynh đây là nhà ta có hơi đơn sơ mong từ huynh không cười chê là được.

Không dám, không dám! Ta nào dám

Ở bền ngoài mấy tên canh gác khi thấy điều lý nhạc điều cung kinh gọi thiếu gia

Từ huynh mời vào đến.

Thời gian quay lại như cái nhà quê lần đầu lên thành phố từ văn mở mang vào trong tầm mắt bên trong nhưng nhìn đến nhà cửa sang sát còn có cái hồ lớn vườn hoa từng đóa hoa lạ mọc đến xanh tốt .

từ huynh bên này

thật sự rất ngưu nhất định ở rể trong lòng hắn càng thêm chắc chắn với ý tưởng chính mình thi không thành liền ở rể.

Nhạc huynh ngươi có thể giời thiệu ta với tỷ tỷ nhà ngươi cho ta được không nói những câu này

khuôn hắn không thay đổi

Lý nhạc vui vẻ nói được tỷ tỷ ta sao còn chưa đợi hắn nói hết thì bên trong vang đã vắng lên giọng nói

"âm trầm nhạc nhi thi khoa khảo của như thế nào rồi, đồng thời bên trong nhà đi ra đến, trung niên nhân gương mặt lạnh lùng thân mặc lấy một tử y đôi chân mày đã rụn hết chỉ còn mấy chiếc răng cầm cự mà thôi.

Lý nhạc nghe đến thì giọng phụ thân mình thì gương mặt đầy vui vẻ lập tức trở nên nghiêm túc

Tự tin trả lời phụ thân người không thể nào coi thường ta như vậy được ta chắc chắn sẽ được hạn nhất

Còn vỗ chính ngực sau đó khoát tay lên từ văn, phụ thân ta giới thiệu chút đây là bạn mới quen được hắn gọi từ văn hoa

Từ huynh đây phụ thân ta ông ấy tên lý thành

Trung nhiên nhân nhìn hắn trên xuống dưới khẽ cười , nói tiểu từ nhà ta lý nhạc nó hay trêu đùa mọi người nếu có gì đắc tội mong hiền điệt không nên trách nó

Tuy rằng không quên biết gì nhưng lý thành vẫn rất miền mở chào hỏi từ văn, Hơi cười ta và nhạc huynh là huynh của ta a sao có gì trách.

Cứ thế từ văn mời ở bên trong phủ nhận được chiêu đãi nồng nhiệt đến phu thân của lý nhạc à.

Tối hôm đó trên bàn ăn rất nhiều món được bưng lên mùi hương bay lên

Bạn đang đọc Thuần Lương.. sáng tác bởi lylysam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lylysam
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.