Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mỹ mạo là thứ gì

Tiểu thuyết gốc · 2003 chữ

Có nha hoàn thi nữ tú dung nguyệt mạo đứng bên cạnh hầu hạ.

nhìn từ văn chỉ biết hâm mộ!

Lý nhạc cũng giữa đúng lời hứa mời từ văn một bữa rất gì vậy này nọ có gà hầm thịt...

Trên bàn lúc này từ văn cũng đã biết được thế nào gọi là không thể nói bậy nhìn đến tỷ tỷ mà lý nhạc nói đến nhưng nó khá khác trong tưởng tượng của hắn.

cái này cái này một thân ảnh còn to lớn hơn cả từ văn nhìn đến cánh tay của nữ tử lại nhìn nhìn chính mình thân thể bất giác hắn nuốt một ngụm nước bọt.

Phụ thân nha đồ ăn hôm nay hơi ít thì phải nữ tử hơi đưa tay ra nắm lấy một chiếc đùi gà cắn ăn ngon lành.

lại nhìn chính mình tay mặc dù lúc trước hắn làm chân chạy thân thể cũng coi là cường trang như so với người thường nhưng đem so với nữ nhân thì chính mình như một tên còi xương đồng dạng.

ừm...

Gia đình lý nhạc hình như có 4 ngươi lý nhạc tỷ tỷ của hắn, cùng phụ thân mẫu thân nhưng không thấy ca ca mà gã nói đến .

Mẫu thân của lý nhạc là một cái nữ tử xinh trên tóc dài xõa cài lấy một chiếc trâm ngọc khuôn mặt toát lên vẻ hiền lành so với phụ thân của lý nhạc vẫn còn rất trẻ.

Không hiểu chuyện gì sao mà khi nhìn đến phụ nhân thời điểm lại có cảm giác nhìn đến ở đâu rồi, có phải chính mình

Chỉ là vậy ảo giác

nữ trung niên khi mới nhìn từ văn thì hơi ngây ra ngươi nàng khẽ nhớ đến hình ảnh một tên khát cái hôm qua gặp ngoài đường đi khẽ lắc đầu rất trở lại bình thường.

Trên bàn ăn lúc đầu hắn còn ăn rất từ tốn như về sau trực tiếp cầm lên cái đùi gà rặm lấy tay còn lại cầm bát canh nha trong rất ngon...

Hình ảnh số với những người còn lại điều không hài hòa chú nào.

Hắn còn tranh luôn với nữ tử kia à.

Lý nhạc hơi tươi cười nhưng khuôn mặt đã có chút cứng đờ vốn muốn tìm vài cái văn si kết bạn sau này mình cũng có thể nhờ vả gì đó ai ngờ không sao.

từ huynh cứ từ ăn nha vẫn còn rất nhiều.

Lúc này trung niên nhân đã không chịu được hơi không định mà hỏi xin hỏi phụ thân tiểu là.

Vừa ăn miệng thì trả lời từ văn ta sao ta không có phụ thân ta chỉ là bình thường thôi.

từ văn nói ra câu nói này trung niên lập tức biến sắc mặt liếc nhìn qua lý nhạc một bên

Hắn khẽ ho vài tiếng lý nhạc không phải ta đã bao ngươi rồi sao tốt hảo hảo xem đối phương thế nào.

bọn họ chỉ có thể ảnh hưởng chúng ta mà thôi sau tức giận đứng dậy quất tay đứng bỏ đi rồi...chảnh nha

Lý nhạc nhìn đến từ văn ngượng ngùng từ huynh thật xin lỗi phụ thân ta ông ấy chỉ đùa một chút với ngươi không nên để tâm tránh ông ấy.

Thiếu niên lắc đầu phát phát tay ta không sao tiện tay cầm cái đùi gà a quay người rời đi ra khỏi phủ đệ lộng lẫy .

Trước khi đi từ văn cảm nhận có ánh mắt luôn theo chính mình

Hai thật là biết thế ta liền bảo phụ thân ta làm quan rồi.

Trong lúc trên đường đi về nam phương ngõ hẻm từng cơn gió lạnh thổi qua

bước qua cửa hàn trái cây lúc hắn ngừng lại nhìn chủ yếu hiếu kỳ nhìn trên đất rất nhiều táo xanh đến đó ghi 10 đồng 10 kg táo rất xanh

Lão bán táo này bán 10 cân 10 đồng sao

Ờ đúng vậy lão đầu là một tên có khuôn gày gò với chân mày hiền từ xem ra đã gần năm mươi.

Lão bản gói cho ta 2 cân đi

không ngờ nghe đến có người mua lão bản khá là vui vẻ,nhanh chân đi gói lại cho thiếu niên.

vui vẻ cầm lên một quả cắn vào lập tức khuôn mặt tức méo mó trong miệng nước bọt điện cuồng chảy ra táo sao chua đến chết ta

Nhìn đến lão bản ngươi không lừa ta đó chứ nhanh lên mau đến trả tiền cho ta .

Lão bản khuôn mặt hơi oan ức, vị khách nhân ta không phải là lừa ngươi ta đã ghi rõ là số táo này một cây táo chúng ta bị ngã đến mới bán giá như vậy do chưa chín nên..

Hắn mới nhìn nhìn lại bản giá quả nhiên dưới dòng đó còn một hàng chữ nhỏ táo chưa chín còn có nửa điểm vận may sao.

Nhìn đống tao xanh trất đống trước dưới đất, âm Q của thiếu niên bắt đầu vận chuyển đột nhiên nhớ đến biết đến một cách tiền dễ a thế là lão bản ngươi ở đây chờ ta

Được được!!

Chạy nhanh trên đường từ văn trong túi áo móc ra hai đồng nhìn đến 2 đồng này ánh mắt có chút áy náy là do hôm trước nhặt được của một kẻ đánh rơi trầm tư làm nhớ đến khuôn mặt kia ừ.

Ở trên đường phố nào nhiệt có tiểu hài vui cầm theo hai đồng vừa được mẫu thân cho đi mua kẹo.

Nó tung tăng đi trên đường đột nhiên nó bị vấp ngã ay da, hai đồng tiền cứ thế từ trên tay rơi xuống đất khi nó đứng dậy muốn nhặt lên thời điểm...

Đã có một cánh tay nhanh đến trước khẽ lướt qua rồi đó đồng liền đã biết mất rất giống ảo thuật.

Tiểu hài nghi hoặc ngẩn đầu nhìn đến một người ăn mặc lôi thôi đã cầm đến mình tiền.

Hảo hảo Đại ca ngươi có thể trả ta tiền được sao?

Thiếu niên nhìn bốn phía thay không để ý về sau, tiền nào hắn nghj hoặc nói rồi đã đem đồng nhặt đến bỏ vào trong túi mình.

Tiểu hài nhìn đến đôi mắt dần dần đỏ lên đại ca ca đây là mua kẹo tiền của ta cầu ngươi trả cho ta đi

Thiếu niên khẽ vỗ vào tiểu hài đầu được đại ca trả ngươi ngươi nhắm mắt trước a.

tiểu hài vui vẻ nhắm lại mắt của mình nhưng đợi hồi lâu sau không có phản nó chậm rãi mở mắt ra khi ngẩn đầu thời điểm đã không thấy ai

Bóng hình từ văn dần hòa vào dòng người chỉ để lại một cái tiểu hài không ngừng khóc phía sau a tiền của ta đại ca trả ta tiền nha.

Ta thật sự thay đổi rồi có thể vì tiền có thể đi lừa gạt trẻ con không đúng đây là sinh tồn ở thới giới hiểm ác.

Ở sòng bạc ở nam thành, Nhỏ a lớn ngươi mau lên nhanh đặc

Nghe lời ta lần này nhất định ra nhỏ 3 lần điều lớn ngươi

Đặc rồi mau lấy tay ra

lần nay nhất định là nhỏ thiếu niên gào hét nhỏ a

tên ngồi ở giữa trên tráng đã đỗ mù như mưa không biết hôm này chuyện gì ra mấy cái này quỷ tại sao may mắn như vậy

Mau cởi áo ra

Trên tay cầm lấy hai đồng tiền nhỏ a đem tất cả đặc vào đi khẽ niệm lấy tỉnh tâm thắng bại tại trời không phải tại ta.

Sau hơn 3 canh giờ chiến đấu thắng rồi thua thật may à đi ra khỏi sòng bạc

Ta cảm thấy rất hôm đã may nhất của chính mình thắng tận 4 lượng từ ba đồng

Kiếm tiền cũng không dễ phải thế ..

lại đến trước ông chủ lấy cho hết đống này cho ta quả táo

Lão bán lắp bắp hỏi lấy hết luôn sao

Thiếu niên khẽ gật đầu đúng ta mua hết .

Trên vai vác lấy bao lớn táo còn tiện tay mua ít đường nữa đi hắn trong đầu âm thầm nhớ đến phương pháp thấn chưởng .

đường về hẻm ăn mày trời cũng đã sặp tối không biết có ma nào không.

Nhìn đến chính mình mới vừa nhặt nước nổi sắt không khỏi cảm thán cuộc sống thật khó để kiếm tiền cũng khó .

Ở trong hẽm hắn bắt đầu đốt lên lửa nhỏ nhưng không lâu sau, một chậu nước đã hất trực tiếp vào khuôn mặt hắn

A không phải cháy sao thật xin lỗi huynh đệ làm cứ tưởng.

Từ văn chỉ có thể lần nữa nhóm lên ngọn lửa nhỏ yếu thớt, mùi gì bắt đầu bỏ táo vào rất nhanh mùi hương bay khắp hẽm nhỏ.

Bên trong hẽm có tên ăn mày đang trò chuyện âm thành ngừng hiếu kỳ tiểu tử người làm gì vậy đấy

Làm mức nha đem ngón tay chấm nồi vào cảm thấy đủ ngọt rồi, lúc rút ra ngón tay từ văn cũng chuyển màu sắp chím sắp chím thôi.

Các ngươi muốn ăn thử sao

Ra nhanh ta, bên trong hẽm đã náo loạn trước cho máy cái này

Ăn trước thử tay nghề chính mình

*Rất ngon nha tiểu khất cái đúng rồi mức thật sự rất ngon.

Thối cái Trong bất giác hắn đã thành một cái kẻ bán kẹo dạo ngoài đường

ở nơi xe ngựa náo nhiệt này thiếu niên đứng trên tay cầm lấy trúc trên đó cầm đầy như quả mức...táo dây mức táo dây không ngon không lấy tiền nha

Lại đem một sâu bỏ vào miệng ngon a vỗ vỗ chính mình tay

Trong lúc hắn đang ăn vui vẻ

Một đứa tiểu hài chạy đến đại thúc thúc kẹo của ngươi bán bao nhiêu vậy.

Kẹo của ta đang lúc hắn muốn chém giá thổi thổi chính mình mức ngon nhưng thời điểm quay đầu đã thấy tiểu hài rất quen nha.

Tiểu hài tựa hồ cũng không chú ý đến hắn chỉ chăm chăm chú nhìn đến những mức cấm trên cây trúc

Ờ từ trên lấy xuống ba bốn cây kẹo tựa cho tiểu hài đây đại thúc cho ngươi không nên ăn nhiều cẩn thận sâu răng..

Tiểu vui vẻ không hiểu vì sao mình được cho kẹo vẫn lễ phép cuối cảm ơn hắn...

Tạm biệt đại thúc.

Cứ thế thời đến chiều hắn vẫn không bán được quả táo nào

không phải vì không có người mua mà toàn bộ đã vào bụng hết chính hắn hết rồi.

Từng tia nắng chiếu con đường mọi thứ đã bắt đầu Ngày vội vã chính mình, sáng sớm trước cửa phủ thành chủ đã đứng dầy người chen lấn

Kết quả Kỳ thi ra hôm liền muốn công bố tú tài rốt cuộc là ai(là ta chứ ai)

Trên người mang kẹo đi đến ở phía cửa trước nhìn đến chen lấn đám người tranh ra mau mau đi ra.

cũng không có gấp gáp mà vào tranh xem đứng ở bên ngoài trời hắn nhàng nhã cầm lấy kẹo nhắm nháp hừ đường nào ta cũng là nhất các ngươi tranh làm gì.

Đợi sau khi đám người dần tảng đi

bước đến trước bản đi nhìn đến trên bảng danh tự đầu tiên ghi triệu lãnh không phải ta đến tên thứ hai cao lãnh cũng không phải ta

Tên thứ ba ừm

Cũng không phải cái gì

Xếp thứ 4 đây là sao nhìn trên bảng xếp ghi, từ văn hạng tư, Trong lòng đã bắt đầu có chút nghi ngờ tính minh bạch của cái bảng nay.

Ta vậy mà chỉ xếp hạng này hạn tư thôi.

Bạn đang đọc Thuần Lương.. sáng tác bởi lylysam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lylysam
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.