Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 3303 chữ

Buổi chiều đi đến ánh nắng tà tà chiếu gọi ngôi nhà nhỏ, bền ngoài cửa cheo đầy vải trắng tượng trưng cho nơi nay có người mất

Tiếng khóc khúc khít liên tục từ trong ngôi nhà thỉnh thoảng chuyền ra

Giữa sân không còn là hoang cảnh tàn nửa thay vào đó chính là cổ quan tài chiếm giữa sân bên cạnh có thiếu niên, trong khuôn mặt được lâu chùi khá sạch sẽ

Mạt lộ trầm mặt ngồi ngay cạnh trên tay cầm giấy tiền vàng mã đi đem từng tờ bỏ vào chậu lửa cháy hừng hực.

Đệ đệ ngươi cứ yên tâm ra đi ta đã đặc ở chỗ bán quan tài cho ngươi rồi.

ta biết ngươi chưa thành thân đã phải ra đi rất sẽ không cảm lòng vì vậy ta cố tính nhờ ông bán hòm làm giúp ngươi vị thê tử xinh đẹp

Nói tới đây ánh mắt mạt lộ có chút tức giận ấy vậy mà tên kia lại đồi 3 lượng a.

đệ đệ ta có lỗi với ngươi không thể tìm về cô vợ đẹp ngươi ta chỉ có thể

Vừa nói hắn vừa lấy ra tấm hình giấy tờ ta không biết thích cô nương như nào chỉ biết cắt

đây ngươi xem đây chính là tự tay đại ca cắt

Chỉ thấy người giấy phía trên ngũ quan đầy đủ chỉ có điều là...

Ừm do đại ca không đủ tiền mua giấy chỉ có thể làm được phân nửa người mà thôi có gì sài tạm đi

Để ca ca cố gắng kiếm thêm cắt nửa phần dưới cho người.

Đệ đệ để đại ca đốt cho ngươi cô nương nhớ chăm sóc đệ đệ ta đó ..

Người giấy ngũ quan xinh đẹp tựa như trong mắt chảy xuống thanh lệ...

Nếu nó biết nói nhất định nhất định....

Buổi tối trăng sáng không mây tiếng con trùng kêu vang

Mạt lộ do khá mệt mỏi hắn muốn chớp mắt một lát rồi nhưng khi vừa nhấp mắt lại ngủ ngon lành

Mà điều hắn không hay biết đó chính là thân thể trong quan hòm ngón tay khẽ nhúc nhít

Từ văn chỉ cảm thấy thật mệt mỏi a, vừa dùng gậy đập chính mình thì thôi hắn ngất

Hiện giờ tuy đã tỉnh dậy nhưng thấy toàn thân như bị nghìn con sâu bò qua

Rất ngứa nha, đưa cánh tay đến nhưng vốn tưởng chiếc giường miền mại thứ cánh tay sờ đến là bốn bức tường lạnh lẽo.

 toàn thân không thể nhúc nhích

Muốn hét lớn vậy mà cảm thấy cổ họng mình thứ gì khen lại giọng phát ra như muỗi kêu ve ve

đây.....

Mang đêm tâm tối trước linh đường ánh nến thiếu đốt từng bài vị được đặc ngay ngắn trong đó ... mạt thị , Từ văn

Cái chuyện gì

Đang thời điểm hắn rất hoang mang bất loạn à

tiếng răng rắc tía ánh mờ mờ chiếu vào mắt đưa cánh tay khe sáng vừa dùng lực váng quan tài được đẩy ra

Từ văn từ trong đó ngồi dậy, quay đầu nhìn bốn phía mang đêm tấm tối ánh sáng dịu nhẹ

Hắn cuối đầu lại chính mình thì ra đây là chiếc quan tài nha đại ca a

Giọng hắn vang lên nhưng vẫn không có đáp lại

Hơi câu mày vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra tại sao lại trong quan tài đang lúc hắn vắc ốc suy nghĩ thì chiến bụng rất lâu đã bắt đầu biểu tình

Không có gì cách nào hắn chỉ có thể lò mò trong quan tài leo ra

Ở bên kia quan tài mạt lộ vẫn còn giật mơ đẹp

Trước linh cửu xuất hiện hình ảnh..

đến trước quan tài đang lúc hắn muốn đi tìm thứ gì đó nhét vào bụng

Cuối đầu đã thấy chiếc bàn lớn ở trên trưng bài rất nhiều màng thầu 1 cái 2 cái 4 cái...

Đồng tử hắn co rút đây là...

Mạt lộ khẽ vương mình hắn vừa có giấc mộng đẹp hắn sắp được thành thân thê tử chính mình rồi a sau hơn bao lâu chờ đợi

Sột soạt có âm thanh chuyền đến

Lòng máy hắn khẽ nhảy lên thứ gì

Cẩn thận không phải ra tiếng động lớn đưa sát vào chiếc quan tài thứ nhìn đến xém tí nữa làm hắn cắn lưỡi, đưa tay chê miệng đẹp không phát âm thanh

Vơi ánh sáng mờ mờ ngọn nến sám

Khuôn mặt từ văn hiện ra vô cùng rõ ràng, khuôn mặt không chút tình cảm đêm mấy cái mang thầu bỏ vào miệng nhai, nhồn nhàm ánh sáng lộ ra từng cây răng sáng của gã

mặt lộ xem đệ đệ mình có một loại cảm giác xa lạ khuôn mặt ngưng trọng lấy ra cây dao nó vô cùng tinh xảo, ở chuôi dao nhỏ còn dính viên ngọc sáng lấp lánh

cửa hàng bán quan tài sáng đó ngày 3 tháng 4 bằng 10

Đệ đệ của ngươi chết như thế nhất định sẽ sinh ra oán khí đêm đến nhất định sống giết người

tên lão già đứng đó nói với nam tử

Nghe được lời mạt lộ, đệ đệ và huynh hắn nhất định không hại ta đâu tuy nói là như vậy nhưng vẫn nhỏ giọng ngươi có phòng trước sao

Lão già khẽ cười cười lấy từ trong góc áo cây nhỏ giọng hắn nghiệm túc nói" đây trừ ma dao nhỏ là tên của nó

Lời đồn nó không chỉ có thể khu tà trừ ma còn có thể làm vật gia truyền, điệu dụng vô cùng đây là ta trí bảo trấn quấn quýt chỉ có điều..

Điều gì, giá cả có chút đắc lão già đưa lên 3 ngón tay

3 lượng, là 30 lượng

Ám mắt mạt lộ không chút do dự bán cho ta cầm lấy dao nhỏ rời khỏi, trong tiệm bán quan tài

Lão già hờ hững lấy ra cây dao nhỏ"đem một viêm đá đính lên trên" chật chật không ngờ thứ nay bán chạy như vậy lại đến lão cửu lấy thêm 30 40 thanh về bán mới được

__

Đứng đậy từ chiếc quan tài tiếng động bên nay làm đang ăn vui vẻ, từ văn chú ý Ngẩn đầu chỉ thấy nam mặc một bộ áo trắng à đầu đội khăn trắng hắn có chút buồn cười

Đại ca trên đầu ngươi đội gì vậy, nam tử không trả lời chỉ nhanh chân bước trước mặt hắn

Đại ca mang thầu thật ngon mau đến... nói đến đây giọng hắn cưng lại cuối đầu nhìn xuống bụng mình, nơi đó một cây dao nhỏ là dao nhỏ ngẩn đầu nhìn khuôn mặt đại ca

Khuôn mặt mạt lộ lúc nay nhìn vô cùng đau khổ đệ đệ ta biết là ta không tốt, ta biết ngươi chết oan muốn báo yên tâm đại ca nhất định

Hắn nhìn cây dao nhỏ cấm dưới bụng đại ca đây là đồ chơi gì nha

Tiện tay cầm lấy dao nhỏ tiếng lưỡi dao rơi xuống mở ra thành từng mảnh

Mạt lộ trợn tròn mắt nhìn cảnh nay hắn khẽ nuốt ngụm nước bọt

Đại ca mau ăn mang thầu nha kẻo rụi, hắn kéo chính mình đại ca ngồi xuống bàn đem chiếc bánh màng thầu nhét đến trên tay.

Đại ca ta có chuyện nay muốn nói với đem nữa chiếc bánh hoàn toàn nuốt hết

Hắn khuôn mặt nghiêm túc đại ca nhà chúng ta trộm ta đánh không lại hắn, tên đó có dao ta bị đánh ngất ta không cam lòng a, nói rồi bàn tay năm ngón nắm trắc ta thật không cam lòng đại ca

Ta thật vô dụng đại ca ngươi...

Mạt lộ thời khắc như không mặc quần áo toàn thân lãnh lẽo, tới rồi tới rồi

ta biết đệ đệ ngươi không cam lòng mấy cái màng thầu nay là ta cố ý mua ngươi, cứ ăn hết nếu không còn đại ca mua cho ngươi

Thật sao từ văn không tin chính mình lổ tay đây là chính mình đại ca biết được

Hắn đứng dậy đệ đệ ngươi chờ ta một lát để ta ngoài mua thêm ít món cho ngươi, đại ca ngươi thật tốt nha

Thân ảnh như hai cơn gió chạy ra khỏi cửa không quay đầu lại mang đêm u ám thiếu niên chạy thục mạng, trên con đường chạy một mạch đến trước cửa tiệm bán quan tài khi sáng thời điểm cửa tiệm đã đóng chặt

Hắn điên cuồng đạp cửa lão bản nhanh đến không xong rồi cứu cứu mạng a.

Bà ngươi đâu rồi.

Cánh cửa chậm chậm mở ra từ cửa nhà nước ra ông lão nhân đôi mắt hắn vẫn còn lờ mờ lão cũng không có tức giận mà hỏi muốn đặc quan tài sao

Không phải là ta

Ông lão nhìn đến mạt lộ ánh mắt lập tức híp lại a hất giọng đồ mua rồi miễn trả lại

Hắn lắc lắc đầu không đệ đệ ta giọng nói tới đây có nửa cánh tay đặc lên vai hắn khuôn mặt cưng dơ

Khẽ quay lại từ văn đã lúc nào đứng sau lưng hắn nghiệm túc đánh giá a, đại ca giờ nay còn ai bán màng thầu đâu nơi là tiệm quan tài nha

Ông lão đứng trước nhìn hai ngươi ngươi nay là lão chỉ đến từ văn phía sau

Thân thể có chút lão đảo mạt lộ giọng suy yếu nói là đệ đệ ta

Là đệ đệ sao haha à đệ đệ haha đệ đệ nha nha

Lão già ánh mắt của mạt lộ hơi đưa tay lên tráng lau lau đi mấy giọt mùi hôi, ngươi trước mắt đến mua quan tài cho đệ đệ

Hiện giờ hắn lại đến nhìn thiếu niên miễn cười sau lưng lão già cũng đã hiểu được gì rồi

Khuôn mặt trở nên nghiêm túc mời mời vào hơi vang rộng cửa đón chào

Mạt lộ không chút nào do dự đi vào trong lúc đó tuy rằng từ văn có nghi hoặc mua bánh bao lại đến tiệm hòm quan tài  làm gì nhưng vẫn theo

Chân vừa bước qua bật thêm một tiếng răng rắc tấm kính bác quái được đặc trên cửa bỗng vỡ ra thành từng mảnh

Ông lão chứng kiến cảnh nay thân thể có chút không vững thật là...

Ngẩn đầu nhìn tấm kính hàng gì thế mua ở đâu vậy

Mời vào trong đưa tay nhẫn đường từ văn đi theo

Do trời cũng khá tối nên hắn bắt đầu ngáp dài đôi mắt có chút mở không lên.

cảnh tượng trong cửa tiệm rất đặc sắc từng cỗ quan tài được sắp chỉnh tề còn có nhưng chiếc đang làm gian dỡ chưa xong

Giữa nhà là chiếc bàn hình như là bàn thờ đi trên đó đặc từng cây nhang tỏa ra hơi khói khiến cho cảnh tượng vào ban đêm càng thêm mờ ảo ảo..

Xem sét nhưng chiếc quan tài nay hắn có loại cảm giác rất thoải mái lạ thường, rất quên thuộc tựa hồ như mình đã nằm trong đó rồi một dạng

Ngôi xuống bàn trên bàn đã có mấy nước trà tỏa ra giọng hắn đầy vẻ hoài nghi nói đại ca mang thầu mà ta ăn không phải mua từ đây chứ

Mạt lộ liết mắt nhìn ông Lão, lão ông lập tức ngận đầu ở đây ta cũng bán màng thầu chi kiểm thêm sao

Đúng đúng

Hai người các ngươi các đợi ta một lát nói rồi hắn mang theo mấy binh trà vừa ngọt mang đến sau phòng

Thứ đó không uống được sao, đệ dệ khiên nhẫn

Ông lão khẽ nhìn hai thiếu niên ánh mắt vô cùng ngưng trộng mà lấy ra một tấm giấy vàng hắn lầm bầm, ta không tin có thể chống lại được thứ nay

Bốn phương tám tai hội tụ tam phương yêu ma đến trợ ta giết nay...

Hắn đem tấm giấy vàng trong tay đốt đi nó hoá thành tro tàn, đem đống tro đó bỏ vào ly trà xoáy điều

Ly trà vốn là màu ống ánh vàng nhạt trực tiếp biến thành màu đen thui rồi

Lần nữa bưng mâm trà ra mời mời hắn cố tình dem ly tra đứa đến tước mặt từ văn

Phần chia xong mấy tách trà 2 người ông lão và mạc lộ cũng không có uống họ chỉ lặng nhìn từ văn

hắn cũng vui vẻ nhận lấy chỉ là khi nhìn đến bên trong nước tra đen sì sì hắn có hơi lo lắng chính minh bụng tiệm bán quan tài điều uống thứ nay sao.

Cũng không nghĩ nhiều ngựa đầu liền đem ly nước uống sạch đá đá lưỡi vài cái mùi vị hình như có mùi cháy khét nha

trà có mùi khét????

Mà bên nay nhìn cảnh tượng từ văn đem ly trà uống sạch vệ sau khuôn mặt vẫn hồng hào không có vẻ gì là không khỏe cả

Mạt lộ đưa ánh mắt nghi ngờ nhìn lão bản

Ông lão cũng hết cách

hắn vì nhàm chán không biết chuyện xảy ra 2 người kia nhìn ánh mắt vô cùng kỳ quái từ vào cửa tiệm không nói gì

Liếc vài vòng xuân quanh chú ý hắn phát hiện ở một góc cửa tiệm trưng bày rất nhiều người giấy

Hắn nghi hoặc mấy cái giấy dùng để làm gì a

Ông lão vẫn đang lau mùi hôi nghe được câu hỏi hắn liếc nhìn đống người giấy nam nữ bên kia ánh mắt lặp tức sáng lên

mấy cái đó a là dùng để...

Để làm cái gì?

Ông lão không trả lời hắn mà hỏi ngược lại không biết người tên gì

Ta gọi từ văn .

Chân mày khẽ nhảy không biết từ văn huynh đệ đã có hôn phối chưa,

nếu được nhà có mấy vị con gái chưa gả dung mạo như hoa ngọc không biết

Còn chưa đợi từ văn trả lời mạt lộ bên cạnh đã vội nói huynh đệ rất nghèo không có tiền làm sín lễ nha.

Giá cả phải thương lượng lại 3 ờ

Ông lão tức đến mắt xíu nữa trợn trắng hắn vẫn cố nở gương mặt tươi ông lão châm chú nhìn gương mặt từ văn

Dưới ánh nến én gương hắn lộ nụ cười nhàng nhạt thật ra.

nghe đến người muốn gả con gái cho chính mình trong hắn vui mừng nhảy cẩn

cuối cùng kết hoạch ở rể của cũng có thể hoàn thành sao làm con rể Tiệp quan tài không tệ

Ta coi tiểu huynh đệ gương mặt hồng hào trên mặt chính là tướng đại phú đại quý nhất định có thể thành tài.

Ta đem nữ nhi gả cho ngươi nhất định là có thể làm rạng rỡ tổ tiên

Ông lão không tiết hết lời ca ngợi hắn bởi vì thời điểm nay hắn cũng không biết mên làm gì rồi

Hơi tựa tay lên cầm suy nghĩ hắn vẫn thích cuộc sống độc thân hơn thích làm mọi thứ mình muốn

Đang hắn phân vân trầm tư sau lưng ông lão và mạt lộ đã đứng đậy trên tay hắn cầm lấy cây gậy lớn

mạt lộ cũng không biết thì trực tiếp hơn không biết lấy từ đâu ra con dao lớn cây dao sắc bén nói có thể soi gương được rồi.

thời khắc nghìn căn thời điểm chiếc bụng từ văn soi lên sùng sục hắn bổng ừm đánh rắm

hình như hắn ăn quá nhiều màng thầu cùng giờ tiểu hóa không tốt cho lắm

Hai người sau lưng điều che mũi nhưng rồi ông lão phát giác điều khiển đúng a quỷ biết si hơi nha

Hắn nghe nói quỷ có giết người lừa người chưa nghe đến cũng có thể đánh rắm

Hắn vội đem chiếc đèn mén qua dưới ánh sáng gương mặt từ văn hiện lên vô cùng kỹ càng hắn vốn còn sống nào

là quỷ thời điểm nay ông lão giận quá thành cười lớn lớn

Lũ tiểu tử các ngươi hết chuyện đi đến tiệm quan tài của ta đi phá, ta nói vác lên cái gậy lớn đuổi đến dập thằng vào lưng mạt lộ

Mạt lộ cũng kịp phản ứng nên bị gậy trời dán của ông lão, làm cho lão thanh dao trong cùng vì đó rơi xuống phát âm thanh làm tỉnh từ văn trầm tư

Đại ca nhìn đến cầm gậy lão đầu ánh mắt hắn trở sắc lạnh lão đầu người đám đánh đại ca ta

Đem tay áo sắn lên hừ một tiếng nhưng còn chưa đợi hân kịp đã, bị cây gậy đánh đến thời điểm đưa tay lên chập lấy gậy gỗ

Cũng không có điều gì bất gờ xảy ra cây gãy làm đôi kèm theo đó chính là xương nức rồi

Cùng với tiếng hét thảm trong màng đêm từ văn được mạt lộ vác trên

chạy khắp khiển đi ở sau chính là ông lão cầm gậy gỗ hùng hổ đuổi theo

đứng lại.....hottttt

Động tỉnh lớn như vậy cũng rất nhanh thu húc quan binh rất nhiều quá, những người tuần tra đêm thấy cảnh liền bước đến ngăn căng ông Lão

Tránh ra...... ta ta khụ khụ....)

Mau thả ta ra ta nhất định phải chờ mấy tên tiểu tử nay bài học

Nhờ sự ngăn căn quan binh hắn cùng mạc lộ ở bình an về nhà

Đặc thiếu niên bị đập xuống mạt lộ vẫn còn có chút, lộ lắng kiểm tra tiểu đệ thật sự là người về sau hắn an tâm

Đem thiếu niên vào trong sân đưa đến trên giường cẩn thận đấm chiếu.ừm là chăng

Tối đêm đó mạc lộ lại chạy vài chuyến nữa mời vị đại phu đến giúp từ văn cầm máu lại tốn thêm khoản tiền nữa rồi.

Sáng hôm tỉnh dậy lần không có thứ lạnh lẽo giương ấm áp toàn thân từ trên xuống từ văn được bọc lại vải mềm

Mùi thuốc từ trên bàn bay đến làm hắn hơi không quên nhìn sang bên cạnh

Mạt lộ ở ngoài bước vào trong phòng nhìn thấy hắn đã tỉnh thở ra một hơi đệ dệ tối qua ngươi dọa là hù chết ta mới đúng

Hắn nhìn đại ca chính mình nói ngươi tối hôm không phải nghỉ ta là ma đó a

Hắn cười sấu  hổ thật trả chính là như vậy

hơi trầm mặt hoá ra tối qua chính mình đáng thương đại ca xem mình như quỷ mượn xác sống dậy đi tìm huynh ấy báo thù ...

Lắc đầu nói đại ca ta đói

Được đến mạt lộ cầm lên một bác thuốc đến trước mặt hắn nói đây uống

Cầm lên bác cháu mà nước mắt rưng rưng là cháu thịt, không biết trải qua bao nhiêu khổ cực cuối cùng thì nhìn được miếng thịt, nhưng vừa múc được một muỗng cháu đưa vào miệng mùi vị đậm đà lang tỏa ngay lập tức

Chỉ có điều toàn bộ điều là nước bác cháu ngay cả miếng cặn thịt cũng không có nha

cháu cùng chỉ toàn là nước đi.

Gương mặt chút cảm xúc húp hết bác cháu lại đem bác thuốc uống sạch

biết ngay chính mình đại ca sẽ không bao giờ thay đổi đi ..

Lấy từ trong túi ra 1 lượng ừm lẽ mấy đồng nhỉ kệ đi

Bạn đang đọc Thuần Lương.. sáng tác bởi lylysam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lylysam
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.