Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sơn skin tăng sức mạnh a

Tiểu thuyết gốc · 5014 chữ

Hắn quay đầu lại trên tay là cái kia ổ khóa mạt lộ nhìn đến trên phát hiện ở vẫn chưa được mở về sau

cũng không có thất vọng tiếp tục cổ vũ, đệ đệ cố lên ta tin ngươi sẽ làm được

ngay mai ta sẽ dẫn ngươi theo cùng làm công việc rất vác vả ngươi tranh thủ đi ngủ sớm .

Buổi tối đó dưới ánh nến hắn trực tiếp tháo luôn ra khóa nay ra.

nhìn đến bên trong hắn khá là kinh ngạc có vẻ kỹ thuật lạ với một hồi nguyên cứu hắn lại lập trở về lại dùng một thanh sắt thép thọc vào răng rắt một tiếng hắn thành công mở khoá rồi..

Dễ như vậy.

Hắn đặc chiếc khóa kia lên bàng cảm giác hôm trời thật lạnh nhanh chân chui vào chăn.

buổi tối hôm đó trước cửa sổ xuất hiện một ánh mắt xanh lục nó nhìn chầm chầm vào bên trong phòng tiếng meo meo vang lên.

Sáng sớm hôm hắn trên giường ngồi dậy cảm thấy tối đem qua hình rất lạnh nhớ rõ chính mình đã đống cửa sổ rồi à nhưng.

Đừng dạy đi thẳng lưng ra bên ngoài đã thấy mạt lộ đại ca như vậy sáng sớm đã thức đậy

bắt đầu bổ củi rồi từ văn có chút hiếu kỳ bổ củi gỗ ở đâu mà nhiều như vậy.

Nhanh nhân đi đến giúp đỡ bê vào thanh gỗ lên nghe tiếng nhìn lại

Hai ngươi làm đến chưa, đi thôi vác theo mấy thanh gỗ trên người từ văn và mạt lộ đi khỏi nhà không biết đi đến đâu

Nhưng có vẻ đi xây nhà rồi

Trên đường không ít đồ ăn tỏ ra khói trắng làm sáng sớm chưa ăn gì nhưng hắn thèm đến chảy nước mắt.

Thiếu niên hướng về người đi trước nhỏ giọng hô đại ca ta đói rồi sáng ta còn chưa ăn gì nữa nha

Nam tử tựa hồ như sức mạnh vô biên chỉ dùng nhất tay đã có năng lên ba thanh gỗ

hắn Liếc mắt nhìn đến sau lưng thiếu niên

Đệ đệ a ngươi cố gắng nhịn một lát chút nữa liền có ăn chỉ có điều ăn được bao nhiêu, phải coi ngươi bụng rồi

Hắn đi theo sau lưng không hiểu ra sao chỉ đáp tốt

đi hơn mười phút

Hai người đứng trước cửa nhà to lớn nhưng vậy ở trên có ghi rõ ràng sợ người không biết, ông chủ phủ

Đại ca ông chủ phủ là gì vậy

Nam tử đứng bên cạnh nhẹ giọng nói ông chủ phủ là chính là ông chủ hư quỵt tiền ta còn không trả

Căn cái bản nay chính là do ta viết do lão ta nói rồi bước đến gõ gõ vài lần.

hắn ở bên cạnh không hiểu ra sao nếu đã quỵt tiền vì sao còn đến đây giúp hắn sửa nhà thiếu niên đưa tay dụi mắt vừa rồi hình như có bụi vào rồi.

hắn lại cuối đầu nhìn đôi bàn tay do lâu ngày làm việc mà chay gần của mình

Đợi chờ 1 lát đã có người ra mở cửa, trên người ăn mặc gia đinh y phục ngươi đến,.

nhìn thấy là mạt lộ thì cười cười nói mạt đại sư mời vào, mời vào lão gia chúng ta vì tiếp đãi ngươi mà chuẩn bị bàn tiệt thật lớn

Mời vào

hai ngươi cắt bước vào trong từ văn có hai kinh ngạc vị đại ca nuôi chính mình lợi hại như vậy

 chỉ cần đến đã bày đủ rồi.

Bước vào trong lập tức có cổ phú quý ập vào mặt làm hắn không khỏi mở to mắt ra được

Ở trong nhà ở đâu điều được làm gỗ điêu khắc hoa tiết tỉ mi ở giữa san còn có một cái ao cá ở giữa còn có mấy tiểu ngư bơi lội tung tăng hắn thích thú ngắm nhìn mấy thứ này.

Tên gia đinh đẻm hai ngươi đến giữa giang phòng bên sớm đã có không ít người

một tên lão đầu bạc trắng khuôn mặt tuy nói là không trang điểm như vẫn cho người cảm giác uy nghiêm, ngồi cạnh ngồi lão thái thái trong rất chi là hiền hậu

lại đưa ánh mắt sang bên cạnh đó là vị thiếu nữ tổng cộng có ba người thôi

.

Nhưng điều không làm cho từ văn chú ý đến mà

điều làm hắn vui mừng chính là trên bàn chính đang đầy... là cuối đầu nhìn nhưng món ăn nay

Điều rau củ quả tuy rằng trình bày rất đẹp bắt mắc tuy vậy...

Mạt đại sư mau đến mời ngồi ông Lão già khá vui mừng hớ hở tựa hồ gặp được chính con rể không bằng

ông lão cũng chú ý đứng bên cạnh mạt lộ mạt đại sư đây là

Mạt lộ cũng qua lo đáp nói đệ mau đến đây ăn nhiều một chút nữa còn có sức mà làm.

Nữ tử ngồi bên cạnh lão thái mở nụ cười.

Thiếu niên cũng không hiểu lắm quan hệ trong nay

đại ca bảo sao thì làm như vậy ngồi xuống ghế nhưng mà hồi lâu rồi mà bốn ngươi vấn cứ mắt nhìn nhau

giọng từ văn vang lên phá vỡ không khí lúng túng .

Chưa ăn sao ta từ sáng tới giờ vẫn chưa được ăn nữa

được mời lão gia gia vội vàng nói đưa đũa lên gấp một miếng củ cải ...

hắn nhìn quanh bàn đột nhìn thấy có một món khá kỳ lạ thế gấp đến bỏ vào miệng mùi vị không tệ ngọt chua nhưng nhai lại nhai

như kẹo a nhai đến khi mỗi cả hàm răng hắn điều mỏi vẫn chưa cắn đứt được miếng xanh xanh

Trong lúc ngồi nhai nhai miếng gì cũng không biết trong miệng hắn phát hiện

mạt lộ đại ca ánh mắt luôn nhìn vào nữ tử ngồi phía bên trái nàng vô cùng xinh xinh

hắn khá không hiểu đồ ăn trong miệng còn khó nhai thật tuy nhiên thật sự ngắm người khác có thể no sao

hắn cũng thử tập trung ngắm nữ tử nhưng chưa ngắm được gì đã bị nam tử ngồi bên cạnh gõ cho

hư ngươi nhìn cái gì mà nhìn

Hắn đang muốn coi xem kẻ nào dám gõ chính mình đầu khi quay lại đã thấy đại ca a.

Đại ca sao ngươi đánh ta.

Mạt lộ nhìn đến hắn lại gần nhẹ giọng tiểu từ đấy là ta tương lai thê tử nhỏ giọng chút đi

Thiếu niên nhẹ gật đầu tiếp tục nhai kỹ trong miệng đồ ăn cuối cùng từ văn cũng biết vì sao mạt đại ca dù biết làm không công vẫn đến đây a

Khí phải ăn xong một bữa no nê mạt lộ mang theo từ văn đi đến sau sân vườn nhìn đến mai nhà có một lỗ thủng...

mạt lộ nói đệ đệ cái lỗ trên là của ngươi ở dưới cứ để cho ta là được

Thang ở chỗ đó ngươi nhớ cẩn thận ở trên đấy rất trơn trượt đó..

Hắn đi đến bức tường cửa cầm lên thang gỗ tay còn lại cầm lấy một cây búa to ngẩn đầu nhìn mái nhà

không ngờ công việc đầu tiên chính mình lại là đi sửa mái nhà rồi

Cẩn thận đặc thang lên mái ngối từng bước từng từng bước đi lên mái nhà.

Đặc chân lên mái ngối hắn cẩn thận lấy mái ngối bị vỡ ra thay vào đó gõ gõ không tệ.

mấy cái mái ngối mới lại dùng búa đập dập gõ gõ mấy lần làm xong,cuối đầu nhìn đại ca mình vẫn đang cận cuội vẽ tường

Hắn bắt đầu cảm thấy khá buồn chán thế là thay vì xuống dưới hắn trực tiếp ngồi trên mái nhà điếm xem bên trong ngôi nhà có mấy phòng ở nơi này có thể nhìn thấy đường đi nào nhiệt.

theo như người xưa tính trùng hợp với số cát của dãy phân 12 trục hay 12 thần của một ngày trong tháng,mỗi trục biểu thị cho một số

Hắn bắt đầu điếm xem nhìn đến căn phủ xa hoa này chỉ có 9 giang mà thôi ờ.

Nhìn đến rất nhiều nhưng cũng nhiều cho lắm đang lúc hắn định leo xuống đi khẽ nheo mắt lại

Thứ từ văn nhìn đến cách đó mấy căn không xa đó là một thân ảnh nữ tử, điều cũng không quan trọng

điều làm hắn kinh ngạc đó chính là bên cạnh nàng còn có tên nam tử đang ôm từ sau lưng dụi dụi mắt hắn đã dụi tới hơi đỏ mắt..

Ừm không phải là tẩu tẩu tương lai của ta sao lại dụi dụi mắt nhìn đến thiến niên chậm rãi bước xuống thang..

đi đến bên cạnh chính mình đại ca

Mạt ca

Mạt lộ đang vui vẽ cầm trên tay bút phát hỏa hình vẽ sống động, nghe được từ văn

có chuyện gì sao

ngươi có kể chuyện của ngươi và tẩu tử cho ta nghe được sao

Trên tay động tác viết hơi ngừng lại hắn nghiêm túc nói ngươi thật muốn nghe sao

 gật gật ta đầu muốn

Mạt lộ khẽ cười hắn bắt đầu kể nói đến chính ta sao lúc đó chính một cái hăng hái, thiếu niên lắp lấy tiêu trí lấy thê tử hàng đầu ngày đêm phấn đấu

Ta không ngừng làm công việc từ nhỏ đến lớn ngay cả công bẩn thiệu điều sẽ có ta

Nhưng rồi tất cả điều thay vào ngày hôm đó

 ngày  7 tháng 7 năm 7 đó

Trời nắng gay rắc có tên thiếu niên đang cần cù đống gỗ hắn vô cùng chậm chỉ nhưng người bên cạnh điều so xa với gã trên người điều chậm.

Cánh tay đầy rắn chắc cầm búa lớn không ngừng vung vẩy đến đóng từng thanh gỗ lại với nhau.

Giọng nói của cái nam tử vang lên mọi người nghĩ tay chân 1 chút lại đây ăn cơm a

hôm tiểu thư đích thân làm cơm chiêu dãi cho các vị nha cố hết sức mà làm.

Đám người hì hù bỏ chính mình trên tay dụng củ bắt đầu tụ lại ở giữa chính là tên nữ tử nàng gương mặt đơn thuần, đôi chân mày công tuy vậy cho ngươi cảm giác thân thuộc

Cả điều ngừng tay tuy vậy nam tử kia vẫn không ngừng lại hắn cứ vùng búa

Đang lúc nay 1 giọng nói ngọt ngào chuyền đến a mạt ca ngươi mau đến ăn nghỉ ngơi một lát

Như tuy nữ tử đã mở miệng như nam tử vẫn không chút nào để tâm

Mạt lộ thời điểm này tuy rằng đã 23 tuổi tuy vậy một thân kinh nghiệm làm cực khổ từ nhỏ làm đứng đầu thở lâu năm.

hôm nay đám bọn hắn nhận giúp vị phú quý lão gia làm một canh nhà giá cả khá là cao hơn so với bình thường.

giá tiền liền chia điều theo công mạt lộ khá thích phân chia theo kiểu nay làm nhiều được nhiều

nên hắn cố mang lên đi làm nến nhận thêm số tiền nay nữa.

Chính mình liền có thể nằm trong tay 604 lượng lẽ 3400 đồng rất ít vẫn chưa đủ đâu.

nếu so về độ giàu có thì mạt lộ ở hiện giờ chính là một vị phú ông chân chính chỉ có điều hơi keo...

Nữ tử nhẹ đi đến gần nàng nhìn nam tử cực lực làm việc mùi nhễ nhãi trên tráng

ánh mắt chuyền đến cảm nến nàng khẽ lấy từ ống tay áo chiếc khăn tay cẩn thận đi tới rụt rè lau đi mùi hôi trên tráng thiếu niên ...

Mạt lộ dường như rất quên thuộc với đông tác nay của nữ hài

tử hài nay gọi tiểu đường nàng là con gái duy nhất của vị phú quý kia nên rất được yêu thương cưng chiều..

Từ khi mạt lộ tới đây làm nàng thường xuyên chính mình vào bếp nấp ăn mang lên cho đám người làm ở đây trong rất tân tâm rất hiếm ai có thể được như vậy.

bên cạnh có tên trung niên hâm mộ vô cùng nè

a mạt ngươi thật sương nha, không chỉ có tay nghề giỏi còn được nhi nữ của lão gia để mắt nè còn không mau mau tranh thủ

Thiếu niên cầm múc cơm nói các ngươi có bị bệnh không nàng ta chỉ là giúp ta lau lau một chút nai nấu cơm 1 ít đó là thích sao .

Ngươi có được bình thường không nhà.

Trung niên kinh ngạc đó không phải thích chứ là gì

Đó là thích sao, nam tử nhìn nhìn thiếu nữ đằng xa xa với một đứa kinh nghiệm chưa trải như mạt lộ trong tim bắt đầu dần dần có một sự chờ mông đối với cái gọi là yêu thích .

Thời gian trôi qua như thế mà mạt lộ lúc nay đã hoàng toàn chìm vào tình yếu đi ...

Dưới sự diệu dàng của nữ tử hắn thật sự tin tưởng nàng ấy thích chính mình ngày qua ngày mối quan hệ giữa hai người dường như xác định rõ.

mà căn nhà lổng lẩy sắp được xây xong

chiều đó mạt lộ ngồi dưới mái chê đem viên gạch cuối cùng đặc lên nhìn ngôi nhà khang trang trước mắt hắn hài lòng ngật đầu ta hả

đến cuối cùng có thể nhận lương sao

Thời điểm trong sân đám người cùng với mạt lộ tụ tập lại chuẩn bị nhận thù lao suốt mấy tháng qua làm việc cực khổ nha

Nhưng mà khi đi đến gần đấy hắn lại cảm thấy không khí có chút kỳ lạ, những âm thanh mắng chửi không ngừng vang lên

Một tên có khuôn mặt khó chịu ngươi đây là không muốn trả tiền cho chúng ta đúng a muốn bẽ kèo có phải hay là lại muốn lừa chúng ta.

được rồi..

Các ngươi có tin ta đạp nát viện tử hay không

...

Trước mặt đám người, chính là nữ tử gọi ...kia nàng ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi hai tay nắm vào nhau nhìn có chút yêu đuối bất lực nhìn đám người phẩn nộ chỉ vào mình

Nữ hài khẽ nói các vị đại thúc xin các ngươi cho đường nhi một ít thời gian, phụ thân có chút thời gian, gia gia của ta hiện giờ không có ở nhà để hắn trở lại ta nhất định trả các vị tiền

Trong đám người, triệu bá bá khẽ vuốt cằm nhìn đến tiểu nhi tử cũng không phải là muốn làm khó dễ.

nhưng chúng ta đã bàn trước làm xong là phải trả tiền.

Nữ tử cuối đầu giọng nói nhỏ nhưng hiện giờ gia gia và phụ thân ta, chưa về đến chỗ ở cũ của chúng ta ở rất xa nơi này đến

Nghe thế triệu lão gia suy tư nhìn đám thợ đang không vui ngồi dưới kia, đang lúc triệu lão đau đầu suy nghĩ thời điểm

Mạt lộ đứng ra chắn lấy đến thiếu niên xem đám ngươi trước mắt lại nhìn thiếu nữ nước sắp rơi lệ tới nơi rất dáng thương.

Giọng nói vang lên triệu bá tiền cứ để ta trả giọng vừa phát ra

coi như làm đám người ở đây điều phải ngây người, phải biết căn nhà trị giá của nó chính là cần tích lũy của mấy đời đi...

Triệu lão bá tựa hồ nghi ngờ đưa tay lên tráng thiếu niên, mình a mạt ngươi không bị sót đấy chứ

còn nữ tử ánh mắt nàng lộ ra ngoài vẽ ngạc nhiên vội căn ngăn mạt ca ngươi

Mạt lộ bước đến gần nữ tử nhìn gương mặt xinh đẹp trước mặt hắn đưa tay nắm lấy tay nàng

đường Nhi ngươi không cần phải lo lắng đã có ta ở đây hắn hướng về căn nhà rộng lớn nói căn nay nhà coi như vật đính ước của ta và ngươi đi.

Thiếu niên đem lời mình muốn nói hoài toàn thổ lộ ra

Nữ tử có một thoáng ngây dại người nhỉ...

Nữ tử vốn sút thân từ gia đình bình thường luôn thân thiện với mọi người, về sau phụ thân nàng ăn nên làm nhiều nên chuyển đến thê châu quận sinh sống tìm một căn đất nhỏ mua lấy

tuy đã là một vị đại tiểu thư

Nhưng nàng vẩn luôn giữa thoái quen thân thiện với mọi người, nếu đối với mạt lộ có tình cảm hay không thì nàng chỉ nhìn hắn rất giống chính mình ý chung nhân mà thôi phần lớn chính là tinh cảm bạn bè

Mạt lộ nhìn thấy nữ tử lung túng cũng không có làm khó, triệu lão bá ngươi cứ yên tâm tiền khi trở về ta nhất định sẽ đưa cho ngươi.

Triệu lão nhìn nữ tử gương mặt ửng đỏ lấp tức cũng không ngăn thiếu niên nữa...,

hắn lộ ra nụ cười ai cũng hiểu tiểu tử rất tốt nha.

Đám người rời đi chỉ để lại đôi nam nữ

Mạt lộ nhìn nữ tử tựa tay vuốt nhẹ nhàng nàng má đường nhi ngươi yên tâm, lúc nào phụ thân ngươi đến

ta nhất định hỏi cưới ngươi nói rồi mạt lộ cũng đi

Nữ suy ngốc nhìn đến nam nhân rời đi...

Hai tuần trôi qua vương phú quý cuối cùng đến được thê châu quận, hắn rất gấp ráp vốn là hắn có thể đến sớm như do trên đường gặp số trục trắc

Nhưng khi đến được chính mảnh đất mua

Hắn biết được từ nữ nhi vậy, đã có người trả tiền cho chính mình rồi vương phú quý khá mộng

Nhìn thiếu niên trước mắt lắm vương quý rất buồn phiền, gã muốn có ý định đem tiền trả lại cho thiếu niên

nhưng đau nỗi chính là mạt lộ một mực kiên quyết ngôi nhà chính là lễ vật ta đùng để cướp đường nhi nhạc phụ đại câu xin chấp thuận việc nay.

Vương quý nhìn đến nữ nhi chính mình hắn thiết tưởng rằng như, lại thấy được không mắt nữ nhi vẽ bối rối

Vương quý đứng đậy kéo chính mình nữ nhi qua bên ...

đường Nhi ngươi thật sự có ý với hắn sao

Nhi lắc đầu hạ giọng ta chỉ xem hắn là bằng hữu mà thôi

Cái gì trên gương mặt Vương quý lộ vẻ như gặp quỷ nhìn đến cố chấp thiếu niên, trong đầu gã đột nhiên có chủ ý

A mạt ta nói đến tinh nhi.. đường nàng vẫn còn rất nhỏ ta thấy hay như nay

gã gã vuốt vuốt râu ta tuổi cũng đã sắp lục tuần thọ sống không được bao nhiêu năm ngươi đợi khi nào ta qua đời., đến lúc đó toàn bố thứ nay coi như quà cưới cua đường nhi... Và ngươi thấy thế nào

Thiếu niên thế thì nghiêm nghi nhạc phụ xin đừng nói thế ngươi nhất định có sông lâu trăm tuổi à

 nói là như thế ánh mắt mạt lộ hướng về nữ tử đầy vẻ chờ mông

Từ văn nghe đến đây hỏi tẩu tẩu chúng ta có huynh đệ hay gì sao

Mạt lộ lắc đầu nàng ấy không có

Từ văn hắn điếm ngón tay vậy không phải ngươi đã chờ 7 năm rồi. Mạt lộ khẽ gật đầu nói đã 7 năm rồi có đáng là gì chỉ cần được nhìn đến mặt nàng dù sao đi nữa...

Hắn lần đặc thang lên mái nhà xem xét đúng như đại ca chờ 7 năm rồi

Hắn trở lại trở về dưới giúp chính mình đại ca vẽ tranh

cũng không đem như thứ nhìn thấy nói ra,quyết định giữa lại dù sao đã chờ 7 năm rồi chờ thêm nữa có gì đâu.

hai người làm xong việc trời cũng đã dần tối đến trước cửa nhà có hai vị là vương lão đến

lão thái thái như về nữ tử thì không thấy đâu

Vương phú quý cười cười hiền điệt"thật vất vả cho ngươi rồi ta thật sự cảm tạ ngươi hết...

đường Nhi nó rất bận không thể tiễn ngươi nên chớ tránh nó

Mạt lộ ánh mắt hi vọng đến thất vọng không sao đâu nhạc phụ, dương nhi nàng có vẻ không khỏe lắm nên ta về trước đây nói với nàng ấy cẩn thân sức khỏe

Vương quý miễn cười nhất định nhất định

hắn theo đại ca đi ra khỏi ngôi xoa hoa phủ đệ ngẩn đầu lên có vẻ nhưng đây

Thịt hàm hàm đây rau đây

Mang thấu vừa mới ra lo ăn vừa ngon vừa ngọt đây

Mỳ thịt bò nha khách nhân vào ăn mỳ a

Trên đường trở về nhà rất hiếm thấy mạt lộ ré qua tiện mỳ ven đường mua cho hai ngươi bác mỳ thịt hơi khói tỏa ra nóng hổi

Hắn ngấp lên đũa mỳ xào bò thật ngon chủ quán cho bọn ta thêm đĩa thịt, mạt lộ cắt giọng khá hào phóng mua đĩa ăn kèm

Làm từ văn phải có ánh nhìn vị đại ca nay của mình

Ăn no nê rồi lúc tính tiền mạt lộ cẩn điếm từng đồng tiền rồi đưa cho chủ quán ánh mắt có chút lưu luyến

Trở về nhà trời cũng đã tối đi tắt đèn đi ngủ sớm dậy còn phải học cách mở khóa nữa.

Sáng sớm tinh mờ hắn vẫn còn nằm trong giường nướng nướng mặt trời lên cao ánh sáng chiếu vào khe cửa

ngoài sân lúc nay đang diễn ra cảnh tượng khá hài hước cả đám người trên tay cầm lấy binh khí chính như dao búa một dạng đi vào trong nhà

Diện cuồng đạp phá, mạt lộ ở bên không ngừng ngăn cản cận Huỳnh đệ ngươi cho ít thời gian một ngày nữa ta nhất định có tiền lãi trả cho ngươi

thứ đổi lại được chính là hất tay của đại hán

Hừ nếu hôm nay nếu không trả tiền lão tử đáp nát nhà của ngươi, a đừng mà ở bên mấy khác đứng cười he hả

lão đại ta thấy rằng hắn vốn không có ý định trả tiền cho chúng ta tốt nhất, tên kia nhìn ngôi nhà ấy hay chúng ta lấy ngôi nhà cầm nợ như thế nào

Nghe đám tiểu đệ bên cạnh nói gã cũng có chút động lòng

Mạt lộ thấy đám người nay vậy ngành ngược như thế các ngươi tốt nhất không nên ép ta

Haha đại hán cười lạnh ta ép ngươi ép ngươi thì như thế nào thiếu nợ trả tiền, thiên kinh địa nghĩa a huynh đệ đến lấy hết thứ có giá trị đi làm xong vụ ta đãi các ngươi một bữa.

Đạ tạ lão đại... Lên nào a e đem mấy thứ có gì trị điều dời hết ra, như còn chưa đợi tiêu đệ nói xong

Cánh cửa giang phòng kế bên chậm rãi mở ra

Thân ảnh từ trong đó đi từ văn khá khó chịu mới sáng sớm mà lại có chuyện nữa rồi đến thuận tay mang theo góc cây gậy bước ra đến gió nhẹ thổi..

Giới thiệu một chút đây không phải gây gỗ bình thường nha do e gại thứ gọi là huy hiểm hay là thường gọi là phòng vệ chính đáng

Nên hắn đã sớm chuẩn bị phú khí phòng vệ rồi thanh gây đừng nhìn nhỏ như vậy.

nó chính làm từ sắt nguyên chất đó

Cộng thêm hắn sơn thêm màu nhìn bề ngoài không khác cây gỗ mục nát đâu

Nhìn 7 8 ngươi trên cầm hung khí gây án hắn âm thầm kinh hãi các ngươi vậy mà điều cầm hàng lạnh đến a đây

làm sao ta chơi

công bằng

hắn nhìn đại ca mạt lộ chính lại nhìn 7 8 ngươi ừm

Hoạn nạn có nhau sao hắn muốn quay đầu rời đi

Nhưng đại hán làm có thể để cho hắn được lão

hắn nhìn đến cây gậy trong tay thiếu niên ngươi đừng nói với ta ngươi muốn cầm thứ đó đối phó bọn ta nha

Chê cười chê cười tên đó ôm bụng cười chết ta các ngươi nói hắn dùng gậy đó đánh ta..

Cùng với tiếng cười vang vang khắp sân nhà

Tên kia che mặt đến đến

Đại hán chỉ chỉ vào cây gậy từ văn đến cầm thứ đánh ta.

chỉ cần ngươi dùng thứ đó đánh bại được ta sẽ xoá nợ cho hắn

chỉ chỉ mạt lộ vẫn còn đang ngơ ngẩn nhặt lên chậu cây

Đại hán quay với đám tiểu đệ xem lão đại các ngươi biểu diễn tay không đỡ gậy

Đám tiểu đệ kích reo hò cố lên lão đại cho hắn biết sự lợi chúng ta, có kẻ vì hưng phấn quá chảy máu nữa

đại hán do hứng phấn mà vứt luôn thanh dao trong tay đi, hắn đưa lên đôi bàn tay không của mình, đến đến đây

Hắn nhìn đến một đám ngươi tự nhiên hưng phấn không hiểu ra sao da ngươi cứng như vậy

Được! đừng tranh ta vô tình

Là ngươi nói nha hắn cầm lên gậy gỗ sơn skin tăng đam mà

Về sau vung về hướng đại hán thanh sắt xé gió ma sát không khí.

Mà đại hán nhưng gió thổi may bay đồng dạng đưa lên cánh tay tựa như đồ chơi hướng gậy gỗ trong miệng vẫn luôn lầm bẩm ta chỉ làm 1 lần thôi

Chỉ làm một lần chớ cho kỹ.

Cùng với tiếng phụt...dập tắt gương mặt tươi cười của đại hán lập tức tắc lịm.

Thân thể chậm rãi ngã  xuống tiếng cười tiểu đệ cùng từ từ tắc đi..

Dòng máu đỏ tươi tắn như si rô đồng dạng chậm rãi chảy ra từ chân đại hán làm nên rạch trở nên rực rỡ dưới ánh nắng

Ôi sao mà thê lương

Lão đại giọng bị thương phát ra từ đám tiểu đệ lão đại 3 4 tên nam tử chạy đến trước mặt đại hán khi kiểm tra về

Chết rồi!!!

Cái gì chết rồi sao

Nam tử mặt sẹo trong nói với giọng không tin được

tên tựa tay mình đến mũi đại hán dĩ nhiên là không còn hơi thở rồi

Đại ca

 giọng nói đầy vẻ lo lắng mau đến cứu ta đại ca nam tử bên cạnh vội chạy, đến bế hai tay đại hán từ dưới đất đầy máu chảy ra làm ước cả tay nam tử

Cũng không tiếp tục gây sự mà rơi mang theo đại hán ra khỏi tìm đến đại phu

hắn nhìn trong tay gậy gỗ à gây sát thoáng cái lạnh cả người tiếng thanh gậy va chạm mặt đất phát ra tiếng thanh thúy

hướng về vẫn còn ngây ngươi mạt lộ mạt đại ca, hắn biết chính mình xong rồi

vậy mà giết người rồi

Vốn chỉ muốn hù dọa gã ai ngờ tên này liều như vậy trực tiếp dùng chân dỡ

Tự tin đây sao

Đây là tự tìm chết nha!

Đệ đệ mạt lộ lúc nay lại tin thần vội vàng chạy vào nhà, hắn đi theo phía sau nam tử nhanh trống thu dọn đồ đạc

Vừa nói đệ đệ ngươi nhanh nhanh rơi khỏi đây còn kịp, quan phủ rất nhanh sẽ bắt ngươi cứ nhanh đi việc còn lại cứ để đại ca

từ tay đại ca tiếp nhân y phục cùng túi tiền nhanh lên a, dẫn theo thiếu niên

nhưng đi tới gần cửa từ văn không chịu đi

Hắn chậm rãi ngồi xuống bên thèm gạch nhìn đang vì vội vàng mạt lộ đại ca

Đại ca ngươi a ngươi có thể nói chuyện vì sao dám người kia lại tìm chúng ta đòi nợ sao

Mạt lộ trầm mặt, lát nữa ta bị bắt ta muốn biết chuyện gì xảy ra nha

chuyện nay rất dài nó phải kể từ

__

Trong một căn nhà thiếu niên mạt lộ đêm chính mình số tiền đi đến nhìn đến vẫn còn thiếu a, trong đầu nhanh trống suy nghỉ hắn lúc chỉ muốn tìm tiền

Trước mặt đứng đám đại hán trên gương mặt điều là nụ cười hiền hòa

lăn tay vào tờ giấy số ngân lương liền là của ngươi bên cạnh đại hán gương mặt cười cười đưa đến tờ giấy

Thiếu niên chỉ là do dư một thoáng rồi trực tiếp lăng tay vào trong hắn vui vẻ cầm số tiền đi khỏi căn nhà.

Kể đến đây bên cạnh từ văn đã phải rơi lệ, đại ca ngươi thật thật sự rất tốt tốt đại ca tốt

Thiếu niên lau đi hai hàng nước mắt chính mình nhưng rồi lúc này bên ngoài xong vào đám ngươi

Một thân ăn mặc phủ nha trên tay cầm theo dao ánh mắt hung hung

Một tên đứng ra nói kẻ nào là từ văn.

Từ văn đang ngồi bên thềm lau lau nước mắt đứng dậy nói là ta

hướng về phía sau đại ca vẫy tay

2 tên nha dịch đem hắn xích lại kéo đi, trước lúc đi hắn nói một câu với mạt lộ

đại ca nhớ đốt cho nén nhang đúng rồi ta thích nhất ăn thịt gà nhớ đến

Thân ảnh từ văn dần biết mất trong dòng người mạt lộ ánh mắt thẩn thờ nhìn theo đệ đệ

Bạn đang đọc Thuần Lương.. sáng tác bởi lylysam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lylysam
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.