Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

mỹ nam

Tiểu thuyết gốc · 2709 chữ

Lên một tên gọi nhược khuê nữ tử thành công từ trong miệng nàng biết được

Khoản thời gian mấy tên hộ vệ nghĩ hơi ăn cơm chính 4 giờ chưa sau khi tinh toán kỹ lưỡng chỉ có 15 phút đến 4.15 hắn nhất định phải thành công trốn thoát ra

Gương mặt dần lộ nét cười, chỉ có hai tên nha hoàng mà muốn giữa chân ta ở đây khinh thường ai đấy.

Hiện giờ nên rủ thêm đồng bộ nữa là xong dù sao bỏ trốn một mình có chút buồn nha phải có bạn mới có thể được nếu bị bắt còn có thể đổ thừa um ta thật độc ác.

Vận dụng đến chính mình tri thức kiếp từ văn thường xem phim kiếm hiệp trong lúc đó

hắn cố vô tình nhặt đến một con dao lưỡi dao sắc bén làm người sợ hãi nói bén thế cho oai kỳ thật đấy là thứ gì cũng không phải sắt.

Thứ này là từ văn nhặt đến còn công dụng không biết cho lắm

Buổi chiều hôm đó mấy tên hộ vệ trong mỹ xuân lâu bắt đầu đi đến nhà ăn, mà bên trong phòng hắn lù lù ngồi trước gương

Đầu giường cánh tay khẽ vuốt ve mái tóc óng mượt mà chính mình  không do dự hắn dùng dao trực tiếp cao đi đúng chính là cao khuôn lộ ra vẻ đau khà khà.

Toàn bộ tóc điều đã bị từ văn cạo xuống bên ngoài hiện giờ chỉ còn xử hai tên nha hoàn của chính mình đã chuẩn bị xong

Từ văn vốn định rủ thêm tỷ muội trốn cùng kết quả hắn chỉ mới hỏi thăm liền bị ăn mấy cái vả mặt.

Tại sao phải trốn ở đây rất tốt nha.

Để tranh phát hiện hắn đã dùng rất nhiều biện pháp

được đùng y phục đống giả mình...

rồi dùng rất nhiều dây nối lại với nhau thành nguyên công dây tuy không chắc nhưng vẫn sài được

Tối đó màng đêm vừa buông xuống

Ngoài hanh lang gai vị nha hoàn đang nói chuyện với nhau giọng nói réo rắt.

Nè tiển cần nhi

"ngươi nói xem tuyết tỷ tỷ nhà chúng ta sao hôm nay tỷ ấy ngủ lâu như vậy

Ta cũng không biết gọi tiểu cần nhi lắc đầu nói thường ngày không phải điều như vậy sao có lẽ trễ một chút.

Đúng lúc hai nữ vẫn còn nói chuyện đến hào hứng.

có một thân ảnh lướt qua hai người giọng nói vang lên a di dà phật .

khẽ ngừng lại hai người nhìn nhau hòa thượng sao lại có hòa thượng.

hai nàng kiếp phản ứng lại đây là hướng phòng tuyết tỷ nha

đúng đúng

hai nha hoan vội vàng đi đến trước phòng gõ gõ

giọng đầy tiểu cần nhi gấp gáp tuyết tỷ dậy nha

Nhưng chờ hồi lâu cũng không thấy phản ứng hai người nhìn nhau, vội vàng đẩy cửa xông vào nhưng nào có cái gì tuyết tỷ nữa nếu có chỉ là rất nhiều tóc cùng rất nhiều máu a.

Ở đường phố nhào nhiệt tên thiếu niên vui vẻ đạo chơi ta thoát rồi.

Hắn không ngờ được trốn ra dễ đến như vậy làm hắn tính toán đủ kiểu nhiều thứ vậy đâu nhức hết cả đầu.

Nhưng chưa vui vẻ được bao lâu thì sau lưng truyền đến giọng, quay người nhìn lại sợ đến mức co dò lên chạy bỏ chạy.

Đừng đuổi.

sau lưng là cả đám người trên tay cầm lấy gậy gỗ hướng về phía chính mình đuổi bị phát hiện sao.

là là hắn" hắn ta ở hướng kia hai tên nha hoàn chỉ về phía bóng người chạy trước đó chính hắn là đi ra phòng tuyết tỷ .

tuyết Tỷ nhất định là hắn bắt đi

tuyết tỷ của ta a

Khúc bi ca vang lên từ văn chạy hì hục cũng may trước kia thường bị cẩu đuổi nên đám người nhầm nhò gì này sao có thể là đối thủ của mình được đi.

Ta chấp các ngươi.

một bên liền mạng chạy, còn lại thì liều mạng đuổi con đường đi bị làm nháo loạn một trận.

Sáng sớm trong ngôi nhà xinh xinh thiếu niên gọi mạt lộ chậm rãi từ trên giường ngồi dậy

Mạt lộ là một người bận rộn mỗi ngày điều có chuyện phải làm việc vì mưu sinh mà tấn bật sớm tối làm việc chỉ cầu mong sớm ngày lấy được thê tử, sinh con thế là mãn nguyện lắm rồi.

Công việc thường ngày rất khắc khổ từ giúp xây nhà cho người khác đến sửa đồ ngay cả giúp người tìm thú lạc...

Nói thật chính là có việc thì sẽ có hắn mạt lộ hai chân.

Sáng sớm thiếu niên dậy khá sớm đưa tay ra múc lấy một gáo nước lạnh rửa mặt sạch sẽ thoáng mát hít ít hơi sương vào bụng

làm toàn thân một cổ lạnh lẽo chân lông thoải mái vô cùng.

Mở cánh cửa không khí sáng sớm áp vào mặt mạt lộ đang chuẩn bị ra ngoài bắt đầu ngày mới.

Thì Đại ca" bỗng dưng một tiếng gọi nói vang vọng.

Cuối đầu nhìn đến có thân thiếu niên, nhìn hắn lại đưa tay chỉ chính mình mũi ngươi gọi ta sao

Đúng đại ca là ta đây đệ đệ ngươi đây ngươi không nhớ ta sao.

Thiếu chạy đến bên cạnh nắm lấy tay mạt lộ làm Hắn vội hất ra thiếu niên tay.

huynh đệ a nhà ta chỉ mỗi mình ta là độc nhất làm gì có đệ đệ à mau bỏ ra đi nhìn thiếu niên trước mặt mặc đồ lam lũ thân thể gầy gò hơn nữa ummm...

Thiếu niên khóc rất bi thương hô đại ca mẩu thân trước lúc mất bảo ta đến tìm ngươi nói nhất định ngươi sẽ nhớ ta..

Vừa khóc nói rồi móc ra trong túi mảnh ngọc đây a nè ngươi xem.

Hắn nhìn nhìn miếng ngọc trong tay lại nhìn nhìn vẫn còn đang khóc thiếu niên.

Mạt lộ có hơi hoang mang không khỏi hoài nghi chính mình phu thân có phải hay không giấu mẫu thân ở ngoài sinh con nghiên đâu.

Mặc lộ trầm tư suy nghĩ nói"ờ thế ngươi biết tên ta là gì sao...

Thiếu niên trầm mặt đang lúc mạt lộ tưởng là mới sáng sớm gặp lừa đảo thời điểm chuẩn bị cho đối phương một cước đi ra ngoài..

Thì Thiếu niên thở dài đúng là mạt lộ nhưng nói khi tới đây

Bên cạnh nam tử kinh ngạc người biết tên của ta sao

Tên gì.

Gã đánh giá thiếu niên tứ trên xuống dưới quả thật có phần hơi xấu như mà cũng nét giống phụ thân mình à thật là có phải có sự trùng hợp

Mạt lộ đại ca thiếu niên chạy đến ôm lấy đại hán

Mạt lộ kinh ngạc mình vậy đã thêm một cái đệ đệ rồi

Ở ngoài đường có rất nhiều ánh mắt đổ dồn về hai người.

hắn khẽ vỗ thiếu niên vai thiếu niên được rồi chúng ta vào nhà rồi nói

Thiếu niên khẽ lau đi nước mắt ngận nhẹ đầu thế hai người đi theo nhà.

Giữa nhà trên bàn đặc không ít đồ ăn chủ yếu là trái gì đó.

thiếu niên vừa ăn vừa khóc a vì thế ta mới đến tìm đại ca

Mạt lộ khẽ gật đầu thì ra là là vậy nhưng vậy mẫu thân của đệ đã.

Thiếu niên im lặng.

hắn đứng dậy nhìn đến bên ngoài ánh mắt có buồn bã không ngờ không ngờ phụ thân có thể làm ra chuyện như nay.

hắn bước trước mặt từ văn a văn ngươi yên tâm có đại ca ở đây không ai có bắt nạt ngươi.

,_,

Quay lại" thiếu niên đang bị chạy chối chết vì để có cắt đuôi được đám người, hắn vận dụng chính mình sức mạnh tìm năng điên cuồng chạy

Băng Qua từng đoạn đường đám người, hai tên nha hoan nhìn đến phía trước đoạn đường có hai thân ảnh một tên thiếu niên khẽ nắm lấy bà bà chậm chậm băng qua đường.

Nàng khẽ bước đến hỏi đệ đệ ngươi có thấy một tên nói tơi nàng suy nghỉ một chút

Có phải tên gương mặt đúng không trên tráng có mụn

Thiếu nữ gật đầu đúng đúng!

Thiếu niên đưa ngón chỉ về hướng bên kia chạy đến bên kia rồi.

Đi!

là bên kìa cả đám người hic hic khí thế tiếp tục chạy.

Bà lão ngẩn đầu nhìn đến thiếu a không sao bà bà cứ để ta giúp ngươi

đang nói chuyện hắn nhìn đến gương mặt lão bà hắn hơi ngừng lại động tác trên tay

Bà bà có phải chúng ta đã gặp nhau ở đâu rồi không

Lão bà bà miễn cười cuộc đời này gặp nhau là duyên phận nha

xem đến lão bà bà đần đi xa

Từ văn cảm thấy bà bà rất quen mà thôi đi

tạm thời phải tìm chỗ trốn trước đã nếu để đám người kia bắt được mình đời nay coi như bỏ.

Hắn bắt tìm nơi ở chính mình ở thê châu quận muốn tìm được ấn nháo rất khó.

không chỉ có truy nã hơn nữa quân Binh còn đặc biệt nhiều.

muốn tìm ra một người lẫn trốn nhưng đối với hắn rất dễ đi

Thế là từ văn bắt đầu suy nghỉ làm thế nào không bị phát hiện a.

trong lúc đó vị nay khách nhân mua trâm ngọc sao.

nhìn đến có người mời chào mình mua đồ hắn vốn định lắc đầu từ chối nhưng chợt đôi mắt sáng lên đây không phải cách chỉ tìm có ngươi thân.

Ông chủ lấy cho miếng ngọc nay được được

Rẻ chút đi đắc thế ..

Hắn bắt đầu tìm kiếm mục tiêu cho chính mình điều khó khắn nhất đó chính là sao

Đóng giả làm người thân mà không bị phát hiện

Trong đầu đã có ý tưởng đi tìm ít ngôi nhà. Đừng trước phủ đệ nay đi nhìn thôi cũng biết giàu có rồi

Quay lại hiện tại đi mạc lộ sắp xếp cho từ căn giang phòng bên trong vô cùng bình thường chỉ có một chiếc giường hơn nữa bên trong đã có nhiều mạng nhện tựa hồ lâu chưa từng dọn dẹp qua.

Đệ đệ ngươi cứ ở đây, ta ở ngay bên cạnh có chuyện gì liền cứ hú ta ngày mai ta sẽ đến nha môn làm cho ngươi nhập tịch đi.

Thiếu niên bật khóc đại ca ngươi thật tốt quá, đại Hán vỗ vỗ vai từ văn được rồi

Sáng sơm nhưng lời nói mạt lộ mang theo từ văn đến quan phủ bắt đầu làm thủ tục nhập chiếu.

Thời điểm làm xong thì trời đã tối hai ngươi đi trở về nhà

Đại ca ta đói a thiếu niên rãi đầu bụng cứ kêu.

được được để ta mua cho ngươi nói rồi móc chính mình túi tiền kiểm đi kiểm à thôi đi để về nhà để ca ca nấu cho ngươi khoai lan a.

Ăn bên ngoài không ngon đâu nghe lời ta nhất định đúng liếc mắt vô túi tiền vẫn may

Đây

từ văn không còn lời nào để nói trở về ngẩn đầu nhìn ngôi nhà hoa lệ trước mắt

Tới đây hắn có hối hận a có phải nên chọn lại một cái nhà khác đâu

Đi vào bên trong cảm buổi tối hắn khó chịu so với tâm chăng ấm áp của mỹ xuân lâu ở nơi thua xa nhiều.

Sáng sớm do hắn vẫn dữ thói quen ngủ nướng thế là 12 giờ hắn mới chịu dậy

Bước ra bên ngoài đã thấy được mặc lộ đại ca chính mình đang cực lực cưa khúc gỗ dài tiếng kêu kẹt kẹt

hắn đi gần hiếu kỳ hỏi đại ca thứ này làm gì vậy cầm lên khúc gỗ to có hình thù kỳ lạ

Mạc lộ cười đệ đệ a ta không nói phét với ngươi ta làm rất nhiều thứ nghề tay trái cũng có chính là sữa nhà đó

hắn tự hào nói ở trong cái thê quận thành phân nửa nhà điều là xây nên

ánh mắt đầy vẻ ngưỡng mộ thật lợi hại, Đại ca hắn hiếu kỳ nhìn quanh ngôi nhà to lớn, nay cũng là ngươi xây sao.

Đại ca nhà nay cũng không phải do ngươi xây đó a

Mạc lộ lắc lắc đầu nhà nay sao nó không phải của ta, nói tới giọng của hắn chút ù buồn tính ra ta chỉ cái ngươi giữa nhà hộ mà thôi

chủ nhà đi vẫn chưa về

Hắn bước đến gần vỗ vai từ văn đệ đệ, ngươi cứ yên tâm trong tương lai ta tích góp tiền mua ngôi nhà

thật đẹp cho hai huynh đệ ta.

thế đại ca cần ta giúp gì không?

Nam tử trầm tư nhìn đến từ văn gật gật đầu đệ đệ

Từ văn trở nên nghiêm túc chuẩn bị cẩn lắng nghe

Nam tử trên tay cầm lấy một cây gỗ đệ đệ hôm nay ta sẽ chuyền thụ một món thủ phát dù sao nay ngươi không có ta bên cạnh vẫn có tựa lực cánh sinh

Theo ta!

Nam tử đi vào trong căn phòng không lâu hắn đi ra, trên tay cầm lấy thứ cổ quái ừm rất kỳ lạ

hắn đưa đến trước mặt từ văn

Từ văn cầm lên xem xét đây là không phải cái ổ khóa sao, có làm rất đơn sơ nhưng lại rất chắc chắn ngần đầu nhìn lại mạc lộ

đại ca đây là??

Nam tử giọng nói đầy thấm thía đệ đệ đợi khi nào ngươi mở được này ổ khóa thì hãy đến tìm ta.

Nhưng đại ca ngươi không đưa ta chìa khoá a làm sao mở được đi thiếu niên nghi vấn

Nam tử thở dài giọng nói đầy thấm thúy đệ đệ à nếu dễ như vậy còn có ai cần thuê chúng ta nữa.

Thiếu niên cầm lấy ổ khoá trầm tư muốn mở được cái nay mà cần dùng đến chìa khoá rất dễ

có gì đâu khó đâu.

Nhớ đến kiếp trước chính mình chỉ cần đùng đúng một cây tâm liền có thể mở khóa nhìn vào chiếc khoá cổ xưa trong tay

hắn không khỏi đưa đến ánh mắt khinh thường đây

Đi vào trong tùy tiện tìm kiếm một sắt nhỏ trước hết phải biết cấu tạo của một ổ khoá có trục xoay, lò xoa là cơ bản rất dễ mở

Lúc còn đi học chính mình cũng đã từng tìm hiểu về mảng nay nên cũng coi sành sỏi, về lí thuyết tương đối nắm gõ

*về lí do hắn tìm hiểu Nhưng thứ nay sao đó lại là câu chuyện rất dài

Cẩn thân đem hai nẹp vào bên trong ổ khóa cẩn thận lắng nghe nhưng mà ngoài ý muốn chính là không đút vào được nhìn lại miệng khoá rất nhỏ

kết cấu bên trong ờ ờ..

đột nhiên hắn chợt nhận ra ổ khóa kiếp nay khác với kiếp trước a

Cầm lên chiếc khoá lên tay hắn bắt đầu ngồi ngẩn người ra.

Thoáng chốc ánh sáng buổi chiều đã nhuộm bên đến trong sân, ở trong sân có thiếu niên ngồi nhìn ổ khóa trên tay đột nhiên hắn ngộ rồi

Cần gì suy nghĩ cho phứt tạp chỉ cần thay mới nó đi không phải hay hơn sao

Nhưng như thế thì không đúng lắm trong đầu nhớ đến thứ dụng cụ ở kiếp trước kìm chợ lực, ở đây lấy đâu ra Kìm trợ lực, trong lòng hắn bây giờ hiện lên rất nhiều biện pháp mở thứ nay

Đột nhiên sau lưng chuyện giọng nói của mạt lộ

Đệ đệ ngươi mở được chưa

Bạn đang đọc Thuần Lương.. sáng tác bởi lylysam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lylysam
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.