Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ tỷ tỷ xinh đẹp môi đỏ mọng nha

Tiểu thuyết gốc · 3450 chữ

Thân ảnh đỏ thẩm a, chậm rãi bước chân dài...trên tay cầm lấy cây dù giấy đôi mắt chậm lướt qua qua hai tên thiếu niên nàng có khuôn mặt vô cùng xinh đẹp à, đôi mắt sao có màu hồng nhạt đôi môi đỏ mọng tựa như vừa mới tim thuốc vào rất chi là nguy hiểm.

đôi chân mày rất đẹp chỉ là chân mày bên trái hình như bị con gì gậm mất đồng dạng bị mất một bên rồi trong tuy vậy vẫn là đẹp thiếu gì nhỉ.

Nở ra nụ cười làm cho căn miếu điều phải vì đó sáng lên, hai vị công tử có thể cho nữ tử tá túc giây lát được sao giọng nói ngọt ngào như mật a

Tâm phải tịnh tâm phải tịnh ta. ực ực trắng vậy nha

La trấn phản ứng lại hắn như bị hút mất hồn đi khẽ cười ngây ngô đáp được được vị tiểu thư này bên ngoài rất lạnh vào bên trong đi.

Nữ tử nhẹ nhàng rắp lại dù giấy, bước chân nhẹ qua cửa làng váy khẽ vẫy

Trong lúc đó từ văn cũng bị ngây người vì nữ nhân này qua xinh đẹp

làng da trắng trắng nõn nõn đối mắt kia tựa như biết nói đôi chân kia, đi không chạm đất ừ .

Ảo giác dụi dụi mắt về nhìn lại đến.

Thứ nhìn thấy là đôi chân cũng rất trắng ta sao mắt có vấn đề đi.

Nữ tử bước đi đến gần đống lửa khẽ mình ngồi xuống đôi môi mọng miễn cười ta gọi tử kiều cứ gọi ta kiều nhi là được đúng nha nơi này lạnh như vậy hai vị công tử là từ nơi nào đến muốn đi về đâu à.

La trấn hớn hở điều nhi tiểu thư chúng ta từ tử yến Thành mà đến muốn đến quận thê phủ thâm gia khoa khảo a hắn có vẻ khá tự hào

Ô nữ tử khẽ kinh ngạc là vậy sao như vậy nàng trong ánh mắt không nhịn được có chút kỳ quái.

hai vị công tử điều cùng là muốn đi thi khoa khảo sao.

La trấn không thể nào đem ánh mắt rời khỏi nữ tử nhẹ đáp đúng vậy a chúng ta ... Trong lúc nữ tử kiều nhi gì đó và la trấn trò truyện

Từ văn nhìn quanh trong miếu trong đầu trí nhớ hình ảnh dần xuất hiện miếu hoang đổ nát nữ tử kì lạ trong lòng dần sinh loại cảm giác hình như là rất quen thuộc sao ta thấy cảnh này ở đâu rồi thì phải chật chật thiếu gì nhỉ

Một cơn gió lạnh thổi qua làm lung lây ngọn lửa

Đúng rồi nha khoang đã

Trong lúc hắn nhìn quanh thời điểm đột nhiên khuôn mặt từ văn tái mét mặt mài đầu óc xoay xẩm, bởi vì thứ nhìn đến dưới ánh lửa chiếu gọi thân ảnh ba người mà chỉ có hai bóng bóng

Hay nha

Gun cầm cặp nhìn đến sau lưng nữ tử xinh đẹp, vậy mà không có không có

Thật không có nha.

Thời khắc này lại gặp nữa gọi, Nữ tử hình như cũng chú ý đến biểu hiện từ văn

Vị này công tử có sao không nha nói đến đứng dậy đi đến bên từ văn cánh tay trắng nõn đặc lên vai thiếu niên vuốt vuốt vượt nhẹ lên cầm

Ánh mắt tựa như cười như không nhìn đến thiếu niên khẽ thấp giọng bên tay, a da bị chàng phát hiện rồi nên làm sao đây hay là có cần.

Ta ta giọng muốn hét lên nhưng tiếng phát ra chỉ là ta ta, đối mắt nhìn đến nữ tử trước mắt trong lòng âm thầm hét xong đời ta rồi.

Là quỷ nữ sao cao lắm quỷ vậy nha

Lan quân nha chàng thật là làm sao la lớn như vậy.

Tâm ta tĩnh không thấy ngươi có ai cứu mạng sao.

Yêu nữ một tiếng quát lớn vang vọng đất trời.

đột nhiên ngoài cửa vang lên giọng miện phật nữ thí chủ ngươi không nên tiếp tục xác sinh giờ quay đầu làm bờ vẫn còn kịp A di đà phật

A Di Đà Phật!

A di đà phật!

Nữ tử tay ngọc khẽ đang nắm lấy cổ từ văn lung lây lắc lư đang muốn dùng lực thời điểm nghe đến đó, ánh mắt mọi người điều đồng loạt nhìn ra ngoài.

Dưới trời mưa tầm tã từng tia sét đánh qua bầu trời chiếu sáng một thân ảnh đó là thân thể bên ngoài mặc tăng bào có dính lấy từng chuỗi hạt một tay cầm chuỗi phật

không ngừng niệm tục A Di Đà Phật hắn bước chân nhẹ nhàng như hacker cơ một dạng bước một đã đến cửa miếu rồi đó là từ văn nghỉ.

Điều làm người khác khinh ngạc đó là nước mưa điều không thể thấm đến thân thể hắn điều bị trượt xuống theo.

Vị hòa thượng khẽ chấp tay về nữ tử áo đỏ a di dà phật gã nhìn nữ tử thở dài thi chủ cớ gì phải làm như vậy bọn hắn cũng không phải người hại ngươi sao cứ nhất thiết phải tăng thêm sát nghiệp.

ta khuyên thí chủ không nên tiếp tục tạo oán nghiệp mau mau thả bọn hắn ra theo lão nạp trở về

Nữ tử đôi mắt đẹp nhìn đến hòa thượng hừ lạnh ngươi tên đầu trọc xuống ngày nói muốn siêu độ ta được vậy lấy mạng ngươi đổi đi.

Nói rồi ném từ văn qua một góc đạp đến trên tường ho ho vài cái không có máu chảy ra.

Nàng không biến từ đâu biến ra một thanh kiếm kiếm trong rất đẹp có rất nhiều đầu lâu treo quanh còn biết phát sáng nữa chiếu chiếu .

bị vứt ra về sau từ văn cảm thấy thân thể chính mình lại có tự do rồi

Bên này la trấn nhìn đến trợn mắt học mồn hô lớn Thần tiên là thần tiên khẽ ôm lấy cột nhà ánh mắt hoảng hốt ta ta là tiên .

cử động được từ văn không quan tâm cái gì thần tiên chứ trả tiên,vọi vàng nhanh chân tìm chỗ núp chui xuống cái bàn dưới chân tượng phật nhỏ giọng thì thào cũng niệm bốn phương chư phật câu xin các ngươi chê chở ta kẻ đáng thương nay không thấy ta đi.

ở ngoài không ngừng có âm thanh va chạm của binh khí

a di dà phật nữ thí chủ oán khí này thật quá nặng nghe bàn tăng một câu ta khuyên bỏ xuống đồ dao

nói nhảm đưa cho ta mượn ngươi đầu đi.

Từ văn, các ngươi không thấy ta không ai thấy ta thần phật xin bảo vệ từ văn ta

La trấn kinh hô a hòa thượng đừng đánh kiều nhi tiểu thư a.

Hòa thượng thở dài dị thì bần tăng xin đắc tội nữ thí chủ rồi nói lấy ra chuỗi phật trên tay trong miệng bắt đầu đọc lên âm thanh khó hiểu

....

Phía sau đầu hòa thượng phát ra ánh vàng óng ánh sau đó đánh ra một chương hướng về nữ tử áo đỏ bay vèo vèo

Nữ tử cũng không chịu yếu thế cứ ngạnh kích dùng đoàn của hoà thượng một tiếng nổ lớn ánh sáng chiếu khắp nơi khói bay mù mịt ...

Đợi bụi bay hết về sau , trước mắt cảnh tượng để cho từ văn lú đầu ra xem sợ mất hồ vía

Hòa thượng lúc y phục đã rách nát thân thể nhiều chỗ máu chảy xuống không ngừng trên thân như có trâm nghìn lỗ

nữ tử ánh mắt băng lãnh trên tay cầm lấy trường kiếm phát sáng tinh cái đầu lâu tựa như cười kặc khặc.

Hòa thượng thất kinh ngươi ngươi chẳng lẽ đã luyện thành giọng nói bên trong không giấu vẻ sợ hãi.

Nữ tử chỉ hư nhẹ lạnh lẽo ánh mắt khiến người nhung nhớ à.

Lão nạp thất lễ là thất lễ rồi nói khi muốn quay đầu đi thời điểm nhưng nhớ đến còn có người cần cứu thế là dem nằm trên đất la trấn mang lên đang muốn đi

Nữ tử tựa hồ cũng có kiên kỵ đôi chút không dám đánh lên với hoà thượng

dưới chân bàn từ văn thấy cảnh này vội đứng dậy hô lớn Đại sư a đại sư!!!!còn ta còn ta mang ta theo với nha ấy như mà khi cắt lên giọng

nữ tử xinh đẹp như hoa kia nhìn đến hắn không ngừng kêu cứu nàng cười khanh khách tiểu huynh đệ tối nay hay ngươi cứ ở lại đây với tỷ tỷ nha.

hắn giờ này đã sợ đến xanh mặt rồi tỷ tỷ ta đắc tội ngươi khi nào a ta chưa nhìn thấy gì mà, sao ...hướng ánh cầu xin về phía vị đại sư cao thâm

Vị này hòa thượng không dám đón ánh của hắn chỉ thở dài quay rồi đi chỉ để lại một câu

yêu nữ thực lực đã trên bần đạo chờ ngày thần công ta đại thành nhất định quay lại báo thù cho thí chủ...

A Di Đà Phật.

Đây. nhìn hòa thượng đạp gió mà đi tia hi vọng trong từ văn bị đập tắc xong con mẹ nó đời rồi.

Ngắm nhìn nữ tử áo đỏ dần đi đến gần mình thiếu niên không do dự mà đứng dậy bỏ chạy.

Nhưng mà làm sao chạy được chưa kịp làm gì chỉ cảm thấy dưới chân bị thứ gì đó nắm lấy , lại cuối đầu nhìn đến xem chỉ thấy đó là một cánh tay rất dài.

ánh mắt hắn hoàn toàn tuyệt vọng khuôn mặt tái Nhợt cùng âm thanh thảm thiết hì hì để tỷ tỷ xem nào...

hắn dần bị lôi vào miếu nát âm thanh cánh cửa cũ nát chậm rãi đóng lại răng rắc.

Bên trong ngôi miếu có vẻ u ám

thiếu niên gương mặt tái nhạt nằm trên đất thân thể không nhúc nhích từ hồ như đã chết đến nơi.

tay trái nữ tử không phải là nữ quỷ cầm lấy một mảnh ngọc ánh nàng lộ ra vẻ hoài nghi nhìn đến như đã chết từ văn mở miệng hỏi ngươi từ đâu có được thứ này.

Ngẩn đầu nhìn đến miếng ngọc trên tay (tỷ tỷ xinh đẹp) nữ quỷ ác ma trong đầu suy nghĩ một lát

Sau đó cuối cùng hắn nhớ ra mảnh ngọc này cố sự mùa xuân năm ấy nha!!

Từ văn ngươi mau trả cho ta, một cái nữ hài nước mắt đầy mặt không ngừng khóc vừa lau vừa đuổi theo nam hài trên tay nam hài là mảnh ngọc

Ngắm nhìn trên tay nó óng ánh tựa như điều khắc một dạng, nam hài đánh giá mảnh tỉnh xảo

trong đầu hắn suy nghĩ đến cuối cùng có thể bán được bao nhiêu tiền xem ra là đồ tốt đi.

Hồi tưởng tới đây ký ức tới đây hết rồi.

Lặng lẽ nhìn qua nữ quỷ có vẻ như vật này rất quan trọng với nàng ta a không phải người quen đi.

hắn lộ ra nét vẻ buồn bã

Thứ đó sao đấy là vật đính ước của ta và thanh thanh nàng.

nói tới đây trên mặt không kìm được nước mắt chỉ tiết chỉ tiết,ta với nàng ấy có duyên như không phận a, không thể hoàn thành lời hứa với nàng thanh thanh a ta có lỗi với ngươi chỉ có thể đợi kiếp sau trả ự.

Nữ tử nhìn tới từ văn hơi câu may khẽ buôn ngọc bội trên tay xuống mở miệng ngươi đi đi tốt nhất nhanh rời khỏi đây

Nghe được lời này hắn chưa kịp phản ứng

Những mà nghe giọng nói nữ tử kia tốt nhất trước khi đổi ý ả.

Nghe vậy hắn vui mừng đến phát cuồng đứng dậy vái tạ đa tạ tỷ tỷ, không muốn nói thêm lời đã dắc chân lên cổ chạy rồi quỷ nha.

Trước khi bước ra hắn hình như nghe giọng thấp thoáng ngươi tốt nhất không nên phụ nàng ấy .(,Cái gì ngươi nói gì nha)

ra khỏi miếu hoang, hắn hướng về một phương mà điên cuồng chạy đi khoản chừng chạy đến lúc cảm thấy chân mỏi mình không còn cảm giác mới ngồi lại thờ học học.

vô thức muốn móc tâm bản đồ ra nhìn nhưng mới nhớ hình như vứt nó rồi, hơi suy tư hồi lâu trở về thế mang theo tâm tình lo âu hắn lại ngược về miếu ngoan.

Bên ngoài miếu hoang nữ tử xinh đẹp ngẩn đầu nhìn lên bầu trời xanh thẳm, đang đúng này thân ảnh hì hục chạy đến ngừng lại chào tỷ tỷ.

nữ tử kinh ngạc thiếu niên lần nữa vào miếu hoang khoản hai phút thiếu niên chạy ra, trước khi đi còn không quên vẫy tay tạm biệt tỷ tỷ xinh đẹp.....

Nữ tử ánh mắt có hơi lo lắng trong lòng lo cho muội muội của mình có phải hay không ta nên trực tiếp giết hắn đâu để nàng ấy..

Cứ thế khi có bản đồ từ văn tiếp tục lang thang trong rừng đối hắn có kỹ năng sinh tồn là không có.

Nhưng mà hắn rất thông minh nha cứ thế nhờ vào sự thông minh của mình tìm đến nguồn nước cố cầm cự qua ngày là chuyện rất dễ.

Trên đạo lộ đường núi rừng có hai thân ảnh màu xám trên lưng vác theo trường cung cũ kỹ đi chân trần, bước đi nhẹ nhàng nhã đi trên gập ghềnh đường núi chập trùng thỉnh thoảng có thể nghe tiếng nói của nam tử nói với thiếu niên bên cạnh

an nhi ngươi nên nhớ nếu ngươi vương cung bắn tên sau ba phát điều không trúng thì nên từ bỏ không nên đuổi theo

Thiếu niên nghi hoặc a tại sao không nên bắn mũi thứ 4 nha, nam tử lắc đầu ta cũng không biết lúc nhỏ ta cũng được đại như vậy rồi.

có lẽ ý trời không muốn nó chết nên thợ săn nhà chúng ta sau khi bắn 3 mũi tên nếu vật không chết thì tha cho nó vậy.

Thiếu niên vui vẻ gật đầu ta nhớ rồi phụ thân.

Phụ thân ngươi nói sao hôm nay chúng ta đã đi xa như vậy điều không thấy có thú rừng nha bọn nó điều chạy đi đâu thiếu niên có hơi khó chịu.

An nhi thợ săn chúng ta cần nhất là kiên nhẫn nếu không có kiên nhẫn ngươi vẫn chưa phải một thợ săn họp cách

Vâng phụ thân.

Ninh an là thiếu niên sống ở an nhiên trấn hôm nay hắn được phụ thân đích thân dẫn đi săn đắc lên núi săn thú .

Làm cho ninh an rất kích động muốn nhanh thể hiện tài thiên xã chính mình cho phụ thân xem.

rồi đột nhiên ninh an nhìn thấy bụi cỏ rần đó động đậy hắn cơ hội ngây lập tức dơ cung lập tên sau đó vụt mũi tên bay vào bụi cỏ ự

An Ninh vui vẻ nhìn phụ thân a bắt trúng rồi, tốt nam tử khẽ khen một câu khi hai người đến bụi cỏ xem xét thời điểm

Ninh an chuối vào bụi bên trong thứ chờ đợi hắn không phải là con thỏ hay gì đó mà gã nghĩ

Một là thân thể nằm úp mặt xuống đất mũi tên ninh an chuẩn xác vô cùng chấm đến bắp chân thiếu niên

thấy cảnh này ninh an lập tức hét lên tiếng la hù dọa không ít đồng vật nhỏ.

Bên ngoài an minh nghe thấy nhi tử hét cũng vọi vàng đi vào

chuyện gì

cảnh tượng trước mắt khiến khuôn mặt nghiêm túc lại hắn nét mặt cũng không khỏi hơi lo lắng

ngưng trọng nhi tử vậy mà bắn trúng người.

lại gần xem xét

Ninh an bên sợ hãi vô cùng phụ thân ta vậy giết người rồi thiếu niên miệng run rẩy tay cầm lấy cung cũng gun rẫy theo.

Vẫn chưa chết ninh minh đứng dậy nhìn còn trai mình chỉ người nằm dưới đất không rõ khuôn mặt toàn thân điều là màu đen

â à mũi tên tên nhi tử bắn đăm vào chân trái thiếu niên làm máu chảy ra không ngừng

Ninh an mang mau người đến về cho lương y ngài ấy có thể cứu được mau giúp ta một tay

Ninh an nghe được người vẫn chưa chết hắn vẫn còn đang lo sợ có phải hay không quan phủ muốn đến bắt mình đâu.

Cứ thế ninh minh cẩn thận đem thiếu niên bế đến hai người mang thiếu niên vọi vàng chạy về phía hướng trấn nhỏ.

Từ văn đang trong khu rừng đi ra thân thể của hắn đã không nhìn ra hình người rồi.

Do nhiều ngày bên trong rừng sâu đầu tóc rối bù thân thể còn có không ít vết thương lớn nhỏ...

Ngồi xuống khi đang nghỉ mệt ở một bụi cỏ thời điểm hắn chỉ thấy tia hắc ảnh bay qua( phập...

Rồi đó cuối đầu nhìn bắp chân mình nơi đó lẳng lặng nằm mũi tên mũi tên điều khắc hoa văn khá đẹp không biết kẻ nào rảnh tới nỗi ngồi khắc hoa trên mui tên đi.

đầu óc tựa hồ không kịp ứng sau đó từng cơn đau kéo đến không kịp la hét con mẹ là ai nha.

Trước khi ngất đi, thật thật là nhiều máu mũi tên ở đâu ra

Mặt trời dần lên cao ....

đầu óc mờ màng hắn cảm thấy đầu rất đau tỉnh dậy từ trong mơ hồ đã có mùi thuốc chuyền đến mũi, con mắt mỏi mệt khẽ mở ra nhưng tầm mắt nhìn con ngươi đó là mảnh hắc ám toàn bộ điều là bóng tối, nhắm mắt mở mắt, vẫn như vậy

Đây một thoáng ý nghĩ hiện lên trong đầu ta mù rồi sao không phải chứ ngất tỉnh dậy đã tại sao

Ta ta !Nước mắt không kịp cứ thể chảy ra ngoài, từ văn ta đã trên đường là sĩ tử lập trí muốn làm cái trang nguyên nha

Vậy mà nghĩ đến vượt qua bao nhiêu khó khăn hiện giờ mình không hiểu thấu bị mù rồi, đang lúc tuyệt vọng nhất lòng hắn có tia ánh sáng chiếu vào đôi con ngươi.

Ạc

Có thân ảnh xuất hiện trước mắt đập vào mắt là mảnh trắng nõn..

Một khuôn mặt ông lão hiền lành xuất hiện trước thiếu niên

Lão mở cửa ra nhìn vào bên trong, ấy a tỉnh rồi sao tỉnh dậy là tốt là tốt rồi.

Trong lòng vui vẻ ta không có mù nhìn ông lão tóc bạc trắng

ta đang ở đâu vậy ngài là ai có phải bụt sao.

Lão già nhìn hắn bụt gì Ở đây gọi an nhiên trấn người là bị trúng tên được hai tên kia mang về.

nếu trễ chút nữa đã sớm chết còn ở đó bụt...

Từ miệng ông Lão hắn biết được thì ra mình trong lúc vô tình bị bắn trúng tên.

thế là bị mang chỗ ông lão

ông lão này gọi triệu lương đại phu là y sư có tiếng trong ở đây hiền lành phúc hậu.

Đa tạ ơn cứu mạng triệu đại phu ơn cứu mạng.

từ văn chân thành cảm ơn.

Triệu lương khẽ vất tay không có sự tình gì chỉ là vết thương cần phải tĩnh dưởng mới được không nên suy nghĩ nhiều có biết sao.

nghe được tin thiếu niên tỉnh lại hai người an ninh cũng với an minh điều vội chạy đến rối rích xin lỗi đồng thời biểu thi chính mình chăm lo đến khi nào hắn vết thương lành.

Từ văn cũng nhân lúc này mà hỏi nơi mình đang ở phương trời góc bể nào rồi.

đáp án làm cho hắn có chút không tin tưởng vậy mất nửa ngày chỉ đi lòng vòng

Chỗ thi khoa cử lại nằm rất xa nơi nay ở trong thời gian ngắn trước đó phải đến hà phổ thành nhập vào thương hội cứ mà đi a may ra còn có cơ hội.

Bạn đang đọc Thuần Lương.. sáng tác bởi lylysam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lylysam
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.