Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyển cũ bỏ qua

Tiểu thuyết gốc · 2524 chữ

.

Ba ngày đi qua rồi chẳng thèm ngó đầu nhìn lại.

Trên mặt thiếu niên lộ ra vẻ ngoài nghi ngươi chắc tấm bàn đồ nay là thật sao, từ văn đầy nghi ngờ nhìn vào bản đồ trên tay này trong nó vô cùng cũ kỹ xem liền biết rất lâu rồi là hàng tồn kho đi.

Ở một bên la trấn không có ý tứ nói đây mua lại của đám thợ săn gần nhà, ngươi yên tâm nhất định là chính xác khẽ thở dài một hơi

Thiếu niên có một nghi vấn thợ săn từng đến qua thê châu phủ., không còn cách nào khác phải tiếp tục đi thật ra hiện giờ hắn cũng có chút hối hận rất muốn quay về về.

Nhưng quay đầu nhìn rừng cây um ba ta tùm lum xuân quanh đành thở dài gậm ngùi đi tiếp.

Màng đêm dưới trời

Hai bóng dánh thiếu niên người tiếp tục ở trong rừng đi dạo băng rừng vượt núi lội suối, cứ thế thoáng chọc lấy đất làm giường lấy trời làm ngối

Lấy cây làm củi rất chi là sản khoái.

Ở thời gian trong rừng hai ngươi phải nói là nhìn đến rất nhiều thứ hay ho như buổi tối sẽ nhưng ngọn lửa bay ngang qua lại.

trong đầu từ văn nghĩ đến đó chỉ là vài con đôn đón thôi â ủi chính mình tâm linh nhỏ bé không sao không sao chỉ cần bình tĩnh trong lòng không ma liền không thấy.

Có lúc hai người sẽ nhìn đến những thứ kỳ thú nhưng buổi tối, từ văn đi rửa chân trên dòng suối phát hiện chân mình vậy mà bị rất nhiều rông riu bám vào rất nhiều rỡ hoài mà ra

Khá giống tóc ai cắt bỏ đi .

kết quả hắn trực tiếp mặc kệ!

Trong một tháng trong rừng sâu núi thẳm điều hắn thắc mắc vì sao điều đi cả tháng điều không thấy một con thú nào ít nhất phải có con gì đó nha.

Lần nữa nhìn vào bản đồ trẻ trên bản đồ chỉ đánh dấu mà kỳ thật cái điểm đỏ đỏ, theo la trấn lí giải đó chính là nơi có nước còn chính mình ở đâu trên đây ầ.

Thiếu niên cũng không biết mình đang ở đâu nữa.

ở bên cạnh, cái tên la Trấn này giống như cũng không biết gì mà thấy thích hợp hơn là du sơn hoan thủy

Mang đêm bao trum khu rừng giữa bầu trời đầy sao, hai thiếu niên ngồi dưới đống lửa ét ét ở ét hình như có con gì đó kêu giọng hơi lạ nha.

Dưới ánh lửa hai thiếu niên ngồi tụ lại hôm nay lại ăn thịt khô nữa a la trấn có hơi bất mãn nói ra

Vậy ngươi liền không ăn để cho ta là được ấy ta không có ý đó a từ văn không chút để tâm mà ăn lấy.

Thông thường để ăn dỡ nhạt miệng dễ tiêu hóa lợi khuẩn.

hắn thường hái thêm ít lá cây dại nữa bỏ ăn chung với thịt mùi vị cũng không tệ lắm.

đang lúc hắn ăn ngon, đột nhiên

Liếc liếc nhìn vào lá cây kỳ quái trong nồi thông thường lá cây ăn chỉ bốn lá, lá cây trên tay này vậy sáu lá nhìn mắt qua la trấn

Giọng nói hắn gun gun a trấn trấn la la lá ngươi hái thứ này ở đâu thế

Thiếu niên lúc nằm tựa đầu vào góc cây, cánh tay vỗ vỗ bụng nói chuyện cũng vô cùng thoải mái, à lá cây sao ta cũng biết nữa ta tùy tiện hái thôi

có chuyện gì sao.

Khuôn từ văn trở nên khó coi phải biết không lá nào cũng ăn được a vọi vàng dùng tay muốn nôn ra

chưa kịp nôn ra thì ánh mắt đã dần mơ hồ, trước mặt dần xuất hiện hình ảnh kỳ quái thân thể trở nên hưng phấn chưa từng có một cổ không nói rõ chạy dọc toàn thân đi .

Thế là hắn bắt đầu mất kiểm soát chậm rãi đứng dậy, bắt đầu nhảy múa, leo trèo làm hành động khó hiểu

mà bên này la trấn cũng không khá hơn gì

chiếc bác đựng lá cây bị hất đổ lộ ra ít rau dòng nước chảy thuận chảy ra xuống đất thời điểm cây cỏ tiếp xúc với nước canh bắt đầu héo úa!!..

dần dần mất đi ý thức hắn trước đó vậy nhìn đến một vì mỹ nữ xinh đẹp đang cởi áo sắp cởi rồi.

Mặt trời dần lên cao ánh sáng chiếu gọi khu rừng

Thiếu niên đôi mắt chậm rãi mở ra gió thà thẳng vào mặt khi mỡ mắt ra thời điểm là bầu trời xanh thẩm thân thể chuyền đến mỏi mệt.

hắn chỉ cảm thấy gió lạnh thổi xui xui qua cuối đầu xuống đã thấy cảm tưởng làm không tin được.

Không biết bằng cách nào đó chính mình vậy mà trèo lên ngọn cây ngồi rồi

Nhìn xuống phía dưới là một mảnh trong không.

khuôn mặt tái mét từ văn vậy ta nhìn đến cái gì a dưới đó là một con mèo lớn rất lớn đang ngồi ở gốc cây ngẩn đầu ánh mắt long lanh còn chảy nước bọt trong rất đáng yêu.

Gió lạnh thổi qua làm thể hắn lung lây theo cây tựa đôi mắt của mèo lớn cũng nhìn theo cây mà đung đưa theo.

hiện giờ thiếu niên rất mỏi tay nhưng trên tráng chảy xuống từng giọt mù hồi lạnh cảnh tượng này nghĩ đến tên la Trần kia còn không sống.

Không biết được đoán là không sống nổi đi .

Đang trong lòng hắn muốn cầu trời cho linh hồn la trấn siêu thoát sớm lúc.

Haiz có giọng ngáp dài chuyền đến

đến

Theo giọng nói mà trong lại cành cây đung đưa không thấy một ai a

ta biết ta biết ngươi chết rất oan nhưng cũng không nên đến tìm ta ngươi chết không nên về hù ta.

ta là ngươi huynh đệ tốt sao lại làm vậy

Mà La trấn lúc này vô cùng hoạn mang khi tỉnh đã thấy bị treo cây hơn nữa ở dưới còn có con gì rất to ngồi nhìn mình

Đang không biết làm sao thì hướng xuống hiện trên nhánh cây gần đó từ huynh

la trấn lần nữa cắt tiếng gọi?

Lần nữa nghe tiếng từ văn quay cuối cùng phát hiện tên la trấn

ngươi ở trên còn doạ ta

biết tin tên la trấn không sao từ văn cũng thở phào

Nè chúng ta làm sao xuống dưới

Ta không phải đang nghĩ sao

Mặt trời dần lên cao lúc từ văn cảm vừa đói vừa khát miệng đều khô

Giọng nói nam tử truyền đến từ huynh đệ ngươi còn sống sao

Không có âm thanh trả lời la trấn khẽ gật mình thật không phải chết thật vừa mới trôi qua một ngày sao yếu đuối quá.

Nhìn đến rồi khuôn mặt từ văn xanh lét do tối hôm ăn không biết tên lá cây không tên, giờ hắn chỉ cảm thấy bụng khó chịu vô cùng con gì kia vẫn còn dưới sao.

 la trấn hỏi?

Khẽ cuối đầu nhìn xuống thiếu niên mừng rỡ phát hiện cái nhìn họ mèo lớn đã biết mất rồi con mèo người cuối cùng cũng tha cho bọn ta.

Tuy rằng rất khó chịu tuy hắn cũng không dám đi xuống dưới chưa xác nhân nó hoàn toàn đi hắn cũng không dám làm bừa mạng vẫn là quan trọng hơn .

Nghĩ nghĩ rồi bẽ một mánh cây bên cạnh răng rắc vứt xuống đi, khi nhánh cây vừa trạm đất phát ra tiếng động một thân ảnh lớn ngay lập tức nhảy ra cắn nát nhánh cây kia khuôn mặt

ở phía trên nhìn thấy cảnh này từ văn súy tí nữa không nắm vững té xuống, ngay cả con mèo điều thông minh như vậy.

không còn cách nào hai người chỉ còn cách tiếp tục treo treo phía trên

mặt trời trên cao dần lặng xuống tia ánh sáng môi mỏ điều khô nứt nẻ ta chỉ cầu ngươi mau đi.

lại bẽ một nhánh cây vứt xuống nhưng lại phát không có động tĩnh gì nữa lại làm vài lần nữa xác nhận không có động tĩnh gì từ văn quyết định cược một phen.

Nhỏ giọng la trấn la mau mau xuống dưới nó đi rồi à .

chợt phát hiện không có âm trả lời khi ngẩn đầu thì cái tên kia từ lúc nào đã ngủ rồi.

Một lát qua đi sau hai thân ảnh từ từ cẩn trọng trên cây chậm rãi leo xuống dưới.

đến được mặt đất phát hiện trước tầm mắt  là một mảnh hỗn loạn

bao đựng thịt khô đã không cánh mà bay toàn bị cắn nát chỉ để lại những dấu cào xé, Không kịp suy nghĩ nhiều hai người sau khi leo xuống đã cấm đầu chạy chạy đến không biết đã bao lâu đi qua.

La trân phía sau đã chạy không nổi nữa thì hai người ngừng lại nghĩ ngơi.

Bây giờ toàn thân đã không có thứ gì lại nhìn lên bầu trời lúc tối xuống xuân quanh là mảng tối đen

Từ huynh đệ ta thấy đây là lần cuối chúng ta sống đi, ta còn vẫn còn chưa thê tử nữa a mẫu thân hứa với ta chỉ cần ta đậu liền hỏi ...

Ta có chắc có từ văn khó chịu trong lòng biết thế liền mang theo, cả hai người cứ vô định đi trong khu rừng

từng tiếng dơi dập cánh cùng với tiếng con trùng vang kêu làm khu rừng bang đêm càng thêm sống động .

Đàng đi răng rắc lại một chút nữa tiếng động ở sau lưng truyền đến âm thanh

từ huynh từ hình như ta đạp phải rắn rồi là rắn là là..

Rắn

Cái gì từ văn nghe được thì hơi kinh hắn từ nhỏ liền sợ nhất là rắn a còn bị cắn nữa ngươi đừng động

Chỉ cần đừng động là nó không cắn sao.

Um có thể hi vọng nó là rắn tốt đi.

mầy mò xuống chân tên nay sau xem xét nhặt lên chiếc giây leo

Trong lòng có xúc động đấm cho la trấn Ba chục phát đây là hù bất chấp hoàn cảnh đây sao.

Tiếp tục đi đang lúc nghĩ chính mình có thật phải bỏ mạng nơi này thời điểm một giọt nước rơi lên mũi hắn ngẩn đầu nhìn đến trời đã thấy có tia sét tháp thoáng không phải mưa đấy chứ

Trời má .

Ở phía trước nơi hai người từ văn và la trấn không nhìn đến..

Một khu đất trống đột nhiên có khói đen chậm rãi tuông ra hội tụ

thoái qua khói đen tảng đi chỉ thấy khu đất trống bang đầu đã có một ngôi miếu đổ nát trong đến liền biết xa sĩ bề ngoài được tráng vàng kim trụ đỏ còn nguyên chiếc bảng hiệu gì đó có điều đã bị bùi đất bao phủ đi qua không thấy rõ là viết gì.

Bên ngoài còn cố ý biến đến vài bụi cỏ xanh tốt giống như rất lâu chưa có ai ở qua chất chất hảo thủ đoạn chỉ có ai ngu mới không biết đi.

ừm ta thật cô đơn a có giọng như có như không truyền trong khoản không mờ mịt này thân ảnh tóc bay cứ bay qua lại, khặc khặc.

Kịt kịt tựa như có ai khóc than cho số phận mình hì hì hì lại đến nửa sao xem ra lại có đơn rồi.

từ văn đang cùng la trấn tìm nơi trú mưa đột nhiên như vậy ở trước mặt dưới ánh trăng mờ mờ còn chưa bị mây đen bao phủ hắn nhìn thấy đến một ngôi miếu đổ nát .

Nha ngon rồi.

À có nơi trú mưa rồi!!

Thế là mau nhanh đi đến trước vào bên ngoài miếu tựa hồ chưa từng có người qua đến giờ cỏ móc hết cả lối vào .

Cả hai mất khoảng thời gian không ít mới vào được bên trong may mắn nha.

hai người đi vào trong la trấn vô kích động gì bên ngoài trời đã bắt đầu đổ mưa rồi sám chớp nhoáng hiện thoáng mất trong rất u ám khiến lòng người sợ hãi.

Bên trong ngôi miếu đổ nát rất đơn sơ có một tương thần bị bỏ lâu nên bị rất nhiều mạng nhện dangw lên đến.

Ở tượng thờ trước chính là một cái bàn hình như dùng để đồ cúng đi trong chiếc bàn rất chi là đẹp chân bàn được trâm khắc vô cùng tỉ mỉ.

Thiếu niên bắt đầu đi vòng quanh đưa tay nhặt đến những cành cây khô đã bị đổ trong miếu đem chúng nó đốt đống lửa rất nhanh cháy lớn hơi nóng từ ngọn lửa chuyền đến làm cho không khí kiềm chế cùng lãnh lẽo dần tản ra.

Hai tên thiếu niên cảm thấy thỏi mái đuổi người tựa vào cột nhà.

Từ huynh ngươi nói xem chúng ta đang ở nơi nào đây khi nào mới đến được thê phủ quận ta thật sự rất nhớ nhà.

Xem đến đến bên ngoài từng hạt mưa rơi, nước mưa không ngừng ào ào chút xuống bên ngoài ta nghĩ chúng ta sắp đến rồi.

Lấy từ trong áo ra áo tấm bản đồ trên đó còn vươn ít nước bùn, chăm chú nghiên cứu hắn muốn xem ruốc cuộc mình đang ở cái phương trời nào.

la trấn cảm thấy bụng mình không ngừng kêu vang thế gã lấy từ trong áo một mảnh thịt khô đang định bỏ vào miệng thời điểm.

Từ văn vốn định muốn xem bản đồ nhưng chợt có cảm ứng quay đầu nhìn đến la trấn a ngươi dám dấu diếm nha ta ăn được lắm, đem tấm bản đồ trong tay vứt đến một góc mau cho ta.

Của ta.

Từ huynh đệ thịt này là của ta.. ngươi không thể dành đi

Hừ cái nào là ngươi đánh nhau vì miếng thịt khô là điều ngu ngốc đó là sách nào viết sao ta không thấy

Đừng nhiều lời mau đưa ta

Lúc từ văn lấy đến miệng thịt thời điểm đang vui vẻ bỏ vào miệng nhai lấy hắc hắc lần sau không được giấu a có đồ tốt phải chia sẻ có biết sao.

Ta thật nhìn nhầm a khuôn mặt nghiêm nghị la trấn ánh mắt có chút nói không thành lời.

Nhưng lúc này đột nhiên cánh cửa bên ngoài chậm rãi kẻo kẹt chậm rãi mở ra gió lạnh lùa vào cửa làm mấy chiếc lá bay xào xào

Dưới ánh của từ văn và la trấn !

Bạn đang đọc Thuần Lương.. sáng tác bởi lylysam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lylysam
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.