Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gia đình

Tiểu thuyết gốc · 3046 chữ

Lan Băng run rẩy đứng dậy , nàng thật sự không dám tin đây là sự thật , vậy mà nàng lại nghe được giọng con trai , xoay người lại chính là một thanh niên 6 năm nằm một chỗ kia :

Con của ta...

Lúc Bá Dương đang ngắm người mẹ bao năm qua bên cạnh mình nhưng không thể làm gì thì Lan Băng cũng chăm chú nhìn hắn, một lát sau, khoé mắt nàng rưng rưng, bước nhanh về phía trước, nhẹ nhàng ôm Bá Dương vào lòng.

-Dương , là con , thực sự là con , con …con làm sao ….làm sao khỏi rồi , đây không phải là mơ chứ , 6 năm qua ngày nào ta cũng mơ nhưng không có giấc mơ nào chân thật như này !

Được mẹ ôm vào lòng, Bá Dương vốn đầu óc tỉnh táo hiện giờ cũng đơ người ra, 6 năm qua , rất nhiều lần Lan Băng vào nằm ôm thân thể thực vật của con trai mà khóc , nhưng lần này , cảm giác thật sự khác , thật sự rất khác . Bá Dương nghẹn ngào :

-Mẹ à , là sự thật , không phải mơ , con trai của mẹ thực sự khỏi rồi !

Ôm người mẹ tội nghiệp đang khóc trong lòng , mắt Bá Dương hướng về phía cha mình :

-Cha , con trai người khỏi rồi , con trai bất hiếu nhưng năm qua vô tích sự không giúp gì được cho cha !

Trần Bá Đạo run lên , đứa con trai này của ông không những khỏi rồi , mà qua câu nói trên của con còn có thể thấy sự trưởng thành của con trai thật là song hỉ , nhưng quan trọng nhất vẫn là khỏi rồi :

-Tốt rồi tốt rồi , thực sự tốt rồi , khỏi là tốt , khỏi là tốt , dù con không bị như vậy thì con cũng vẫn vô tích sự như vậy thôiii !

Lan Băng trong lòng của cậu con trai quý tử nghe vậy lập tức gắt :

-Lão Đạo chết tiệt , con trai mới dậy không nói được câu nào tử tế , ông mới là đồ vô tích sự , tối nay xuống lầu ba ngủ đi !

Lúc này , lần đầu tiên Trần Bá Đạo không cảm thấy sợ khi bị vợ đuổi xuống tầng ba ngủ , sự vui mừng của ông đã lấn át hết thảy , ánh mắt ông tràn đầy tình thương nhìn hai mẹ con họ.

Bên cạnh , Thanh Tâm nhìn thấy cảnh 3 người thân đoàn tụ mà mừng lây , nàng cũng không kìm lòng được mà chảy nước mắt . Và rồi nàng lại chợt liên tưởng đến bản thân , liệu có ngày mình được gặp lại cha mẹ hay không , gặp lại họ mình có tha thứ cho họ vì đã bỏ rơi mình hay không và .. liệu họ còn trên đời này hay không . Lúc này một nỗi cô đơn , chạnh lòng nổi lên trong lòng cô .. nhìn họ hạnh phúc biết bao .

Nhận thấy khác thường , Bá Dương tiến lên , thình lình ôm lấy Thanh Tâm, nhẹ nhàng nói với nàng :

-Thanh Tâm, thật sự cảm ơn em 6 năm qua đã chăm sóc anh , đặc biệt là đã bên cạnh bầu bạn với cha mẹ anh , em không cần cảm thấy tủi thân , ba mẹ đã xem em như con gái rồi , trong lòng họ em cũng giống như anh vậy đều là đứa con yêu quý trong lòng họ thiếu ai cũng không được . Em đã chăm sóc anh nhiều năm qua , quãng đời còn lại ….để anh

Nghe được những lời này , Thanh Tâm cảm thấy hạnh phúc khôn xiết , đúng vậy , nàng đã thích chàng trai đang ôm mình rồi . 6 năm chăm sóc , hình ảnh của chàng trai này đã in sâu vào từng tế bào của nàng rồi , có những lần nàng tưởng tượng ngày nào đó không còn được ở bên và chăm sóc anh ấy nữa , lúc ấy tim nàng như vỡ ra vậy , cũng chính những lúc như vậy nàng nhận ra bản thân đã yêu thích Bá Dương rồi .” quãng đời còn lại để anh “ đây có phải là lời anh ấy tỏ tình không , cha mẹ còn đang nhìn , ngại quá đi thôii . Đang hạnh phúc chín tầng mây đột nhiên nghe Bá Dương nói tiếp khiến nàng thật sự muốn đánh cho tên này trở về thực vật mất .

-Anh cũng sẽ như cha mẹ , đối xử với em , như e gái vậyyy !

Thanh Tâm điên đầu : “thực sự tức chết ta mà .. đây là người mà mẹ khen thông minh ư “ đẩy Bá Dương ra , Lan Băng phụng phịu nói .

-Vâng quý hoá quá , thưa anh traii !!

Nhìn thấy biểu hiện của đứa con gái , hai người lõi đời như vợ chồng Bá Đạo sao không biết là Thanh Tâm nghĩ gì , Bá Đạo cười vang :

-Haha , con trai tỉnh lại , con gái yêu quý thì quy về một mối , không sợ phù sa chảy ruộng ngoài , thật sự là vui chết ta .

Bá Dương như người ngơ không hiểu chuyện gì , ba mẹ thì cười hớn hở gian xảo , Thanh Tâm thì mặt đỏ bừng nhìn mình với ánh mắt căm tức . Không có đường lui Bá Dương chỉ biết đánh bài chuồn :

-Dì sáu , có gì ăn không , 6 năm qua chỉ tiếp cái thứ nước dinh dưỡng chết tiệt kia mà không được ăn mặn , lần này phải ăn cho thoả mới được .

Nói rồi , Dương lập tức tiến tới nhà bếp . Khuất bóng Dương , Lan Băng mới tiến tới cầm tay Thanh Tâm :

-Con gái , tiểu tử này tuy 21 tuổi rồi nhưng 6 năm nằm trên giường , trước đó cũng chỉ là cậu nhóc 15 tuổi nên là yêu đương tình trường còn mù mịt , đợi thêm một khoảng thời gian , đến lúc đứa nhỏ nhận ra con gái ưu tú thế nào chắc chắn sẽ bám dính lấy con mà thôi .

Thanh Tâm nghe vậy thì vô cùng giật mình , không ngờ tâm tư nhỏ bé của mình đã bị mẹ nhìn thấu , nàng lý nhí trong cổ họng :

-Con biết rồi !

Trong lòng nàng lúc này như trăm hoa đua nở : “ cha mẹ cũng đã đem anh bán đi rồi , xem em làm sao đối phó anh “

Trần Bá Đạo cũng vui vẻ nhất trong mấy năm gần đây :

-Đi , chúng ta đi ăn với tiểu tử đó , hôm nay lão tử phải ăn uống no say mới được , dì sáu , dì xuống hầm rượu lấy tôi chai chivas 32 khà khà .

Trên bàn ăn , một hình ảnh điên cuồng diễn ra , Bá Dương miệng ngồm ngoàm nhai nuốt , trên tay là một bát ô tô đồ ăn , mà bát đồ ăn này cũng không có dấu hiệu vơi bớt vì bên cạnh 3 người đang liên tục gắp thức ăn cho hắn . Hình ảnh bữa ăn hoàn toàn đối lập với một gia quyền quý gia giáo . Đã không còn là người thường nên sức ăn của Dương cũng vượt trội , đã ăn gần 3 khẩu phần ăn của người bình thường mà vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại . Ba người bên cạnh cũng không thấy bất thường , đều cho rằng con trai lâu ngày không được động đến thức ăn nên ăn khoẻ hơn đôi chút là điều bình thường .

Kết thúc bữa ăn , mọi người trở lại bàn uống nước bắt đầu hàn huyên tâm sự , qua 6 năm , điều muốn nói là rất nhiều .

Trần Bá Đạo lúc này không nhịn được hỏi :

-Con trai , tương lai con định thế nào , tiếp tục đi học hay đến công ty phụ giúp cha , con đã 21 tuổi rồi , quyền quyết định hoàn toàn phụ thuộc vào con .

Có thể thấy ông vô cùng tôn trọng quyền tự quyết của con trai , thế nào cũng được miễn là đứa con trai này cảm thấy hài lòng . Dù sao với tài lực của ông hiện tại thì Bá Dương có lấy thêm 5 cô vợ rồi ăn chơi đến hết đời thì vẫn là dư sức , tất nhiên một đại thương nhân tài giỏi như ông sẽ không hi vọng con trai như vậy , nhưng nếu con trai chọn ông vẫn cứ là ủng hộ .

Đắn đo một hồi , Bá Dương trả lời :

-Con sẽ đi học đại học như bình thường đã , nếu bây giờ cùng cha tiến vào tập đoàn , một người nằm trên giường bệnh 6 năm lại chưa thể hiện gì , sẽ khiến mọi người không phục .

Bá Đạo cùng Lan Băng vô cùng hài lòng với quyết định con trai , nàng hỏi thêm :

-Con vẫn muốn theo kinh tế ư , hay thử học rồi tiến vào chính trị , ông ngoại sẽ giúp con rất nhiều đấy .

-Không mẹ à , con không thích tiến vào nơi đó ,mặc dù trước giờ con thích chính trị hơn muốn đất nước phát triển rồi trả thù cho quốc gia …. Vả lại con vẫn thích ở ngoài kiểm soát mọi thứ hơn .

Trần Bá Đạo nghe vậy hoàn toàn giật mình , ánh mắt thâm thuý nhìn cậu con trai của ông “ đứa nhóc Bá Dương này dã tâm và hùng tâm ….. vô cùng lớn “ .

-Vậy anh muốn vào trường nào , bây giờ là tháng 8 đúng lúc các trường trong thời gian đăng ký nhập học . Thanh Tâm lúc này lên tiếng .

-Anh cũng đang phân vân , em có nhập học cùng anh không , nếu vậy em chọn , chúng ta cùng đi học !

Thanh Tâm lắc đầu từ chối , dù rất muốn cùng Dương trải qua những ngày tháng học đường , nhưng cô vẫn là một người biết nhìn xa trông rộng .

-Không , em sẽ cùng cha tiến vào tập đoàn , dù sao kiến thức đại học em cũng nắm hết rồi, có đi học nữa cũng vậy , vẫn là giúp cha phụ trách bớt công việc để cha có thời gian nghỉ ngơi .

Bá Đạo nghe vậy không nhịn được trêu tức con gái :

-Thôi cô nương ạ , cô tiến vào chủ yếu để tạo thế , làm bàn đạp , chỗ dựa để người yêu cô tương lai thuận lợi hơn chứ gì , lại còn lấy thân già này ra làm lá chắn hazzz số Bá Đạo ta mệnh khổ mà khà khà

Thanh Tâm nghe cha nói vậy thì ngượng ngùng , mặt đỏ đến cực điểm khẽ gắt lên :

-Chaaa , con thật sự thương người mà , mẹ xem . “ Thanh Tâm không quên dùng dùng độc chiêu để đối phó cha “

Lan Băng hạnh phúc nhìn gia đình mình , nàng mỉm cười xoa tay con gái :

-Được rồi , lão già này chúng ta không cần để ý ,tâm ý của con ba mẹ là có thể nhìn thấy , ta thực sự hạnh phúc khi có con trong gia đình .

Tâm sự một lúc nữa thì cũng đã khuya mọi người giải tán về phòng ngủ . Tất nhiên Dương cũng đã quay lại căn phòng cũ của mình trên tầng 3 , Thanh Tâm cũng vậy , nàng cũng được hạ nhân chuyển đồ lên một phòng ngủ ở tầng ba .

Trở lại phòng mình Bá Dương đánh giá lại căn phòng của mình , vẫn vậy , hoàn toàn không có gì thay đổi , hắn thật sự cảm khái . Tiến tới dàn pc ở góc phòng Bá Dương bắt đầu lên mạng để phổ cập thông tin , dù gì hắn cũng không thể tối cổ được :

-Móa , barce 2-8 bayer sốc nha , khốn khiếp sao m.u ta thích vẫn bết bát như vậy …

-Nước Nga có dấu hiệu sơ múi uca ư….. cơ hội cơ hội hahah

Thế là Bá Dương giành nguyên đêm đó để tìm hiểu hết nhưng thông tin quan trọng mà 6 năm qua hắn đã bỏ lỡ , dù gì đã ngủ 6 năm , cũng không thể vừa ngủ dậy ăn bữa cơm rồi lại đi ngủ tiếp chứ .

Sáng ngày hôm sau , ngay từ sớm Bá Dương đã muốn thông với cha mẹ là muốn ra ngoài , lý do rất đơn giản , là muốn ngắm nhìn mọi thứ sau khi tỉnh lại . Lan Băng liên tục căn dặn con phải cẩn thận , dù sao hình ảnh Bá Dương bị xe tông cũng đã ám ảnh bà rồi , bà còn không quên đưa con trai thẻ ngân hàng không hạn mức . Bá Dương cũng đã đề nghị Thanh Tâm đi cùng nhưng cô nàng đã từ chối , dù rất muốn nhưng hôm nay cô phải cùng cha đến tập đoàn để bắt đầu nhậm chức .

Xuống gara gửi xe Bá Dương chọn chiếc merc g63 để đi ra ngoài , Bá Đạo cũng không phỉa hạng người khoe khoang nên trong hầm xe cũng không nhiều xe như các đại gia khác , nhưng chiếc nào chiếc ấy đều vô cùng giá trị . 1 chiếc Roll Royce Ghost Black Badge , 1 chiếc Maybach s650 đây là hai chiếc xe ông thường xuyên sử dụng , ngoài ra tại gara còn một merc c200 màu trắng của phu nhân Lan Băng . Hai người cũng đã muốn mua cho Thanh Tâm một chiếc xe nhưng khi ấy nàng nói không cần thiết , nàng chỉ ở nhà chăm sóc Bá Dương nên không cần mua xe cho tốn kém . Còn chiếc g63 này là do người cậu tức là em trai của Lan Băng mua tặng nhân ngày kỷ niệm cưới của hai người hai năm trước . Trước đây khi 15 tuổi Bá Dương cũng đã tập tành lái xe rồi , nên bây giờ cộng với năng lượng ngoài cơ thể nữa nên việc điều khiển xe cũng là một chuyện dễ dàng .

Bá Dương lúc này muốn đến chính là bảo tàng cổ và tiếp đó là thư viện . Trong quyển sách ghi chép lại kinh nghiệm của sư phụ có ghi rằng , con người tồn tại từ rất lâu rồi chứ không phải mấy nghìn năm như những cuốn sách lịch sử nói . Chẳng qua , gần chục nghìn năm trước xảy ra một sự kiện mà lão sư phụ không nói rõ đã làm đa phần con người chết . Còn một só ít đại năng giả năng lực siêu phàm bảo vệ được thế lực mình khỏi cảnh diệt vong . Vì không muốn hậu thế biết đến sự kiện kia mà những người còn sống sót đã quyết định điều chỉnh lịch sử rằng họ là những người đầu tiên trên thế giới , vì thế trên sách bây giờ chính là loài người mới chỉ xuất hiện mấy nghìn năm trước . Và cũng sau sự kiện đó , trái đất trở nên không còn dồi dào nhưng nguồn năng lượng tiên thiên để mọi người tu luyện. Chỉ có đột phá cấp 4 thì sức mạnh mới đủ để con người kéo dài tuổi thọ , nhưng bây giờ dùng cả đời người 80 năm cũng chưa chắc tấn giai 3 . Do vậy dần dần mọi người cũng dần từ bỏ việc tu luyện , đời người bây giờ chỉ tầm 80 năm nên là bọn họ muốn sống ý nghĩ chứ không muốn chỉ ngồi một chỗ nữa . Đến hiện tại thì hầu như người dân không ai biết đến việc tu luyện nữa rồi . Bá Dương dùng 6 năm để đột phá cấp ba hoàn toàn là do sức mạnh của một tia tàn hồn cùng nhũng công pháp nghịch thiên của lão sư phụ .

Sư phụ có ghi rằng cũng có nhiều tiểu xảo để đột phá , như luyện đan cắn thuốc , hấp thụ sức mạnh từ những đồ vật cổ xưa , hay thậm chí là hấp thu sức mạnh của chính những người khác , dưới những tranh này lão sư phụ còn tỉ mỉ note thêm một dòng “ Chính hay tà , là do tâm ta “

Mục đích đi bảo tàng của Bá Dương chính là tìm nhưng vật như vậy , dù biết chưa chắc đã có kết quả nhưng hắn cũng không tin vận may của mình lại kém đến vậy . Còn đến thư viện là muốn kiểm tra lại xem tên của nhưng loại dược liệu để luyện chế đan dược thăng cấp . Sư Phụ cũng đã truyền tải vào não hải Bá Dương khi ấy toàn bộ tên và hình dáng những loại dược liệu ông đã gặp , nhưng Dương vẫn muốn đến để đọc lại một lần tên các vị dược liệu hiện nay , dù gì trải qua bao nhiêu năm các dược liệu bị thay tên đổi họ là không thể tránh khỏi .

Bảo tàng Hàm Long , nơi đây là bảo tàng lớn nhất Hà Nội , nơi đây nếu không có thứ hắn cần thì chắc các bảo tàng khác từ nay cũng không cần đi nữa .

45 phút sau

-Con mẹ nó , vậy mà thực sự không có thứ nào ra hồn , hazz cũng hợp lý thôii , nếu còn có thứ giá trị , làm sao đến phiên mình được .

Ra khỏi bảo tàng , đúng lúc thở ngắn thở dài thì ngay lúc này một thanh âm thanh thuý đột nhiên vang lên :

-Trần Bá Dương !!

Bạn đang đọc Thống trị sáng tác bởi Ngữ-văn12
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngữ-văn12
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.