Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tập đoàn Đoàn thị

Tiểu thuyết gốc · 2244 chữ

- Tiểu tử, xem ra mày coi tao là không khí rồi, tao đã không thèm chấp rồi , mày còn muốn được nước lấn tới.

Bá Dương cuối cùng cũng đã ra tay, hắn đưa tay nắm chặt lấy tay của Đoàn Vân đang giơ lên chỉ Dương, hơi vận chút sức, cười nói:

- Ranh con, không có chút sức lực nào mà dám đi cướp bạn gái người khác à , trông này , mặt mày tái nhợt, chân tay thô thiển, chẳng hơn mấy thằng tàn tật là mấy hả, cái mặt thật dễ ghét...

Nói tới đây, Bá Dương gạt phăng tay của Đoàn Vân ra.Đoàn Vân căm giận trừng mắt nhìn Bá Dương , hừ một tiếng nói:

- Nhóc éc, mày hơi láo đấy, mày chắc chưa được biết kết cục của những thằng dám bật cán bộ ở thành phố này nhỉ?

Theo như thống kê chưa đầy đủ, trong quá khứ, đám thuộc hạ của Đoàn Vân đã ra tay tàn nhẫn, đánh tới tàn phế với ít nhất là trên mười người dám chọc vào hắn. Vừa dứt lời , Đoàn Vân liên ra đâu hiệu cho hai vệ sĩ đằng sau

- Đoàn Vân, anh định làm gì? Thanh Tâm cảm giác bất an, vội vàng quát giận một tiếng, hung hăng trừng mắt nhìn Đoàn Vân, nói:

- Đoàn Vân , giữa nơi đông người thế này mà anh cũng dám làm bậy sao?

- Thanh Tâm , xem em cuống lên kìa, anh là người đọc sách, có văn hóa, anh không lỗ mãng, anh chỉ muốn để thủ hạ của anh mời người anh em này tới quán trà phía đối diện kia uống nước, giao lưu một chút về nhân sinh. Yên tâm, sẽ không sao đâu.

Đoàn Vân vẫy vẫy tay, một tên vệ sĩ lập tức tiếp cận Bá Dương, chuẩn bị cưỡng chế kéo hắn đi.

- Bịch!Một tiếng động vang lên, tên vệ sĩ kia bị Bá Dương đánh hạ nằm gục trên mặt đất, rên rỉ vài tiếng, lúc này không còn sức để mà đứng lên nữa rồi.

- Bá Dương... Sao anh làm được vậy!

Thanh Tâm kích động quá mức.

- Thiếu gia , để tôi, thằng nhóc này có chút võ nghệ.

Tên vệ sĩ còn lại lúc này lên tiếng , nói xong hắn tiến lên đỡ tên đồng bọn kia về , kiểm tra một hồi rồi nhỏ giọng nói với Đoàn Vân.

- Công tử, tên tiểu tử này có lẽ là một kẻ luyện võ công không tầm thường , A Phọt e là đã bị phế mất rồi. Đoàn Vân đột nhiên cả kinh, có chút không dám tin, những vệ sĩ này đều là những người có võ nghệ, ai nấy đều là bộ đội đặc chủng xuất ngũ, làm sao mà còn chưa kịp động thủ, đã bị tên ranh con kia đánh cho tàn phế rồi.

- Công tử, ngài không cần lo , có lẽ do A Phọt khinh địch nên mới không đề phòng như vậy, để tôi đi thử tài của hắn.

Đoàn Vân cũng cho là vậy lúc này mới hồi lại tinh thần nói :

- A Lử , xứ lý hắn thật nhanh , tôi muốn cho hắn biết hậu quả của việc chọc giận tôi.

Bá Dương nhàm chán nhìn hai người nam nhân kia thì thầm :

- Nhanh nào , đàn bà quá đấy , không thấy người ta đang vội đưa bạn gái đi mua sắm sao .

- Cậu thanh niên, cậu ngông cuồng quá đấy. A Lử khẽ cười lạnh lẽo, tiến thêm một bước, nhất thời ra quyền nhanh như chớp, lao tới Bá Dương.

Đoàn Vân nhìn thấy vậy thì lên tinh thần, mở miệng nói:

- A Lử, hay lắm, dạy cho thằng nhóc đó một bài học đi.

- Các người muốn làm gì. Các người có còn biết pháp luật là gì nữa không?

Thanh Tâm tỏ ra lo lắng cho Dương bị thương, chạy ra đứng ngăn cho em. Bá Dương nhẹ nhàng một tay đẩy chị sang bên, tự tin mỉm cười:

- Đừng lo, a miêu a cẩu mà thôi , không có gì đáng ngại đâu .

A Lử chưa đánh xong một chiêu, chiêu khác đã tới, chiêu nào chiêu nấy sắc như dao cạo, giống như hùng ưng giương cánh, vật lộn trời xanh, uy thế kinh người.Bá Dương không hề có chút sợ hãi, chỉ là nhếch mép nhìn đối phương khoa chân múa tay, phải một bước, trái một bước, tránh né rất linh hoạt, dường như là những cước rất bình thường, nhưng lại có thể né tránh những đòn thế hiểm ác của đối phương vào thời khắc quyết định. Vẻ mặt của A Lử bắt đầu trầm trọng, người thanh niên trước mặt hình như còn lợi hại hơn hắn tưởng tượng nhiều, đánh suốt một hồi, vậy mà hắn không hề đánh trả một đòn, đã thế đánh nhau mà cứ như dạo chơi vậy.

- Chết tiệt, mày dám khinh thường tao , mày phải hối hận . A Lử hét lớn một tiếng, một hơi tung ra hơn mười chiêu, khiến cho hắn đỏ mặt tía tai, tuy nhiên vẫn y như cũ, chẳng có chiêu nào dính tới một mảnh vạt áo của Bá Dương cả.Vừa dứt lời, Bá Dương bỗng nhiên đứng im, giơ tay ra chộp lấy hai tay của A lử, theo đó là một tiếng kêu đau đớn vang lên, chỉ trong nháy mắt, cổ tay của A Lử đã bị chệch khớp.

- Công tử, chúng ta đi thôi! A lữ biết người thanh niên này không thể người mà bọn họ có thể đối phó , cũng may Bá Dương nương tay chỉ làm hắn bị chệch khớp, nếu gặp phải kẻ nào độc ác, hai tay của hắn e là sẽ bị phế luôn. Hảo hán không chịu thiệt thòi, hắn cảm thấy tốt nhất là nên bảo vệ công tử rời khỏi đây đã.

Thật ra Dương nương tay là đây là nơi công cộng , để đổ máu e là phiền phức rất nhiều .

- A lử, sao lại như vậy? Sao mày lại không đánh? Vương Thế Phi căn bản là không thấy được ngọn nguồn trong đó, vẻ mặt không vui, chất vấn A lử

- Thiếu gia, người kia là một cao thủ, tôi cũng đã bị thua rồi, tay thiếu chút nữa cũng bị hắn bẻ đi.

A lử cũng không giấu diếm, nói ra tình hình thực tế , tính tình quân nhân là vậy , kể cả là xuất ngũ rồi

-Sao có thể như vậy? Đoàn Vân biến sắc, hai vệ sĩ này là cha hắn đặc biệt phái đi theo , năng lực tuyệt đối người bình thường không thể đỡ .Thế mà hiện giờ lại bị một gã thanh niên kém tuổi mình thiếu chút nữa thì phế đi, thật sự là khiến cho người ta khó có thể tin.

- Là thật...! Bại bởi một tiểu tử không biết đã mọc hết lông trym chưa , A lử mặc dù hơi xấu hổ, nhưng mà kỹ năng không bằng người ta là thực, không có gì phải giấu giếm. Đoàn Vân biết xuất thân của các vệ sĩ này sẽ không nói linh tinh .Nghĩ đến đây, Đoàn Vân đành phải ra hiệu rút lui.

Nhìn thấy Đoàn Vân chạy mất dép , Bá Dương cũng lười gây chuyện tiếp , thành phần này xử lúc nào cũng được .

- Thật mất hứng , chúng ta về thôi anh Dương

...

- Ba, ba nhất định phải giúp con!

Đoàn Vân quỳ gối trước một người trung niên khí độ bất phàm.

- Tiểu Vân, tao đã nói với mày bao nhiêu lần rồi hả, Mày lớn rồi , bớt làm mấy chuyện trẻ ranh được không , mày nhìn xem , vì cái chuyện cỏn con này mà phế đi hai cao thủ nhà mình thậm chí kế hoạch hợp tác với tập đoàn Bá Vượng cũng hủy rồi. Mày làm tao thất vọng quá!

Đoàn Phong nhìn con trai, hận không thể đập chết hắn.

- cha, cha không thấy lúc đó con thảm tới cỡ nào đâu! Cha coi, đầu con giờ vẫn còn u một cục to như vậy nè.Đoàn Vân đứng dậy chỉ vào cục bông băng màu trắng trên đầu, nghiến răng nói:

- Đều do thằng ranh con đó, con thoáng cái đã bị nó đánh cho như vầy. Thù này phải trả?

- Thằng này đến chết cũng không hối cải! Mày biết tường tận về hắn không, bối cảnh của hắn ra sao? Lại còn lỗ mãng vì một ả đàn bà mà gây sự, thậm chí còn đánh nhau, tương lai tao sao yên tâm đem công ty giao cho mày!

Đoàn Phong tức giận nói.

- Thằng đó là một thằng nhà quê không hơn không kém, con nhìn cách ăn mặc của nó là hiểu , chỉ là một đầu đường xó chợ được Thanh Tâm thuê mà thôi .

- Nhà quê ư? Nó có nói tên gì không ?

Đoàn Vân suy nghĩ nói :

- con nhớ không lầm thì nó tên Bá Dương.

Đoàn Phong nghe thế thì càng phẫn nộ .

- Con mẹ mày thằng nghịch tử , đầu mày để trưng bày à , mày dùng đầu của mày suy nghĩ xem, Nó tên Bá Dương, tập đoàn thì tên Bá Vượng, mày thử xâu chuỗi xem nào!

Đoàn Phong nóng máu lên, hận không tát một cái chết thằng con ngu ngốc này.

- Chẳng lẽ nó là thiếu gia của tập đoàn Bá Vượng ? Không thể nào! Khẳng định là trùng hợp.

Đoàn Vân đánh chết cũng không tin tiểu tử kia có thân phận như vậy . Đoàn Phong hừ lạnh một tiếng:

- Trùng hợp sao , mày nhìn xem thái độ của con bé Thanh Tâm giống trùng hợp sao , đầu đường xó chợ có thể khiến A Phọt A Lử bị phế sao , ngu dốt!!

Biết rằng mình đã đá trúng khối sắt rồi Đoàn Vân nói :

.- Nhưng mà ba, còn Thanh Tâm nàng... Đoàn Vân không thể trơ mắt nhìn gái vuột khỏi tầm tay mình.

- Câm miệng cho tao! Sau này con nhỏ đó với mày không còn quan hệ gì hết. Tao cảnh cáo mày, thằng nhóc đó mày không được đi tìm nó báo thù, hay ngầm làm chuyện ám muội. Đừng cho là tao không biết tính tình của mày!

- Chẳng lẽ cứ bỏ qua như vậy sao cha ? Đoàn Vân vẫn không cam lòng nói:

- Chuyện này đến đây thôi . Hừ .. Tập đoàn Bá Vượng dù lớn nhưng cũng hết thời , đang xuống dốc mà thôi , mà Đoàn thị chúng ta cũng không phải quả hồng mềm ai cũng bóp được .

Đoàn Vân mang lòng căm tức rời phòng của cha mình . Từ bé đến giờ lần đầu tiên hắn nhục nhã như lần này , lại không thể chống trả , nghĩ một hồi hắn rút điện thoại ra ấn một loạt các con số.

-A lô, ai đó?

Từ đầu dây bên kia truyền đến một thanh âm trầm thấp.

- Là tôi!

- A, là Đoàn công tử sao? Thật xấu hổ quá, vừa rồi không để ý xem số điện thoại gọi tới. Xin hỏi anh có gì giao phó không?

- Giúp tôi cảnh cáo cái tên nhóc đang tán tỉnh người yêu tôi một chút, hắn tên Bá Dương, cảnh cáo nhẹ nhàng thôi hắn cũng có chút ô dù đấy , tôi không muốn phiền phức , nhưng nếu như nó không nghe lời, anh xem dùng chút thủ đoạn thích hợp mà xử lý !

- Dễ thôi, Đoàn công tử, chuyện này tôi sẽ làm ngài cực kỳ hài lòng.

Đoàn Vân không khỏi dặn dò thêm :

- Được rồi, đừng làm quá, làm cho hắn sợ hãi một chút, chỉ cần hắn sau này đừng quấn quít lấy bạn gái tôi nữa là được. Nhớ dẫn đông một chút , thằng nhóc ấy có chút năng lực đó

- Nhất định, nhất định...Cảm tạ công tử lại chiếu cố tới sinh ý của chúng tôi. Lần này thù lao...

- Cứ theo quy củ cũ mà tính.

- Ồ, công tử quả thực rất hào phóng! Nếu như không còn chuyện gì nữa, tôi giờ đi an bài chuyện này, khoảng ngày mai ngài sẽ nhận được tin tức tốt.

- Ừ, cứ vậy đi!

Cúp máy khuôn mặt Đoàn Vân hung tợn

- Dù sao tao cũng phải cảnh cáo mày một chút mới được , Đoàn Vân tao chưa chịu thiệt bao giờ , tập đoàn Bá Vượng thì sao hết thời mà thôi .

Trong văn phòng chủ tịch Đoàn thị .

- ông chủ , thiếu gia vẫn hành động thật lỗ mãng .

Một trung niên đứng đằng sau nói.

Đoàn Phong thất vọng thở dài :

- hazzz , đứa này không làm được việc lớn rồi , vừa gây sự xong đã phái mấy thằng côn đồ đi . Dùng đầu ngón chân cũng đoán được là ai chủ mưu .

- Thôi kệ , để cho nó một lần chịu thiệt để trưởng thành hơn , đây cũng là cơ hội không tồi để thăm dò tập đoàn Bá Vượng đó , hụt hơi mấy năm , tư dưng quay lại, không biết lão hồ ly Bá Đạo kia đang muốn làm gì.

Bạn đang đọc Thống trị sáng tác bởi Ngữ-văn12
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngữ-văn12
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.