Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi mua sắm

Tiểu thuyết gốc · 2269 chữ

Khu vực Phố Cổ được xưng là khu thương mại đệ nhất tại thủ đô, đương nhiên sẽ không thiếu các cửa hiệu cao cấp. Bá Dương và Thanh Tâm lúc này đang đi dạo một loạt quanh các cửa hàng bán quần áo cao cấp với nhãn hiệu có tiếng vang lớn trên thị trường quốc tế mà chọn lựa.

- Em à, đừng chơi anh thế! Chỉ mua một bộ quần áo thôi mà, không cần phải lượn lờ tới lui nhiều như vậy chứ? Bá Dương bất đắc dĩ nhìn Nguyệt Kiều phía trước vẫn đang hăng hái xông chỗ này vọt tới chỗ kia, không khỏi hoài nghi nàng đang giúp hắn chọn quần áo hay là đi ngắm đồ đây.

Buổi sáng nay , khi cả nhà dậy thì Bá Dương bất ngờ bị Thanh Tâm lôi kéo đi mua sắm , nàng nói rằng Dương cần phải có quần áo mới , dù gì cũng phải bắt kịp xu thế . 6 năm nằm dậy hắn cũng không có đi mua sắm quần áo mới . Vốn dĩ định từ chối nhưng cha mẹ ủng hộ quyết liệt quá hắn đành phải đi , hơn nữa hắn cũng nhân tiện để Thanh Tâm có khoảng thời gian được nghỉ ngơi , sau khoảng thời gian làm việc. Nhưng giờ đây hắn có chút hối hận , đi mua sắm với phụ nữ quả là một cực hình .

- Hứ, thật không có phong độ chút nào cả, người ta đang giúp anh lựa chọn một bộ đồ thích hợp nhất mà, cằn nhằn gì chứ!

Thanh Tâm quay đầu lại lườm hắn một cái, tiếp tục ngó nghiêng.

- A, tìm được rồi, là chỗ này! Thanh Tâm đột nhiên vui mừng kêu lên.

- Bá Dương , anh mau tới đây.

- Tới ngay !

Bá Dương cười khổ, "tới đây" của nàng cũng là vài lần rồi, hy vọng đây là lần cuối cùng. Vội vàng bước theo nàng, tiến vào trong cửa hàng Valentino . Cô gái này đúng là biết chọn chỗ nha.

Trong cửa hàng có vài nữ nhân viên trông xinh xắn, thấy khách tới, một người trong số họ mỉm cười tiến lên bắt chuyện.

- Anh chị cần gì không? Chúng tôi có một số kiểu mốt nhất cho mùa hè năm nay, nam nữ đều có.

- Có thể mang ra cho tôi xem một chút không? Thanh Tâm nghe được hai mắt tỏa sáng.

- Được chứ, xin mời qua bên này!Nữ nhân viên mỉm cười đưa tay ra hiệu. Thanh Tâm cao hứng theo sát nữ phục vụ viên, tựa hồ đã quên mất còn có một hộ hoa sứ giả ở phía sau.

- Tiểu thư, cái váy này rất thích hợp với cô, mặc vào khẳng định có thể làm nam giới mê đắm, đặc biệt là vị tiên sinh phía sau.Nữ phục vụ viên thấy nàng nhìn chằm chằm vào bộ váy màu xanh xám da trời đang trưng bày, nên tiện thời mở miệng thuyết phục, giúp nàng hạ quyết tâm mua.

- Thật vậy ư? Để tôi thử xem. Thanh Tâm miệng cười như hoa, đưa mắt liếc liếc Dương một cái rồi bước vào vào phòng thử quần áo.

Thấy cô nàng hoàn toàn quên chủ ý ban đầu là tìm mua quần áo cho hắn chứ không phải cho chính mình, Bá Dương chỉ đành than thân trách phận.

- Thưa ngài , bạn gái của ngài thật xinh đẹp!

Nữ nhân viên trong lúc chờ Thanh Tâm thay đồ liền để ý sang người con trai đi cùng liền thấy Dương dù ăn mặc giản dị nhưng vô cùng phong độ và đẹp trai. Liền không nhịn được mà tiến tới tiếp chuyện .

- Cũng đẹp, nhưng còn thua cô chút. Bá Dương trong lòng đang phiền muộn, thấy có người nói chuyện nên cũng vui vẻ đáp lời. Hắn cũng không hiểu tại sao từ khi tỉnh dậy , tính cách hắn thay đổi rõ ràng , không còn trầm tính mà là sự thoải mái dí dỏm , đặc biệt là với nữ nhân , không còn rụt rè nhưng trước mà thay vào đó là sự tinh quái thậm chí nói thô thì có phần dâm dê.

- Quý khách, ngài thật biết đùa mà! Nữ nhân viên vẫn duy trì nụ cười trên môi.

- À, cô có thể chọn cho tôi một số bộ đồ thích hợp được không ?Bá Dương liếc vào phòng thử đồ, Thanh Tâm còn chưa ra nữa kìa, thôi mình chủ động tìm quần áo cho chính mình vậy.

- Xin hỏi quý khách thích kiểu quầ̀n áo thế́ nào?Nữ phục vụ lễ phép hỏi.

- Sao cũng ổn, miễn là không quá lòe loẹt , màu mè là được.

- Vậy tôi sẽ chọn giúp ngài một vài bộ, bảo đảm anh đây sẽ hài lòng.Nữ nhân viên đề nghị.

- Cứ thế đi.

- Vậy được, ngài chờ một lát, tôi sẽ nhanh chóng trở lại.Vì bên này gian là khu quần áo của giới nữ, nữ phục vụ phải đi tới khu bán đồ dành cho nam.

- Bá Dương , cô gái kia đâu rồi?

Thanh Tâm đi ra khỏi phòng thay đồ, phát hiện không thấy nữ nhân viên kia đâu, nghi hoặc hỏi.

- Đi chọn giùm anh một vài bộ đồ.

Bá Dương cảm thấ́y trước mắt sáng ngời, nhìn Thanh Tâm vừa thay y phục mới xong, thầm khen ánh mắt của nữ nhân viên kia thật là khéo. Chiếc váy màu xanh xám da trời không những hợp với nàng mà nó còn khiến cho Thanh Tâm với vóc người cao và thon đột nhiên toát lên một vẻ quyến rũ mê người. Phần dưới váy lộ ra một đôi chân trắng xinh xắn, thực khiến người ta nhìn mãi không thấy chán.

- Hi, thấy sao? Có đẹp không? Thanh Tâm xoay vài vòng, cao hứng nhìn hắn.

- Đẹp lắm, thật sự rất cuốn hút!

Bá Dương ca ngợi không hết lời, nhẹ nhàng ôm lấy nàng đưa tới trước gương.

- Phải không đó?Thanh Tâm vừa thẹn thùng vừa vui sướng, hài lòng nhìn hình ảnh mình trong gương, không phát hiện trong mắt người con trai hiện đầy vẻ bất lương. :))) ( main lộ bản chất thật à )

- Tất nhiên rồi, Thanh Tâm nhà ta vốn xinh đẹp mà, hơn nữa trong bộ váy này quả thực giống như tiên nữ hạ phàm, Hằng Nga cũng phải thẹn.

Bá Dương tay khoác lên vai nàng, lén lút từ từ hạ xuống, đến gần mông thì dừng lại.

- Cám ơn...á, đáng ghét! Bỏ tay anh ra mau!

Thanh Tâm cuối cùng nhận ra được ý đồ của hắn, sẵng giọng nũng nịu nói.

- À, à, cái váy này xem ra ngắn quá, thực ra tay của anh để trên vai em, không biết thế nào mà tự dưng lại trượt xuống phía dưới...

- Nói điêu! Anh tưởng em không biết gì ư?

- Thanh Tâm, là em à , thật trùng hợp .

Ngay lúc này một âm thanh hưng phấn vang lên. Bá Dương nhìn theo hướng thanh âm chỉ thấy một người trời oi bức mà còn mặc nguyên bộ comple đi tới.Nhìn qua dáng vẻ thì khoản hơn hai mươi, tóc chải mượt vuốt keo nhìn bóng loáng, coi như dễ nhìn một chút, hai tên mặc vest đen kè kè theo sau.

Bá Dương nhìn thoáng qua hai tên vệ sĩ , liền cảm nhận được rằng thực lực hai người này không tồi, về phần tên thanh niên chỉ liếc mắt một cái rồi không thèm nhìn nữa, loại này chẳng qua ỷ là nhà có tiền của ông bà già tích góp lại thôi, hắn trước giờ ghét nhất là loại này. Bọn này là dạng bắt nạt kẻ yếu, sợ kẻ mạnh, ai mà nhịn một chút là bị bọn nó đè đầu cưỡi cổ còn khi mà người ta liều mạng chơi với bọn nó thì cả bọn rụt cổ lại nép qua một bên hết.

- Đoàn Vân ! Là anh .

- hahaa , thật không ngờ có thể gặp được Tâm tổng ở đây .

Tên này là Đoàn Vân , thiếu gia của tập đoàn Đoàn thị, từ khi nhậm chức ở tập đoàn Thanh Tâm đã nhận hợp tác với tập đoàn Đoàn thị , đại diện cho bên đó chính giám đốc Đoàn Vân. Sau lần gặp Thanh Tâm, tên này đã bị nàng hớp hồn , kể từ đó luôn tìm cách theo đuổi nàng .

Dù vô cùng chán ghét Đoàn Vân nhưng phép lịch sự tối thiểu nên nàng vẫn chào hỏi lại .

- Đoàn giám đốc, hôm nay anh cũng có hứng thú đi mua sắm sao .

Đoàn Vân nắm thời cơ rất nhanh , thể hiện ra con người hiếu thảo của mình .

- Là thế này , mẹ tôi ở nhà mấy hôm nay kêu trở trời nên cảm thấy không khỏe , tôi liền ra đây mua ít đồ bổ về cho bà . Vị đây là ...?

Sau một hồi thì Đoàn Vân mới để í sang Dương , hắn không cho rằng đây là bạn trai Thanh Tâm, cùng lắm chỉ là người thân , vài tuần nay theo đuổi Thanh Tâm hắn có tự tin rằng mình sẽ làm chủ bông hoa này , dù sao trước giờ tán gái hắn chưa từng thất bại qua .

Còn Thanh Tâm cùng muốn nhân cơ hội này mà cắt cái đuôi đáng ghét này đi .

- Đây là Bá Dương bạn trai tôi .

Thanh Tâm không hề ngại ngùng mà giới thiệu , bây giờ nàng còn đang ở nhà Dương , gọi là hôn thê cũng không quá đáng nố gì là bạn trai .

- Bạn trai?

Người được gọi là Đoàn Vân kia bật cười hiền lành:

- Xem em nói kìa, anh chẳng phải là bạn trai của em sao? Anh đã đeo đuổi em suốt mấy tháng nay rồi mà.

Khóe miệng công tử họ Đoàm kia khẽ lộ ra nụ cười rạng rỡ như ánh bình minh, ánh mắt dán lên trên người Thanh Tâm :

- Anh biết em vẫn giận anh vì chậm trễ kí hợp đồng. Đợi khi chúng ta đính hôn rồi, tập đoàn nhà họ Đoàn của anh nhất định sẽ đẩy mạnh đầu tư vào tập đoàn Bá Vượng của em, đến lúc đó, tập đoàn Bá Vượng chắc chắn sẽ lớn mạnh hơn nhiều...

Bá Dương ngao ngán thầm cười cợt, vị bạch mã hoàng tử này đúng là chẳng ra sao cả, hắn đã biến tình cảm với Thanh Tâm thành những con số lợi ích, chẳng trách nàng ấy lại phản cảm với hắn như vậy.

- Đoàn Vân, anh nói lung tung gì thế, anh rửa tai nghe cho kỹ đây, tôi có bạn trai rồi, nhưng không phải anh, từ hôm nay, tôi hy vọng anh không đến quấy nhiễu tôi nữa. Biết chưa ?

Thanh Tâm trợn mắt lên, vẻ mặt chán chường, chỉ thẳng vào mặt Đoàn Vân, căm giận mắng:

- Lượn đê, lập tức lượn đi cho khuất mắt tôi, tôi không muốn nhìn mặt anh nữa, hợp tác hai nhà cũng không cần nữa , dù sao cũng chỉ là công trình cỏn con .Đây chính là bạn trai của tôi, Bá Dương.

Ở cùng lâu như vậy , đây là lần đầu tiên Dương thấy Thanh Tâm gay gắt như vậy xem ra khoảng thời gian này tiểu tử này vô cùng làm phiền Thanh Tâm nhà mình rồi, phải tìm cách giải quyết phiền hà này thôi.

Lúc nàyThanh Tâm đẩy Bá Dương nãy giờ câm lặng ra trước, đắc ý nói:

- Nhìn thấy chưa, đây mới là người yêu của tôi, anh à, đừng có mà mơ hão hao mỡ nữa nhá.

Bá Dương ?

Đoàn Vân nghe vậy, lập tức buồn bực. Có lẽ là khinh thường, có lẽ là lòng dạ của Đoàn Vân rất xảo quyệt, tóm lại, nghe Thanh Tâm nói vậy, hắn vẫn không hề tức giận, vẫn nở nụ cười tươi như trước.

- Thanh Tâm , anh chàng Bá Dương này, chắc không phải là một anh chàng em dẫn tới từ đầu đường xó chợ nào đó chứ? Sao anh không nghe nói tới chuyện em yêu đương với ai gần đây nhỉ?

Đoàn Vân nhìn thẳng vào mắt Thanh Tâm , thản nhiên nói:

- Đừng giận nữa, nói anh nghe, anh phải làm gì em mới không giận anh nữa đây?

Thanh Tâm khinh miệt cười cười, trong ánh mắt hiện lên một vẻ khinh thường:

- Đoàn Vân , da mặt của anh dày thật, hôm nay tôi mới được biết đấy. Tôi nói lại lần cuối, tôi không chơi đùa gì với anh cả. Hơn nữa tình cảm của chúng tôi rất tốt, nói không chừng chẳng bao lâu nữa, chúng tôi sẽ đính hôn đấy. Anh mau bỏ cuộc đi.

Nói rồi, để tăng thêm tính thuyết phục, Thanh Tâm thậm chí còn ôm lấy cánh tay của Bá Dương , giống như con chim nhỏ nép sát vào người hắn.

Đoàn Vân thấy vậy, tức nổ đom đóm mắt, mắt long sòng sọc, sắc mặt cũng có chút méo xệch xuống, oán hận nhìn sang Bá Dương , rồi nhìn thẳng vào hắn, cười lạnh lùng nói:

- Người anh em, từ đâu đến? Biết điều thì đừng diễn trò giúp Thanh Tâm , muốn bao nhiêu tiền? Nói ra số đi.

Bá Dương nhếch mép cười khinh miệt, xem kịch đến đây thôi đã đến lúc ra tay .

Bạn đang đọc Thống trị sáng tác bởi Ngữ-văn12
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngữ-văn12
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.