Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yêu Nghiệt VS Hồ Ly

Phiên bản Dịch · 983 chữ

Edit team: Lạc Khoái Trà Lâu

-----------------------

Mạnh Thanh Hoan thấy vẻ mặt Dạ Quân Ly nghiêm túc, không biết hắn đang suy nghĩ gì. Một lát sau, cặp mắt yêu dị của Dạ Quân Ly hơi híp lại, thanh sắc bất độn, giọng nói lộ ra sự uy nghiêm: "Lui ra đi."

Lâm ma ma nhận được lệnh ân á, không ngừng lạy lục tạ ơn, run rẩy lui xuống, rất nhanh sau đó một hầu gái khác đi vào lau dọn sạch sẽ nền đất, lúc này tháy y của Thái Y Viện cũng dồn dập chạy tới.

Năm, sáu thái y và Trường Lan đồng thời hội chẩn, Dạ Quân Ly, Lâu Vũ Thần, Dạ Mạch Hàn và Mạnh Thanh Hoan lui ra phòng khách trong viện, ngồi xuống uống trà.

Một lát sau, Trường Lan bước ra cùng người đưa ra chẩn đoán của Thái Y Viện.

Dạ Quân Ly để chén trà xuống, ánh mắt tinh tường sáng như sao, hỏi: "Sao rồi, đã tìm được Lưu Cảnh trúng loại độc gì chưa?"

Vẻ mặt Lưu thái y có chút nghiêm trọng, hắn hơi khom người hành lễ, trả lời: "Là Quỷ Mộc Tuyệt!"

"Quỷ Mộc Tuyệt là cái gì?" Mạnh Thanh Hoan diễn, mặt ngơ ngác như không biết gì, dáng vẻ hoàn mỹ thuần túy, ánh mắt nghi ngờ nhìn ba nam nhân trước mặt.

Dạ Quân Ly nhấc mí mắt lên, tuy trên mặt không hề có bất kỳ cảm xúc gì, nhưng đáy lòng lại như sôi trào một làn sóng lớn, hắn giải thích: "Là loại độc bất truyền của Thánh Dương Quốc, dù là thuốc giải hay độc dược đều chỉ Thánh Dương Quốc mới có."

Mạnh Thanh Hoan nhíu mày, kinh ngạc hỏi: "Vậy là không cứu được Lưu Cảnh sao?"

Dạ Quân Ly cụp mắt xuống, trầm mặc không nói, trên người như tản ra một luồng sát khí vô hình.

Dạ Mạch Hàn khẽ ho vài tiếng, âm thanh yếu ớt: "Ít ngày nữa sứ thần sẽ sang Thánh Dương Quốc, đến lúc đó chúng ta có thể xin giải dược cho Lưu Cảnh."

"Đội ngũ sứ thần phải đến tháng sau mới xuất phát, đến lúc cầm thuốc trở về, tình trạng của Lưu Cảnh chắc đã không còn cách gì xoay chuyển được rồi." Trường Lan bác bỏ đề nghị của Dạ Mạch Hàn.

"Vậy bây giờ chúng ta lập tức phái người đi xin thuốc." Mạnh Thanh Hoan đứng lên, gương mặt căng thẳng.

"Không cần phiền toái như vậy." Lâu Vũ Thần im lặng nãy giờ đột nhiên đứng lên, đôi mắt sâu thẳm của hắn đảo qua tất cả mọi người, cuối cùng rơi xuống trên người Mạnh Thanh Hoan: "Tiểu Diệp nhi, ta đã từng nói, phàm người có ơn với muội, Lâu Vũ Thần ta sẽ khắc cốt ghi tâm mà cảm tạ. Thuốc giải của Quỷ Mộc Tuyệt, ta có."

Sắc mặt Dạ Quân Ly khẽ thay đổi, hắn dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn về phía Lâu Vũ Thần.

Lâu Vũ Thần không để ý đến hắn, khóe môi cong lên, cười nhạt nói: "Lần trước ta đi sứ Thánh Dương Quốc, có mang về thuốc giải của Quỷ Mộc Tuyệt. Hoàng thượng vì ngợi khen công lao của ta, nên đã ban cho ta Linh Tiêu trâm với bình thuốc giải này cùng một số vàng bạc châu báu."

"Ta sẽ sai Nhiếp Phong hồi phủ lấy." Lâu Vũ Thần nói xong, chuẩn bị gọi Nhiếp Phong ở bên người.

Chợt nghe giọng nói ân ẩn ý cười nhạo của Dạ Quân Ly, hỏi hắn: "Nếu vua của Thánh Dương Quốc đã đưa thuốc giải của Quỷ Mộc Tuyệt, có khi nào cũng đưa luôn cả thuốc độc không?"

Sắc mặt Lâu Vũ Thần chưa từng biến sắc, hắn gật đầu cười, trả lời: "Vương Gia nói không sai, lúc trở về ta đúng là đã mang cả độc và thuốc giải của Quỷ Mộc Tuyệt về, nhưng độc dược đã được tư khố hoàng cung thu hồi rồi, thuốc giải thì hiện giờ đang ở trong phủ của ta."

Dạ Quân Ly nhíu mày, nở nụ cười: "Đa tạ Lâu tướng cho ta biết."

Lâu Vũ Thần mím chặt môi, hắn nhẹ nhàng vỗ về ống tay áo, giọng nói trầm thấp nơi cổ họng, cực kỳ êm tai: "Kỳ thực, Vương Gia không cần ly gián ta và Tiểu Diệp như vậy. Quan hệ giữa ta với nàng, so với tưởng tượng của Vương Gia còn sâu sắc hơn. Hơn nữa, ta tin Tiểu Diệp nhi chắc chắn sẽ không hoài nghi ta!" Đôi mắt tâm trầm đen như mực của hắn chợt sáng lên khi nhìn Mạnh Thanh Hoan.

Mạnh Thanh Hoan bống thấy hơi nghẹt thở, nàng thực sự không chịu loại ánh mắt sáng quắc này của tên cáo già kia, ánh mắt sáng như đuốc, dường có thể soi rõ tất cả, khiến nàng không dám nhìn thẳng.

Cùng lúc, nàng cảm thấy hơi đau đầu, ký ức của Mạnh Cửu Nhi lại tiếp tục quấy phá, cứ như hồn phách của nàng ta chưa hoàn toàn rời đi vậy, ý nghĩ rằng có một linh hồn khác đang trú ngụ trong cơ thể khiến Mạnh Thanh Hoan bị mất khống chế.

Dạ Quân Ly cười nhẹ, đứng dậy, đi đến bên người Lâu Vũ Thần, dùng mức độ chỉ hai người bọn họ có thể nghe được, nói: "Không biết mức độ sâu sắc của Lâu tướng và nàng ở mức nào? Cùng ngủ một giường hay ôm nhau triền miên?"

Sắc mặt Lâu Vũ Thần hơi thay đổi, ánh mắt tàn nhẫn thêm mấy phần.

Dạ Quân Ly đắc ý nở nụ cười, nhẹ giọng nói: "Tiểu Diệp nhi của ngươi từ lâu đã là người của Bổn vương rồi."

-----------------------

Edit: Chikahiro

Bạn đang đọc Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia [Dịch] của Lạc tuyết khuynh thành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chikahiro
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.