Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Về Chốn Cũ Xây Dựng Cơ Đồ

Tiểu thuyết gốc · 1480 chữ

Chương 3: Về Chốn Cũ Xây Dựng Cơ Đồ.

Mặt trời đã lên cao chiếu ánh nắng vàng xuống hồ nước dưới chân núi. Chàng thanh niên ăn mặc chẳn giống ai ngập ngừng đứng ngoài bờ rào nhìn vào căn nhà xưa mà lòng dâng lên cảm giác bồi hồi. Thoán thấy người ở đầu ngõ cậu thanh niên vội vàng ra chào hỏi. Được một lúc cậu thanh niên vui mừng la lên:

- Đại huynh về rồi! Đại huynh đã về thật rồi lão Tam, tam đệ ơi!

Trong nhà lao ra hai bóng người một già một trẻ, Hồ Huy mới cách xa năm năm không gặp mà lão Tam bây giờ tóc đã điểm bạc, giọt nước mắt già nua lăn trên khuôn mặt nhăn nheo, lão đến nắm chặc tay Hồ Huy run run nói:

- Đại thiếu gia đã về. Lâu nay cậu đi đâu làm lão cùng mọi người tìm kiếm khắp núi rừng Trường Sơn này. Hồ lão gia lo cho cậu lắm. Nhị thiếu gia mau về báo cho Hồ lão gia cùng lão phu nhân biết tin.

Hồ Công vui vẻ đến bên Hồ Huy ôm thật chặt:

- Đại huynh chờ đệ đi báo tin cho song thân rồi trở lại ngay.

Hồ Công lấy ngựa nhảy lên lưng phi xuống núi. Hồ Hải nhìn đại huynh tinh nghịch:

- Đại huynh ăn mặc chẳn khác chi người rừng để đệ vào lấy y phục của nhị sư huynh cho đại huynh thay.

Nói rồi vào trong lấy y phục. Lão Tam hân hoan cất giọng nói:

- Để lão đi sửa soạn một mâm cơm tẩy trần cho đại thiếu gia.

Cậu vào nhà cảm giác như vừa tìm được vật quý đã từ lâu bị đánh mất, lòng bồi hồi nhớ những kỷ niệm đã qua. Cậu ra hồ nước dưới chân núi ngâm mình trong nước mát nhìn cảnh vật quen thuộc năm năm rồi xa cách. Thời gian trôi đi là thứ không thể níu giữ được, hai cậu em bây giờ khôn lớn, lão Tam tóc bây giờ đã điểm bạc, chỉ có cảnh vật vẫn như xưa. Cánh đồng cỏ bên hồ gia súc đi từng đàn, những chú ngựa thơ thẩn gặm cỏ, xa xa có những ngôi nhà mới dựng lên, khung cảnh yên bình nơi vùng biên giới làm tâm hồn thư thái dể chịu. Tiếng gọi của Hồ Công ngăn dòng suy nghĩ của cậu, mặc y phục đi vào nhà, mọi người đã ngồi trên những chiếc ghế làm bằng mây rừng, quanh bàn đã dọn sẵn thức ăn toàn những món ăn cậu thích. Lão phu nhân nước mắt lăn dài nhìn cậu con trai sau bao năm xa cách:

- Con ơi! Lâu nay con ở đâu? Làm gì? Sao bây giờ con mới về? Con có biết mọi người lo cho con lắm không?

Cậu định lên tiếng thì Hồ lão gia đã nói trước:

- Phu nhân hãy để nó ngồi vào bàn, rồi hẳn hỏi

Cậu ngồi vào chiếc ghế dành cho mình kể lại những việc gặp phải trong năm năm qua.

Ngồi nghe hết câu chuyện, Hồ lão gia vui mừng lên tiếng:

- Từ lúc con đi cha đem hai em con lên đây ở cùng lão Tam, có nhiều gia đình cha cho họ lên đây lập nghiệp, cung cấp lương thực những ngày đầu bây giờ cũng tạm ổn rồi, trong Hồ Gia trang tráng đinh đã vược con số ngàn người, cha định cho bọn họ lên đây thao luyện binh mã, trao dồi võ công sau này ra giúp nước. Nghe nói ở Hoan Châu có phú hào Lý Bí đang dấy binh khởi nghĩa vận nước nhà sắp sửa thay đổi. Con về đây là tốt rồi, giúp hai em con luyện võ nghệ huấn luyện cho các tráng đinh chờ ngày tụ nghĩa.

Lão phu nhân nói xen vào:

- Ông để cho mọi người ăn cơm, cơm canh nguội lạnh cả rồi. Gắp đùi gà to tướng bỏ vào chén cho Hồ Huy.

- Con ăn no rồi hẳn tính.

Đã lâu lắm rồi, cậu mới có một bữa cơm gia đình đầm ấm. Mọi người vừa ăn vừa trò chuyện vui vẻ.

Việc đầu tiên, Hồ Huy xây dựng một căn nhà lớn, vật liệu chủ yếu từ tre nứa có sẵn ở nơi đây. Mở tiệm thuốc chữa bệnh cho dân chúng quanh vùng, vì nổi tiếng mát tay nên tiếng lành đồn xa, dân các vùng lân cận cũng tìm đến mỗi khi có bệnh. Công việc làm không hết liền gọi cậu út Hồ Thanh lên để giúp và truyền nghề y dược. Trao cho nhị đệ Hồ Công Lĩnh Nam Di Thư để luyện binh pháp. Lấy Long Hình Kiếm Pháp với Hồ Gia Đao Pháp sáng tạo ra Địa Sát Đao môn võ thuật rất lợi thế về cận chiến, giao cho tam đệ Hồ Hải bộ môn này để luyện Địa Sát Đao cho tráng đinh.

Gia tộc họ Hồ ở vùng biên giới này đã bao đời buôn bán làm ăn với dân tộc hai bên biên giới, giữa đất Giao Châu của người Việt với Chân Lạp. Gia sản tích cóp được rất nhiều, mọi chi tiêu trong quân mới lập này đều một tay Hồ lão gia tài trợ. Trong Hồ gia trang có gia đình họ Cao đã nhiều đời làm nghề đúc binh khí, những quặng sắt được thu mua về từ khắp nơi đưa cho Cao Trí đúc kiếm, rèn đao và cung tên trang bị cho binh sĩ. Thu mua ngựa tốt của nước Phù Nam, Lão Qua xung vào trong kỵ binh. Được chu cấp binh khí cũng như huấn luyện chu đáo tận tình của gia tộc họ Hồ nên binh sĩ bản bộ rất thiện chiến.

Hồ Huy hái cây thuốc về điều chế linh dược dự trữ trong quân, đa phần là thuốc trị vết thương cầm máu rất hiệu nghiệm, cây cỏ có dược tính quanh vùng đã cạn kiệt cậu quyết định ra bắc một chuyến, chuyến đi này một công đôi việc xem tình hình quân khởi nghĩa và tìm linh dược luyện linh đan. Mọi công việc ở gia trang giao lại cho các em, thu xếp hành trang sớm mai lên đường.

Đây là lần đầu tiên cậu ra miền bắc, trên đường đi thấy nơi đâu dân Việt cũng khổ sở ruộng vườn hoan tàn, làng mạc xơ xác đa phần là người già, phụ nữ và trẻ em sinh sống trong các ngôi nhà dột nát. Dưới ách cai trị của nhà Lương các quan lại cầm quyền ra sức vơ vét bóc lột của dân. Đàn ông thì bắt đi phu, trai tráng đi lính mỗi khi có chiến tranh ở phương bắc trong làng vắng bóng đàn ông, tiếng ai oán của quá phụ mất chồng, con mất cha lên thấu tận trời xanh. Đến trấn Chu Diên trời đã quá ngọ vào quán nhỏ ven đường, gọi tô mỳ lót dạ hỏi đường đến núi Thiên Thai, gã tiểu nhị nhanh miệng khuyên can:

- Không được đâu! Quý khách không nên đến đó! Núi Thiên Thai bây giờ nguy hiểm lắm! Không biết từ đâu hơn hai tháng nay có con Bạch Hổ đến chiếm núi nó đã giết hơn hai mươi phường săn. Có hôm nó còn mò vào các thôn dưới chân núi bắt gia súc và người lôi lên núi ăn thịt. Quý khách không tin thì hỏi những người ở đây xem.

Trong quán có rất đông phường săn đang ăn uống người đứng tuổi lên tiếng:

- Tiểu nhị nói thật đó, nhóm của ta cũng đã mất ba người về tay nó. Tù trưởng Triệu Túc đã treo thưởng rất hậu cho những ai giết được hổ dữ.

Ăn xong tô mỳ trả ít bạc cậu vẫn hỏi đường đến núi Thiên Thai, gã tiểu nhị bực mình chỉ đường:

- Quý khách đi theo con đường này khoảng năm dặm là đến chân núi Thiên Thai.

Cậu đa tạ tiểu nhị ra lấy ngựa thong thả đi theo hướng tiểu nhị vừa nói. Đến thôn nằm sát chân núi cậu vào nhà hỏi thăm tình hình, thiếu phụ đi ra nhìn cậu hồi lâu rồi lên tiếng:

- Công tử cần gì?

Cậu đưa tay lấy ra một nén bạc đưa cho thiếu phụ:

- Tẩu Tẩu làm giúp cho ta một bữa cơm được không?

Thiếu phụ ngẫm nghĩ một lúc đưa tay lấy nén bạc lui xuống dưới làm cơm. Sau khi ăn xong gởi ngựa đeo đao ở lưng đi lên núi.

(Các bạn đọc hết chương xin hãy để lại lời bình luận dưới bài viết hoặc một like để động viên tinh thần cho tác giả)

Bạn đang đọc Thời Thế Tạo Anh Hùng sáng tác bởi Vannhanho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vannhanho
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.