Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tri Thức

Tiểu thuyết gốc · 2481 chữ

Người ta bảo đêm tháng năm chưa nằm đã sáng . Sớm nay tỉnh dậy từng cơn gió mát lạnh thổi qua sườn núi mơn chớn khuân mặt Tô Lâm . Hắn lắc lắc bả vai hít thật sâu .

-Khà không khí thật trong lành .

Mùi đất ẩm ướt , xen lẫn vị cỏ khiến Tô Lâm càng thêm tỉnh táo . Hắn tự hỏi bao lâu rồi mình chưa dậy sớm như vậy ?

Tô Lâm vục tay xuống suối , múc một gáo nước lạnh vục đầu cho đến khi gần nghẹt thở .

Phì…..

Thật là sảng khoái .

-Người thành phố sao dậy sớm thế ?

Một bà thím đang giặt quần áo bên bờ sông đối diện nhìn thấy hắn nói lớn , làm đám con gái thi nhau nhìn hắn cười khúc khích

-Thím à , tôi nhỏ tuổi dễ yếu tim . xin thím đừng trêu đùa .

Tô Lâm đáp lại , nở nụ cười tươi hé lộ hàm răng trắng bóng . khuân măt anh tuấn làm đám con gái bên sông ngượng ngùng quay mặt đi .

-Gớm chưa. Nhỏ tuổi gì nữa , bằng tuổi cậu thanh niên làng tôi có mấy mặt con rồi đấy . thế nào thấy con gái làng ta đẹp không , nếu cậu ngoan ngoãn tôi sẽ bảo lão Hai đi quanh làng hỏi cho một, hai cô .

Tô Lâm xấu hổ mặt đỏ bừng , gì chứ hai hai tuổi đâu có thể coi là ế , thời mình hai hai tuổi còn quá sớm để kết hôn . Chỉ là phong tục thời nay kết hôn quá sớm mình bị coi thành ế vợ . Cha nói đúng không nên cãi nhau với phụ nữ , cãi không lại thì đành quay mặt đi .

Hắn không đáp trả , quay mặt chạy biến vào làng , bỏ lại phía sau đủ loại tiếng cười phá lên

-Công tử đó thật dễ thương mà !

Tô Lâm thăm thú vùng quanh làng , giờ đang vào mùa vụ . ai cũng tất bật bận rộn , tiếng chày đập lúa vang lên đều đặn . Lão Hai cùng một số lão nông đang rủ nhau vào rừng săn bắn , nay mùa hạ thức ăn kiếm dễ phải tích chữ lương thực nếu đợi đến mùa đông lạnh . cái lạnh cái đói hoành hành , không có thức ăn sợ không sống nổi qua mùa đông .

Cả một vùng kinh tế huyết mạch lại chỉ có thể sống bằng nghề săn bắn cùng trồng lúa . Đã thế đê điều thủy lợi yếu kém nhiều năm lũ lớn , hạn hán mất mùa . Gia súc ít đến thảm thương , Vỗ vỗ vào mặt vài cái cho tỉnh táo . Con người không thể tốt lên bằng hình thức cho nhận. Thay vào đó phải dạy họ làm giàu dạy họ làm người .

Cách làm thì có , nhưng làm sao để người dân tin mình nhỉ ?

Hmm thật khó .

Hắn chống tay lên cằm suy nghĩ

Rầm ,rầm …

Từng tiếng âm trầm phát ra , bên đồi đất trống phía sau làng Tú đang hít thở luyện võ công . Từng cú đấm và đá mạnh mẽ phát ra từ cơ thể hắn khiến thân cây to lớn rung nên từng chạp.

Mấy lão thợ săn già tấm tắc khen tuổi trẻ thật phi phàm .

Từ nhỏ hắn luyện võ , gia đình hắn truyền thống bộ đội đặc chủng niềm tự hào cùng kiểu hãnh vô cùng lớn .Từ hồi đi học hắn đã biểu hiện tư trất cùng sức mạnh vô cùng phi phàm , Tô Lâm gặp hắn trong một ngày thu , buổi đầu tiên vào lớp mười . Ấn tượng đầu tiên là cơ thể vô cùng rắn chắc chiến ý phát ra bừng bừng . Đúng như một quân nhân thực thụ sẵn sàng lao vào đánh nhau . Ai ngờ tên này luôn muốn bảo vệ kẻ yếu sẵn sàng giúp đỡ những người bị bắt nạt .

Trong giờ cơm trưa dưới căn tin , bạn cùng bàn hắn bị một anh chị lớp mười một bóc lột một cách trắng trợn cướp sạch phần ăn trưa không những thế buông lời mệt thị vô cùng lớn .

Tú không nói một lời đến thẳng bên tên đàn anh cầm cả khay cơm ném vào người hắn , rồi lao vào đánh đấm . vụ ẩu đả lớn dần kéo theo sự hiện diện của những băng nhóm học sinh . vụ việc chỉ kết thúc khi bố của Tú đến gặp hiệu trưởng đó cũng chính là bố của Tô lâm . Hai phụ huynh bắt tay đưa con cái vào quy củ từ ấy Tú liên tục phải sang nhà Tô Lâm học thêm . và cũng từ ấy hai đứa thân nhau , một đứa mưu mẹo , một đứa sức mạnh . những vụ ẩu đả thêm tầm quy mô , cùng thêm bí hiểm . Tự nhiên tạo thành một thế lực ngầm chuyên bảo vệ những học sinh hay bị bắt nạt , được mọi người vô cùng ủng hộ .

Đến hết cấp ba hai đứa chia tay nhau khóc sướt mướt còn hơn cả tình nhân . Khiến cả hai nhà đều vô cùng nghi ngờ về giới tính cả hai .

Tú thở mạnh sau khi vận động gần tiếng hắn cũng kết thúc bài tập. Tiếng vỗ tay khen ngợi không ngớt .

Vài ba lão nông đang thu dọn lúa chuẩn bị cho vào guồng để xay , hai tay lão gồng lên giã từng vồ lớn tách từng vỏ chấu vàng ươm óng ả ra tách ra khỏi hạt gạo trắng ngần . sức mạnh cùng mồ hôi túa ra , hạt gạo là hạt vàng được làm từ mô hôi nước mắt quả ko sai .

Đến giữa trưa công việc , ổn dần lão nghỉ ngơi , nhìn sân lúa y vàng rực lão vuốt chòm rau cười mỉm, hài lòng thầm nghĩ chỗ nào, bán đi mua quần áo , cho con nhỏ , chỗ nào để dành .

Tô Lâm ngồi xích lại đưa cho ông lão một gáo nước thầm hỏi :

-Lão à sao ta thấy , ngoài cấy lúa ra , ko ai chăn nuôi hết vậy . Ta thấy người trong thôn ngoài mùa vụ ra. Lại ngồi chơi thế thật phí sức lao động ?

Ông lão ngớ người ra rồi cười xòa

-Không dấu gì cậu , không phải do lười biếng mà chúng tôi không có vốn . Có lợn gà chỉ nhà phú quý mới ăn .Có lợn gà mang đổi quần áo là tốt nhất , con trẻ có thêm áo ấm mặc !

Lão trầm mặc hồi lâu rồi thở dài

-Bao đời nay ăn ở với đất ông cha dạy sao thì làm vậy !

Lão ngại ngùng gãi đầu

Tô lâm im lặng hồi lâu lại hỏi

-trong rừng rất nhiều trâu ,lợn tại sao lại không bắt nuôi ? lợi dụng sức cầy cải tiến xe kéo đỡ vất vả hơn chứ .

Ông lão cười ngặt nghẹo , lão Hai nghe thấy vậy cũng cười phá lên

-Tôi nói rồi mà người phú quý không hiểu được hết , khói lửa nhân gian .Trâu rừng không thể nào cầy được , trâu rừng rất khó thuần . người ta muốn trâu cày được phải nuôi nghé từ nhỏ , dẫn nghé con đi theo mẹ sau đó tập cho kéo xe cày ruộng thì mới dùng được .

Vừa nói mấy lão nông lại phá nên cười , mặt Tô Lâm đen lại như đít nồi . Không phải trâu sinh ra để cày sao hừ..

Thấy Tô Lâm không phục Lão Hai lắc lắc đầu

-Nếu cậu không tin nhà Lão Tư đầu làng vẫn còn một con trâu rừng chưa bán đi , qua hai cha con lão mới săn được. Định để dành cho thằng con cưới vợ . Cậu có thể bắt nó đi cày hay kéo xe thì là phúc đức của cả làng này .

Tính hiếu thắng của Tô lâm nổi lên , vỗ vai Tú cùng kéo theo chục lão nông tiến thẳng tới nhà lão Tứ . Lão Tứ đang ngồi trong sân nói chuyện với cậu con trai bàn chuyện sang năm cưới xin ,cái quạt lan phe phẩy xua đi cái nóng mùa hạ nóng nực . Bỗng nhiên giật mình thấy cả một đám người hằm hằm tiến về phía nhà mình , lão bật dạy chạy thẳng ra cổng nhận ra lão Hai đi đầu mới thở phào cười .

-Lão Hai nay mùa màng lão không ở nhà , kéo cả đám sang nhà ta làm khỉ gì chứ ?

Lão Tứ lớn giọng nói .

-Hừm . Làm như ta báu lắm ấy . Lão Tứ nhà lão vẫn còn con trâu rừng chứ ?

-Phải vẫn còn. Sao lão hỏi vậy , lão định mượn ta mang đi bắn sao ? lão Hai à trâu là của cháu lão . lão thương tình cháu nó sắp lấy vợ đừng mượn được không , chúng ta cùng ra chiến trường cả tuổi trẻ nhà ta có gì ta không tiếc lão nhưng trâu thì không được !

Lão Tư nói nhấn mạnh như chém đinh chặt sắt .

-Phì . Lão Tư đồ nhỏ mọn ta sống một mình cần quách gì trâu của lão chứ . chuyện tốt nếu lão không thích nghe thì ta về vậy .

Lão Hai dậm chân nhổ một bãi nước bọt giận dữ quay lưng đi , mấy lão nông đứng cạnh phá nên cười .

Lão Tư suy nghĩ một hồi lại nhìn Tú với Tô Lâm , khí độ phi phàm bất thường . thái độ hòa hoãn đi năm phần

-Khà khà chú Hai đừng giận thế chứ , tôi chỉ trêu đùa thôi . Nào nào vào nhà đi . Tuấn pha nước chú Hai cùng mọi người đến chơi .

-Dạ .!

Một thanh niên tầm mười sáu , mười bảy tuổi vọng ra nói .

Lão Tư sống một mình với con trai , hai cha con lương tựa nhau sống . Con trai lão cũng đã mười bảy tuổi cũng đến tuổi cập kê . khổ cái nhà không có cái gì đáng giá cả nhà gái lại thách cưới cao . lão không muốn bán mảnh vườn đi , bán rồi lấy gì để ở ?

Ngờ đâu trời thương lão Tư đi rừng bắt được một con trâu rừng bị hổ vồ hụt chân chảy máu không chạy được , lão cùng con trai trói chặt mang về làm một chuồng lớn hàng ngày cho trâu ăn . lão hạnh phúc lắm con mình cuối cùng cũng có của để lấy vợ .

-Chú Hai uống nước đi , nay sang thăm cha con tôi có việc gì thế ?

Lão tư vừa rót nước lại quay sang hỏi lão Hai

Lão Hai nhấp một ụm nước , thong thả nói .

-Trả là cậu Tô Lâm đây xuất thân từ núi tảng viên , bảo có thể làm trâu nhà lão cày kéo xe được như trâu nhà .

Phụt , lão Tư phun hết cả nước đang uống trong miệng ra , thấy hơi thất thố lau miệng xua tay như không có chuyện gì . Lão chuyển ánh mắt về phía Tô lâm , Tô lâm cao lớn nước ra trắng khuân mặt ánh tuấn nở nụ cười tươi rất ấm áp .

Lão Tư giật mình quay đầu nhìn lão Hai , điệu bộ như tin được chứ ?

Lão Hai trừng mắt rồi gật đâu . Lão Tư không nói một lời đi thẳng ra chuồng trâu , từng này tuổi sống với nhau gần bốn mươi năm chinh chiến đều là người vào sinh ra tử với nhau . chỉ cần nhìn ánh mắt không cần nghe lời nói cũng hiểu nhau .Lão Tư dắt con trâu lại , trâu rừng to lớn , các bắp chân to lớn , cơ thịt khỏe mạnh . Mũi thở phì phì .Tô Lâm đi vung quanh con trâu một vòng , gật đầu trâu tốt . cơ quái lạ sao lại buộc dây ở cổ , không phải trâu buộc dây ở mũi sao ?

Hắn lấy tay thọc vào mũi trâu , à cần phải khoan lỗ . con trâu khó chịu đầu ngọ ngậy định hất văng tay Tô Lâm ra. Tú nhanh nhẹn bạt tai cho trâu một cái nó liền im lăng .

Tô Lâm cười hà hà , truyện không khó chắc chắn làm được .

Lại bảo lão Hai chuẩn bị cọc lớn , trói chân bịt mồm trâu lại treo trâu lên cọc . Lão Tư sốt ruột nhìn Lão Hai , Lão Hai quay ra nhìn Tô Lâm . Tô lâm gật đầu chỉ tú cầm thanh sắt nung đỏ rực dí vào mũi trâu . con trâu đau đớn quẫy đạp nhưng không thể bốn chân đã bị bó chặt miệng cũng bị khóa chặt , Lão Tứ vò đâu bứt tai rất thương sót lão Hai áy láy nhìn lão Tứ . việc làm rồi không thể bỏ dở chỉ mong vào phép mầu thôi.

Tô Lâm sỏ thừng qua mũi trâu rồi ra hiệu lão Hai thử dắt trâu đi một vòng , Con trâu đau đớn định phản kháng nhưng máu từ mũi nhỏ ra khiến nó tự động tuận theo . Lão Hai kinh ngạc dắt trâu , cúi đi sang trái phải vô cùng dễ . Lão nhìn Tô Lâm rồi nhìn Lão Tứ , Lão tứ trả còn điệu bộ thương sót Lão vô cùng phấn trấn , Trâu thuần thì ra như vậy . Nhà mình có trâu rồi thì lo gì chết đói nữa năm mùa vụ đi cày thuê , chở thuê cũng đủ ăn uống kiếm sống . Đúng là trời thương mình mà .Các lão nông thi nhau ra dắt thử , con trâu vẫn đau vô cùng nhưng không muốn phản kháng cứ phản kháng máu trong mũi lại rỉ ra , tròng mắt nó ướt ướt nhìn Tú oán trách . Tú mặc kệ đá liền hai đá vào mông nó .

-Lão Hai , Lão tin ta rồi chứ ?

Tô Lâm quay sang nhìn Lão Hai rồi hỏi . Lão hai vẫn chưa hết kinh ngạc đầu to như cái đấu , hết nhìn đông ngó tây .Rồi bừng tỉnh , phải rồi hai cậu ấy không giống mình , không giống mình là mình già lại không tin tý nữa thì nỡ mất việc lớn . Trời cao có mắt phù hộ làng này .

-Lão Hai . Sư phụ ta từng nói mọi chuyện đều có nguyên nhân của nó chỉ cần nắm bắt sự việc sử dụng học thuật, thì rau dại cũng thành cái ăn . Độc lý cũng thành thuốc bổ không gì trên đời không thể làm được chỉ cần ta cần niềm tin chắc chắn sẽ thành công.

Cả đám ông già xúm xít khen phải khải .

Bạn đang đọc Thịnh Thế Lê Sơ sáng tác bởi mocthanhluan123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mocthanhluan123
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 68

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.