Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Niềm vui 2

Tiểu thuyết gốc · 1972 chữ

- Ái khanh lúc ấy thật sự nguy hiểm thế sao ?

Vua Lê Thái Tông tò mò nhìn Đại Đô đốc.

-Vô Cùng nguy hiểm!

Đại đô đốc chắp tay giải thích cho vua Lê Thái Tông. Ông nhắm chặt mắt, hồi tưởng lại chiêu thức ấy. Tay phải Đại Đô Đốc mở rộng. Lão hét lớn rồi đánh mạnh tay vào cột một chưởng. Chưởng ấn mạnh mẽ, in mạnh hình bàn tay lớn lên cột. Điều đó khiến tất cả võ quan trong triều thầm thán phục khen ngợi.

-Chưởng này ngoài âm trong dương. Lại có đủ lực âm dương khi đánh ra mềm mại , chỉ khi phát kình khi trạm mục tiêu. Uy lực rất lớn và biến hóa .

Liên tục những tiếng khen: phải ! phải!, vang lên luận về võ công ai có thể hơn Đại Đô Đốc chứ.

Tên vệ binh vô cùng thán phục Đại Đô Đốc. Ông lão đã qua tuổi tứ tuần nhưng kình phong cùng nội lực vẫn thật mạnh mẽ. Hắn lại tiếp tục kể :

-Nhất Tâm trưởng môn sau khi lãnh một trưởng đã thua thế. Y Long vô cùng vô sỉ. Hắn liên tục sỉ nhục trưởng môn, luôn miệng khuyên nhủ Tâm trưởng môn đầu hàng.

Vài lão đại nghe đến đây liền đấm tay vào nhau cảm giác bất lực, vô lực hiện lên rõ trên khuân mặt mọi người.

-Tâm Trưởng môn không hề đầu hàng lấy hết sức chịu đau bảo vệ tự tôn Đại Việt ta . Không những thế còn nói lên niềm tự hào dân tộc ta rằng chúng ta không yếu đuối , dân tôc ta đời đời không yếu đuối. Y Long vô cùng tức giận, hắn muốn bẻ gẫy tất cả toàn bộ ý trí người dân Đại Việt Ta. Hắn giơ cao chân muốn một cước giẫm nát đầu Tâm trưởng lão.

Đa số quan văn nghe được đến đây đều quay mặt đi. Muốn cứu giúp nhưng vô lực , đám quan võ thì cúi gằm mặt. Nhuệ khí xông cả ra , đồng bào bị sỉ nhục nhưng lực bất tòng tâm.

-Đúng lúc ấy. Một bóng người cao lớn xuất hiện, bóng lưng hắn cao như hòn núi . Ánh mặt trời chiếu ngang xuống làm bóng người đổ dài trên đất. Vị cao thủ ấy không nói một lời, liền giơ chân nên đỡ thay cho Tâm trưởng môn một cú chí mạng của Y Long. Lực đá xuống rất mạnh. Khi ấy tạ hạ ở gần, liền nghe thấy tiếng “rầm”. kình phong tứ cú đá phát ra là vô cùng mạnh mẽ. Kỳ lạ thay, vị cao thủ ấy vẫn đứng nguyên sừng sừng như một tòa thành kiên cố, không đổ vỡ không hề suy chuyển.

- Hay ! Hay lắm ! Nội công thật mạnh mẽ. Hảo công phu.

Tướng quân Trịnh Khải nắm chặt nắm đấm, luôn mồm khen ngợi .

-Vị cao nhân ấy, không nói một lời liền đỡ Tâm trưởng môm xuống võ đài. Tiếp sau đó phi người đứng thẳng chân trên võ đài. Bước chân mạnh mẽ khiến vài hoàn gạch vỡ nát, vị cao nhân này liền từ từ, từng bước chậm dãi tiến về phía đại tăng Y Long. Từng bước chân càng lúc càng biểu lộ uy lực nặng trịch. Mỗi một bước đi cơ thể dường như nặng thêm. Lực ép tự động sinh ra ép vỡ vụn gạch đá trên sàn. Gạch loang nổ chằng chịt như mạng nhện . Khi ấy tiểu nhân đứng gần, nhưng lúc ấy thấy hô hấp vô cùng khó khăn hít thở không thông. Cảm giác người đang tiến lên phía trước kia, giống như một con mãnh thú từ hồng hoang chỉ trực phóng ra giết chóc huyết tẩy tất cả. Khí thế lúc ấy thật đáng sợ. Vị cao thủ này đứng trước mặt Y Long nói ra Tên chỉ một chữ Tú .

Lê Đại tư đồ cùng Vấn Đại Đô Đốc trầm ngâm suy nghĩ. Tú cái tên này nghe rất quen.

-Vị cao thủ này thách thức y Long một cách cực điểm. Sẵn sàng đe dọa giết chết Y Long nếu như YLong không ra tay ngay lúc ấy. Y Long bất ngờ thủ thế ,hắn ra thế trung bình tấn hét lớn “Đồng xà chưởng” tay hắn như đao, kinh phong như gió. Chém xuống nhanh như thiển điện. Hạ quan vô cùng bàng hoàng lo lắng... Nhưng bất ngờ thay áo trên người Tú cao thủ chỉ rách ra, cơ thể không mảy may xuy chuyển. Trên cơ thể Tú cao thủ chằng chịt các vết sẹo. Y Long lúc này sợ hãi vô cùng nhảy lùi về sau. Tú cao thủ vặn người vài cái chỉ trong chớp mắt đã đến ngay sát y long. Tiếc hận rằng hạ quan võ công quá thấp, không theo kịp các động tác. Không thể nhận ra trong giây lát đã sảy ra chuyện gì. Cùng lúc ấy lại nghe thấy tiếng rắc một cái. Hạ quan chỉ thấy các trưởng môn đều đứng bật dậy. Luôn miệng nói kình phong thật mạnh. Trong một la sát ấy Y Long đã nhảy lên cột cao phía đông võ đài. Điều làm tất cả bất ngờ hơn chính là Tú cao thủ đã xuất hiện ngay phía sau Y Long. Tốc độ là vô cùng nhanh , lúc ấy hạ quan chỉ nghe thấy một tiếng “Đùng” như sấm đánh, sau đó Y Long đại diện Thiếu Lâm Tự bị đánh bay tít ra xa phía tây võ đài. Thân hình hắn cầy lên một mảng gạch, làm bức tường gần đấy cũng đổ sụp. Hạ quan vô cùng phấn khích và không thể tin được vào mắt mình. Chỉ hai chiêu! Hai chiêu đánh bại Y Long . Sau đó vị anh hung ấy ngạo nghễ thách đấu toàn bộ đoàn võ giả Minh quốc. Liền một hơi phá giải Thập Bát La Hán trận. Đánh bại thêm một vị trưởng môn cuả thiếu lâm. Không những thế lại đồ sát thêm tinh anh của Võ Đang là Trương vô kỵ. Võ công của Tú đại hiệp làm rung động lòng người . Không thể anh dũng hơn , sức mạnh như trời như biển. . . . .

Tên vệ binh thao thao bất tuyệt kể truyện hăng say đến văng bòn bọt. Chưa bao giờ hắn thấy phấn khích như thế . Nhiệt huyết chiến đấu sôi trào . Liên tục khen ngợi vang lên không ngớt : Tốt ! Võ công tốt !Các bá quan văn võ nhìn nhau vô cùng hưng phấn. Đại Việt ta một hơi đánh hết tinh anh Minh quốc. Lần này để lão phu xem Minh quốc còn có thể nên mặt với chúng ta được không. Có người thì lo lắng, cho an nguy số phân vị cao thủ mới nổi ra : Chiến tướng như vậy liệu Minh Quốc có bắt nước ta mang ra cống nạp?. Nhưng hòa chung không khí là tất cả đều vô cùng vui mừng.

-Vậy tại sao lại sảy ra đánh nhau? Để không thể giải quyết được phải chạy nên đây?

Phan Thiên Tích đại học sỹ trầm ngâm rồi hỏi tên vệ binh. Tên vệ binh ớ người ra , lẫy giờ hắn hưng phấn quá quên mất chuyện chính.

-Dạ bẩm ! Đúng lúc Tú Đại hiệp đang đuối sức mấy lão đạo bên phía Võ Đang liền định xông nên giết chết Tú đại hiệp. Tú đại hiệp không thể đứng nên được vì đã dùng hết sức. Sự việc ấy diễn ra quá nhanh khiến tất cả mọi người quan sát đều không ai kịp chở tay. Kiếm bay vút vút rất đáng sợ .

- Vô sỷ ! Khốn khiếp !

Rất nhiều tiếng phẫn nộ chửi rủa vang nên .

- Đúng lúc ấy một thanh niên rất tuấn tú, ngọc thụ lâm phong cũng xuất hiện. Hạ Quan thấy, cách đánh của hắn rất không hợp mắt nhưng lại vô cùng hiệu quả. Trưởng lão Võ Đang bị hắn đùa trên tay như một đứa trẻ. Vô cùng nhục nhã. Khi ấy hạ quan đứng gần, nhận thấy vị thanh niên này vừa đánh vừa giảng nhưng không thể hiểu hết được cách hắn làm. Chỉ hai chiêu trưởng lão Võ Đang gục xuống. Tên vệ binh vô cùng khó hiểu ,hắn lắc lắc đầu trầm ngâm nghĩ lại.

-Có phải hai người ngươi kể có cách nói chuyện rất lạ phải không?. Một kẻ có nụ cười ấm áp, nhưng nhìn lại vô cùng nguy hiểm. Còn một kẻ nhìn rất nguy hiểm nhưng lại sống rất tình cảm. Hắn con ngựa hắn cưỡi rất lớn, rất đẹp mầu lông làm mầu mận chin nhìn vô cùng giống “Hãn Huyết Bảo Mã” phải không? .

Lê Đại Tư Đồ giật giật mắt hỏi .

-Đúng ! Đúng vậy ! Đại Tư Đồ hai người này đúng như những gì ngài miêu tả.

Tên vệ binh vô cùng vui mừng gật đầu như bổ củi. Vài vị quan trầm ngâm nhìn Đại Tư Đồ : Phủ Đại Tư Đồ thật nhiều cao thủ a , đúng là sâu không thấy đáy .

-Đại Tư Đồ ông có quen hai người này sao ?

Cung Công công đứng sau hoàng thượng, giọng the thé trất vấn hỏi, mắt hắn híp lại rất khó đoán hắn đang nghĩ gì. Đại Tư đồ mặt không đổi sắc hướng về phía vua Lê Thái Tông chắp tay thi lê.

-Đúng vậy ! Nếu đúng như những gì tên vệ binh này miêu tả thì hai người này hiện đang ở trong phủ ta. Cũng vừa hay ta định giới thiệu với thánh thượng. Hai người này một người tên Tú, người còn lại tên Tô Lâm. Cả hai đều xuất thân từ núi Tảng Viên. Người tên Tô Lâm chính là người tạo ra thuật luyện sắt, luyện muối. Còn vị Tú huynh đệ này thì người rõ nhất không phải ta mà là Đại Đô Đốc.

Tay ông hướng về phía Đại Đô Đốc Lê vấn, phải thường ngày lão xuốt ngày tập luyện cùng vị Tú huynh đệ. Hắn là người hiểu rõ nhất chứ không phải ta. Đồ khốn này còn ăn trực nhà ta luôn mồm nói ta giấu mỹ thực đi không cho hắn ăn. Hmm. Không nói gì định để ta giải thích một mình chắc, vũng nước này ta sẽ kéo ngươi xuống. Phải rồi ! Tan triều về nhà nhất định phải bắt tên Tô Lâm nấu một bát phở lớn mới được. Lão tử ăn một mình đấy sao nào? Lê Đại Tư Đồ thầm nghĩ ánh mắt lộ ra phần hơi nguy hiểm khiến Vấn Đại Đô Đốc rùng mình.

-Truyện này là có phải không Đại Đô Đốc.

Vua Lê Thái Tông , rất tò mò liền quay ra hỏi Đại Đô Đốc. Vấn Đại Đô Đốc cười lớn, vô hay tay vào nhau.

-Hoàng thượng, truyện này rất phải. Thường ngày vị huynh đệ này vẫn vác đá nặng chạy quanh Hồ Gươm. Thần đã thấy công phu rất tốt, tính tình lại rất ôn hòa nhẹ nhàng thích giúp đỡ người khác chính là cực phẩm. Không nghĩ vị huynh đệ này lại đạt đến công phu cao đến vậy.

-Trên đời này có người có thể dạy ra hai người kiệt xuất như vậy sao? Đại Tư Đồ ngài đã điều tra rõ chưa? Liệu hai người có phải đồ đệ của gia tộc hùng mạnh nào ẩn cư lâu đời không ?

Lại Bộ Thượng Thư Nguyễn Trãi thắc mắc, thường thì phúc họa cùng nhau. Rất khó có thể không đề phòng tới sự nguy nan của quốc gia .

Bạn đang đọc Thịnh Thế Lê Sơ sáng tác bởi mocthanhluan123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mocthanhluan123
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.