Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiều Hoa Vì Quân Gả - Chương 24: Thiếu

Phiên bản Dịch · 994 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: ÓcCá

Tiết Thần tự tay lấy xuống túi tiền bên hông mình, đưa trực tiếp cho nam nhân nọ, Khâm Phượng giữ lấy tay Tiết Thần, thốt lên:

"Tiểu thư, người tuyệt đối không thể hồ đồ."

Tiết Thần bỏ tay Khâm Phượng ra, giơ túi tiền lên, nói: "Cho ngươi hết đó, đến Nhân An Đường ở phố Chu Tước bốc thuốc đi, đại phu trợ tá chính là ngự y từ trong cung về hưu, dùng thuốc xem trọng hữu hiệu, dược liệu trân quý cũng tốt hơn so với những tiệm thuốc khác."

Nghiêm Lạc Đông sống hơn bốn mươi năm, lần đầu tiên bị một tiểu cô nương khiến cho thẹn đỏ mặt, thế nhưng hắn biết rõ sự khổ sở của một đồng tiền có thể đánh bại anh hùng hảo hán, huống chi đây không chỉ là một đồng tiền, hai tay cung kính nhận lấy túi tiền của Tiết Thần, cúi đầu không dám nhìn Tiết Thần nữa.

Tiết Thần biết người trong giang hồ có võ công cao cường giống hắn, cần nhất chính là mặt mũi, dù sao hôm nay làm việc thiện này bản thân nàng cũng có chút không giải thích được, nhưng mà, nhớ tới vẻ mặt nữ nhân kia che chở cho đứa bé, nàng thật sự không bỏ xuống được, thôi coi như là tích đức, hao tài tiêu tai đi.

Buông màn xe xuống, lập tức để Vương bá điều khiển xe rời đi, Nghiêm Lạc Đông nhìn xe ngựa bọn họ biến mất ở đầu hẻm, một mực nhớ kỹ phương hướng và chữ "Tiết" in trên vách xe của các nàng.

Trên xe, Tiết Thần nói với Khâm Phượng và Chẩm Uyên:

"Chuyện hôm nay, ai cũng không được phép nói với bất kỳ người nào ở trong phủ." Dừng một chút, Tiết Thần lại cất cao giọng với Vương bá đang đánh xe: "Vương bá, có nghe thấy không? Ai cũng không được nói ra chuyện hôm nay."

"Dạ." Ba người cùng nhau trả lời

Khâm Phượng và Chẩm Uyên nhìn nhau, nhẹ gật đầu, hai người cũng cảm thấy nhất định không thể để người trong phủ biết việc này, hai ngàn lượng bạc nha, đây đã có thể mua được hai trăm người trở về, thật là không thể yên lòng với sự hào phóng của tiểu thư.

Đối với việc này, Tiết Thần cho rằng cứ như vậy là qua đi, ai ngờ ba tháng sau, một nam nhân dắt tay một cô bé tìm tới cửa...

Sau khi đứng hơn nửa ngày ở ngõ hẻm cửa chính Tiết gia, cuối cùng cũng mời được Tiết Thần ra ngoài.

Nghiêm Lạc Đông buông tay cô bé, từ trong ngực lấy ra một tờ giấy, hắng giọng nói với Tiết Thần:

"Tiểu nhân tên Nghiêm Lạc Đông, người Bảo Định Thanh Hà, bốn mươi lăm tuổi, dưới gối có một nữ nhi, biết võ công quyền cước, ngày trước được tiểu thư cứu giúp, đại ân đại đức không gì báo đáp, nguyện đi theo Tiết đại tiểu thư, chỉ xin một chức vụ hộ viện, cầu có chỗ an thân cùng tiểu nữ, không cần bất cứ hồi báo nào, nhất định trung tâm không hai lòng, thần phục tiểu thư, đây là văn thư đầu nhập của tiểu nhân, xin tiểu thư thu nhận."

"..."

Tiết Thần đứng trên bậc thang, mặc áo ngắn vải mịn màu trắng, váy ngắn bách điệp màu xanh nhạt, dung mạo trong sáng, xinh đẹp vô song, dung mạo xuất sắc như vậy, lúc này đang khẽ nhếch miệng, giương mắt nhìn nam tử bề ngoài bình thường cường tráng trước mặt, nhất thời lại không biết nói cái gì cho phải.

Mãi cho tới khi nam tử nọ lại tiến lên một bước, nói: "Đây là văn thư đầu nhập của tiểu nhân, đã ký tên đồng ý, xin tiểu thư thu nhận."

Đến lúc này Tiết Thần mới phản ứng lại, bước xuống bậc thang nói với hắn: "Thu lại đi. Ta không muốn ngươi trả gì cả, nhà chúng ta cũng không thiếu hộ viện, ngươi trở về cố gắng chăm sóc cho vợ con thật tốt là được rồi."

Nét mặt người nọ nao nao, sau đó cúi đầu nhìn đứa bé còn chưa cao đến thắt lưng hắn, nói: "Nội tử đã qua đời. Một ngày ba bữa dùng nhân sâm giữ hơi thở cũng chỉ duy trì được hai tháng."

Lúc này Tiết Thần mới nhìn thấy trước vạt áo của đứa bé và nam nhân nọ đều vá một miếng vải bố, trên tóc đứa bé còn cài một đóa hoa nhỏ màu trắng, có lẽ đã hái ở mộ phần của nương cô bé, dưới gót chân còn dính giấy tiền vàng bạc đốt cúng.

Nhớ tới dáng vẻ nữ nhân kia, Tiết Thần liền thở dài, nhưng vẫn khoát tay nói với người nọ:

"Nếu tôn phu nhân đã qua đời, vậy ngươi càng không cần đầu nhập vào ta, mang theo con gái ngươi, sinh sống cho tốt đi."

Tiết Thần thật lòng muốn tốt cho hai cha con bọn họ, hắn có một thân công phu, Tiết Thần đã từng chứng kiến, người như vậy mà làm hộ viện tuyệt đối uổng phí tài năng, hắn còn cầm theo văn thư đầu nhập, nói cách khác là cam nguyện làm nô, chỉ có điều không có khuế ước bán thân, nhưng về thân phận khẳng định sẽ kém hơn, bằng công phu của hắn, dù có tùy tiện đi làm võ sư hoặc tiêu sư ở đâu đó vẫn dư sức.

Thế nhưng người nọ hết sức kiên trì với lựa chọn của mình, hơn nữa đem năm

Bạn đang đọc Thiều Hoa Vì Quân Gả của Hoa Nhật Phi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.