Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hành lang và thang lầu (6)

Phiên bản Dịch · 741 chữ

Chương 6: Hành lang và thang lầu (6)

Edit: Hắc Thiên

Beta: Tiểu Nguyệt Nguyệt

----------------------------------------------------------

"Anh buồn chán sao?"

Đây rõ ràng là không tìm được đề tài nên hỏi đại một câu, nhưng lại khiến Âu Dương nhanh chóng trả lời: "Rất chán."

Tuy rằng âm điệu nghe qua bình thản, nhưng trên thực tế hắn sắp phát điên rồi! Ngày xưa có loại hình tra tấn, nhốt phạm nhân vào bên trong căn phòng trống, không có bất cứ đồ đạc gì, qua một thời gian kẻ đó sẽ phát điên, sư thực đã chứng minh, con người không thể quá rảnh rỗi...

"Tôi cũng biết là rất chán, nhưng anh trai nói thân thể của tôi quá yếu, không cho tôi đi xuống..."

"Đi xuống?" Âu Dương thành công bắt được trọng điểm hữu dụng: "Chúng ta đang ở một chỗ rất cao sao?"

Bác suy nghĩ: "Cũng không tính là cao... Bên dưới còn tầng nữa."

"À..." Âu Dương làm ra kết luận, lúc này hắn đang ở lầu hai của một tòa nhà.

Hắn rất muốn hỏi tại sao bọn họ lại bắt hắn chờ ở chỗ này, trong đầu lộn xộn một mớ những nghi vấn khác nhau, nhưng lo lắng Bác không chịu trả lời. Thay vì lãng phí thời gian hỏi những điều đó, chi bằng tận dụng hết khả năng nói chuyện thêm một chút, đoán được càng nhiều tin tức hữu ích càng tốt. Hắn không thể bỏ lỡ mất cơ hội, chỉ có thể cẩn thận nhắc đến vài chuyện râu ria...

Âu Dương nghĩ nghĩ rồi nói: "Kia...Chỗ này còn có người khác không?"

Bác trả lời: "Không có, tôi, anh trai và anh, tổng cộng ba người."

"Chỉ có ba người chúng ta?" Âu Dương cảm thấy rất kỳ quái: "Mấy căn phòng kia đều trống sao?"

Bỗng nhiên, sắc mặt Bác trắng bệch, đứng lên che miệng ho khan, đến lúc thả tay ra, trên môi cự nhiên dính dính chút máu đỏ tươi...

"Này...." Âu Dương hoảng sợ, tuy rằng hắn biết cơ thể Bác không tốt lắm, nhưng thấy anh ta ho ra máu cũng bị dọa hết hồn.

"Không có việc gì." Bác bình tĩnh quan sát máu trên tay, dùng mu bàn tay lau thứ dính trên khóe miệng, đáp: "Đừng nói cho anh tôi biết, anh ấy sẽ rất lo lắng..."

"Chuyên gì thế này? Anh thường xuyên ho ra máu? Tại sao không nói cho gia đình biết?" Âu Dương cũng là bác sĩ, tuy rằng làm bác sĩ tâm lý, nhưng bệnh nghề nghiệp, trông thấy người bệnh liền lập tức lo lắng.

Ánh mắt Bác đầy quái dị nhìn hắn thật lâu, khẽ thở dài một hơi rồi nói: "Bệnh cũ, anh trai cũng biết, chẳng qua mỗi lần tôi ho ra máu là lại lo lắng cả buổi, tốt nhất đừng kể cho anh ấy..."

Âu Dương còn muốn tiếp tục, Bác đã cắt ngang: "Đến lúc tôi phải về rồi, không thấy tôi ngoan ngoãn nằm trên giường, anh trai sẽ nổi giận... Gặp sau."

Chẳng đợi Âu Dương trả lời, Bác liền nhanh chóng bước ra khỏi phòng. Âu Dương nhìn không gian trống trải bốn phía, cảm thấy bất an, Bác ho ra máu ngay trước mặt hắn, làm sao có thể mặc kệ như vậy...

"Ai...." Âu Dương nhận mệnh thở dài, quyết định ra ngoài xem thử, dù Hoa đã nhắc hắn đừng chạy loạn, nhưng hiện tại không phải đã có lý do chính đáng rồi hay sao...

Một lần nữa mở cửa ra, vẫn là cái hành lang dài đằng đẵng cùng vô số căn phòng. Âu Dương dựa theo trí nhớ gõ cửa, nhưng không có tiếng trả lời. Hắn lại tiếp tục gõ, vẫn như cũ không có âm thanh đáp lại...

Lẽ nào là ngất ở trong phòng... Âu Dương nóng vội, nắm lấy tay cầm, cửa kẽo kẹt một tiếng rồi mở ra, vậy mà không khóa.

Âu Dương nhìn bên trong, căn phòng không có ai, so với chỗ hắn ở còn sạch sẽ hơn, nhưng đồ đạc tương đối nhiều. Một cái giá sách thật lớn lập tức thu hút sự chú ý của Âu Dương, hắn phát hiện trên đó đều là sách tâm lý học! Tuyệt đối không phải sách dành cho người nghiệp dư, mà đều là những quyển sách chuyên khoa!

Bạn đang đọc Thiên Tài Trong Não, Kẻ Điên Trong Lòng của Phượng Minh Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi jieziyang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.