Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hành lang và thang lầu (5)

Phiên bản Dịch · 738 chữ

Chương 5: Hành lang và thang lầu (5)

Edit: Hắc Thiên

Beta: Tiểu Nguyệt Nguyệt

-----------------------------------------------------------

"Chào anh, bác sĩ Âu." 'Bác' tiến đến bắt chuyện, thoạt nhìn tinh thần rất uể oải, dường như vẫn luôn ngủ không ngon mấy ngày nay.

Hoa nhíu mày: "Em ra đây làm gì? Phải nghỉ ngơi nhiều một chút, trở về nằm thêm đi." Giọng nói mang theo ý tứ trách móc, nhưng ẩn ẩn có thể nhận ra sự quan tâm trong đó.

Âu Dương cảm thấy đầu mình đau như búa bổ, cái tình huống gì đây? Nếu hai người cùng tồn tại thì... Căn bản không thể giải thích nổi!

Vì sao lại đưa hai người bọn họ đến phòng khám của hắn? Trường hợp cả hai đều là 'thật', vậy không nên đi tìm bác sĩ tâm lý mà phải đến gặp người nhà mới đúng chứ? Còn nữa, lý do dùng chung một tên? Mục đích của bọn họ khi đem hắn tới chỗ này là gì?

"Anh nói nhiều quá." Hoa nhìn sang Âu Dương lạnh lùng lên tiếng: "Bác sĩ Âu, nếu đã ở chỗ này, hy vọng anh có thể tuân thủ quy củ của chúng tôi, không nên chạy loạn, anh cũng hi vọng chúng ta có thể vui vẻ ở chung đúng không?

Âu Dương thở gấp, tư duy hỗn loạn như một đống sợi len, bị người thô bạo vò thành cục. Hắn ép buộc chính mình phải tỉnh táo, hít một hơi thật sâu, lại thở mạnh ra, trong lòng có vô vàn nghi vấn. Nhưng Hoa dường như không muốn để ý đến hắn, anh ta luôn chú ý tới sắc mặt càng ngày càng kém của Bác, thúc giục em trai trở về nghỉ ngơi.

"Bác sĩ Âu." Hoa nói tiếp: "Hy vọng anh có thể phối hợp ở yên trong phòng."

Tuy rằng ngữ điệu của đối phương rất khách khí, nhưng bên trong vẫn tràn đầy cảm giác ra lệnh. Âu Dương chẳng thích thái độ như thế một chút nào, bất quá hắn không phải loại người hành động theo cảm tính, hắn hoàn toàn không biết tình trạng hiện tại của Hoa Bác ra sao, rất khó xác định ngoài bọn họ ra còn có ai ở đây hay không, hành động tùy tiện hiển nhiên không hề sáng suốt...

Âu Dương cam chịu, mau chóng quay về căn phòng vừa mới thoát ra, quả thật, bây giờ hắn cần một không gian yên tĩnh để thông suốt mọi việc.

Nếu bọn họ cùng tồn tại, vậy ngay từ đầu hắn đã bị lừa! Nhưng tại sao? Ai lại tốn nhiều công sức đi lừa một bác sĩ tâm lý? Toàn bộ sự việc trước đây là âm mưu, mục đích là gì?

Ngoài ra, nếu là bí mật không muốn để người khác biết, vậy tại sao Hoa Bác lại không tiếp tục che dấu nữa? Làm nhiều việc như vậy chỉ vì muốn đưa hắn tới đây? Căn bản đâu cần phiền toái như vậy, trực tiếp cho một gậy không phải xong rồi sao?

Rất nhiều chuyện không hề giống với lẽ thường, Âu Dương cảm thấy đầu mình sắp nổ...

Lặng lẽ ngồi trên giường, tâm trạng vô cùng buồn bực, bỗng nhiên, một loạt tiếng gõ cửa truyền đến, Âu Dương giật mình, không có chuyện gì xảy ra vậy hẳn là Hoa Bác, nhưng là Hoa hay Bác thì khó nói...

Âu Dương ngồi thẳng lưng lên tiếng: "Mời vào".

"Bác sĩ Âu?" Một cái đầu nhô ra từ sau cửa: "Quấy rầy rồi, thật xin lỗi."

Nghe giọng điệu đoán chừng là Bác, Âu Dương thở phào nhẹ nhõm, Bác lập tức trêu chọc: "Hình như biết là tôi nên anh rất cao hứng."

Âu Dương cười khổ :"Bởi vì áp lực anh trai anh mang đến quá lớn..." Không thể không nói, cái loại khí tràng sắp vượt qua cả khí cao áp từ người Hoa đem đến áp lực tâm lý rất lớn. Âu Dương cũng không thả lỏng cảnh giác, dù sao Bác vẫn có liên quan tới chuyện này, hiện tại bản thân phải luôn bảo trì thanh tỉnh.

"Việc đó... ừm..." Bác dường như không biết nói gì. "Bác sĩ Âu, anh..." Rõ ràng rất không tự nhiên, muốn nói rồi lại thôi, cuối cùng đành hỏi: "Anh buồn chán sao?"

Bạn đang đọc Thiên Tài Trong Não, Kẻ Điên Trong Lòng của Phượng Minh Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi jieziyang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.