Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kẻ ỷ lại (8)

Phiên bản Dịch · 701 chữ

Chương 46: Kẻ ỷ lại (8)

Edit: Hắc Thiên

Beta: Tiểu Nguyệt Nguyệt

---------------------------------------

Nhuận muốn lùi lại, nhưng đụng phải một người khác, cô hét lên, nguyên lại đằng sau có hai kẻ nữa, tổng cộng bốn tên, dáng dấp lưu manh cười cười với cô, một tên trong đó còn đang cầm dao gọt hoa quả, vỗ vỗ sống dao vào lòng bàn tay...

Bốn người đàn ông, trên tay một kẻ còn cầm dao... Nhuận cũng biết tình huống này không thể cậy mạnh, cô nuốt nước miếng, ném túi ra: "Bên trong có tiền cùng di động."

Tên thanh niên lêu lổng cầm dao trên tay chộp lấy, cười nói: "Cô gái này tốt thật đấy, di động cùng ví tiền có thể đáng giá bao nhiêu? Dù sao mấy anh đây cũng nhàm chán... không bằng, chúng ta vui vẻ một chút?"

Edit: Tạt axit bọn này gấpppp

Nói xong, bốn người nở nụ cười, chậm rãi tiến lại gần cô.

Cả người Nhuận run rẩy, thậm chí môi cũng chuyển thành màu tím xanh, loại sợ hãi quen thuộc lập tức bủa vây toàn thân. Bỗng nhiên, không biết là ai động tay sờ thắt lưng cô...

"A! Tránh ra!" Nhuận hoàn toàn mất khống chế, chân chẳng biết đá trúng ai, dù sao vòng người vây quanh cũng không cần phải nhắm làm gì, điên cuồng vung nấm đấm, nhưng cô là một người phụ nữ tay trói gà không chặt, sao có thể làm đối thủ của bốn tên đàn ông cao to?

Rất nhanh, một gã thanh niên bắt được cổ tay Nhuận, kéo cô đến trước mặt, cười dâm đãng, chân tay hắn cũng rất bẩn thỉu. Nhuận hét lên chói tai, liều mạng phản kháng, cô lúc này đang trên bờ vực sụp đổ...

Bỗng nhiên, cổ tay chợt nhẹ đi, chỉ thấy một thân ảnh quen thuộc đè tên cầm dao xuống đất, ba gã kia lập tức phản ứng lại, lao vào hỗn chiến.

Nhuận nhìn kỹ, kia không phải Âu Dương thì là ai?

Nhất thời cô luống cuống tay chân, Âu Dương la lớn: "Báo cảnh sát đi! Đứng ngốc đó làm gì!"

Nhuận nghe lời vội vàng chạy đến kiểm tra túi, đột nhiên một bàn tay bóp lấy cổ cô. Âu Dương thấy tình huống không ổn, cũng liều mạng bật người chạy đến gỡ tay tên kia ra. Mấy gã lưu manh còn lại nhanh chóng vọt tới hỗ trợ đồng bọn. Bọn họ đánh thành một đoàn, cả người Âu Dương bỗng nhiên chấn động, ngã xuống đất, chỉ thấy lưng hắn bị đâm một dao, máu tươi nhiễm đỏ quần áo. Bốn người kia liền nhanh chóng né xa ra, đặc biệt là tên cầm dao, sợ tới mức mặt trắng toát. Bọn lừa đảo dụ dỗ con gái là bọn sợ phiền phức nhất, dù cầm dao cũng không dám đâm người. Trong lúc hỗn loạn, bị đồng bọn đẩy một cái, không để ý đâm trúng Âu Dương!

Biết mình đã gây ra chuyện lớn, mấy tên lưu manh nháy mắt tháo chạy, Nhuận cũng bị dọa tái mặt, vội vàng đỡ lấy bả vai Âu Dương, muốn kéo hắn đứng lên, nhưng sợ dùng sức quá mạnh sẽ đụng đến vết thương, trong lúc nhất thời không biết làm thế nào.

"Âu Dương... Anh sao rồi?" Nhuận luống cuống tay chân, sắp khóc đến nơi, nước mắt chực chờ bất cứ lúc nào cũng có thể chảy xuống. Âu Dương sẽ không gặp chuyện chẳng may đâu chứ? Hắn… sẽ chết sao?

Âu Dương tuy đau đến nhe răng trợn mắt, mồ hôi rơi như mưa, nhưng vẫn chưa mất đi lý trí, nói với Nhuận: "Cô đừng gấp, mau gọi 120, đừng lo lắng, một dao này đâm không sâu, tôi sẽ không sao đâu..."

"120, đúng, gọi 120, 120..." Nhuận ép buộc chính mình phải tỉnh táo, run rẩy lấy di động trong túi ra, vội vàng gọi cấp cứu. Xe cứu thương tới rất nhanh, lúc nhìn thấy ánh đèn đỏ nhấp nháy phía xa xa, Âu Dương cuối cùng không nhịn được nữa, ngất đi.

Bạn đang đọc Thiên Tài Trong Não, Kẻ Điên Trong Lòng của Phượng Minh Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi jieziyang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.