Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huynh muội phối hợp diễn xuất

Phiên bản Dịch · 3915 chữ

Lần thứ hai tỉnh lại vẫn nhìn thấy mành lụa trắng tinh bay bay trong gió, Lôi Lôi cảm thấy trời đất sụp đổ. Nàng thật sự trở thành Tiểu Ma Đầu giết người không chớp mắt. Nếu như để Tiểu Bạch biết nàng là yêu nữ của Thiên Nguyệt Động, nói không chừng hắn sẽ dùng một đao chém chết nàng luôn. Nàng mất tích hắn có biết hay không do Thiên Nguyệt động làm ra?

Vẫn là giả vờ đi theo mỹ nam ca ca này đã. Nàng nhảy xuống giường: "Ca ——"

Nghe thấy động tĩnh, hai bạch y nữ tử trên tay nâng y phục tiến tới, cười nói: "Tôn chủ sáng sớm đi ra ngoài có việc. Tiểu chủ tỉnh tỉnh rồi thì trước tiên thay y phục , sau đó ăn qua một chút gì."

Đổi xong y phục, Lôi Lôi qua loa húp một bát cháo, thỉnh thoảng lại liếc nhìn hai người kia

Nàng bỗng nhiên hạ cái muôi xuống , hỏi: "Các ngươi là ai?"

Hai nữ tử kia nhìn nàng một chút, rồi cười: "Nàng ta là Ngân Hoàn, ta tên Tố Luyện. Trước kia thường hầu hạ tiểu chủ. Tiểu chủ thật sự không nhớ chúng ta sao?"

Lôi Lôi cẩn thận quan sát vẻ mặt hai người : "Ta không nhớ rõ."

Tố Luyện rất lanh lợi: "Tiểu chủ trở về là tốt rồi, Tôn chủ thương ngươi nhất, tất sẽ thay ngươi báo thù."

Báo thù? Lôi Lôi cảm thấy ớn lạnh: "Ta trước kia là có phải hay móc mắt người khác?”

Hai nữ tử nói quanh co: "Chuyện này. . . . . ."

Lôi Lôi đang muốn hỏi thêm, chợt nghe thấy bên ngoài có người nói: "Tinh Chủ!"

Tinh Chủ? Nàng chính đang nghi hoặc. Một nam nhân hơn 30 tuổi đã bước nhanh tới. Vóc người có chút cao. Da hơi đen. Gò má thon gầy. Vẻ mặt có mấy phần uy nghiêm.

"Thuộc hạ là Cố Vãn. Tôn chủ ở Nguyệt Hoa đài, để thuộc hạ dẫn tiểu chủ qua đó." .

Tên Cố Vãn này rất ít nói. Dọc đường đi Lôi Lôi hỏi hết cái này đến cái kia chỉ nhận được mấy câu trả lời khách sáo. Cảm thấy mất mặt, nàng không hỏi thêm nữa

Một cầu thang bằng đá uốn lượn đi lên. Bên tai tiếng nước mơ hồ, trong gió lại có khí lạnh, giống như đang đứng trước một chiếc tủ lạnh lớn. Lôi Lôi cuối cùng cũng nhận ra được, nơi này chính là cái đài cao tối hôm qua

Rất nhanh, hai người đi lên đài.

Mặt trời trên đỉnh đầu ôn hòa. Hơi lạnh phả vào trước mặt làm cho Lôi Lôi trực tiếp run rẩy. Phóng tầm mắt nhìn, nàng rốt cuộc đã hiểu rõ nguyên nhân. Khe sâu bên kia có một tòa băng cốc trắng phau, phản xạ ánh mặt trời, có chút chói mắt. Hóa ra hôm qua thứ phát ra ánh sáng rực rỡ dưới trăng là nó

Thượng Quan Thu Nguyệt toàn bạch y, dựa vào lan can mà đứng, sắc điệu lạnh lùng giống như phiến huyền băng.

Sự dịu dàng của ca ca tối qua đã biến mất. Giờ khắc này hắn là động chủ của Thiên Nguyệt động cao cao tại thượng. Lôi Lôi bỗng nhiên có chút rụt rè, đứng im tại chỗ.

Cố Vãn bẩm báo : "Tôn chủ, tiểu chủ đến."

Vừa nói vừa hướng về phía Thượng Quan Thu Nguyệt

Trong phút chốc Thượng Quan Thu Nguyệt mỉm cười, cực kì thân thiết. Cảnh sắc xung quanh bỗng trở nên tràn ngập sức sống. Ánh mặt trời trên đầu cũng trở nên ấm áp hơn nhiều. Lôi Lôi lập tức không còn cảm thấy lạnh nữa

Hắn hướng nàng vẫy tay: “ Qua đây dùng cơm”

Kiếm được một mỹ nam ca ca cũng không thiệt thòi. Được quan tâm như vậy, Lôi Lôi không hề sợ hãi ,đi tới

Thượng Quan Thu Nguyệt cười nhìn Cố Vãn: "Cố Vãn là thuộc hạ của ta, Tinh chủ của Thiên Nguyệt động. Chính hắn là người dưa người từ Bách Thắng Sơn trang trở về

Lôi Lôi vội nói: "Đa tạ cố Tinh Chủ."

Cố Vãn : "Thuộc hạ chỉ là phụng mệnh làm việc."

Thượng Quan Thu Nguyệt gật đầu, hắn lĩnh ý rồi lui ra

"Tối qua ngủ ngon giấc không?"

" Rất ngon”

Cảm kích a. Người thân tất cả đều bỏ đi hết, bây giờ lại có người ân cần hỏi thăm. Lôi Lôi cảm giác ấm áp. Là ma đầu thì sao , tốt với ta là được.

Nàng kéo kéo y phục của hắn: "Ca, huynh có lạnh hay không?"

Thượng Quan Thu Nguyệt hơi bất ngờ, sau đó cười: "Không nghĩ tới bây giờ muội càng hiểu chuyện, biết quan tâm ca ca rồi."

Lôi Lôi nhìn khuân mặt yêu nghiệt kia, ánh mắt lấp lánh: "Trên người ta có bớt, nên gọi là Xuân Hoa. Huynh tên là Thu Nguyệt, trên người có phải là cũng có bớt?"

"Làm sao, muốn ca ca cởi cho muội xem?"

“ Được được”

Thấy nàng gật đầu liên tục, Thượng Quan Thu Nguyệt không nói gì, ôn nhu trách cứ: “ Nha đầu không biết xấu hổ”

"Sợ cái gì, ta là muội muội của huynh ". Lôi Lôi rốt cuộc hiểu được chỗ tốt của thân phận muội muội này. Nàng phấn khích, giả bộ đi tới " Cởi cho muội nhìn một chút!". Mỹ nhân ca ca trưởng thành giống yêu nghiệt như thế, vóc người nhất định không tệ. Mặc dù ý thức được, không thể………….Nhưng vẫn không nhịn được có ý đồ đen tối. Cho nên có cái gọi là: phòng cưỡng bức thì dễ chứ khó tránh được ý đồ đen tối của người khác

Thượng Quan Thu Nguyệt không có ngăn cản.

Lôi Lôi cũng là một con cọp giấy, thấy hắn không giống giả bộ, nhìn chung quanh một chút, dừng tay: "Quên đi, vạn nhất có người đến nhìn thấy."

Thượng Quan Thu Nguyệt cười: "Sợ cái gì, chúng ta là huynh muội."

Rất cởi mở, không giống như tên "Tiểu Bạch"bảo thủ kia, Lôi Lôi cảm thấy vị này ca ca rất tốt để qua lại: "Có hay không cưới chị dâu?"

Thượng Quan Thu Nguyệt ôm nàng vào ngực, thân thiết nói: "Ca ca có ngươi là đủ rồi, lấy người khác làm cái gì."

Đại ca tư tưởng ngươi thật đi trước thời đại! Lôi Lôi bị doạ giật mình, nhanh chóng trấn an chính mình, không đúng không đúng, nhất định là hiểu lầm rồi: "Ngươi nói như vậy, người khác nghe xong sẽ bị dọa. . . . . ."

Thượng Quan Thu Nguyệt khẽ cau mày, đánh ngắt lời nàng: "Chúng ta làm việc của chúng ta , quan tâm người khác làm cái gì."

Đi con đường của chính mình, mặc kệ người khác nói . Tên đại ma đầu thời cổ đại này có phong cách rất giống Dante(là một nhà thơ lớn người Ý vào giai đoạn Hậu kỳ Trung Cổ).

Lôi Lôi vốn không có ý định cởi y phục của hắn. Tên này làm việc không câu nệ thế tục, thân thể này mặc dù là muội muội của hắn nhưng lão nương thì không phải

"Tiêu Bạch đã tìm tới chúng ta." .

"Tiểu Bạch?" Lôi Lôi cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, căng thẳng, "Hắn biết ta ở Thiên Nguyệt động rồi hả ?"

Thượng Quan Thu Nguyệt nhìn nàng: "Hắn đối với ngươi không tệ ?"

Lôi Lôi lắc đầu: "Quan hệ của chúng ta cũng không được tính là bằng hữu Người đang ở Bách Thắng Sơn trang mất tích, hắn đương nhiên phải tìm tới. Nhưng con người hắn hắn . . . . . Rất tốt."

"Rất tốt?" Thượng Quan Thu Nguyệt nghiêm nghị, "Ngươi cũng biết hắn những năm gần đây hắn giết bao nhiêu người của chúng ta?"

"Tiểu Bạch" căm hận kẻ ác Lôi Lôi sớm biết, vội hỏi: "Bao nhiêu?"

"632."

A nha, có hơn 600 cái mạng chết dưới đao của hắn. Lôi Lôi run rẩy: "Này. . . . . ."

Thượng Quan Thu Nguyệt kéo tay nàng: "Vì lẽ đó, cònTiêu Tiêu Phượng Minh đao một ngày, chúng ta liền không một ngày được yên ổn. Ca ca thương ngươi như thế. Ngươi có bằng lòng giúp ca ca một lần?"

Được mỹ nhân ca ca thương yêu là Xuân Hoa kia hưởng thụ. Hiện tại làm việc lại đến tay ta, thực sự là số khổ, Lôi Lôi thở dài: "Giúp thế nào?"

Thượng Quan Thu Nguyệt con mắt gian tà: "Ngươi theo hắn nhiều ngày như vậy, hắn cũng không nhận ra ngươi?"

Lôi Lôi suy nghĩ một chút: "Hẳn là không."

Thượng Quan Thu Nguyệt nói: "Bây giờ ngươi không còn võ công, hắn càng không nghi ngờ ngươi."

Hóa ra hắn sớm có chủ ý, Lôi Lôi đoán được: "Ngươi muốn ta trở lại bên hắn, nhân cơ hội lấy trộm tâm pháp củaTiêu Tiêu Phượng Minh đao

Thượng Quan Thu Nguyệt cười khen: "Thông minh."

Lôi Lôi mỉm cười, nhưng kì thật nàng không biết phải làm sao. Tâm pháp của Tiêu Tiêu Phượng minh đao nào có dễ trộm như vậy. Chẳng may không lấy được lại bị Tiểu Bạch phát hiện, nói không chừng hắn một đao giết chết nàng luôn. Huống hồ lão nương mê trai nhưng không có hứng thú với tà đạo. Người tốt kẻ xấu vẫn có thể phân biệt được. Tóm lại Tiểu Bạch là chính đạo, tuyệt đối không thể động vào hắn. Mỹ nhân ca ca tuy làm hại giang hồ nhưng đối với muôi muội rất tốt. Cũng không thể bán đứng hắn.

" Sao vậy, không muốn hại hắn?"

Bị nhìn thấu tâm tư, Lôi Lôi cả kinh, biết không thể gạt được hắn, vẫn là nên nói thật: "Kỳ thực ca ca không cảm thấy, chúng ta làm việc quá. . . . . . Cái kia?"

Thượng Quan Thu Nguyệt nhìn nàng: "Ca ca là người xấu, hắn là người tốt?"

Lôi Lôi giả bộ vô tội thừa cơ ôm hắn làm nũng: "Bọn họ cũng không phải là người xấu, chúng ta không nhất định phải đối đầu với họ” Người của mỹ nhân ca ca thật là thơm.

Thượng Quan Thu Nguyệt thở dài, nâng mặt nàng lên: "Ngốc, Ma Giáo và chính đạo xưa nay không đội trời chung. Bọn họ gặp chúng ta, bất luận nguyên nhân là gì đều rút đao chém giết. Danh tiếng Ca ca đã đứng đầu Ma Giáo. Dù ta không động đến bọn họ, bọn họ cũng sẽ không buông tha ta. Ngươi là muội muội của Thượng Quan Thu Nguyệt ta. Nếu Tiêu Bạch biết thân phận của muội. Muội cho rằng hắn còn có thể hạ thủ lưu tình?"

Nhưng lúc này Lôi Lôi chỉ nhân cơ hội sờ mó linh tinh trên người hắn. Thượng Quan Thu Nguyệt nào có biết tâm tư của sắc nữ, ôm nàng suy nghĩ một chút: "Việc này xác thực có chút mạo hiểm. Muội không đi cũng được."

Rõ ràng hắn là muốn lợi dụng nàng . Nhưng bây giờ hắn chịu nói những lời này, có thể thấy hắn vẫn quan tâm đến muội muội này. Lôi Lôi âm thầm tính toán. Mỹ nhân ca ca đối với mình mặc dù không tệ, nhưng thủ đoạn hành sự của hắn thật quá dọa người. Ở lại bên hắn nói chung không an toàn lắm. Ta mặc dù yêu thích mỹ nam, tuy nhiên không đến nỗi vì mỹ nam mà đùa giỡn tính mạng của mình.

Nàng liền ngẩng mặt: "Được, ta đi thử xem." Nàng không bảo đảm trộm được tâm pháp

Thượng Quan Thu Nguyệt nở nụ cười: "Quả nhiên là muội muội ngoan của ta." Sờ mặt nàng: "Yên tâm, ca ca sẽ âm thầm giúp ngươi. Sẽ không để cho hắn làm ngươi bị thương một sợi tóc

Ngươi không nói ra thân phận của ta, chắc chắn "Tiểu Bạch" sẽ không làm bị thương. Ngươi ta sợ là chính ngươi .Lôi Lôi nóng lòng rời đi: "Ta bây giờ trở về."

Thượng Quan Thu Nguyệt lắc đầu: "Tiêu Bạch không đần như vậy. Chúng ta tính toán thật tốt, để hắn mang ngươi trở về."

Lôi Lôi gật đầu, nghĩ đến một chuyện khác: " Ca ca có nghe qua chuyện Quả Trường Sinh chưa?"

Thượng Quan Thu Nguyệt nói: "Đương nhiên biết. Việc này muội không cần quan tâm. Ca ca tự có an bài, quyết sẽ không để nó rơi vào tay bọn Hà Thái Bình. Nghe nói Quả Trường Sinh này chưa qua 70 tuổi mà ăn vào, có thể giúp người thân thể khỏe mạnh, trẻ mãi không già. Ca ca đã sớm nghĩ tìm nó cho muội."

Ơ, ca ca tìm nó lại chỉ là vì muội muội, Lôi Lôi cảm động.

Mấy chiếc đèn lồng sáng lên, bồng bềnh trên ngọn cây. Trong không gian ánh trăng và ánh đèn cùng nhau tỏa sáng, hai mươi mấy bạch y nữ tử cầm kiếm từ từ hạ xuống, bao vây quanh Tiêu Bạch

Thân mặc áo bào hai mầu lam bạch, tà áo theo gió bay bay. Hắn lúc này đã mất đi bộ dạng nhàn nhã tiêu sái ngày thường. Cả người toát ra sát khí vô cùng lạnh lẽo. Trên tay vẫn cầm thanh Phượng Minh đao danh chấn thiên hạ

Danh tiếng "Yêu nữ" không phải bỗng dưng mà có. Tất cả đều mặc đồ xuyên thấu,giống như chỉ khoác một tấm lụa mỏng. Hành tung cùng với thân thể mĩ lệ lúc ẩn lúc hiện. Bên trong ngay cả áo lót cũng không có. Tiêu Bạch ngoảnh mặt làm ngơ, vung chưởng đối đầu.Hắn vốn sở trường về đao pháp, bây giờ đối phương lại đông như vậy, mặc dù không đến mức bị dồn vào thế hạ phong, nhưng khó tránh bị dây dưa một hồi

Tại một nơi bí mật có hai người đang theo dõi trận giao đấu từ xa

Lôi Lôi ở Thiên Nguyệt động đã mấy ngày, biết những cô gái này đều là người hầu ở Thiên Nguyệt động. "Tiểu Bạch" không phải căm ghét kẻ xấu sao. Đối phó "Yêu nữ" sao lại chần chừ không động đao?

Nàng đang cảm thấy kì quái thì Thượng Quan Thu Nguyệt liền mỉm cười giải thích : "Bởi vì hắn phụ thân hắn vốn có di mệnh, không dùng Phượng Minh đao để giết nữ nhân."

Mỹ nhân này ca ca thật là đáng sợ,một chút tâm tư của người khác cũng đoán ra được. Vạn nhất hắn phát hiện ta không phải muội muội của hăn thì……….. Về bên Tiểu bạch vẫn là lựa chọn chính xác. Lôi Lôi rùng mình một cái, thận trọng ổn định tâm tình, tiếp tục quan sát trận giao chiến

Không tới một chén trà, Tiêu bạch đã thiếu kiên nhẫn, vung chưởng ép mấy yêu nữ gần hắn, lạnh lùng nói: "Không tránh ra, đừng trách ta hạ thủ vô tình!"

Yêu nữ cũng không đáp, chỉ tập trung vào trận giao chiến. Các nàng kiếm pháp mặc dù không cao nhưng đều nghiêm ngặt tuân theo trận pháp, đem hắn vây chặt lấy, không thể thoát thân.Tiêu Bạch trước sau dùng vỏ đao và chưởng pháp để đối kháng. Hắn cũng biết khó mà giành thắng lợi. Muốn phá vỡ trận pháp phải xông lên, thế là hắn tìm tìm thời cơ thích hợp đánh ra 1 chưởng. Mắt thấy bên phải có một yêu nữ, hắn định tung ra một chưởng. Vốn dĩ chưởng này không thể tránh được. Nào ngờ vào lúc này, yêu nữ cười ma mị , hướng thân thể tới đem bộ ngực ra nghênh đón chưởng pháp của hắn

Gương mặt tuấn tú quả nhiên lại có chút ửng hồng, hắn lập tức thu hồi chưởng.

Trong chớp nhoáng, cơ hội thoát thân đã mất đi, hắn lần thứ hai bị bao vây.

Lôi Lôi nhìn hắn bật cười. Đúng là người quân tử thường thua thiệt

Thượng Quan Thu Nguyệt cười: " Quả là nhân sĩ chính đạo. Thật thú vị!"

Yêu nghiệt ca ca, ngươi dạy thủ hạ ra tay cũng thật yêu nghiệt! Lôi Lôi liếc hắn một chút, đang muốn nói chuyện, chợt nghe thấy tiếng Tiêu Bạch cười gằn. Ánh bạc hiện ra, một mảnh thanh âm thảm thiết vang lên

Lôi Lôi lập tức dời tầm mắt, chỉ thấy hiện trường có hơn hai chục yêu nữ thì hơn chục người đã ngã xuống đất ôm tay phải bị chém cụt. Gương mặt xinh đẹp của các nàng vì đau đớn và vặn vẹo biến hình. Hơn nửa số người đã ngất tại chỗ. Còn lại khoảng chừng hơn mười người không bị thương đều hoảng sợ nhìn kẻ đang cầm đao này, không biết phải làm sao

Trận pháp bị phá vỡ, Tiêu Bạch chậm rãi thu đao vào vỏ, ba phần tao nhã, vô cùng khí thế, nhàn nhạt nói:

"Phượng Minh đao không giết nữ nhân, nhưng không nói là không thể chém tay yêu nữ"

Hắn quả thực không biết thương hoa tiếc ngọc! Lôi Lôi không dám nhìn cảnh máu tanh kinh động tâm phách này, nhăn nhó kéo Thượng Quan Thu Nguyệt. Ca ca, chúng ta không đi ra ngoài nữa. Thủ hạ mỹ mữ của ngươi đều bị biến thành thần Vệ Nữ (1 bức tượng Hy Lạp cổ đại bị mất hai tay)

"Tiêu Tiêu Phượng Minh đao, cuối cùng cũng coi như không làm ta thất vọng, " Thượng Quan Thu Nguyệt vẻ mặt không thay đổi, mỉm cười cúi đầu, "Ca ca muốn dẫn ngươi đi ra ngoài, đừng sợ."

Đỉnh đầu, một bóng mờ không tiếng động xẹt qua, tốc độ chậm khó mà tin nổi. Dưới ánh trăng, vạt áo bồng bềnh giống như thiên ngoại phi tiên, hai bóng áo trắng hạ xuống một tảng đá cao

Tiêu Bạch trầm ngâm đứng im tại chỗ

Lôi Lôi lập tức bày ra vẻ mặt bị người khác ép buộc, kinh ngạc thốt lên: "Tiểu Bạch!"

Tiêu Bạch lập tức giương mắt : "Ngươi. . . . . ." Chợt thấy bạch y nam nhân bên người nàng, nghĩ đến phụ thân mình đã bị người này hạ độc mà chết. Bây giờ nhìn thấy hắn, Tiêu Bạch vô cùng căm phẫn, cắn răng: "Thượng Quan Thu Nguyệt."

Các nữ nhân còn lại vội vàng nâng những người bị thương dậy sau đó rút đi.

Thượng Quan Thu Nguyệt cười nói: "Tiêu Thiếu Trang Chủ vẫn khỏe chứ."

Công tử nói: " Nói điều kiện đi"

Thượng Quan Thu Nguyệt không nói, giơ tay bóp cổ Lôi Lôi

Lôi Lôi tận dụng cơ hội để thể hiện kĩ năng diễn xuất, giãy dụa:"Tiểu Bạch ngươi chớ xía vào ! Mau giết ma đầu kia đi, thay lão trang chủ báo thù!"

" Muội thật muốn hắn đến giết ca ca à?" Bên tai tiếng cười cực thấp

"Không giả bộ làm sao có thể lừa gạt hắn. Ca ca nghĩ hắn ngu ngốc sao?" Lôi Lôi trừng hắn, cất cao giọng, "Tiểu Bạch ngươi mau ra tay, giết hắn trừ hại cho dân, không cần phải để ý đến ta!"

Tiêu công tử đương nhiên sẽ không mặc kệ nàng, lạnh lùng nói: "Thượng Quan Thu Nguyệt, ngươi rốt cuộc muốn thế nào ?"

Thượng Quan Thu Nguyệt hứng thú nhìn Lôi Lôi: "Phượng Minh đao."

Vừa nghe điều kiện này, Lôi Lôi liền choáng váng.Ngươi có muốn giả đùa thành thật, cũng không cần đưa ra điều kiện khó như thế. Phượng Minh đao là cái gì? Đó là bảo đao gia truyền chấn danh thiên hạ nhà hắn. Ta so với nó đáng là cái gì?Ta với hắn vốn là người dưng. Hắn chịu lấy đao ra đổi chắc? Vạn nhất hắn không đáp ứng, trực tiếp lấy đao chém tới, không phải hỏng kế hoạch luôn à.

"Tiểu Bạch" vừa nhìn đã biết là không chịu trao đổi. Nàng không thể làm gì khác hơn là lấy ánh mắt liều mạng trừng Thượng Quan Thu Nguyệt. Điều kiện xuống thấp một chút đi.

Thượng Quan Thu Nguyệt mỉm cười, lặp lại một lần: " Để lại Phượng Minh đao."

Mỹ nhân ca ca miệng vàng lời ngọc, không chịu hạ thấp điều kiện, Lôi Lôi bắt đầu hối hận. Nàng diễn quá đạt, bất đắc dĩ chỉ gửi gắm hi vọng vào Tiêu Bạch mà hắn lại đứng đần ra đó t, lại còn bị lừa lấy bảo đao ra đổi. Nàng rất áy náy

Tiêu Bạch trầm mặc chốc lát, lạnh lùng nói: "Tương lai, ta nhất định sẽ đâm chết đại ma đầu nhà ngươi."

Hắn quăng đao xuống đất, lui về phía sau.

"Tiểu Bạch" thật tốt! Ta chắc chắn sẽ không hại ngươi! Lôi Lôi lệ nóng doanh tròng.

Thượng Quan Thu Nguyệt nhướng mày: "Có phải cảm thấy hắn đối với muội rất tốt không?"

Lần thứ hai bị nhìn thấu tâm tư, Lôi Lôi không ngừng khinh thường. Mỹ nhân ca ca ngươi thật không hổ là ma đầu. Quá hèn hạ. Phẩm chất đạo đức của ngươi so với "Tiểu Bạch" còn kém xa một bậc. Cùng có khuân mặt đẹp như vậy nhưng hình tượng lại khác nha

Thượng Quan Thu Nguyệt thấp giọng: "Nha đầu ngốc, đối phó những người này không thể nhẹ dạ. Hắn mà biết thân phận của muội , muội sẽ gặp nguy hiểm."

A, có thể bị giết, Lôi Lôi lặng yên.

Thượng Quan Thu Nguyệt thở dài, dặn: "Ca ca đến thời điểm thích hợp sẽ tìm đến muội. Nhớ cẩn thận."

Cuối cùng cũng coi như ngươi còn biết quan tâm muội muội. Lôi Lôi có chút cảm giác được an ủi, đang muốn trả lời, Thượng Quan Thu Nguyệt chợt tóm lấy gáy nàng, nhẹ nhàng ném đi ——

Dường như mất đi trọng lượng, Lôi Lôi lao vút vào giữa không trung, rất giống một con diều gặp gió bay lên

Tiêu Thiếu Trang Chủ tự mình đến đòi người , sao ta lại không nể mặt." Thượng Quan Thu Nguyệt cười

Lĩnh hội cảm giác đằng vân, Lôi Lôi sợ gần chết, không còn sức kêu lên một tiếng. Mỹ nhân ca ca ,trình độ hỗn đản của ngươi thật là khiến người ta ấn tượng sâu sắc. Vừa mới vừa còn đang biểu đạt quan tâm, trở mặt liền coi ta không ra gì. Vạn nhất"Tiểu Bạch" không kịp tới ứng cứu. Ta té từ trên cao xuống, muội muội của ngươi không vỡ đầu mới lạ đấy

Ngay lúc sắp tiếp đất một bàn tay mạnh mẽ chuẩn xác ôm lấy eo của nàng, mang nàng bay ra xa khoảng hai trượng rồi mới hạ xuống mặt đất.

Cùng lúc đó, một đạo bạch ảnh từ trong tay áo của Thượng Quan Thu Nguyệt thẳng tắp bay ra hướng đến chuôi Phượng Minh đao trên đất

Mắt thấy bảo đao gia truyền rơi vào tay kẻ thù, Tiêu Bạch không chút kinh hoảng, chỉ là cười gằn: "Chỉ là một thanh đao, Thượng Quan động chủ đánh giá cao quá mức rồi”

Bạn đang đọc Thiên Lôi Nhất Bộ Chi Xuân Hoa Thu Nguyệt của Thục Khách
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xiyangyang91
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 1364

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.