Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Năm thiên tài, ba quái vật, bốn yêu nghiệp

Tiểu thuyết gốc · 1726 chữ

chương trước

{- Các vị xếp vào hàng này để khảo hạch, học viện chỉ nhận người từ 10 - 25 tuổi, thực lực Thiên Huyền đỉnh phong, có ít nhất hai linh căn, tiên thiên trên sáu mươi nếu không có đủ các điều kiện trên thì hãy tự mình rút lui} - thiếu nữ vừa dứt lời một nam tử đã bị đánh bay

- Các ngươi làm vậy là ý gì ta chính là Thiên Huyền đỉnh phong

- Đã bốn mươi lăm tuổi mà chỉ tới Thiên Huyền đỉnh phong đừng tưởng dùng vài thủ đoạn thay đổi xương cốt thì có thể qua mặt học viện Thiên Lăng- thiếu nữ khinh thường nói

Người vừa bị đánh đanh mặt lại, cả người run rẩy lợi hại, huyền khí cả người dâng lên đến Thiên Huyền đỉnh phong năm ngón tay biến thành lợi trảo đánh về phía thiếu nữ, bị nàng phất tay một cái đánh văng ra ngoài ngất xỉu , có vài người đang xếp hàng thấy vậy mặt tràn đầy sợ hãi chạy khỏi nơi khảo hạch, hàng người dài đăng đẳng cũng bởi vậy mà rút ngắn , trưởng lão khảo hạch nhẹ giọng kêu

- Người tiếp theo

Một thiếu niên dung mạo tầm thường tiến lên tay đặt thủy tinh cầu lam sắc cùng hồng sắc đang xen

- Hạ Lâm, mười chín tuổi, tiên thiên bảy mươi, mộc, hỏa linh căn, thực lực huyền huyễn tầng ba sơ kì, thông qua

- Lục Can, hai mươi hai tuổi, tiên thiên năm mươi, hỏa, thổ linh căn, thực lực huyền huyễn trung kì tầng năm, không thông qua

- Mộc Lĩnh, mười sáu tuổi, tiên thiên tám mươi lăm, phong, thủy linh căn, thực lực huyền huyễn trung kì tầng năm, thông qua

-......

Ở phía xa Hoàng Vân nuốt nước miếng giả bộ sợ hãi nói

- Nghiêm khắc thật chỉ không thiếu một điều kiện cũng không thông qua, tam ca huynh nói xem chúng ta vượt qua được khảo hạch này không

- Chúng ta chắc chắn sẽ qua - Bạch Xương hùa theo nói

- Hai người các ngươi đó, đừng đùa nữa, khiêm tốn một chút cho ta - Độc Cô Nghê Thường cười nói

- Ô – Hoàng Vân và Bạch Xương lè lưỡi nói

- Nhưng không thể không công nhận, học viện Thiên Lăng ra điều kiện quá khắt khe - Bạch Vân khẽ cười nói - Không hổ là một trong ba học viện đứng đầu

- Đi thôi gần tới chúng ta rồi, nên cho bọn họ một chút kinh hỉ đúng không - Ngọc Phượng tinh nghịch nói

- Nghịch ngợm - Hoàng Phong lắc đầu cười nói

Rất nhanh đã tới bọn họ, Bạch Vũ lạnh nhạt bước về phía trước tay đặt trên quả thủy tinh cầu sáng lên một nửa là màu vàng một nửa là xanh dương quang mang chói mắt , trưởng lão khảo hạch liếc nhìn vừa ý nói

-Bạch Vũ, mười bảy tuổi, tiên thiên tám mươi, kim linh căn, thủy linh căn biến dị, thực lực huyền huyễn tầng sáu trung kì đỉnh phong

- Bạch Kiều, mười ba tuổi, tiên thiên tá...tám mươi tám, tam...tam linh căn lôi, phong, ám, thực lực huyền huyễn tầng bốn trung kì

- Bạch Ngân, mười ba tuổi, tiên thiên tám mươi, tam...tam linh căn thổ, quang, thủy, thực lực huyền huyễn tầng ba sơ kì

- Bạch Vân, mười bốn tuổi, tiên thiên tám mươi lăm, nhị linh căn lôi, mộc, huyền huyễn tầng bảy trung kì đỉnh phong

Lão giả nói xong nụ cười ngày càng đậm lớn tiếng nói

- Haha tốt tốt tốt, người tiếp theo

Độc Cô Nghê Thường tiến lên khóe miệng câu ra một nụ cười duyên, tay ngọc để trên thủy tinh cầu, lão giả lắp bấp nói

- Độc...Độc Cô Nghê Thường, mười sáu tuổi, tiên...tiên thiên chín...chín mươi sáu, tam linh căn hỏa, ám, phong, thực lực thi...thiên cảnh tầng nă...năm đỉnh phong

Mọi người xung quang hít một hơi khí lạnh ồn ào nói

- Trời ạ tiên thiên trên chín mươi này...này

- Aaaaa...ta nhớ ra rồi đó là nhị tiểu thư của Độc Cô gia tộc

- Là nhị tiểu thư bị bắt cóc năm năm trước sao ???

- .....

Băng Ngọc nhìn Ngọc Phượng khó hiểu nói

- Bắt cóc ?!! Không phải muội nói là tỷ ấy sống trong Sát Tuyệt cốc sao ?

- Khụ...khụ...đây chắc là do Thiên lão làm ra, muội thật sự không biết, khi muội đến tỷ ấy đã ở Sát Tuyệt cốc, nhưng với tính tình của Thiên lão chuyện này có thể là do ông ấy là ra - nàng bất đắc dĩ giải thích

- Này...thật sự...囧... - cô không biết nói gì nữa rồi

Lúc này lực chú ý của mọi người đã bị dời đi bởi người tiếp theo lên khảo hạch chính là Hoàng Phong gương mặt tuấn mĩ của y rất nhanh thu hút rất nhiều sự chú ý

- Hoàng Phong mười tám tuổi, tiê...n...tiên thiên trên...trên một...một trăm, nhị linh căn quang, ám, thực lực chí huyền tầng hai đỉnh phong

- Hoàng Vân mười tuổi, tiê...tiên thiên chín mươi bảy, nhị linh căn hỏa, mộc, thực lực huyê...huyền huyễn tầng ba sơ kỳ

- Tri...Triệu Vũ Thiên hai mươi tuổi, tiên thiên một...một trăm, tam...tam linh căn phong, băng, ám, thực lực tôn huyền tầng một đỉnh phong

" Bùm"

-Lu...Lục...Lục Băng Ngọc mười sáu tuổi, tiên thiên trên...trên một trăm, t...tứ linh...căn lôi, phong, thủy, hỏa, thực lực tôn huyền tầng một sơ kì

Mọi người trong quảng trường đình chỉ hoạt động ngay cả hô hấp chắc chắn hôm nay họ đi ra đường không xem lịch có phải không ??? một loạt tiếng hít thở vang lên cả quảng trường ồn ào

- Ta không có nhìn lầm phải không ?

- Không lầm thiên tài, yêu nghiệp, quái vật chúng ta đều gặp trong cùng một ngày

- Khi nãy có phải thủy tinh cầu đã vỡ đúng...đúng không ?

- Ừ...Ừ hình như là vậy

- Trời ạ còn cho người khác sống hả ????

- Ta cảm thấy tam quan của ta đã đổ vỡ rồi

- Đó...đó là người của Triệu phủ

- Là Triệu tướng quân trời ạ Triệu tướng quân tham gia khảo hạch của học viện Thiên Lăng

Ở một góc cách quảng trường không xa một đoàn năm người mặc đồ của Cổ gia nhìn về phía quảng trường nghiêm túc nói

- Ta bây giờ rút lui còn kịp không a ta chắc chắn đoàn người đó còn giấu thực lực ít nhất bốn người đầu tiên lên và song nhi kia là không giấu thực lực - thiếu niên vận hồng y yêu mị nói

- Không thể rút lui...ta muốn ngắm mỹ nữ nhất là ba vị mỹ nữ khi nãy còn có song nhi kia nữa - thiếu niên vận bạch y mắt sáng lên cười cợt nói

- Ngươi tốt nhất đừng đánh chủ ý lên họ - tử y thiếu nữ nhíu mày nghiêm túc nói

-Tại sao ? - Bạch y thiếu niên khó chịu nhìn thiếu nữ

- Họ là người của Triệu gia, Độc Cô gia, hơn nữa trong đó có người của hoàng gia - Tử y thiếu nữ liếc hắn lạnh giọng giải thích

- Ý ngươi là hoàng gia kia ? - Hồng y thiếu niên kinh ngạc liền nghiêm túc nói - Cổ Giai Huy ngươi nếu không muốn bị người ám sát thì cứ việc chọc vào họ đừng liên lụy đến Cổ gia

- Hừ không đụng tới họ là được chứ gì ! - bạch y thiếu niên tên Cổ Giai Huy chau mày nói hắn khẽ liếm môi nhìn tử y thiếu nữ - Nhưng Cổ Minh Tuệ thiếu nữ tên Lục Băng Ngọc thì có thể chứ gì

- Quả thật nàng ta là cực phẩm, gương mặt yêu nghiệp, khí chất thuần khiết xuất trần nhưng nàng ta là người mà ngươi nhất định không được đụng tới, chỉ cần Lục Băng Ngọc mất một cọng tóc Cổ gia liền diệt tộc - Cổ Minh Tuệ nói giọng ngày càng lạnh

- Ngươi...ngươi có ý gì - Cổ Giai Huy buồn bực hỏi

- Không lẽ nàng ta là...hôn thê dấu mặt của Triệu Vũ Thiên... - Hồng y thiếu niên kinh ngạc nói

- Đúng vậy ! Nhưng sao ngươi đoán ra được, ngoại trừ cái tên thì mọi tin tức của tẩu tẩu đều không lọt ra ngoài, làm sao ngươi biết được a~ - Ngọc Phượng xuất hiện phía sau hồng y thiếu niên tò mò nói đôi mắt lướt qua một tia sắc bén, nàng nghiêng đầu nhìn Cổ Minh Tuệ hơi nghi hoặc hỏi - Khí tức của ngươi thật kì lạ nga ?

- Triệu...Triệu Ngọc Phượng sao nàng ở đây ? - Hồng y thiếu niên thất kinh nhìn Triệu Ngọc Phượng, đôi mắt chớp a chớp bình tỉnh giải thích nghi hoặc của nàng - Người có thể làm cho Tử Huyết tướng quân Triệu Vũ Thiên dỡ bỏ lớp mặt nạ lạnh lùng xa cách, trừ phụ mẫu của y chỉ có ba vị tiểu thư của Triệu phủ nhưng cưng chiều ôn nhu chăm sóc chỉ có vị hôn thê dấu mặt kia mà thôi

- Nga~ ngươi thật thông minh còn có rất dễ thương a~ - Triệu Ngọc Phượng mở to mắt nhìn hồng y thiếu niên trong mắt dâng lên tia nguy hiểm rồi biến mất, tay ngọc vươn lên nhéo gương mặt y tươi cười hỏi - Ngươi tên gì ?

- Ô ô ô buông tay a tên của ta là Cổ Giai Thùy ngươi mau buông a a a - Cổ Giai Thùy nước mắt lưng tròng nhìn nàng quát

- A xin lỗi ta không cố ý ha hả - Triệu Ngọc Phượng buông mặt của Cổ Giai Thùy ra, nàng ngượng ngùng gãi mặt nhỏ giọng nói

- Không biết Triệu tiểu thư tới đây có việc gì ? - Cổ Minh Tuệ nhìn Triệu Ngọc Phượng đề phòng nói

- Ta là tò mò ai lại có gan nhắm vào tẩu tẩu ta đâu - Triệu Ngọc Phượng tựa tiếu phi tiếu liếc nhìn Cổ Giai Huy - Các ngươi đừng lo ta không phải người không nói lí các ngươi không cần phải sợ

- Muội càng nói thế họ càng sợ

S/p: Xin lỗi mọi người mình mấy tháng nay mình lo ôm thi nên không đăng truyện đến hết 28/6/2019 này mình mới có thể chú tâm đăng truyện được xin lỗi mọi người

Bạn đang đọc Thiên Linh quyển 1: Đại lục Thiên Huyền-Song xuyên dị thế sáng tác bởi Minhthienduongau

Truyện Thiên Linh quyển 1: Đại lục Thiên Huyền-Song xuyên dị thế tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Minhthienduongau
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.