Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phân Thắng Bại !!

1497 chữ

''Đây là Hóa Thần cảnh giới sao, Vô Tình ý cảnh, ta đã chân chính hiểu nó rồi !!''

Vô Tình Kiếm Đạo theo sư phụ truyền cho hắn có bảy đại cảnh giới, theo như sư phụ nói, nó là chung cực kiếm đạo, không gì không thể giết !!

'' Vô Tình ý cảnh !!'' Dùng vô tình ý cảnh phá vạn ý cảnh !!

Vô Tình Kiếm ý !! Vô Tình kiếm ý phá diệt vạn pháp !!

Vô Tình Kiếm Tâm !! Trong tay có kiếm, trong lòng vô tình, Phá diệt thần thông !

Vô Tình Kiếm Thế !! Vô Tình kiếm thế hiện, thiên địa vô tình.

Vô Tình pháp tắc !! Nhất Kiếm ra, pháp tắc chôn vùi !!

Vô Tình Kiếm Đạo!! Nhất kiếm phá vạn đạo !!

Vô Tình Bổn Nguyên kiếm !! Một kiếm xuất, thiên đạo biến mất, luân hồi tan vỡ, thời không chôn vùi, triệt để vô tình.

Sư phụ từng nói, Vô Tình Kiếm đạo không phải do sư phụ tạo nên, mà là do sư phụ trong một lần đi vào Thiên Đạo bí cảnh ngẫu nhiên đoạt được, nó chỉ có một nữa, nữa còn lại gọi là Vô Tình Đạo. ------- Khẽ đưa ánh mắt về phía Yên Nhi, khóe miệng Tiêu Thần bỗng xuất hiện nụ cười, nụ cười lạnh lẽo.

Tiêu Thần trước đây chưa bao giờ cười lạnh, hắn cười mọi người cảm thấy rất ấm áp, nhưng giờ, hắn cười giống như khiến cả thế giới đều đóng băng vậy.

Đây là Vô Tình Ý Cảnh !! Phá Diệt Vạn Ý Cảnh !!

"Ta không thích người khác ở trước mặt ta ra vẻ cao cao tại thượng !" Tiêu Thần đột nhiên mở miệng , hắn vẻ mặt bình tĩnh nhìn Yên Nhi , ngữ khí đạm mạc vô cùng .

Đây chính là tính cách của Tiêu Thần, rất kiêu ngạo. Tựa hồ trời sanh hắn đã có một khỏa trái tim kiêu ngạo, nhưng vào tai Yên Nhi thì nàng lại nghĩ Tiêu Thần trang bức với mình.

Tiêu Thần tiếp tục thản nhiên nói: "Ta không thích người khác ở trước mặt ta bày ra bộ dạng cao cao tại thượng . Nhưng ngươi có tư cách ở trước mặt ta bày ra bộ dáng xấu xí đó ." "Bất quá , cũng gần kề là có tư cách mà thôi ! Phản bội Tiêu Thần ta, đáng chết !!"

]

Khi hai chữ 'đáng chết' vừa phát ra, trên người của hắn bạo phát ra một cổ khí thế kinh thiên động địa, loạn động phong vân. Kinh người đến cực điểm.

"Hóa Thần Kỳ khí tức !!"

Yên Nhi sắc mặt đại biến , không dám tin chằm chằm vào Tiêu Thần . Tiêu Thần đột phá mà bản thân nàng cũng không cảm nhận được, thường thì khi Bán Bộ Hóa Thần muốn đột phá Hóa Thần Kỳ phải trải qua Thiên Địa Lôi Kiếp trừng phạt, nhưng Tiêu Thần không chút tiếng động lại đột phá ?!! "Hừ, ca cho là đột phá Hóa Thần là có thể chiến với ta sao ? Mơ tưởng !!'' Yên Nhi bình thản nói, tựa hồ nàng đang trần thuật một sự thật cho Tiêu Thần nghe chứ không phải nói láo. "Leng keng !" Một tiếng kiếm reo , Tiêu Thần đã xuất kiếm .

Tiêu Thần rõ ràng đứng ở nơi đó không hề cử động , Yên Nhi cũng khôn thấy được Tiêu Thần xuất kiếm, nhưng đáy lòng nàng lại có một loại cảm giác, Tiêu Thần đã xuất kiếm !! Nàng liền tính xuất thủ, nhưng đột nhiên, Yên Nhi cảm giác mình không thể động đậy !!

Điều này làm Yên Nhi triệt để sợ hãi, nàng cảm giác thời gian hình như dừng lại vậy.

Nhưng nàng nhanh chóng bác bỏ ý nghĩ đó, thời gian mà ngừng lại vì cái gì nàng vẫn còn tư tưởng, vì cái gì nàng có thể cảm nhận được hết thảy?!

Đây chính là chân chính Vô Tình Ý Cảnh !! Một kiếm phá vạn ý cảnh !!

Mặc cho ngươi tu luyện ra ý cảnh nhiều cỡ nào đi chăng nữa, nhưng ngươi không thể động đậy, thì cũng như công dã tràng mà thôi, mặc người chém giết !!

''đúng rồi, ta còn thần hồn !!'' Yên Nhi vội vàng dùm ý niệm liên hệ thần hồn của mình, đột phá Hóa Thần, linh hồn biến thành thần hồn, có thể ra khỏi cơ thể ngao du thiên địa. Nhưng nàng cảm thấy sợ hãi bao trùm lấy tâm linh nhỏ bé khi nàng không thể liên hệ đến thần hồn của mình.

Hay nói đúng hơn, thần hồn, thân thể mình bị trấn trụ rồi.

Tiêu Thần sát ý kinh thiên, từng bước một nhàn nhạt đi về phía trước.

Từng bước chân của Tiêu Thần rất chậm rãi, nhưng Yên Nhi lại cảm thấy như thời gian trôi qua ngàn năm vậy, nàng cảm thấy tâm can run rẩy, sợ hãi cực độ, Tiêu Thần giống như đế vương vô tình vậy, tùy ý chém giết bản thân mà bản thân lại không thể phản kháng. ''không !! Ta Yên Nhi thiên chi kiêu nữ làm sao có thể chết ở đây, ta không cam lòng !!'' Yên nhi nội tâm điên cuồng gào thét.

''Phế vật, mau dừng tay lại !!'' Đột nhiên, Tiêu Thần cảm giác một cỗ khí thế phô thiên cái địa phủ xuống bản thân hắn, cỗ khí thế này dường như muốn nghiền nát hắn, muốn hắn tan vào trong hư vô triệt để tan biến !! "Làm càn, muốn giết Long Tử trước qua Long Gia chúng ta !!'' Long Trường Sơn cùng Đại trưởng lão thuấn di chắn trước người Tiêu Thần, hợp sức tấn công bà lão. ''Tiêu Thần, con mau giải quyết tâm ma của mình đi,còn đâu Long Gia ta lo hết !!'' Long Trường Sơn truyền âm nói.

Tiêu Thần phun một ngụm máu tươi, gật đầu. Tuy chỉ là một tia khí thế phát ra thôi nhưng cũng đủ khiến nội tạng lục phủ của hắn đảo lộn, chấn thương căn bản.

Tiêu Thần thu lại sát ý, lãnh đạm nhìn Yên Nhi, không chút cảm tình nói:

''Con đường ngươi chọn, sai rồi !!''

''Con đường ta không sai !! sai là bản thân ta mà thôi !!'' Yên Nhi không cách nào phát ra tiếng, cũng không cách nào truyền âm cho Tiêu Thần, nhưng từ ánh mắt của nàng, hắn cũng biết câu trả lời !!

Tiêu Thần khẽ than nhẹ, tiếng thở dài mang theo nỗi phiền muộn, yêu thương, đau lòng từ trong trái tim hắn hoàn toàn phát tiết ra hết. Tiếng thở dài này vang vọng trong đầu Yên Nhi, một giọt nước mắt hối hận từ gương mặt còn non nớt của nàng chảy ra, nàng bi thương nhìn sâu vào ánh mắt của Tiêu Thần, chỉ mong tìm chút cảm xúc thương hại nào từ hắn.

Nhưng không, ánh mắt Tiêu Thần vô cảm nhìn Yên Nhi, hắn đã phát tiết xong hết qua tiếng thở dài đó rồi, tâm của hắn cũng trở lại bình thường, cũng không còn yêu thương hay hận Yên Nhi nữa. Cánh tay hắn cầm chặt kiếm Hận, vô tình đâm thủng trái tim nàng.

Trong nháy mắt, bàng bạc thần khí theo mũi kiếm xâm nhập vào trong cơ thể nàng, điên cuồng phá hoại, thoáng chốc, cả thân thể nàng triệt để nổ tung, hài cốt không còn. ''Đúng, con đường ngươi chọn không sai, nhưng bản thân ngươi đã sai rồi !!''

''Kiếm Hận, một trong những hận thù của ta cũng biến mất rồi, chỉ còn lại một mối hận giết sạch những tên đã giết đi Nguyệt Nga, rồi ta sẽ đỗi tên cho ngươi !!'' Tiêu Thần yêu thương nâng Kiếm Hận trên tay, chân thành nói.| Kiếm Hận không đáp, chỉ khẽ rung nhẹ, như tán đồng với hắn.

P/S: Viết xong chương này, cảm xúc của Thiên Nghịch cũng đỡ trầm trọng hơn trước,nhân vật Tiêu Thần thiên nghịch sáng tạo cũng giống bản thân thiên nghịch vậy, cũng từng bị người yêu phản bội, từ nhỏ cũng bị bạn bè xa lánh, chương này giết chết Yên Nhi cũng giống như giết chết đi bóng dáng người yêu cũ trong trí óc của thiên nghịch vậy. Tâm tình hết sức thoải mái ^^ thiên nghịch sắp đi làm rồi, không biết có thời gian viết tiếp không nữa, nhưng sẽ cố gắng hai ngày viết 1 chương ^^. cảm ơn mọi người ủng hộ Thiên Nghịch.

đấy. cái đó là chắc chắn luôn :3 chỉ là chưa tới lúc Long Hoàng xuất thủ thôi. Long Hoàng mà xuất thủ đảm bảo kinh thiên động địa !!

Bạn đang đọc Thiên Hiển Địa Hoàng của Thiên Nghịch (Việt Nam sáng tác)
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBạchLong
Phiên bản Convert
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.