Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hiểm cảnh trùng sinh

Tiểu thuyết gốc · 2027 chữ

Thực nghiệm thể đứng lên cao ngang với cả Mark1, thân hình của nó lực lượng so ra còn hơn cả bộ giáp của Trần Dương.

Tuy giao thủ qua vài lượt nhưng Trần Dương thủy chung không thể chiếm được một chút thượng phong nào.

Không phải là thủ đoạn của hắn yếu mà là do Thực nghiệm thể quá cứng rắn.

Nó là sản phẩm kết hợp của sinh hóa và công nghệ kĩ thuật cao, đến lân giáp bên ngoài cũng thuộc loại kiên cố bậc nhất Trái Đất, nếu như không có cự đại lực lượng hay vật phẩm đặc biệt thì hoàn toàn không thể khiến nó bị tổn thương.

Trần Dương bật lên, Mark 1 liền nhảy cao đến năm mét, hai chân hắn chụm lại chĩa thẳng về phía Thực nghiệm thể lao tới.

Hắn đã nhìn ra một điều, sinh vật trước mắt này hoàn toàn không có trí khôn, nó chỉ đơn thuần là làm theo mệnh lệnh mà không có bản năng chiến đấu riêng biệt, chỉ sợ phong cách chiến đấu tìm chết kia chính là do laapjt rình mà có được.

Làm như vậy cũng có cái lợi là vũ khí không sợ chết chiến đấu hết mình nhưng đồng thời cũng biến thành một cái khiên thịt di động không biết tránh né phòng thủ mà chỉ biết tấn công.

Thực nghiệm thể còn có một điểm yếu rằng vùng đầu của nó được bảo vệ rất cẩn thận nhưng khi Trần Dương tấn công đến thì nó luôn dung móng vuốt cản lại.

Mà lần này cũng vậy, nó thấy Trần Dương lao xuống không hề tránh đi mà giương hai móng vuốt lên bảo vệ vùng đầu của mình.

"Trí tuệ chính là sức mạnh!"

Mark 1 nặng phải đến gần ngàn cân, lại thêm lúc rơi xuống Trần Dương còn dùng cả động cơ đẩy phản lực, cả bộ giáp như một viên lưu tinh nện xuống.

Hai tay của Thực nghiệm thể căng phồng, móng vuốt khẽ trùng xuống, phần lưỡi quá nửa cắm vào chiếc mũ trên đầu nó.

U ô grào!

Thực nghiệm thể gào lên đau đớn, thân hình nó lùi lại, Trần Dương liền trùng chân đem nó đạp ngã, đồng thời, thêm một quả tên lửa từ trên vai bắn ra.

Thực nghiệm thể vậy mà tại khoăng khắc kia liền dùng hai tay đón đỡ đầu đạn, vụ nổ lập tức khiến bàn tay của nó biến dạng, huyết nhục vương vãi khắp nơi, từng dòng từng dòng huyết dịch xanh lục chảy xuống sàn nhà kêu lên "xèo xèo", lân phiến ở phần ngực cũng bong tróc một mảng nhỏ, thảm trạng khó có thể hình dung.

Tít! Tít! Tít!

Trần Dương vốn muốn thừa thắng xông lên nhưng đột nhiên có một đạo âm thanh vang lên giữa căn cứ, những bóng đèn cũng theo sự xuất hiện của âm thanh này mà chuyển sang màu đỏ.

"Chết tiệt!"

Trần Dương vội vàng điều khiển Mark 1 chạy đến nơi có cửa ra vào.

Hắn đã tính sót một điều, ở phòng giám sát cũng có thể bật hệ thống phòng vệ cảnh giới, đến lúc đó cho dù có "Thẻ thông hành" cũng không thể thoát được. Chương trình này chỉ dành cho mục đích tự hủy khi căn cứ làm rò rỉ viruss hay đại loại vậy. Không ngờ đám người điên này chỉ vì hắn mà lại làm ra chuyện như vậy.

- Tinh, chương trình tự hủy đã được khởi động, thời gian đếm ngược còn 30, 29, 28...

A A A A, ta không thể chết ở đây!

Trần Dương đẩy tốc độ lên đến cực hạn, Mark 1 như một cỗ xe phóng đi với tốc độ không tưởng, chí mất ba giây hắn đã chạy đến cánh cửa kia, Trần Dương vội vàng từ trong người Mark 1 chui ra, lấy tấm "Thẻ thông hành" trong tay đút vào trong máy nhận dạng rồi lại chui vào ngay tức thì.

Cạch!

Cánh cửa đã từ từ mở ra, Trần Dương liền chạy đến, hai tay nắm lấy cánh cửa nhấc mạnh lên.

- Tinh, năng lượng dự trữ còn lại 20%, thiệt hại bộ phận lên đến 63%, tính toán thời gian trụ lại còn 60 giây.

Trần Dương hiện tại đã không quan tâm đến những âm thanh bên ngoài, hắn hiện tại chỉ muốn ra khỏi đây trước khi căn cứ phát nổ.

10, 9, 8,...

Hệ thống mở tự động đã dừng lại, Trần Dương chỉ có thể dùng chính lực lượng của Mark 1 nhấc cánh cửa lên.

7, 6,...

Trần Dương cúi người, dùng vai kê lên thành cửa, hai tay dùng sức đẩy mạnh. Cánh cửa chính này dày đến một mét, lại to lớn vô cùng, riêng trong lượng của nó đã nặng đến khó tưởng, lại thêm cơ quan đẩy xuống khiến Trần Dương cảm giác mình gánh trên vai không phải là một cánh cửa mà là cả một ngón núi khổng lồ.

Rắc rắc...

Mark 1 không chịu nổi trùng kích đã có dấu hiệu tan vỡ.

- Tinh, tính đoán thiệt hại lên đến 94%, bộ giáp đã chạm đến ranh giới bị phá hủy!

Âm thanh hệ thống không ngừng vang bên tai, Trần Dương cũng muốn ngay lập tức đi ra nhưng chỉ cần hắn thả tay là lập tức cánh cửa sẽ rơi xuống, đến lúc đó còn chưa kịp thoát đã bị ép thành một cái bánh thịt.

5, 4, 3,...

Gré!!!

Ngay lúc Trần Dương đã tuyệt vọng giao mạng sống cho vận mệnh thì phía sau liền vang lên một tiếng tru đau đau đớn, Thực nghiệm thể vốn còn đang nằm quần quái dưới mặt đất vậy mà lại hướng về phía Trần Dương chạy tới.

Binh!

Trần Dương vốn không thể cử động, chỉ có thể trơ mắt nhìn nó dùng bàn chân thô to của mình đạp tới, nhưng cũng chính vì cú đạp này đã giúp hắn bay ra khỏi cánh cửa kia.

2...

Cánh cửa nặng nề mất đi sự chống đỡ của Trần Dương nháy mắt liền hạ xuống, Thực nghiệm thể phía dưới vốn còn muốn lao lên tấn công liền bị ép thành thịt vụn, huyết dịch lục sắc bị áp lực bắn ra thành từng tia nhỏ qua những khe hẹp như vòi phun, thậm chí có cả một mảng nhỏ huyết nhục bay ra ngoài.

1...

Rầm!

Cánh cửa triệt để đóng lại.

Ầm! Ầm! Uỳnh! Uỳnh!...

Kèm theo đó là tiếng nổ vang bất tận.

...o0o...

- Tinh, nhiệm vụ thất bại, kí chủ trở thành phản đồ của tổ chức, bị truy nã khắp thế giới.

"Không, chỉ sợ cho dù là thành công hay thất bại sẽ đều bị truy nã đi!"

Trần Dương thở tham lam hít vào từng đợt không khí, vừa rồi hắn còn nghĩ là bản thân chắc chắn đã chết, nếu không phải một cái đạp kia của Thực nghiệm đá hắn bay ra thì hiện tại hắn đã nằm dưới đó giống như nó.

Đây... có nên cảm ơn nó không nhỉ?

Trần Dương đi ra từ bên trong bộ giáp, ánh mắt trời đã lâu không thấy chiếu thẳng lên người đem lại cho hắn cảm giác ẩm áp lạ thường, cảm giác ngột ngạt ứ đọng ở vùng ngực cũng theo đó mà tiêu biến. Trên bầu trời từng rạng mây đỏ rực như lửa, những tia nắng chiều cố lên lõi qua từng kẽ mây chiếu xuống mặt đât, cảnh vật quen thuộc mà đối với hắn hiện tại xa lạ không nhận ra.

Lần đầu lên kế hoạch đã bỏ sót một điểm trí mạng, hắn đã không ngờ tới đám người kia lại dùng chương trình tự hủy của căn cứ. Trần DƯơng có thẻ sống qua lần này chính là cửu tử nhất sinh.

"AI, lấy cho ta bản đồ của khu vực này!"

- Tinh, tải về thành công, trừ 2 điểm thưởng.

Phía trên căn cứ xây dựng một khu biệt thự cõ lớn để ngụy trang, ngay sau khí bản đồ xuất hiện trong tầm mắt, Trần Dương liền ngay lập tức xách súng chạy thẳng đến nơi đặt máy bay.

Nơi này không thể ở lâu, ngay khi chương trình cảnh giới được bật lên thì tở chức đã nhận được thông báo, không lâu sau chắc chắn sẽ phái người đến đây rà soát, Trần Dương đợi lúc bọn hắn đến mà chưa rời khỏi thì mọc cánh cũng khó thoát.

Mấy ngày gần đây liên tục có trực thăng quân dụng từ bên ngoài bay đến cung cấp vật tư, Trần Dương chính là nắm được đường thoát này cho bản thân mới dám liều lĩnh hành động.

Khu hạ cánh chỉ sau vài lần rẽ đã xuất hiện trong tầm mắt của Trần Dương.

Phạch phạch...

Để hắn bất ngờ chính là bên ngoài laij không có một bóng người, tất cả trực thăng trong dự tính đều không có, duy chỉ có một chiếc đang chuẩn bị cất cánh.

Thầm hô không ổn, Trần Dương dồn toàn lực vào hai chân cả người bắn về phía trước. Đám người bên ngoài khi nhận được bên trong xảy ra bạo loạn chắc chắn đã leo lên trực thăng đi mất, chiếc này chỉ sợ là chiếc cuối cùng còn tại nơi này.

Nếu hắn chậm chân một chút nữa thôi thì đảm bảo sẽ bị kẹt ở nơi này không thể ly khai, đi đường biển sao, bờ biển gần nhất cách đây cũng phải ngàn cây số, hơn nữa bên ngoài căn cứ lại không có thuyển, Trần Dương dù giỏi hơn nữa cũng không thể dùng cách này thoát thân được.

Điểm thưởng của hắn hiện tại còn hơn 200 điểm, không đủ mua một chiếc thuyền có thể đi đường dài như vậy.

Chiếc trực thăng đã bay cao tới hai, ba mét so với mặt đất, Trần Dương xuất hiện cũng lọt vào tầm mắt những người ở trên.

Bọn chúng thấy có người chạy ra từ bên trong căn cứ liền biến sắc, tên nhìn thấy đầu tiên vội vàng hô lên:

"Mau, lấy súng ra đây! Không được để tên kia tiếp cận chúng ta!"

Đoàng đoàng đoàng...

Trần Dương thấy bọn chúng giơ súng về phía mình không hề hoảng hốt, hắn chạy theo đường zich zăc né toàn bộ đường đạn bắn tới.

Khi tiếp cận mục tiêu, Trần Dương liền nhún người nhảy lên. Lực lượng cơ thể của hắn hiện tại vô cùng khủng bố, một cú nhảy bình thường đã tiềm cận ba mét, chẳng mấy chốc cánh cửa trực thăng đã xuất hiện trong tầm mắt.

Nhưng đám cảnh vệ đứng phía trước cửa lại không buông tha cho hắn, cả đám tiếp tục nã đạn về phía hắn.

Trần Dương bị dính đạn hành động liền chậm lại một nhịp cứ như vậy rơi xuống.

Đám cảnh vệ còn chưa kịp thờ phào liền đã không thấy người đâu, phía sau đột nhiên một lực đẩy hất văng chúng xuống bên dưới, Trần Dương không biết đã đứng bên trên từ lúc nào.

...o0o...

Trần Dương ngay tại khoảng khắc rơi xuống đã bám lấy một sợi dây thò ra từ bên ngoài của trực thăng đu ngươi sang cửa bên kia của trực thăng, vừa lên đến nơi hắn liền chạy đến đạp bay hết đám người kia ra khỏi trực thăng.

Dù sao diện tích bên trên cũng có hạn, chỉ có ba tên cảnh vệ nên Trần Dương sau một lượt dễ dàng đem toàn bộ thanh toán.

Xong việc hắn cũng không dừng lại mà chạy thẳng về phía buồng lái, lấy một con dao kề vào cổ tên phi công đe dọa:

"Nếu không muốn chết thì tiếp tục bay cho ta, đến Nhật Bản!"

Cùng lúc đó hắn công thông cùng hệ thống:

"AI, hiện tại mau chữa trị toàn thân!"

...o0o...

Bạn đang đọc Hệ Thống Tại Thế Giới Dragon Ball sáng tác bởi ThánhThủThầnMa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThánhThủThầnMa
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 91

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.