Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mỹ nữ trong mưa

Tiểu thuyết gốc · 1526 chữ

Bạch Thanh không nói một lời, vung đao lên. . .

Lão nhân hoảng hốt, vội la lên:

"Đừng giết hắn!"

Lục Sinh là đại thiếu gia của nhà Lại Bộ Thượng Thư, giết hắn là lớn chuyện.

Nhưng hết thảy đã muộn, một đầu lâu lăn cộc cộc dưới đất, hai mắt vẫn còn trừng lớn, tựa như không tin bản thân cứ như vậy mà chết.

"Xong. . . lớn chuyện rồi!"

Lão nhân thấy cảnh này ôm đầu run rẩy.

Bạch Thanh không để ý đến lão, nhìn theo phương hướng chiếc xe ngựa điên phóng đi, cung đường phía ấy người dân đã náo loạn một mảnh, hô hào tránh xe ngựa. Nhiều sạp hàng bị đụng đổ tứ tung. Hắn liền cất bước đuổi theo.

Tốc độ của Bạch Thanh rất nhanh. Nếu ngựa một thân chạy đi thì sẽ rất nhanh, nhưng lúc kéo theo xe ngựa thì tốc độ sẽ chậm hơn không ít. Bởi vậy theo tính toán của Bạch Thanh, không lâu sau hắn sẽ đuổi kịp.

Nhưng cái không lâu này không phải một thời gian ngắn, đường phố lại không thông thoáng, không dễ để nhanh chóng đuổi kịp.

Xe ngựa chạy loạn, rẽ ra con đường ra khỏi quận, chạy thẳng vào rừng.

Bạch Thanh vừa đuổi theo vừa mắng thầm, thể lực hắn cũng không phải vô hạn. Nếu không phải hắn đang ở trạng thái cuồng hoá, hẳn đã nằm xuống thở dốc bất lực từ lâu.

Khó khăn lắm hắn mới đuổi kịp xe ngựa, bất quá lúc này phía trước là một cây đại thụ khổng lồ. Mắt thấy xe ngựa sắp sửa đâm vào, Bạch Thanh liền dứt khoát giữ lấy xe ngựa, chém đứt hai thanh kéo.

Hành động này của hắn như lách qua ranh giới sinh tử, chỉ một khắc sau, con ngựa đâm sầm vào cây đại thụ. Nó vốn bị mảnh ngân băng sắc nhọn đâm vào mắt và chỗ hiểm, không sống được bao lâu, việc đâm đầu vào đại thụ cũng gần như kết liễu tính mạng của nó.

Bạch Thanh dùng hết sức lực kéo lại xe ngựa trôi đi. Xe ngựa rất nặng, nhưng không làm khó được sức lực khi hắn cuồng hoá. Điều này khiến Bạch Thanh có một cái nhìn mới về năng lực của bản thân. Chính hắn cũng không ngờ được sau khi cuồng hoá, hắn lại khoẻ đến như vậy.

Xe ngựa sau khi trượt dài vài trượng mới dừng lại. Bạch Thanh thở dài một hơi, đi tới bên xe ngựa lên tiếng:

"Liễu cô nương. . ."

Trong xe ngựa, Liễu Uyển không sao, chỉ có một vài vết thương nhẹ ngoài da do va đập với khoang xe, còn nha hoàn của nàng thì đã đầu chảy máu bất tỉnh.

"Đa tạ công tử, về tới nhà chắc chắn ta sẽ hậu báo."

Liễu Uyển cảm kích nói với Bạch Thanh. Sau đó nàng quay sang lo lắng xem xét nha hoàn đang bất tỉnh. Dù là một tiểu thư quyền quý, nhưng nàng đối với nha hoàn, người làm rất tốt.

Bạch Thanh nghe vậy thì thở phào ra một hơi. Thứ hắn quan tâm là ba ngàn lượng bạc mà đối phương đã hứa hẹn.

"Liễu cô nương, chúng ta đi về thôi, ở đây không an toàn."

Bạch Thanh lên tiếng.

Liễu Uyển nhìn xung quanh gật đầu, ba người lúc này đang ở trong rừng sâu, không. . . tốt cho lắm.

Tuy thiếu niên trước mắt đã cứu nàng, nhưng không đồng nghĩa với việc nàng hoàn toàn tin tưởng hắn.

Chẳng may hắn nổi dâm tâm thì nàng khó mà chống cự. Nơi này rừng rậm hoang vu vắng vẻ, không biết phải cầu cứu ai. Mà thiếu niên này võ công cao cường, có thể có mấy người đánh lại hắn?

Mặc dù đối với thiếu niên tuấn tú da ngăm đen này Liễu Uyển rất có hảo cảm, nhưng không có nghĩa nàng không đề phòng hắn.

Bạch Thanh đi trước, phía sau âm thanh Liễu Uyển chợt vang lên:

"Công tử, ngươi có thể. . . cõng nha hoàn giúp ta không?"

Liễu Uyển chợt vật đỡ nha hoàn đang ngất xỉu đi tới. Ở trong xe ngựa rung loạn, chân nàng bị va đập rất đau, lúc này đi không vững, không thể dìu thêm người khác.

Bạch Thanh hơi do dự, tiến đến cõng nha hoàn của nàng. Hắn thầm thở dài, chỉ mong về đến nhà, nàng sẽ tuân thủ hứa hẹn hậu tạ hắn ba ngàn lượng.

Hắn nhìn xung quanh, trầm ngâm:

"Liễu cô nương, ngươi có biết đường đi ra khu rừng này?"

Liễu Uyển nhìn xung quanh, giật mình lo lắng:

"Ta. . . không biết à. Đúng, chúng ta cứ lần theo dấu xe ngựa đi ngược lại là được."

Biện pháp như thế là tốt nhất lúc này.

Bạch Thanh gật đầu đồng ý. Liễu Uyển nhanh chóng đi trước dẫn đường.

Vốn bình thường thân thể Bạch Thanh đã rất cường tráng, thời điểm cuồng hoá, cốt nhục hắn cứng rắn hơn nhiều. Nên lúc bị băng tiễn bạo phát đâm trúng sau lưng, nhìn chảy máu rất kinh người, nhưng thực chất hắn chỉ bị thương ngoài da.

"Ngươi tên là gì? Võ công của ngươi dường như rất cao", Liễu Uyển tò mò hỏi.

"Ta là Bạch Thanh. . ."

Hai người vừa đi vừa hàn huyên. Không biết qua bao lâu sau, chợt có một hạt nước lớn nhỏ lên má Bạch Thanh. Âm thanh ào ào vang lên, một cơn mưa lớn nặng trĩu đổ xuống.

Bầu trời hôm nay vốn đã tích trữ nhiều mây đen, đạt đến giới hạn, bạch vũ buông xuống.

Gần đây, trời thường đổ mưa rất nhiều. Thỉnh thoảng bất chợt, đôi lúc cũng có dự báo trước.

Chợt Liễu Uyển thốt lên chỉ tay về phía trước:

"Phía trước dường như có một ngôi miếu."

Bạch Thanh và Liễu Uyển vui vẻ, vội chạy tới phía đó.

Một ngôi thổ miếu bị bỏ hoang hiện ra trước mắt hai người. Đã có nhiều vách tường đổ xuống, cỏ dại mọc khắp nơi.

Bạch Thanh và Liễu Uyển tiến vào miếu. Bên trong miếu, có một vài địa phương mái bị thủng, nước mưa chảy dột vào miếu. Nhưng đa phần còn lại đều khô ráo. Bạch Thanh cẩn thận đặt nha hoàn của Liễu Uyển xuống dựa vào một vách tường sạch sẽ.

Liễu Uyển lo lắng nhìn ra bên ngoài:

"Mưa thật lớn, không biết lúc nào mới có thể trở về."

Nàng đứng giữ khoảng cách như có như không với Bạch Thanh, hiển nhiên có ý đề phòng. Bạch Thanh cũng nhìn thấu điểm này, nhưng hắn dửng dưng, hiển nhiên không có ý vạch trần.

Hai người cứ thế mang tâm sự nhìn ra ngoài miếu, ăn ý không nói lời nào.

Bỗng nhiên tròng mắt Bạch Thanh khẽ động. Phía xa xa, có một thân ảnh hồng y đang tiến tới đây với một tốc độ vô cùng nhanh. Liễu Uyển cũng nhìn thấy, lùi vài bước về phía sau.

Đối phương tới gần, không còn bị mưa mù trắng xoá che khuất, Bạch Thanh và Liễu Uyển mới nhìn rõ đối phương. Một mỹ nhân tuyệt sắc mặc váy hồng, môi đào đỏ thắm, mắt phượng kiều mị, tóc dài đen nhánh bị nước mưa thấm ướt, y phục ướt sũng bó sát vào thân trông vô cùng nhục cảm, khêu gợi.

Mỹ nữ thấy trong miếu có người, cũng sửng sốt giật mình, nhưng vẫn như thường không e ngại mà tiến vào trong miếu.

Bạch Thanh thấy đối phương tiến vào, không nói lời nào. Chỉ lẳng lặng quan sát nàng.

Mỹ nhân hồng y thấy hai người bộ dáng như vậy, cũng mỉm cười không nói, tìm một chỗ trống trải đứng.

Nàng nhìn cơn mưa lớn phía ngoài, thở dài một hơi. Lại nhìn xuống y phục mình đang ướt sũng, chợt lên tiếng với hai người Bạch Thanh:

"Hai vị, có thể quay ra sau được không, tiểu muội muốn thay y phục."

Lời này vừa nói ra, Bạch Thanh và Liễu Uyển giật mình.

Người này đang nói thật? Bản thân trú mưa với hai người xa lạ không quen biết, lại muốn thay y phục. . .

Nàng còn nói người khác quay đầu đi, đây là quá tin tưởng người lạ rồi chứ?

Nàng ta không biết mình rất xinh đẹp, dễ bị lợi dụng à?

Trong lòng Bạch Thanh cảm thấy sự việc rất kỳ quái. Một mỹ nữ xa lạ thay phục bên cạnh không chút đề phòng, nói ra rất khêu gợi à, cũng rất lạ à.

Nội tâm nghi hoặc nhưng sau khi nhìn nhau một cái, Bạch Thanh và Liễu Uyển quay ra phía sau. Vào lúc này, hai người bỗng nhiên tâm ý tương thông, chỉ cần nhìn liền hiểu ý nhau mà không cần nói.

Bạch Thanh thở dài, nữ nhân này thật mạnh bạo, sẵn sàng thoát y phục bên cạnh người lạ.

Bạn đang đọc Thiên Biến Tịnh Không sáng tác bởi wawwaw
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi wawwaw
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 72

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.