Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đề nghị điên cuồng của Bồ yêu.

Phiên bản Dịch · 2401 chữ

Tả Mạc xoay người vươn vai, toàn thân nhức mỏi, bất quá khi thấy ngọc giản trước

mặt hắn lại không kiềm được nở một nụ cười đắc ý. Phương pháp mới hắn đã hoàn thiện

xong, mọi phù trận trong thiết kế hắn đều đã chỉnh sửa.

Trường phái trận phòng thủ, ha ha, cho các ngươi nếm thử cái gì mới là trường phái

trận phòng thủ chân chính!

Tả Mạc thầm đắc ý trong lòng, sau khi hoàn thiện bản thiết kế hắn cũng khá thỏa

mãn, hơn nữa lần này trong quá trình hoàn thiện hắn cũng thu được không ít ích lợi, rất

đáng giá. Rất nhiều vấn đề trước đây hắn chưa từng tưởng tượng qua. Xây dựng một tòa

thành liên quan tới rất nhiều thứ, so với phù trận phức tạp hơn nhiều. Hắn thử đem các

loại phù trận vận dụng vào thiết kế từng ngóc ngách. Khác với đám Viên Giang, chỉ cần

nơi nào có thể dùng phù trận, Tả Mạc tuyệt đối không dùng sức người để hoàn thành.

Bản thiết kế lớn như vậy trở thành một tổ hợp phù trận lớn kinh người, một tổ hợp

phù trận cỡ siêu lớn do hơn bốn trăm phù trận to nhỏ nhỏ hợp thành.

Tả Mạc khá mong đợi, khi Viên Giang thấy phương án được thay đổi hoàn toàn này sẽ

có biểu tình gì.

Bồ yêu đột nhiên hiện lên nhắc nhở hắn: “Đây là một cơ hội tốt.”

Tả Mạc sửng sốt: “Cơ hội tốt gì cơ?”

Công Tôn Sai gần đây lại an nhàn, ngày ngày đều đánh cờ với Bồ yêu. Bình thường mà

nói, chỉ cần đánh cờ với Công Tôn Sai, tên Bồ yêu này liền rất an phận. Có nhiều lúc Tả

Mạc đều nhịn không được cho rằng Bồ yêu thật ra chẳng khác gì một đứa trẻ. Đương

nhiên, một Thiên Yêu khi bị so sánh như vậy sẽ tuyệt đối không khoan dung, Tả Mạc

cũng theo lý trí mà ngậm miệng.

“Thân thể này của ngươi miễn cưỡng đủ dùng, song gần đây ngươi không chú ý tu

luyện, tiềm năng của cơ thể này vẫn chưa được khai thác hoàn toàn.” Bồ yêu ngữ khí

nhấn mạnh nhắc nhở: “Thật quá lãng phí!”

Tả Mạc ngạc nhiên nhìn Bồ yêu, giọng điệu này sao lại giống mình thế?

Ảo giác, chắc chắn là ảo giác, Tả Mạc lắc lắc đầu, cố thoát khỏi ảo giác này , trả lời:

“Chẳng có cách nào, ngươi cũng thấy đấy , ta chỉ một mình, không cách nào phân thành

hai nửa.”

“Cho nên trước mắt là một cơ hội tốt. Giờ ngươi đã đạt tới đỉnh của Sơn Thể, nếu tiến

thêm một bước có thể sinh thành Nguyệt Phách, có thể đạt tới trình độ của ma úy .” Đôi

mắt máu của Bồ yêu lóe sáng.

“Trình độ của ma úy sao?”

“Tương đương với ngưng mạch của tu giả các ngươi.”

Tả Mạc hoàn toàn thất vọng, mình giờ đã là ngưng mạch, sau khi đột phá sinh thành

Nguyệt Phách mới chỉ tương đương với ngưng mạch, thật chẳng mấy hấp dẫn.

Bồ yêu tựa hồ nhìn ra Tả Mạc đang nghĩ gì, cười lạnh nói: “Ngươi đừng cho rằng

không đáng. Thân thể này của ngươi có một cái tên là Ngọc Thiết Đầu. Da thịt như thiết

xương như ngọc, trong số ma thể cấp thấp cũng đứng số một số hai. Tên kia coi như dốc

vốn, cơ duyên của ngươi cũng không tồi. Một khi Nguyệt Phách sinh ra có thể hấp thu

lực lượng của ánh trăng, tiến bộ sẽ cực nhanh. Hơn nữa lợi ích ngươi thu được so với

những người khác còn nhiều hơn.”

“Có lợi gì?” Tả Mạc vội hỏi.

“Thần thức ngươi tu luyện là theo đường luyện thần sao trời, nếu ngươi có thể tu

thành Nguyệt Phách, ngươi có thể nắm giữ lực lượng mặt trăng. Nêú cơ duyên của

ngươi tốt, không chừng còn có thể tu thành Tinh Nguyệt luân.” Bồ yêu nói.

“Vì sao gọi là Tinh Nguyệt luân?” Tả Mạc hiếu kỳ hỏi.

“Giống tu giả các ngươi thích lấy phẩm bậc để phân cao thấp tốt xấu, yêu ma cũng có

cách phân chia tương tự. Ma tu là cơ thể, trong đó cũng có nhiều điểm cần chú ý. Ngoại

trừ các loại ma công sau này ra, các loại ma thể cũng được phân ra cao thấp. Ma được

quản lý theo kiểu nhà binh, bọn chúng thường thích lấy các loại quân chức để phân.

Binh, úy , giáo, thống lĩnh, tướng, soái, vương. Binh với úy là cấp thấp, giáo với thống lĩnh

là cấp trung, tướng soái là cấp cao, vương là cấp cao nhất. Bọn chúng đầu óc đơn giản,

mọi thứ đều dựa theo cái này để phân định, thực dễ nhớ.” Giọng điệu Bồ yêu đầy vẻ

khinh bỉ đối với chỉ số thông minh của ma.

“Vậy Ngọc Thiết Đầu thì sao?”

“Đứng thứ năm trong cấp úy .” Bồ yêu giơ năm ngón tay ra lắc lư, thấy khuôn mặt Tả

Mạc lộ vẻ thất vọng lại cười lạnh nói: “Ngươi đừng có được tiện nghi rồi còn khoe mẽ.

Ma thể không dễ tu thành như vậy , bất cứ cấp nào, ma thể xếp hạng trước năm đều khiến

người ta mơ ước tha thiết. Bất quá ngươi cũng cần cẩn thận, he he, ma thể thì tốt rồi,

song khi ngươi gặp đám gia hỏa luyện thi thì cần cần thận. Ma thể cũng là thứ bọn họ

ước ao đấy! He he!”

Tả Mạc nghe vậy đầu óc cũng run lên.

“Vậy Tinh Nguyệt luân thì sao? Cũng là ma thể sao?”

“Cũng là ma thể, chẳng qua càng khó có được, đứng thứ mười hai ở cấp giáo.” Bồ yêu

suy nghĩ một chút rồi nói tiếp: “Nếu ta nhớ không nhầm.”

Tả Mạc nghe xong, càng lúc càng mơ hồ: “Vậy có điểm lợi nào thực dụng không?”

Bồ yêu sửng sốt: “Vì sao lại kêu chỗ lợi thực dụng?”

“Tỷ như đỡ được phi kiếm của người khác, tỷ như lực lượng mạnh thêm vài chục lần,

tỷ như…”

Bồ yêu trợn trắng hai mắt: “Nếu chỉ như vậy đã đỡ được phi kiếm, tu giả các ngươi đã

sớm bị yêu ma chúng ta diệt sạch rồi.”

Tả Mạc ngượng ngùng, nghĩ lại cũng đúng, nếu ma úy đã có thể đỡ được phi kiếm vậy

tu giả cùng cấp quả thực không phải đối thủ của yêu ma. Phi kiếm là pháp bảo có tính sát

thương cao nhất, sắc bén nhất, ngay cả phi kiếm cũng không làm đối phương bị thương

vậy những pháp bảo khác chẳng cần bàn tới.

“Phi kiếm của tu giả rất lợi hại.” Bồ yêu cảm khái nói: “Ngươi chưa từng gặp qua

kiếm tu thực sự lợi hại, bọn họ chỉ cần giơ tay nhấc chân đã có thể hủy thiên diệt địa,

ngay cả hư không cũng có thể xé rách, không gì không phá được.”

Tả Mạc hiển nhiên không hứng thú với những thứ xa xôi quá mức này , cười ha hả:

“Mấy lão già đó chẳng liên quan gì tới chúng ta cả. Ngọc Thiết Đầu này có thể đứng thứ

năm trong cấp úy , hẳn có điểm độc đáo chứ?”

“Điểm độc đáo?” Bồ yêu gật đầu: “Tất nhiên rồi. Ưu điểm lớn nhất của Ngọc Thiết

Đầu là thích hợp với mọi loại ma công.”

“Chỉ có vậy?” Tả Mạc hỏi lại.

“Đúng vậy , vậy ngươi còn thấy không đủ sao?” Bồ yêu nhìn Tả Mạc như nhìn quái vật.

Tả Mạc bị Bồ yêu nhìn vậy cũng có phần xấu hổ: “Thế nhưng ta không biết ma công.”

“Nếu ngươi không muốn một lúc nào đó bị trảm yêu trừ ma, tốt nhất là một thời gian

ngắn tới đừng có luyện ma công.” Bồ yêu trịnh trọng nói: “Khi mới tu luyện ma công khí

tức tỏa ra, ngươi sẽ chết rất thảm.”

Tả Mạc trợn tròn hai mắt, nói cả nửa ngày , hóa ra đều là lời vô dụng: “Vậy còn luyện

thể làm gì? Ta cứ luyện kiếm quyết của ta cho tốt, nếu không luyện thần thức cũng được,

Tiểu Thiên Diệp thủ cũng còn mạnh hơn.”

Bồ yêu lắc đầu khác thường: “Nếu ngươi không có Ngọc Thiết Đầu ta cũng chẳng

khuyên. Song có ma thể tuyệt hảo như vậy lại không luyện thực quá phí của trời. Ngươi

giờ tuy không thể tu luyện ma công nhưng cũng chẳng sao. Bản thân Ngọc Thiết Đầu đã

ẩn chứa tiềm lực khá lớn, chỉ cần ngươi khai thác được nó, sau này tu luyện ma công sẽ

làm ít lợi nhiều, hơn nữa không cần lo lắng ma khí tỏa ra.”

Tả Mạc khoát khoát tay , tỏ vẻ không cho là đúng: “Ngươi nói cũng thật êm tai, chúng

ta không qua được cửa trước mắt thì ma thể ma công cũng chẳng làm gì.”

Bồ yêu yên lặng, suy nghĩ một lát rồi gật đầu nói: “Ngươi nói cũng đúng. Vậy sửa lại

là được.”

“Sửa ra sao?” Tả Mạc bực tức, Bồ yêu giờ sao vậy? Sao cứ bám mình mãi thế?

“Chúng ta tính lại một chút những thủ đoạn ngươi có.” Bồ yêu dứt khoát ngồi

xuongs: “Xét về kiếm quyết, thiên phú tu kiếm của ngươi thực sự không tốt, hơn nữa

cảnh giới kiếm ý quá thấp, ngay cả Kiếm Ý Tâm Chuyển cũng không tới, cho dù gãi ngứa

cho kim đan cũng chẳng đủ. Tiểu Thiên DIệp Thủ uy lực không tồi nhưng thần thức

ngươi không đủ mạnh, chẳng uy hiếp nổi kim đan. Thiên Ba Quyền quyết cũng chẳng đối

phó nổi với kim đan. Thứ duy nhất có thể có hiệu quả là đại trận này của ngươi, âm hỏa

châu phẩm cấp quá thấp, chẳng đủ dùng. Chỗ hạt đào lôi âm kia nếu tế luyện thỏa đáng

thật ra có thể khiến y gặp đôi chút phiền phức.”

Nói xong Bồ yêu ra vẻ buông tay: “Ngươi xem, cho dù ngươi luyện gì cũng vô dụng

thôi.”

Tả Mạc bị đả kích tới tắt tiếng, không nói được một lời.

“Nhưng, còn vài điểm không phải không có tiềm lực.” Bồ yêu sau khi đánh một gậy

bắt đầu giơ củ cà rốt ra.

Lời này lập tức khiến Tả Mạc phấn chấn tinh thần: “Nói đi.”

“Dùng Dương Sát Cương Lôi tế luyện hạt đào lôi âm, cách này không sai, ngươi đừng

ngại tham khải một chút phương pháp của âm hỏa châu.” Bồ yêu nhắc nhở.

Tả Mạc vỗ trán tới bốp một cái, mừng rỡ nói: “Đúng rồi, sao không nghĩ tới cách này

nhỉ?” Trong thiên Âm Hỏa Châu không chỉ có một cách luyện chế âm hỏa châu, chỗ thần

diệu trong đó chẳng phải cao hơn so với hắn tự nghiên cứu vô số lần sao?

Hắn hận không thể lập tức lật thiên Âm Hỏa Châu ra xem, Minh Tiêu lão tổ như một

thanh kiếm treo trên đầu khiến hắn chẳng thể ngủ ngon. Hắn luôn thiếu thủ đoạn uy

hiếp đối phương, giờ thấy mình có thể làm ra một loại, sao không vui mừng được?

“Ngoại trừ hạt đào lôi âm, nếu luyện thể của ngươi trong thời gian ngắn mà bước tiến

dài thì Lưu Ly Thiên Ba cũng có thể tạo cho hắn chút phiền phức.”

Tả Mạc lại sửng sốt, ngẫm lại, lập tức cho rằng có hy vọng! Nếu luyện thể của hắn có

thể tiến thêm một bước, số vòng vận chuyển linh lực có thể tăng thêm một bước, uy lực

của Lưu Ly Thiên Ba cũng theo đó tăng lên. Lưu Ly Thiên Ba của mình từng đánh tan hư

tráo của linh thú cấp năm, tuy rằng trăn sừng máu chỉ có thể tính là một nửa linh thú cấp

năm nhưng nếu tiến thêm một bước cũng có thể tạo thành chút uy hiếp đối với Minh

Tiêu lão tổ rồi.

Càng nghĩ Tả Mạc càng hưng phấn, đột nhiên phát hiện mình không phải không có

lực hoàn thủ, tựa như đứng trong bóng tối thấy được tia sáng bình minh, tuy rằng chỉ có

một tia nhưng lại khiến hắn thấy được hy vọng.

Hắn nôn nóng hỏi tiếp: “Ngươi nói cơ hội là gì?”

“Xây thành.” Bồ yêu nhấp nháy con mắt máu.

“Xây thành sao?” Tả Mạc ngẩn ngơ: “Cái này và xây thành có quan hệ gì?”

Khóe miệng Bồ yêu khẽ nhếch lên, con mắt máu hơi nheo lại, khuôn mặt tuấn mỹ vô

song lại nhiều thêm chút thâm trầm khó nắm bắt. Hắn tựa như một thợ săn giả dối

quăng ra mồi câu đã sớm chuẩn bị, khẽ cười nói: “Ngươi có nghĩ tới một mình xây thành

không?”

“Một mình xây thành?” Tả Mạc ngẩn ra.

“Đúng, một mình xây thành.” Bồ yêu vung ngón tay thon dài trắng trẻo lên, móng tay

màu máu yêu dị vô cùng: “Đây là một chuyện có ý nghĩa tới mức nào, một tòa thành

hoàn toàn thuộc về ngươi. Một mình ngươi đào móng, một mình ngươi xây công sự, một

mình ngươi bày trận, một mình ngươi…”

Tả Mạc hoàn toàn hóa đá.

“Ngươi xem, không những có thể luyện thể còn có thể luyện thần thức, có thể luyện

linh lực, chuyện tốt vậy tìm đâu ra đây?”

“Một thành nhỏ cho một vạn người, nó thực quá nhỏ, ban đầu ta còn tưởng ngươi

muốn xây một tòa thành nhỏ chứa được mười vạn người cơ, vậy rèn luyện càng tốt, hay

là chúng ta mở rộng thành?”

“Lẽ nào ngươi không muốn giết tên kim đan kia sao? Mạng nhỏ mới quan trọng! Chịu

được khổ trong khổ mới là tu trong tu. Giờ đổ nhiều mồ hôi, sau này sẽ chảy bớt máu… »

Nghe tiếng Bồ yêu không ngừng dụ dỗ, Tả Mạc đang sốc nặng rất dứt khoát trợn hai

mắt lên, ngất lịm.

Bạn đang đọc Thế Giới Tiên Hiệp của Vô Tội
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.